Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1096: Thi hài Hoàng Vũ



- Niên đại nào? Hư ảnh lẩm bẩm nói nhỏ, ánh mắt có chút mê man, quên, hắn cũng quên mất đã qua bao nhiêu năm, giống như vượt qua vô số kỷ nguyên, hắn chỉ biết đã rất lâu, rất lâu rồi.

- Ta cũng không biết thời đại đó cách hiện nay bao xa, ta chỉ biết ngày xưa, Cổ Thiên Đình bởi vì Thiên Đế vẫn lạc mà khai chiến với Yêu tộc.

Trận chiến đó liên luỵ vô số thế lực, toàn bộ đại lục đều sôi trào, thiên địa cũng bị đánh nổ, địa vực dường như cũng bị mở ra, giống như phá mở Địa Ngục Trường Hà vô tận, chúng ta bị chôn vùi bên trong đó. Quá xa xưa rồi, xa xưa đến nỗi trí nhớ hắn cũng có chút mơ hồ, nhưng hắn vẫn nhớ tới tình cảnh tận thế kia, thật đáng sợ.

- Cổ Thiên Đình!

Trái tim Cùng Kỳ mạnh mẽ co giật, mẹ nó không ngờ lại là thời kì Cổ Thiên Đình, thật đáng sợ. Lão còn tưởng rằng mình đã là lão yêu quái, nhưng trước mặt người này, bản thân chỉ có thể coi là vãn bối trong vãn bối, không biết cách xa nhau bao nhiêu đời. Bất quá ai bảo lão là Đại Đế vĩ đại, cho dù cường giả thời kỳ viễn cổ cũng phải trở thành nô bộc của Viêm Đế vĩ đại đây.

- Ngươi biết Cổ Thiên Đình? Lâm Phong quay sang hỏi Cùng Kỳ, Thiên Đình, đây là vật gì? - Sách cổ từng thấy qua, ghi chép bất quá chỉ còn lại một đoạn, những đoạn khác đều bị xóa bỏ mất, không biết biến mất trong chiều dài lịch sử hay bị người khác xóa đi.

Ta chỉ biết đó là một trong những thế lực kinh khủng nhất của Cửu Tiêu đại lục mấy chục vạn năm trước, đại chiến thượng cổ hình như cũng bởi vì Cổ Thiên Đình mà phát sinh. Cùng Kỳ giờ này mất đi mất đi bộ dáng hì hì hà hà, nói rất nghiêm túc, có chút tương tự với lời hư ảnh kia nói.

- Mấy chục vạn năm trước!

Lâm Phong vẻ mặt cứng đờ, chẳng trách được gọi nó là thời kỳ thượng cổ.

- Địa Ngục Trường Hà lại là cái gì, lẽ nào hoang hải là địa ngục hay sao? Lâm Phong lại hỏi, đại chiến thời kỳ thượng cổ ngay cả địa ngục cũng phá tan, chẳng lẽ thật sự có thứ đáng sợ như địa ngục tồn tại hay sao? - Hoang hải? Hư ảnh hơi có chút kinh ngạc, hiển nhiên không biết Hoang hải là vật gì.

- Địa phương chúng ta đang đứng hiện tại đang dưới đáy Hoang hải.

Mảnh Hoang hải này rất có khả năng là nơi diễn ra đại chiến thượng cổ như ngươi vừa nói lúc nãy. Lâm Phong đáp lại, đây là lịch sử hắn nghe được về Hoang hải, nhưng chân tướng thực sự ra sao, có mấy ai biết được, vì cách xa nhau hằng mấy trăm ngàn năm, muốn nói có người nào biết, cũng chỉ một vài hồn phách thời kỳ thượng cổ này.

- Vì sao gọi Hoang hải, thứ đại chiến thời kỳ thượng cổ phá tan Địa Ngục, lẽ nào Địa Ngục Trường Hà ăn mòn vùng đất này, rồi diễn hóa thành Hoang hải trong lời ngươi nói.

Hư ảnh mang theo một tia nghi hoặc nói, khiến vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, Địa Ngục Trường Hà ăn mòn mặt đất sau đó diễn hóa thành Hoang hải? Chuyện này cũng không khỏi quá mức doạ người rồi, thế gian thật sự có Địa Ngục?

- Ngụy Đế!

Lâm Phong đưa mắt nhìn Cùng Kỳ, chỉ thấy con ngươi khổng lồ của hắn lóe lên, chậm rãi nói:

- Lai lịch Hoang hải ta cũng không rõ ràng, nhưng ta biết có một chỗ có quan hệ với Địa Ngục!

- Nơi nào? Lâm Phong kinh hãi, thật sự có địa phương có quan hệ với Địa Ngục, điều này đã vượt khỏi phạm trù lý giải của hắn.

Đại chiến thượng cổ bổ đôi mặt đất, chém ra Địa Ngục Trường Hà, thời điểm võ tu cường đại đến đạt đăng phong tạo cực, lăng vân thiên địa thật sự có thể phá tan thương thiên, chém ra Địa Ngục sao?

- Bát Hoang thập vực, Cửu U thập nhị quốc, trong đó Cửu U chính là tuyệt địa.

Có người nói nó có quan hệ với Địa Ngục, lại có người nói dọc theo Địa Ngục Hà, là nơi tuyệt diệt. Cùng Kỳ thản nhiên nói, khiến vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, Địa Ngục Hà, nơi tuyệt diệt. Cửu U, chỉ nghe thấy tên đã làm cho người ta cảm thấy lạnh giá, Cửu U luyện Ngục, Cửu U cùng Địa Ngục có quan hệ hay không?

- Chủ nhân Tiểu thế giới này là cường giả cấp bậc gì, ngươi là gì của hắn? Lâm Phong hỏi lại câu hỏi mà vừa nãy đối phương không đề cập đến.

- Là một vị Hoàng, bất quá chỉ là Hoàng thấp nhất, Hạ Vị Hoàng, trong đại chiến thượng cổ không thể may mắn sống sót, Tiểu thế giới cũng bị người công phá vỡ vụn, hóa thành phế tích, mà ta là người hầu của y.

Bây giờ, Hoàng Vũ chiêu thu đệ tử thân truyền, thu nạp môn đồ, cũng là một loại phương pháp thành lập thế lực chính mình, để thế lực mình cường thịnh hơn, với lại cho tất cả mọi người một danh hiệu, bọn họ cũng sẽ càng nỗ lực tu luyện. Nhưng người thời kỳ thượng cổ lại trực tiếp hơn nhiều, đạo lý cường giả vi tôn càng thêm trầ.n trụi, Hoàng giả nô dịch người yếu, bắt họ làm nô bộc cho mình, hư ảnh này là nô bộc của một vị Hoàng.

- Hạ Vị Hoàng.

Lâm Phong tự thì thầm trong lòng, xem ra sau khi leo lên Hoàng giả vô thượng, võ đạo sẽ có cấp bậc khác.

- Trong này có di tích tồn tại hay không? - Không rõ lắm, lúc đó chúng ta đụng phải một vị cường giả khủ.ng bố tập kích, Tiểu thế giới bị phá hủy, trong nháy mắt, tất cả mọi người cùng Thánh khí, toàn bộ bị xóa bỏ.

Ta tu luyện công pháp đặc thù, nên trong nháy mắt đó giải thể hồn phách, bao bọc bên trong Thánh khí Phương Thiên Họa Kích của ta, mới có thể thoát được một mạng. Vị Hoàng giả này chắc hẳn cũng bị xoá bỏ, có lưu lại di tích hay không ta cũng không rõ. Hư ảnh chậm rãi nói khiến lòng Lâm Phong kinh hoảng, một vị Hoàng nha, tuy chỉ là Hạ Vị Hoàng, nhưng đối với hắn hiện giờ cũng thuộc nhân vật cấp bậc vô thượng, thế nhưng bị cường giả tuyệt thế một đòn phá hủy Tiểu thế giới, người hầu, di tích, Thánh khí bên trong, toàn bộ bị hủy diệt, tan vỡ, chỉ còn một người may mắn còn sống sót. Có thể thấy được phong thái vị cường giả tuyệt thế kia mạnh mẽ cỡ nào, không biết những cường giả tuyệt đỉnh đó có vẫn lạc bên trong Hoang hải này hay không. Xem ra rất nhiều người đi tới Hoang hải tầm bảo đều có đạo lý, không biết đại chiến mấy chục vạn năm trước đã để lại bao nhiêu di tích trong này, nhưng Hoang hải quá mức mênh mông, lực hủy diệt quá khủn.g bố, bí mật chỉ bị đào móc lên một ít, như muối bỏ bể, nói không chừng còn có cường giả Đại Đế táng thân bên trong này.

- Chờ sau khi chúng ta trở về, ta ban tặng ngươi một bộ thân thể mạnh mẽ.

Lâm Phong không tiếp tục hỏi mà nói với hư ảnh một tiếng, trong Ngọc Hoàng cung phong ấn rất nhiều cường giả, lấy thực lực bây giờ của hắn, vẫn có nhiều người hắn không thể thu thập. Vừa vặn đưa hư ảnh này đi vào, để y chọn một bộ thân thể thích hợp, tương lai có thể nuôi dưỡng được một vị Tôn giả cường hãn thời kỳ thượng cổ. Lâm Phong giờ hi vọng gặp thêm nhiều hồn phách như hư ảnh, lão già Cùng Kỳ này biết trận pháp Thánh vân câu hồn, nếu có thể câu toàn bộ, sau đó để bọn họ chọn thân thể, rồi bồi dưỡng được ra một nhóm cường giả, hơn nữa còn là cường giả thời kỳ thượng cổ, giống như sống lại mấy trăm ngàn năm sau, nghĩ đến thôi đã làm người ta kích động. Lâm Phong tiếp tục đi sâu vào trong Tiểu thế giới tìm kiếm, quả nhiên giống như hư ảnh nói, toàn bộ đều bị hủy diệt. Lâm Phong phát hiện bên trong Tiểu thế giới không chỉ có cung điện, còn có lâm viên thảo mộc to lớn, ngày xưa trồng một ít linh thảo, bất quá hiện tại đã không còn tồn tại, không có nguyên khí cung cấp, linh dược đã sớm ch.ết héo.

- Tiểu thế giới của cường giả Hoàng Vũ quả nhiên huyền diệu, thật giống như một mảnh thế giới chân thực, bên trong thế giới này, Hoàng Vũ là chúa tể, có thể làm bất kỳ việc gì mà mình muốn làm.

Trong lòng Lâm Phong đột nhiên hiện ra một loại cảm xúc vô cùng chờ mong, sẽ có một ngày hắn trở thành Hoàng, ngưng tụ ra Tiểu thế giới của mình, như vậy có thể mang theo toàn bộ người nhà theo bên người, bên trong Tiểu thế giới chế tạo cung điện, kiến tạo lầu các, thậm chí diễn sinh ra một mảnh thế giới khác. Đương nhiên hiện tại, Lâm Phong còn chỉ có thể tưởng tượng, con đường võ đạo khó khăn cỡ nào, một bước một dấu chân, hắn còn cần kiên cường hướng về trước, vượt qua Thiên Vũ, bước vào hàng ngũ Tôn giả, trở thành cường giả một phương, lại chứng đạo thành Hoàng. Sau khi thành Hoàng, quan sát một vùng thế giới, tế luyện thế giới thuộc về riêng mình. Lâm Phong quả nhiên lại gặp phải một đạo tàn hồn nữa, cường giả tuyệt đỉnh một đòn phá diệt Tiểu thế giới hiển nhiên không để ý đến những Tôn Vũ nhỏ bé này, mặc kệ sống ch.ết bọn họ, tàn hồn vừa nãy Lâm Phong gặp được có thể phân giải hồn phách mới thoát ch.ết, mấy năm sau mới dần dần lớn mạnh chút, nhưng cũng phát hiện đã không phải thiên địa ngày xưa mà hài cốt cũng đã mục nát, nên hồn phách này lại không thể đi ra ngoài chỉ có thể dằng dặc chờ đợi. Mà hồn phách thứ hai này cũng tu luyện một loại bí thuật nên mới có thể tiếp tục sống sót, bất quá vận mệnh lại giống với hồn phách vừa nãy, bị gia hoả Cùng Kỳ này tính toán, hiến tế trở thành nô bộc cho hắn. Lâm Phong mừng thầm, hai cỗ tàn hồn, chỉ cần cho bọn họ thân thể thì có thể bồi dưỡng được hai vị Tôn giả mạnh mẽ thời kỳ thượng cổ, hắn còn hy vọng có người thứ ba xuất hiện, nhưng đáng tiếc vẫn không gặp được. Đương nhiên Lâm Phong lại thu được một ít Thánh khí tàn tạ, trong lòng âm thầm nguyền rủa vị cường giả tuyệt thế ngày xưa, ra tay quá ác, một kiện Thánh khí hoàn hảo cũng không để lại cho hắn. Nếu không phải hai người này nắm giữ bí thuật, cũng giống như những thánh khí đó ch.ết từ lâu rồi, sự cường hãn của đối phương khiến Lâm Phong khiếp đảm. Bất quá, có nhiều Thánh khí tổn hại như vậy, Lâm Phong cũng biết mình đã phát tài, phải biết rằng nếu mang tài liệu chế tạo Thánh khí đi bán đấu giá, sẽ có thể kiếm được rất nhiều a. Lúc này, Lâm Phong đi vào một toà điện đá màu xanh, đại điện do tảng đá cổ xưa lát thành, mặc dù sau vô số năm mà vẫn lập loè lộng lẫy ánh sáng, có thể thấy được chất liệu của chúng trân quý vô cùng, trên màu xanh mơ hồ có hoa văn như ẩn như hiện, như đang lưu chuyển kỳ diệu vô cùng.

- Đây là cung điện ngày xưa chủ nhân ta ở, hắn ở ngay trong điện này ngộ đạo khổ tu!

Hai bóng hư huyễn bồng bềnh sau lưng Lâm Phong, vẫn có một chút kính sợ đối với chủ nhân ngày xưa. Mở rộng tòa cung điện này ra, trong trung tâm dường như có một dấu tay năm ngón to lớn, hiển nhiên bị người dùng một tay đập nát, trực tiếp mở cung điện ra.

- Cung điện Hoàng giả!

Lâm Phong nhanh chân tiến vào, cơ duyên khi tiến vào Tiểu thế giới ở ngay trong tòa cung điện này. Hai con mắt Cùng Kỳ tỏa ánh sáng, theo sát ngay sau lưng Lâm Phong, tuy đời trước lão là Đại Đế nhưng giờ lão dù sao cũng chỉ là một tia tinh hồn diễn hóa sống lại, tất cả đều phải làm lại từ đầu, bao gồm cả tu, ngộ Đạo, lão cần mở ra một loại đại đạo khác thuộc về lão, rồi trèo lê.n đỉnh cao vô thượng, du sơn ngoạn thủy. Cung điện này thâm thúy mà mênh mông, phủ lên một tầng cát bụi, nhưng vẫn không thể che giấu phong thái của nó, ánh sáng lóng lánh kỳ lạ, xa xa tựa hồ một Hoàng tọa, phía dưới Hoàng tọa có một bộ thi thể.

- Thi thể còn duy trì hoàn hảo!

Vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, nếu đây là Hoàng Vũ, cho dù một bộ thi thể nhưng vẫn là chí bảo với hắn, đủ khiến vô số người vì nó mà điên cuồng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.