Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1048: Âm mưu của Lâm Phong



Ánh mắt Hiên Viên Phá Thiên nhìn chằm chằm tay Lâm Phong, vẻ mặt lạnh giá, hắn lại có Thánh khí.

Người có thể chế tạo Thánh khí, ít nhất phải cực kỳ hiểu rõ lực lượng Thánh vân, khắc hoạ lực lượng Thánh vân vào binh khí, làm binh khí có được lực lượng thánh Vân, cực kỳ lợi hại. Thiên Cơ Kiếm của Lâm Phong, có thể dẫn động lực lượng thiên địa, thậm chí dẫn phát tinh thần, trên hư không biến ảo ra ảo ảnh ngôi sao đan vào nhau, phát huy uy năng cường hãn. Y vốn cũng có Thánh khí, nhưng mà ngày ấy bên trong Long Cung đã bị hủy bới yêu hạch Yêu Long, mà bây giờ Lâm Phong cầm trong tay Thánh khí chiến cùng y, khí thế vô cùng uy mãnh. Hai tay Hiên Viên Phá Thiên ngưng kết cổ ấn, lực lượng dao động khủ/ng bố tỏa ra, lực lượng huyết mạch cuồn cuộn không ngớt, như muốn chiến thiên phá địa. Lâm Phong cầm Thiên Cơ Kiếm, từng luồng kiếm quang khủ/ng bố không ngừng lan tràn giết ra bốn phương tám hướng, uy thế cường hãn. Giữa hư không hắc ám, chùm sáng ngôi sao đan xen vào nhau, giống như hóa thành một lợi kiếm kh/ủng bố vô kiên bất tồi, như muốn hủy diệt hết thảy.

- Hống!

Hiên Viên Phá Thiên thét dài một tiếng, sóng khí kh/ủng bố điên cuồng nhất thời đánh tới Lâm Phong, giờ này, Lâm Phong chỉ cảm thấy cả người run lên, thân thể hơi lắc lư, tuy rằng lực lượng một tiếng hống của Hiên Viên Phá Thiên không mãnh liệt như Viên Phi, nhưng vẫn khiến Lâm Phong cảm giác khí huyết quay cuồng, như muốn nổ tung.

- Giết!

Gần như đồng thời, hai chữ Hiên Viên to lớn giết về phía Lâm Phong, khí thế ngập trời, chớp mắt đã đánh đến trên người hắn.

- Vù!

Lâm Phong cắn răng, tỉnh táo lại, kiếm quang chém ra, ngôi sao huyễn diệt, tiếng nổ tung ầm ầm đáng sợ chấn động thiên địa run rẩy, lực lượng hủy diệt điên cuồng lan tràn đập tới phía Lâm Phong.

- ch.ết đi!

/

Mi tâm Hiên Viên Phá Thiên xuất hiện một cái chiến phủ kim sắc, bổ về phía Lâm Phong, lực lượng thần niệm của y cũng vô cùng k/hủng bố.

- Ầm ầm ầm!

Thời điểm lực lượng thần niệm k/hủng bố chém giết ra, chiến phủ kim sắc phóng ra hào quang kim sắc khủ/ng bố, chém tới phía mi tâm Lâm Phong.

- Thần niệm Cung Khuyết!

Tâm niệm khẽ động, lực lượng thần niệm kh/ủng bố nở rộ, một toà cung điện phồn phục, nguy nga hùng vĩ, mang theo uy thế mênh mông.

- Ầm ầm, tạch!

Thần niệm chiến phủ khủ/ng bố chém lên cung điện, làm cung điện rung động, không ngừng lay động, nhưng lại không thể chém hỏng được cung điện.

- Bất Tri Thiên Thượng Cung Khuyết?!

Hiên Viên Phá Thiên nhìn thấy thần niệm Lâm Phong biến ảo ra cung điện, không khỏi ngưng mắt lộ vẻ kinh hãi, không ngờ là thần niệm Cung Khuyết.

- Không đúng, không phải loại thần niệm Cung Khuyết kia, nhất định hàng nhái biến ảo thành thần niệm Cung Khuyết.

Vẻ mặt Hiên Viên Phá Thiên lạnh giá, trên trời dưới đất, ngưng tụ thần niệm thành cung điện, phát ra uy thế vô thượng, xuất ra “Bất tri thiên thượng cung khuyết, kim tịch hà thị niên” thì chỉ có một người, năm đó nhân vật yêu nghiệt như thần, chấn động Cửu Tiêu đại lục, Lâm Phong hắn không thể đạt được truyền thừa kh/ủng bố cỡ này đâu. Lực lượng hồn phách Lâm Phong cường thịnh, lực lượng thần niệm của hắn vẫn luôn mạnh hơn so với cảnh giới bản thân, lực lượng thần niệm vượt quá cảnh giới võ tu. Hơn nữa, hắn tu luyện thần niệm Cung Khuyết, bởi vậy hắn cố ý dẫn động lực lượng thần niệm khiến Hiên Viên Phá Thiên thử một chút. Quả nhiên lực lượng thần niệm Cung Khuyết này không khiến Lâm Phong thất vọng, vô cùng kh/ủng bố, cho dù Hiên Viên Phá Thiên cũng không thể dao động được nó.

- Không ngờ lại muốn dùng thần niệm thuấn sát ta.

Vẻ mặt Lâm Phong lạnh giá, hào quang thần niệm Cung Khuyết toả sáng, chiến phủ không thể dao động, đồng thời, Thiên Cơ Kiếm bay lượn, Quy Nhất Kiếm Quyết được xuất sử, một luồng quang hoa đáng sợ không gì sánh kịp nở rộ.

- Thu!

Hiên Viên Phá Thiên quát lạnh một tiếng, chớp mắt thu hồi thần niệm, đồng thời từng luồng lực lượng kinh khủng đánh tới một kiếm kia, ánh sáng hủy diệt tỏa ra, tất cả phải tan biến, Hiên Viên Phá Thiên một bên vừa chiến vừa lui, bị một kiếm kia đánh không ngừng lùi về sau, mãi đến khi thân thể y cũng không thể nhìn thấy, nhanh chóng xoay người bỏ chạy.

- Lâm Phong, sớm hay muộn ta cũng sẽ tự tay chém ch.ết ngươi.

Thanh âm rét lạnh cuồn cuộn truyền đến. Lâm Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng lưng Hiên Viên Phá Thiên đi xa, vẻ mặt lạnh lùng, nói:

- Vì giết ta mà lại không tiếc liên thủ cùng Ám Ảnh Liệp Thủ, Hiên Viên Phá Thiên, ngươi sẽ trở thành đá kê chân của ta trên đường trở thành cường giả thôi!

Dứt lời, hào quang biến mất, Lâm Phong thu hồi Thiên Cơ Kiếm. Xa xa một bóng người loé lên đi tới bên cạnh Lâm Phong, đương nhiên là Thu Nguyệt Tâm, chỉ thấy đôi mắt đẹp của nàng nhìn Lâm Phong chằm chằm, không ngừng chớp chớp.

- Ngươi đến cùng còn có bao nhiêu bí mật? Đôi nàng lóe lên, tên này lại lấy ra một thanh Thánh khí mạnh mẽ, thủ đoạn hắn không khỏi quá nhiều đi.

- Hôm nay ngày tốt cảnh đẹp, nếu nàng và ta lấy đất làm giường, cùng nhau qua đêm, ta sẽ nói tất cả bí mật của mình cho nàng biết.

Lâm Phong cười ha ha, nói.

- Được!

Thu Nguyệt Tâm mị nhãn như tơ, cười nói với Lâm Phong, cực kỳ dụ hoặc.

- Vẫn quên đi!

Lâm Phong run rẩy cười trừ.

- Lâm Phong, tiểu tử Hiên Viên gia lại tới nữa sao? Lúc này, một thanh âm hào phóng cuồn cuộn mà đến, Lâm Phong thấy một bóng người loé lên tới bên này.

Gã lớn giọng nói dường như sợ người khác không nghe được gã nói chuyện vậy, đương nhiên là Viên Phi.

- Hiên Viên Phá Thiên lại cấu kết Ám Ảnh Liệp Thủ, muốn tính mệnh ta!

Lâm Phong đáp lại một tiếng, khiến vẻ mặt Viên Phi chìm xuống, lạnh lùng nói:

- Có muốn ta đi giết ch.ết hắn không? - Ách.

.. Lâm Phong sững sờ, lập tức cười khổ, tên này thật bạo lực, bất quá cũng chỉ có tên này mới dám nói thoải mái như vậy, muốn đi giết Hiên Viên Phá Thiên. Tại bắc hoang, Hiên Viên Phá Thiên không ai không biết, nếu có người nghe được Viên Phi nói như vậy, không biết có cười đến rụng răng hay không.

- Không cần, hắn cũng không giết được ta, Hiên Viên Phá Thiên, tính mạng của hắn là của ta.

Lâm Phong vẻ mặt băng hàn, hắn sẽ lấy Hiên Viên Phá Thiên để thí luyện, hậu duệ Hiên Viên, là động lực trên con đường trở thành cường giả, cũng là đá kê chân của hắn, hắn sẽ dẫm đạp lên thi thể Hiên Viên Phá Thiên, trở thành cường giả.

- Được, ngươi đã như vậy, ta tự nhiên không ý kiến.

Viên Phi lớn tiếng nói, ánh mắt gã nhìn về phía Thu Nguyệt Tâm, cười nói:

- Lâm Phong, vợ ngươi ấy ư? Bộ dạng giống công chúa Yêu giới lắm đó, không tồi!

Lâm Phong nhìn Thu Nguyệt Tâm một chút, chỉ thấy Thu Nguyệt Tâm cười nhẹ, không nói thêm gì, Lâm Phong tự nhiên cũng không nói toạc ra.

- Vật này ngươi cầm đi.

Lâm Phong đưa Hắc Hạt Vẫn Thạch cho Viên Phi. Viên Phi tùy tiện nhận lấy, nhếch miệng cười nói:

- Vật này lão gia tử nhà ta thích gặm lắm, nó thật cũng chả có tác dụng gì với ta, không biết bên trong có đồ gì hay không? Dứt lời, Viên Phi đem cất đi, Hắc Hạt Vẫn Thạch rất cứng rắn, cho dù gã cũng không có biện pháp, không thể phá tan đạt được nó, bằng không lấy cá tính gã, nhất định phải bổ Hắc Hạt Thiên Thạch ra, nhìn đồ vật bên trong một chút.

- Viên Phi, ngươi giúp ta một chuyện!

Lâm Phong mở miệng nói với Viên Phi.

- Ngươi nói, ta có thể giúp nhất định không thành vấn đề!

Viên Phi gật đầu.

- Giúp ta đuổi giết Hiên Viên Phá Thiên, không cần giết hắn, chỉ cần không ch.ết là được, tốt nhất để hắn bị thương, loại thương thế cần nghỉ ngơi tầm một tháng!

Mắt Lâm Phong loé ra một tia hàn mang, Hiên Viên Phá Thiên không phải luôn muốn mặt mũi sao, bởi vì dưới tình huống cùng cảnh giới bại bởi hắn, không tiếc tất cả muốn đuổi giết hắn. Hắn lăng nhục Hiên Viên Phá Thiên, nếu đối phương đường đường là hậu duệ Hoàng giả, cuối cùng không thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ, nói chi đến vị trí đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, đây sẽ là chuyện buồn cười đến cỡ nào! Thu Nguyệt Tâm sau xong nghe Lâm Phong nói cũng sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười yếu ớt. Tên Lâm Phong này, muốn nhục nhã ch.ết Hiên Viên Phá Thiên đây mà. Thời điểm Hiên Viên Phá Thiên ra ngoài, ánh mắt mọi người đều dõi theo hắn, nhưng hắn ngay cả môn đồ Hoàng Vũ cũng không trở thành được, tự nhiên sẽ trở thành trò cười cho cả Bắc hoang. Hơn nữa, Hiên Viên Phá Thiên đã sớm khoe khoang khoác lác, muốn trở thành đệ nhất môn đồ Thiên Vũ trong số môn đồ Hoàng Vũ, để thỉnh Vũ Hoàng đích thân chứng hôn cho hắn, cầu hôn thiên kim tiểu thư Dương Tử Diệp của Dương gia. Nghĩ tới đây, Thu Nguyệt Tâm dường như có thể tưởng tượng ra cảnh tượng Hiên Viên Phá Thiên sẽ phải đối mặt.

- Khà khà, chuyện này đơn giản, ngươi giao cho ta đi.

Viên Phi nhếch miệng cười nói:

- Vậy ta đây đi đây, ngươi là môn đồ của vị nào, qua một đoạn thời gian, ta qua chỗ ngươi chơi.

- Vẫn chưa phải, Thạch Hoàng và Vũ Hoàng đang chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên, ta đang thí luyện ở đây để hoàn thành nhiệm vụ.

Lâm Phong nói.

- Thì ra là vậy, một tháng sau ta sẽ đi tìm ngươi, ngươi nhanh hoàn thành chuyện mình đi!

Dứt lời, Viên Phi cũng không nói nhiều, xoay người rời đi, đi tìm Hiên Viên Phá Thiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.