Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1095: Câu hồn



- Tử Linh thật cường hãn, Đại Hại Trùng ngày đó, nhất định gặp phải nguy cơ cực lớn, bằng không cũng sẽ không ngăn cản ta đi xuống.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, Tử Linh mạnh như vậy, lấy tu vi Đại Hại Trùng lúc trước, nếu không có chuôi này thánh khí Long Phủ trong tay, có lẽ giết không ch.ết.

- Phong!

Bàn tay Lâm Phong run lên, một luồng lực lượng phong ma đáng sợ tỏa ra, hư không run lên, những Tử Linh đó dường như yên tĩnh lại, toàn bộ bị phong kín, bây giờ Lâm Phong đối với lĩnh ngộ lực lượng phong ma càng ngày càng đáng sợ.

- Phần Sát!

Lâm Phong quát lạnh, dương hỏa chân nguyên khủ.ng bố hội tụ hóa thành đóa hỏa liên hắc ám đáng sợ, giống như U Minh, muốn hủy diệt tất cả. Từng sợi từng sợi ngọn lửa màu đen lan tràn, quấn quanh toàn bộ những Tử Linh đó, thanh âm chói tai vang lên liên tiếp, trên người những Tử Linh đó phát sinh âm thanh cực kỳ khó nghe, không ngừng giãy dụa trong ngọn lửa.

- Không tin luyện không ch.ết các ngươi.

Lâm Phong tăng mạnh uy lực hỏa diễm, đồng thời từng tia từng tia lực lượng luyện hóa thẩm thấu mà ra, thanh âm chói tai càng ngày càng cao, cuối cùng có Tử Linh hóa thành tro bụi, chôn vùi giữa hư không. Dần dần thanh âm sắc bén biến mất, toàn bộ Tử Linh bên trong hỏa diễm đều biến thành tro bụi. Dù sao bọn chúng chỉ là tàn hồn biến ảo thành sinh mệnh, không thực sự bất tử, chủ nhân những thi hài này cũng đã ngỏm rồi. Cùng Kỳ lúc này mới nghênh ngang đi ra, bộ dạng ngạo thị thiên hạ với khí khái ngoài ta còn ai, thấp giọng mắng:

- Một đám Tử Linh cũng dám kiêu ngạo trước mặt bản Đế.

Lâm Phong nơi đó hình như có cửa vào, đánh mở ra, chúng ta vào xem một chút, cũng không biết Tiểu thế giới này đến cùng lớn bao nhiêu.

- Lão bất tử!

Lâm Phong thật muốn một cước đá vào mông lão một phát. Lão bất tử này ngứa đít, cần ăn đòn. Bất quá, thời điểm hiện tại không bình thường, không chừng trong này còn cần dựa vào lão hỗn đản kia, vì lẽ đó Lâm Phong cũng liền nhịn xuống. Đi lên phía trước Lâm Phong một quyền đánh mở phế tích ra, quả nhiên có một cửa vào.

- Đi!

Thân hình Lâm Phong lấp loé, muốn đi vào cái cửa kia.

- Chờ đã!

Cùng Kỳ hô một tiếng, Lâm Phong dừng bước lại.

- Những thi hài này đều chứa bảo bối, là tài liệu tốt để chế tạo Thánh khí, ngươi cứ như thế ném đi? Cùng Kỳ mạnh mẽ khinh bỉ Lâm Phong.

- Hài cốt người khác ngươi cũng muốn nhớ thương, thật không phúc hậu, Đại Đế chó má gì chứ.

Lâm Phong chửi nhỏ một tiếng, nhưng động tác trên tay lại không dừng, thu hết tất cả thi hài và, khiến Cùng Kỳ trợn mắt ngoác mồm, vô sỉ, quá vô sỉ... Phía trước vẫn là một vùng phế tích đổ nát, tiểu thế giới này như từng toà cung điện liên tiếp, vũ khí mạnh mẽ bị hư hỏng rải rác trên mặt đất, cũng không còn ánh sáng, thậm chí bị chôn vùi dưới nền đất.

- Đều là Thánh khí, toàn bộ đều hư, đáng tiếc quá, nếu không, tiểu tử ngươi phát tài rồi.

Cùng Kỳ nói thầm một tiếng. Lâm Phong cũng rõ ràng hết thảy trước mắt, kim chung* giờ đã ảm đạm màu xám, trên mặt có từng vết nứt; cổ kính vỡ vụn không thể phục hồi như cũ; còn có hồ lô bị đánh mở; đao kiếm bị chém đứt thành mấy đoạn; tấm khiên màu đen đều chằn chịt vết rạn nứt. Kim chung: Chuông vàng Những binh khí này mặc dù ngủ say ngàn vạn năm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được một tia khí thế mạnh mẽ ẩn trong đó. Tỷ như thi hài phía trước Lâm Phong, tay cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích uy nghiêm vô cùng, thanh Phương Thiên Họa Kích này dường như có thể bổ đôi mặt đất, mà mặt đất bên dưới nó xuất hiện từng vết nứt khủ.ng bố, nhưng bây giờ, thanh Phương Thiên Họa Kích này cũng bị bẻ gẫy đôi, không còn uy thế của ngày xưa.

- Thời kỳ thượng cổ phát sinh đại chiến kh.ủng bố như thế nào, ngay cả Tiểu thế giới của Hoàng Vũ cũng bị công phá, chung quanh đều là thi hài của tuyệt thế cường giả, Thánh khí giống như binh khí bình thường, dễ dàng bị chém gẫy nằm rãi rác trên mặt đất.

Lâm Phong khiếp sợ, thật đáng sợ, rất khó tưởng tượng những cường giả chiến đấu tại chiến trường thượng cổ kh.ủng bố như thế nào, phất tay có thể đánh Thánh khí nát bấy. Dương Tử Lam tại bán đấu giá đạt được một thanh tuyệt thế hung mâu, hẳn là Thánh khí may mắn còn sót lại, chảy vào bên trong Hoang hải, rồi bị mai táng trong Hoang thạch, sau đó được Cửu Long đảo may mắn đào lên. Từ những tuyệt thế hung khí kinh khủng kia, đều có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của chúng, mà những thánh khí hư hỏng tại nơi này có lẽ đều có uy lực giống như tuyệt thế hung mâu.

- Thu lại, thu lại.

Mặc dù Cùng Kỳ cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng hai mắt vẫn tỏa sáng như trước:

- Những thứ đồ này tuy rằng tổn hại, Thánh vân đứt gãy, không phát huy ra uy lực Thánh khí, nhưng vẫn là tài liệu tuyệt đỉnh luyện chế Thánh khí.

Thậm chí nếu sau này tìm được Luyện Khí Tông Sư lợi hại, còn có cơ hội chữa trị tốt. Lâm Phong gật đầu, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua, lại bắt đầu càn quét, bất luận hài cốt hay Thánh khí gãy vỡ, toàn bộ đều lấy đi, một cái cũng không buông tha.

- Vù!

Ngay khi Lâm Phong thu lấy thanh Phương Thiên Họa Kích cắm trên mặt đất, chỉ thấy bên trong đó xuất hiện một hình bóng hư huyễn k.hủng bố, vọt về phía Lâm Phong, muốn dung nhập vào cơ thể Lâm Phong.

- Ầm!

Trong nháy mắt, ngọn lửa trên người Lâm Phong bắt đầu điên cuồng bùng lên, nhanh chóng bao phủ thân thể, rồi nhanh chóng lùi lại. Hồn, bên trong Thánh khí tàn bại này lại có tàn hồn.

- Tự phong vô số năm, rốt cục cũng có người đến rồi.

Hư ảnh lên tiếng, tóc dài hư huyễn đột nhiên tung bay, con ngươi mang theo tâm ý nóng rực, bồng bềnh trên hư không, nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Không ngờ lại gặp phải lão yêu quái!

Lâm Phong thầm mắng xúi quẩy, đây quả thật là người ngàn vạn năm không ch.ết, đây không phải hồn phách hoàn chỉnh, nhưng hiển nhiên mạnh mẽ hơn nhiều tàn hồn bình thường, vẫn tự phong bên trong Thánh binh chính mình, đến hiện tại mới xuất thế. Cùng Kỳ rất không trượng nghĩa lui về phía sau, trong lúc này mà lại tránh đi. Điều này làm cho Lâm Phong tức đến muốn phun máu, súc sinh a, lúc này mà còn không trượng nghĩa chuồn đi chỗ khác.

- Lâm Phong, hắn chỉ là một hồn phách không có thân thể mà thôi, lấy Thánh khí của ngươi ra giết ch.ết hắn.

Cùng Kỳ rất trượng nghĩa đứng phía sau cổ động, lão đang ủng hộ về mặt tinh thần cho Lâm Phong.

- Lại còn có một con Cùng Kỳ.

Hư ảnh kia nhìn Cùng Kỳ, trong ánh mắt lộ ra vẻ mặt thú vị, lập tức nói với Lâm Phong:

- Tiểu tử, giao cơ thể ngươi cho ta, ta sẽ để ngươi trở thành một nhân vật mạnh mẽ, ta và ngươi tuy hai mà một.

- Nằm mơ!

Quang hoa lóe lên, Lâm Phong lấy ra Thiên Cơ kiếm chém về phía đối phương.

- Ầm ầm!

Tiếng vang nổ tung truyền ra, nhưng Lâm Phong lại phát hiện hồn phách đối phương hóa thành từng tia phân tán ra ngoài, Thiên Cơ kiếm chém vào hư không. Từng sợi hồn phách một lần nữa ngưng tụ thành hình người, đối phương nhìn chằm chằm Lâm Phong cười gằn:

- Vô dụng thôi, giao thân thể người cho ta đi, ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, ngươi lo lắng gì chứ!

Hư ảnh kia như quỷ mị bay về hướng Lâm Phong, trong con ngươi xuất hiện vẻ tham lam. Mấy năm qua y không biết mình làm sao mà chịu đựng được, hôm nay rốt cục có người đưa thân thể đến.

- Lâm Phong, đi ra.

Nhưng vào lúc này Lâm Phong nghe được Cùng Kỳ truyền âm, không có băn khoăn, lần nữa chém ra một kiếm, sau đó liền xoay người bỏ chạy, chạy như điên về phía cánh cửa đã tiến vào. U linh hồn ảnh kia không vội, nhẹ nhàng đi về phía Lâm Phong, Cùng Kỳ cùng Lâm Phong hai người chạy đến tuyệt lộ, dựa trên một vách tường bị phong kín, khiến hư ảnh kia lộ ra một nụ cười dữ tợn.

- Qua nhiều năm như vậy, không biết thế giới hiện tại hình dáng ra làm sao, bản tôn rốt cục có thể thấy ánh sáng mặt trời rồi.

Hư ảnh bước ra cửa động đã bị đánh mở ra kia, tiếp tục hướng về phía Lâm Phong. Nhưng đúng vào lúc này, từng luồng hào quang rực rỡ phóng lên, khiến hư ảnh trong nháy mắt cứng đờ tại chỗ. Hư ảnh đại biến, cúi đầu liền thấy dưới y có khắc một đồ án Thánh vân, ánh sáng từ trong đó tỏa ra, bao phủ hồn phách y.

- Câu hồn!

Hư ảnh nói nhỏ một tiếng, thân thể dần dần run rẩy, trong Thánh vân phóng ra một luồng ánh sáng cắn nuốt đáng sợ, mạnh mẽ nuốt hắn vào bên trong.

- Câu hồn, một con súc sinh làm sao có khả năng sẽ biết câu hồn!

Hư ảnh điên cuồng rít gào, mà giờ khắc này, cả người y đều đã đi vào Thánh vân, chỉ để lại một khuôn mặt dữ tợn bên ngoài, phát ra tiếng gào thét không cam lòng.

- U hồn dã quỷ, vậy mà cũng dám nhục mạ bản Đế!

Cùng Kỳ nghênh ngang đi lên phía trước vỗ mạnh Thánh vân một cái, trong đó sinh ra từng tia hư hỏa.

- A.

.. Hư ảnh phát ra tiếng kêu thảm thiết, vô cùng kh.ủng bố, vô cùng thê thảm, bản Đế... con yêu thú Cùng Kỳ kia tự xưng bản Đế, lại có thể bố trí lực lượng Thánh vân. Lâm Phong thầm nghĩ, lão già Cùng Kỳ này coi như còn phúc hậu, hóa ra bố trí Thánh vân, định trụ hồn phách đối phương.

- Tuy ngươi là nhân vật thời kỳ thượng cổ, nhưng bản Đế cũng là nhân vật ngàn năm trước, giờ bám thân vào người Cùng Kỳ, nhưng há lại để bậc con kiến như ngươi có thể nhục nhã, còn không cung cung kính kính hô to, Viêm Đế.

Tật xấu kiêu ngạo của Cùng Kỳ lại bắt đầu tái phát, khiến Lâm Phong trợn trắng mắt. Ánh mắt của hư ảnh kia loé lên, lập tức nói:

- Viêm Đế tiền bối ngài có thể tha cho ta hay không, ta nguyện ý đi theo ngài.

- Được, ngươi đúng rất có tính giác ngộ, chính mình đã đề xuất, vậy bản Đế liền cho ngươi một cơ hội, đưa chủ hồn của ngươi ra, bản Đế liền thu ngươi làm bộc!

- Thả ra ta!

Hư ảnh cuồng loạn gào thét, hiến tế, yêu thú này lại bảo hắ hiến tế, aaaaaaaaa!

- Xem ra ngươi vẫn chưa triệt để giác ngộ!

Ánh mắt Cùng Kỳ giả dối, người này còn muốn đấu trí với lão, lão là ai chứ, Viêm Đế vĩ đại nha. Hư hỏa kh.ủng bố lại bùng lên, dường như muốn luyện hóa ch.ết đối phương. Lâm Phong âm thầm líu lưỡi, cái tên thượng cổ này còn muốn chơi Cùng Kỳ, không bị đùa ch.ết mới lạ. Lão già ngàn năm bất tử này tuyệt đối là một nhân tinh.

- Không nên, ta nguyện hiến tế!

Đối phương bất đắc dĩ, chỉ có thể khuất phục, nếu không đồng ý, hắn sẽ bị luyện sống. Cùng Kỳ tiếp nhận đối phương hiến tế, trở thành chủ nhân hồn phách này.

- Ngươi là người niên đại nào? Tiểu thế giới này của ai? Ngươi và hắn có quan hệ gì? Nơi này đã từng đã xảy ra chiến đấu như thế nào, Tiểu thế giới khác có phải đều có di tích Hoàng Vũ hay không? Lâm Phong một lần hỏi rất nhiều vấn đề, Cùng Kỳ thu hắn thành người hầu cũng được, chí ít tiếp theo sẽ thuận tiện hơn nhiều, hắn vừa vặn bắt đối phương dẫn hắn đi tìm di tích Hoàng giả, có hắn ở đây nhất định sẽ thuận lợi rất nhiều.

Dù sao đối phương cũng là cường giả bên trong Tiểu thế giới này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.