- Môn đồ Hoàng Vũ mà Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng tiền bối chiêu nạp quả nhiên phi phàm, người Thiên Long Thần Bảo ta xem như đã kiến thức, cũng nhớ kỹ, đặc biệt là hai vị đệ nhất môn đồ.
Ngày khác Thiên Long Thần Bảo nhất định sẽ lại tìm cường giả cùng hai vị luận bàn! Người cầm đầu của Thiên Long Thần Bảo lạnh lùng nói, trong lời nói ẩn chứa mùi vị uy hϊế͙p͙. Lâm Phong cùng nam tử áo xám luận bàn đều giết ch.ết người Thiên Long Thần Bảo, như vậy điều đối phương nói sẽ tìm cường giả cùng Lâm Phong hai người luận bàn, rất hiển nhiên mang ý nghĩa muốn giết ch.ết hai người họ!
- Ta nhớ kỹ, chỉ hi vọng lần sau Thiên Long Thần Bảo tìm đến luận bàn không cần phải lấy người không chịu như nổi, dễ dàng liền bị giết, như vậy luận bàn không có tác dụng lắm.
Lâm Phong trả lời một cách mỉa mai, đáp lại lời uy hϊế͙p͙ của đối phương.
- Yên tâm.
.. Đi! Đối phương vung trường, xẹt qua trên không trung, dẫn đám người rời đi, những cường giả kia từng người từng người đều lạnh lùng nhìn đám người Lâm Phong một chút, sau đó mang theo một tia không cam lòng rồi dồn dập rời đi. Chuyện hôm nay Thiên Long Thần Bảo xem như trộm gà không được còn mất nắm gạo, việc Hầu Thanh Lâm bước vào Thiên Long Thần Bảo giết người truyền ra không nói, riêng việc bọn họ muốn vãn hồi mặt mũi, nhưng kết quả thì ngược lại, càng thêm mất thể diện.
- Không tiễn!
Mộc Trần nhìn đám người loé lên rời đi lãnh đạm phun ra một câu, đối với đám người bụng dạ khó lường như Thiên Long Thần Bảo, y đương nhiên không cho sắc mặt tốt, lần sau không biết đối phương sẽ lại đùa bỡn ra cái thủ đoạn gì nữa. Chỉ trong nháy mắt những bóng dáng người kia đã biến mất đến không còn tăm hơi, nhanh như chớp giật.
- Làm không tệ.
Mộc Trần mỉm cười gật đầu với Lâm Phong cùng nam tử áo xám, ca ngợi hai người, lúc này bên dưới khoảng không, mọi người cũng đều ngẩng đầu nhìn hai người, bất luận đệ nhất môn đồ Thiên Vũ hay đệ nhất môn đồ Tôn Vũ tuyệt đối đều dựa vào thiên phú của chính mình để đạt được. Vừa nãy chiến lực hai người Thiên Long Thần Bảo kia, mọi người đều thấy nhìn trong mắt, phi thường kh.ủng bố, thậm chí mô phỏng hóa thành yêu, man lực ngập trời, nhưng cuối cùng cũng không biết làm sao bị Lâm Phong giết ch.ết.
- Vừa nãy Lâm Phong tựa hồ cố ý che giấu, không biết hắn ẩn giấu loại thủ đoạn nào lại có thể vô thanh vô tức giết ch.ết đối phương, thậm chí đối phương cũng không kịp phát ra một tiếng la nữa!
Mọi người ngầm suy đoán trong lòng, Lâm Phong người này không biết dùng thủ đoạn lợi hại nào mới làm được điểm này, đoàn Thái Dương Chi Hỏa kia ngăn cách thần thức bên ngoài, Lâm Phong hẳn cố ý làm vậy. Hắn có thủ đoạn lợi hại không muốn để cho người biết, có thể là một lá bài tẩy. Nhưng bất luận mọi người suy đoán như thế nào, chỉ cần bọn họ không có chân chính cảm nhận được, liền không thể suy đoán được, Lâm Phong cũng không ngại để họ suy đoán, cứ tùy ý mọi người.
- Lúc này phong vị môn đồ Hoàng Vũ kết thúc, tiếp đó chư vị môn đồ Hoàng Vũ theo ta đi vào Thiên Đài, nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên phân phong cung điện để tu luyện, nhóm môn đồ Hoàng Vũ thứ hai từng người cũng được phân phong tẩm cung của riêng mình.
Mộc Trần cười nhạt nói, nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên có chút kích động, Thiên Vũ cùng Tôn Vũ đều đã thấy tám mươi mốt tòa cung điện trôi nổi trong hư không, thần bí vô cùng không biết trong đó huyền diệu gì. Theo như lần trước Mộc Trần nói cho bọn họ biết, những tòa cung điện này đều do chính Vũ Hoàng tự mình sáng chế, trong đó khả năng tự hình thành huyền cơ, nói vậy, chắc sẽ không tầm thường chút nào.
- Không biết ta có thể đạt được toà cung điện nào!
Nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên đã suy nghĩ trong lòng, ánh mắt bọn họ trong lúc lơ đãng tìm đến phía Lâm Phong, người này cường đại đạp lên cửu trọng thiên kinh sợ lòng người, sau đó được phong làm đệ nhất môn đồ, hẳn là người đi ra từ nơi thí luyện sớm nhất. Hơn nữa trong quá trình thành môn đồ Hoàng Vũ, hắn đã từng đào thải huynh muội Dương Tử Lam cùng Dương Tử Diệp, bên trong đại ảo cảnh cùng cảnh giới đánh bại Hiên Viên Phá Thiên, thậm chí lúc Hiên Viên Phá Thiên đi ra còn hô to muốn giết ch.ết Lâm Phong, không biết trong nơi thí luyện Lâm Phong đã làm gì với y, Hiên Viên Phá Thiên không thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ nói không chừng do Lâm Phong hại. Bây giờ Lâm Phong lại lập đại công, nhục nhã đám người Thiên Long Thần Bảo đến đây gây sự. Tập hợp đủ các loại sự tích mà Lâm Phong làm ra, thêm nữa hắn lại là đệ nhất môn đồ Thiên Vũ chính thức, có lẽ toà cung điện tốt nhất sẽ bị hắn thu vào túi, còn cung điện tốt nhất Tôn Vũ, tự nhiên là nam tử áo xám có thực lực mạnh nhất. Mà nhóm Môn đồ Hoàng Vũ thứ hai lại thở dài trong lòng, không thể trở thành nhóm môn đồ đầu tiên đồng nghĩa với việc thiên phú của họ còn kém một chút, điều này cũng định trước đãi ngộ song phương không giống nhau, đối phương có thể phân phong cung điện, bọn họ lại chỉ có thể ở lại tẩm cung, hai bên cách biệt rất to lớn. Ánh mắt mọi người phía dưới Thiên Đài đều sáng lên, môn đồ Hoàng Vũ, đặc biệt là nhóm môn đồ đầu tiên quả nhiên có đãi ngộ vô cùng tốt, được ở trong cung điện trên Thiên Đài, điều này làm vô số người ngóng trông. Đối với bọn hắn, Thiên Đài là địa vực thần thánh, Vũ Hoàng vừa nãy từng xuất hiện cũng chính ở trên Thiên Đài, sống trong cung điện bên trên Thiên Đài đồng nghĩa với việc có cơ hội làm láng giềng của Hoàng, nếu có cơ hội được Hoàng chỉ điểm, sẽ là vinh quang vô thượng!
- Sau khi phân phong cung điện, có lẽ các ngươi đều muốn bế quan tu luyện một thời gian, bây giờ còn có chuyện gì… thì tốt nhất bàn giao một lượt đi.
Thời gian gần nhất tuy Thiên Đài không có hạn chế các ngươi, nhưng bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, tốt nhất đều ở lại Thiên Đài để tăng cao thực lực, củng cố tu vi, làm cho chiến lực bản thân tăng lên trong thời gian ngắn! Mộc Trần lại lên tiếng khiến mọi người vẻ mặt ngưng trọng, lời ấy của hắn tựa hồ báo trước có chuyện gì muốn phát sinh, nếu không thì cần gì phải mau chóng tăng cao tu vi, tăng cường sức chiến đấu!
- Ta cho các ngươi thời gian một nén nhang!
Mộc Trần lại nói, cho mọi người thời gian một nén nhang hoạt động, để bọn họ cùng người trong gia tộc trao đổi một phen.
- Khà khà!
Viên Phi lúc này hào hiệp nở nụ cười, vác cây gậy gỗ bước đến bên người Lâm Phong, cười nói:
- Làm không tồi, tên Thiên Long Hoàng kia không phải người tốt lành gì, lão tử đã sớm không vừa mắt gã.
Lâm Phong con mắt đảo một vòng, gia hoả này vừa đến đã nói xấu Hoàng Vũ, không hề kiêng dè, quả thật dựa vào đại thụ để hóng gió, dù sao cũng không ai dám động đến gã, muốn động đến tôn nhi của Đại Viên Hoàng, cho dù Vũ Hoàng cũng phải xem lại mình một chút. Mọi người nghe thấy Viên Phi lớn giọng nói ra một câu như vậy, trong nháy mắt đều vô cùng sửng sốt, từng người đều cả kinh, cằm cũng rơi mất. Bọn họ cũng đều biết người Thiên Đài đều không ưa gì Thiên Long Hoàng, ai bảo song phương có mâu thuẫn, nhưng ít ra người của Thiên Đài cho dù không ưa, nhưng bọn họ cũng sẽ không nói ra, dù sao đó là Hoàng Vũ. Mà người này này lại còn nói ra thuận miệng đến vậy, nói thẳng Thiên Long Hoàng không phải người tốt, thậm chí còn tự xưng lão tử.
- Người này cũng không biết có lai lịch gì, Hiên Viên Phá Thiên sợ gã như vậy, bây giờ còn không chút kiêng kị mà nói bừa.
- Huynh đệ trong miệng gã xem ra quả thật là Lâm Phong, thời điểm Hiên Viên Phá Thiên vừa ra đã hô muốn giết ch.ết Lâm Phong, nhưng sau khi nhìn thấy người này nhất thời không còn hỏa khí nào, xem ra ba người bọn họ.
.. Lúc này mọi người cũng mơ hồ đoán ra một vài thứ, nhất định do Lâm Phong quen biết người này, bảo gã hỗ trợ đối phó Hiên Viên Phá Thiên mới làm Hiên Viên Phá Thiên chật vật như vậy, chẳng trách Hiên Viên Phá Thiên hận ngập trời, vừa đến đã muốn giết người. Hiên Viên Phá Thiên là hậu duệ Hoàng Vũ, còn từng khoe khoang khoác lác muốn trở thành đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, kết quả bị người đuổi giết vô cùng chật vật, thậm chí môn đồ Hoàng Vũ y cũng không có phần, không điên mất mới lạ! Hiện tại mọi người thậm chí còn không nhìn thấy bóng dáng của Hiên Viên Phá Thiên, không biết y đã đi nơi nào, chắc đã vụng trộm rời khỏi rồi.
- Quả nhiên vật họp theo loài, một cái Thiên Vũ tầng bảy cho dù lợi hại nhưng chung quy cũng chỉ là Thiên Vũ lại dám sỉ nhục Hoàng Vũ, quả thực coi trời bằng vung!
Lúc này trong đám người phía dưới có một thanh âm truyền ra, là phương hướng của Thu gia, điều này làm cho mọi người lộ ra vẻ mặt thú vị. Việc con của Thu Hạo suýt chút nữa giết ch.ết Lâm Phong, mà Thu Nguyệt Tâm vì báo thù đi giết Thu Lân cùng Thu Mi mọi người đều biết đến, đương nhiên Thu Hạo cảm thấy ngứa mắt với Lâm Phong.
- Đại ca, Thu Nguyệt Tâm là thiên tài của Thu gia chúng ta, hơn nữa xinh đẹp vô song, bây giờ còn là môn đồ thứ hai, ngày khác tất nhiên phải gả cho một vị thiên tài của thế gia.
Hiện tại quan trọng nhất chính là xem chừng nàng, không nên làm cho nàng đi nhầm dường lạc lối, bị bề ngoài của một số người ngoài lừa bịp, cuối cùng lại kéo theo cả người một nhà vào mới phải!
- Người này xem ra là đố kị Thu Nguyệt Tâm cùng Lâm Phong đi, không ngờ lại nói ra những lời này!
Mọi người một trận ngạc nhiên, cũng khó trách Thu Nguyệt Tâm trở thành môn đồ Thiên Vũ thứ hai, Lâm Phong trở thành số một, mà Lâm Phong từng trở mặt với gã, Thu Nguyệt Tâm lại suýt chút nữa giết con của gã, giờ khắc này gã không đố kị mới là lạ.
- Ta không nhìn nổi nhất là một ít người chỉ cây dâu mắng cây hòe, thật sự không ra gì, lão gia hoả ngươi muốn nói cái gì cứ nói thẳng không cần nói móc nói cong, Viên gia gia của ngươi làm gì thì nói đó, cần cháu trai như ngươi đến dạy ta sao!
Cây gậy gỗ của Viên Phi chỉ vào Thu Hạo, lớn giọng nói, làm cho tất cả mọi người đều nghe được rõ ràng, sắc mặt Thu Hạo lập tức đỏ chót, ngay trước mặt tất cả mọi người một tên hậu bối mắng gã thành tôn tử, lẽ nào có lí đó!
- Ngươi nói chuyện chú ý một chút, lúc gia gia ngươi tu luyện ngươi còn chưa có xuất thế, không có giáo dưỡng gì cả!
Thu Hạo lạnh lẽo nói.
- Thu Hạo, ngươi câm miệng!
Lúc này phụ thân của Thu Hạo gầm lên một tiếng, hình tượng của Viên Phi làm cho lão nhớ tới một người đến, lão lập tức quát Thu Hạo làm gã ngưng lại. Viên Phi sửng sốt một chút, lập tức lộ ra một tia tươi cười quái dị, nhìn Thu Hạo nói: