Không chỉ riêng người của Dương gia đến, Thu gia, Lâm gia, Mông gia cùng với rất nhiều thế lực khắp Bắc hoang, đều đến. Lần này bọn họ có rất nhiều đệ tử cũng tham dự lần khảo hạch môn đồ Hoàng Vũ này, không biết có thể thông qua hay không, lại được vị trí thứ mấy? Thang trời hào quang vạn trượng trải xuống, từ nay về sau không đóng lại nữa, mọi người đều ý thức được, từ nay về sau, Thiên Đài, bắt đầu tiếp xúc cùng ngoại giới, không hề ngăn cách hậu thế, Bát Hoang cảnh, lại có một thế lực mới sinh ra. Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng, hai vị Hoàng Vũ, không có ai biết bọn họ thành Hoàng bao lâu, nhưng mọi người cũng chỉ nghe nói đến tên của nhị Hoàng Thạch Vũ, khoảng trăm năm gần đây mà thôi. Tất cả mọi người có suy đoán, Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng thuộc về tân Hoàng, bọn họ tiến cấp Hoàng Vũ thời gian không quá dài, bằng không cũng sẽ không để đến tận bây giờ mới chính thức chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên. Hơn nữa, Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng còn khá thần bí, rất ít người từng thấy diện mạo chân thật của họ. Mọi người chỉ biết, trong Thiên Cảnh thành có một tòa Thiên Đài trên hư không, trên đó có hai vị Hoàng Vũ, bọn họ được người gọi là Thạch Hoàng, cùng với Vũ Hoàng. Hôm nay, ngày môn đồ Hoàng Vũ phong vị, không biết Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng, có hiện thân tại Thiên Đài hay không?
- Nghe đồn Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng tuy là tân Hoàng, nhưng thực lực rất đáng sợ, ngay cả Hoàng giả thành danh từ lâu như Thiên Long Hoàng cũng không đặt trong mắt, thậm chí từng đại chiến một trận, kết cục người này cũng không thể làm gì được người kia, từ đó thấy được sự k.hủng bố của hai vị Hoàng giả này.
Có người trong lòng sinh ra ý niệm hướng tới, ngửa đầu nhìn Thiên Đài tự lẩm bẩm. Lúc này, chỉ thấy bên trên thang trời, có một hàng người đột ngột hiện lên, trong lòng khiến mọi người căng thẳng, đến rồi, rốt cục đến rồi.
- Đây là nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên sao? Mọi người tự hỏi trong lòng, trong khoảnh khắc ánh mắt của toàn bộ mọi người đều tập trung về phía hàng người kia.
Bây giờ thang trời tựa hồ không có loại lực lượng áp bức kh.ủng bố như trước, hàng người từ chỗ cao thang trời trong hư không ngừng đi xuống, từng người từng người trong bọn họ cúi đầu, có chút ủ rũ, tựa hồ ảo não, khiến lông mày mọi người hơi nhíu lại. Không phải, những người này, hẳn là không phải!
- Nhất định là đám người kiểm tr.a thất bại.
Có người suy đoán nói, chỉ thấy những người kia một đường đi xuống, rất nhanh liền hạ xuống khoảng không, trực tiếp chui vào trong biển người, biến mất, người khác sắp phong làm môn đồ Hoàng Vũ, bọn họ dẫn đầu đi xuống, bị đào thải, cảm giác rất mất mặt, chỉ có thể cúi đầu ảo não. Sau khi thấy cảnh này mọi người làm sao còn có thể không hiểu, quả nhiên là những người thất bại.
- Nhìn kìa, lại có người xuất hiện, xem ra lần này chắc chắn không có vấn đề gì.
Ánh mắt mọi người nhìn về hướng bầu trời, chỉ thấy lần này lại có một nhóm người xuất hiện, lần này số lượng có tới mấy trăm người, có người khí vũ hiên ngang ngẩng đầu lên, dường như có vẻ đặc biệt vinh hạnh, nhưng mà cũng có người lại nặng nề cúi đầu, trong ánh mắt hiện lên vẻ tiếc nuối.
- Quá cao, thấy không rõ lắm.
Trong lòng mọi người khá là kích động, nhưng mà bởi vì thang trời này thực sự quá cao, bọn họ chỉ thấy bóng người mơ hồ, người tu vi không đủ, không thấy rõ ràng, điều này làm cho bọn họ rất là phiền muộn. Nhưng mà rất nhanh, bọn họ phát hiện, trên hư không xuất hiện một đóa tường vân, chân những người đó đạp trên tường vân, lập tức tường vân từ thang trời không ngừng trượt xuống, rất nhanh, xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
- Hả? Làm sao lại không có Nhược Thiên? Người của Lâm gia phát hiện trong nhóm người này không có Lâm Nhược Thiên, không khỏi có chút nghi hoặc.
- Không đúng, trong này có cả Thiên Vũ giả lẫn Tôn giả, bọn họ hình như không nên đứng lẫn lộn với nhau mới đúng!
Rất nhiều người phát hiện không điểm không thích hợp, nghi hoặc nói. Lúc này, chỉ thấy giữa hư không, thân thể Khổ Hạnh Tăng bồng bềnh mà xuống, dừng trên không mọi người, cười nhìn những người bên trên đóa tường vân, nói:
- Từ hôm nay, chư vị ba trăm sáu mươi người, đã gia nhập môn hạ của Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng, trở thành môn đồ Hoàng Vũ, chúc mừng chư vị!
Dứt lời, Khổ Hạnh Tăng phất phất tay, phía trên không mọi người, xuất hiện ba trăm sáu mươi miếng môn đồ Hoàng Vũ lệnh, nói:
- Khắc tên các ngươi lên trên, lấy được phong vị!
- Đều là môn đồ lệnh giống nhau, ba trăm sáu mươi vị môn đồ Hoàng Vũ, hình như có chút không đúng thì phải.
Có người nghi hoặc không rõ.
- Hừm, không thấy Hiên Viên Phá Thiên không có trong những thiên tài đệ tử kia sao? Còn có ta nhớ rõ ràng cái người tướng mạo xấu xí kỳ quái kia, chỉ bước lên nhất trọng thiên.
Mọi người nghi hoặc không rõ, thì đã thấy ba trăm sáu mươi người bước chân hướng về phía trước, khá là đồ sộ, ngay sau đó bọn họ khắc tên mình lên môn đồ Hoàng Vũ lệnh, trong khoảnh khắc một luồng hào quang rực rỡ bao phủ thân thể của bọn họ, trên người bọn họ, bây giờ đã phủ thêm một tầng hào quang, từ đây về sau, bọn họ đã là môn đồ Hoàng Vũ. Sau khi bắt được lệnh bài, ba trăm sáu mươi người chia làm hai hàng, rất tự nhiên tránh lui đến hai bên trái phải, giống như mở đường. Ngay sau đó, giữa hư không, xuất hiện hai hàng bóng người, hai hàng bóng người này tách ra, mỗi bên có tám mươi mốt người, đều đứng trên tường vân.
- Lâm Nhược Thiên!
- Đó là Mông Bá, Mông Bá của Mông gia, lúc trước gã từng bước lên ngũ trọng thiên, ngang hàng cùng Hiên Viên Phá Thiên!
- Xem, Lâm Phong ở cùng một chỗ với Thu Nguyệt Tâm.
Mọi người lại nhìn thấy Lâm Phong cùng Thu Nguyệt Tâm, ngày xưa, tứ đại thế gia bắc hoang cùng trèo lên cửu trọng thiên, muôn người chú ý, bởi vậy đối với mấy người này tất cả mọi người cực kì quen thuộc.
- Tám mươi mốt người, làm sao không thấy Dương Tử Lam cùng Dương Tử Diệp của gia tộc Dương thị? - Đúng rồi, làm sao cũng không có Hiên Viên Phá Thiên, Hiên Viên Phá Thiên ở đâu? Mọi người nhận ra rất nhiều người, lại phát hiện hình như thiếu một vài người, nhưng không nghi ngờ, những người này so với ba trăm sáu mươi người vừa nãy có khí chất hơn hẳn.
- Ta hiểu rồi, một trăm sáu mươi hai người này, mới thật sự là nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, hai hàng lần lượt là môn đồ Thiên Vũ cùng với môn đồ Tôn Vũ.
Còn ba trăm sáu mươi người hai bên, là một nhóm môn đồ Hoàng Vũ khác, khẳng định chọn từ trong đám người bước lên nhất trọng thiên! Giờ khắc này, rất nhiều người trong lòng đã hiểu rõ, nhất định là như vậy, những người này, mới là người thành công, bọn họ, mới là những thiên tài đoạt được vị trí trong nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên! Nhưng Dương Tử Lam của Dương gia cùng với Hiên Viên Phá Thiên ở chỗ nào, bọn họ làm sao lại không có mặt trong số tám mươi mốt người này? Điều này làm cho rất nhiều người khó hiểu. Hai mảnh tường vân phiêu đãng, một trăm sáu mươi hai người kia đi tới trung tâm khu vực, để cho mọi người nhìn rõ ràng hơn, trên mặt của bọn họ, đều lộ ra nụ cười sáng lạn, rất kiêu ngạo. Bọn họ, đã trở thành nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên.
- Nguyệt Tâm quả nhiên trong số đó!
Lúc này, trong đám người Nguyệt gia, có một nam tử trung niên lộ ra nụ cười, ở bên cạnh y, chính là thúc phụ Thu Nguyệt Tâm, Thu Hạo.
- Quả thực có trong số đó, chỉ vẫn ở cùng một chỗ với tên vô danh kia, vì hắn còn từng động thủ với huynh muội mình, thật làm Thu gia mất hết mặt mũi.
Thu Hạo lạnh lùng nói một tiếng, Thu Nguyệt Tâm trở thành nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên, gã phi thường khó chịu, từ ngày gã biết Lâm Phong còn sống sót, hơn nữa còn leo lên đến cửu trọng thiên, gã đã rất khó chịu.
- Kẻ này dường như cũng không đến nỗi kinh khủng như ngươi nói đi, nếu không thì, làm sao có thể cùng Nguyệt Tâm đứng chung một chỗ, trở thành nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên!
Nam tử trung niên nhàn nhạt nói một tiếng, tựa hồ có chút khó chịu đối với lời nói của Thu Hạo.
- Hừ, cũng không phải cứ trở thành môn đồ Hoàng Vũ, liền có thể nổi bật hơn đâu!
Thu Hạo lạnh lùng đáp lại một tiếng.
- Tất cả câm miệng đi, Nguyệt Tâm thành công bước vào hàng ngũ môn đồ Hoàng Vũ, đây là việc vui, các ngươi cãi vã cái gì.
Lão giả đứng trước hai người bất mãn quát lên.
- Chúc mừng chư vị sư đệ sư muội, trở thành nhóm môn đồ đầu tiên của sư tôn, chuẩn bị thụ phong!
Khổ Hạnh Tăng nở nụ cười với mọi người, bàn tay lập tức vung lên, đồ lục kim sắc óng ánh khuyếch đại, ở trong hư không đón gió, phấp phới, bên trên, có khắc tám mươi mốt cái tên, chính là tám mươi mốt người bên Thiên Vũ.
- Lâm Nhược Thiên, Thu Nguyệt Tâm, Mông Phách, còn có Lâm Phong, quả nhiên bọn họ đều có tên trong đó, Dương Tử Lam xem ra bị đào thải, chỉ là Hiên Viên Phá Thiên, thế nhưng cũng bị đào thải sao, này không khỏi.
.. Mọi người có chút yên lặng, lộ ra vẻ mặt quái dị, bọn họ xác định, không có tên của Hiên Viên Phá Thiên. Ánh mắt của toàn bộ người của Dương gia đều mở to, nhìn chòng chọc vào cái đồ lục kim sắc óng ánh kia, như thế nào lại không có. Về phần huynh muội Dương Tử Lam đã sớm lặng yên rời khỏi Thiên Đài, giờ khắc này thậm chí còn dùng áo dài che mặt, không dám để cho người ta biết bọn họ thất bại, chỉ chờ Hiên Viên Phá Thiên làm bọn họ hãnh diện lại, thế nhưng, làm sao lại không có tên Hiên Viên Phá Thiên ở trên đó!
- Lâm Phong!
Xa xa, hình như có một âm thanh cuồn cuộn truyền đến, cực kỳ chấn động.
- Lâm Phong, ta muốn ngươi ch.ết!
Bên trong âm thanh lộ ra khí tức lạnh lẽo như băng, mọi người lập tức nhìn thấy trên bầu trời một bóng người lóe lên. Người này khí tức mạnh mẽ, nhưng mà vô cùng chật vật, trong khoảnh khắc khi nhìn thấy y, ánh mắt của mọi người đều hiện lên vẻ không thể tin nổi.
- Hiên Viên Phá Thiên? Hiên Viên Phá Thiên, sao hắn chật vật như vậy, đã xảy ra chuyện gì?