Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 370: Địa Mạch Nguyên Khí



- Đây là…

Ánh mắt Lâm Phong trợn to, sau khi chín tòa kiếm phong sụp đổ, thiên địa nguyên khí phía dưới quá nồng nặc rồi, dù cách xa như vậy, Lâm Phong vẫn cảm giác được nguyên khí mênh mông ẩn chứa trong đó.

- Nguyên khí địa mạch, đây là một địa mạch nguyên khí khổng lồ.

Lâm Phong trợn to mắt nhìn chằm chằm. Thiên địa nguyên khí quanh năm hội tụ ở tại một chỗ thì có thể tạo thành nguyên thạch, nguyên thạch càng ngày càng nhiều thì có thể tạo thành một mảnh địa mạch nguyên khí. Mà chín chuôi ma kiếm kia hùng mạnh như vậy, lại đã bị phong ấn ở đây không biết bao nhiêu năm tháng, có thể dựng dục ra một phương địa mạch nguyên khí cũng không ngạc nhiên.

Làm cho Lâm Phong kích động chính là, mảng địa mạch nguyên khí này nằm dưới chín tòa kiếm phong, chưa từng có ai biết, cũng không thuộc về bất luận kẻ nào, là vật vô chủ.

Mà Lâm Phong hắn là người thứ nhất biết được mảnh địa mạch nguyên khí này, như vậy hắn có thể khai thác chỗ này.

- Không đúng, mới vừa rồi, ma kiếm tạo thành oanh động lớn như vậy, đã kinh động rất nhiều người, rất nhanh sẽ có người lục tục tới đây, sẽ phát hiện ra mảnh địa mạch nguyên khí này.

Lâm Phong không hoàn toàn trầm mê trong vui mừng, dưới tình huống như vậy, hắn vẫn có thể bảo trì thanh tỉnh. Một mảnh địa mạch nguyên khí trân quý bực nào, hơn nữa còn là vật vô chủ, bị người phát hiện, nhất định sẽ không tránh khỏi một trận đại chiến tranh đoạt.

Cho dù là những đại thế lực đáng sợ kia cũng muốn thâu tóm, chiếm lấy cho mình.

Thiên Nhất học viện cũng có bốn khối địa mạch nguyên khí, lợi dùng bốn khối địa mạch nguyên khí kia mà tạo ra bốn tòa tu luyện tháp, từ đó cũng có thể thấy được trình độ trân quý của địa mạch nguyên khí.

- Mảnh địa mạch nguyên khí này, ta nuốt không trôi…

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, với nguyên khí nồng nặc đến trình độ này, có thể thấy được quy mô của mảnh địa mạch nguyên khí này không nhỏ, e rằng sẽ tạo nên một mảnh rung chuyển, Lâm Phong hắn không thể lấy được.

Nghĩ tới đây, Lâm Phong nhanh chóng hành động, điên cuồng lao về phía địa mạch nguyên khí, đồng thời, cảm giác cực kỳ nhạy bén của hắn cũng được phóng ra, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, mọi thứ xung quanh đều hiện ra trong óc hắn, vô cùng rõ ràng.

Chỉ trong nháy mắt, Lâm Phong đã tới bên chín tòa kiếm phong đã bị hủy diệt. Đứng phía trên địa mạch nguyên khí, kiếm khí vô cùng bén nhọn trên người hắn phóng lên, chân nguyên kiếm quang cuồn cuộn không ngừng bên thân thể hắn, Lâm Phong hóa thành một thanh kiếm, trực tiếp chui vào bên trong địa mạch nguyên khí, mở ra nhẫn trữ vật, Lâm Phong thu lấy tất cả nguyên thạch dưới đất vào trong nhẫn trữ vật.

Nuốt không nổi cũng phải nhanh chóng cướp lấy một khoản trong địa mạch nguyên khí mà mình phát hiện ra. Mảnh địa mạch nguyên khí này đại biểu cho tài phú vô tận, không có sẽ không cần nguyên thạch, dù không dùng được cũng có thể dùng để trao đổi bảo vật, nguyên thạch là căn bản để võ tu tu luyện.

- Nhiều quá, không gian trong nhẫn trữ vật cũng không đủ dùng.

Rất nhanh, trong mắt Lâm Phong lộ vẻ vui mừng, địa mạch nguyên khí quá kinh khủng, toàn bộ đều là nguyên thạch. Nguyên thạch hạ phẩm thì vô cùng vô tận, căn bản không thể chứa nổi, mà bên trong những nguyên thạch hạ phẩm kia, xen lẫn rất nhiều nguyên thạch trung phẩm.

Thậm chí, trong lúc tình cờ, Lâm Phong còn có thể phát hiện nguyên thạch chói mắt như bảo thạch, nguyên thạch thượng phẩm.

Một viên nguyên thạch thượng phẩm có thể đổi được một vạn viên nguyên thạch hạ phẩm, giá trị căn bản không thể so sánh.

- Nguyên thạch hạ phẩm, không cần nữa.

Trong nháy mắt, Lâm Phong đã tự quyết định, không gian trong nhẫn trữ vật cũng có hạn, dùng toàn bộ để chứa nguyên thạch hạ phẩm thì không thể bỏ được bao nhiêu nguyên thạch trung phẩm. Mà mảnh địa mạch nguyên khí này, căn bản không lo thiếu nguyên thạch trung phẩm, cho nên Lâm Phong dứt khoát bỏ qua nguyên thạch hạ phẩm, như vậy mới có thể đào móc nguyên thạch có giá trị cao nhất.

Phát tài rồi, không hổ là địa mạch nguyên khí đã dựng dục qua mấy ngàn năm. Lần đầu tiên Lâm Phong sinh cảm giác phất lên trong một đêm, cảm giác này thật sự rất mỹ diệu.

Có những nguyên thạch này, mấy vạn tướng sĩ Xích Huyết có thể không cố kỵ mà dùng nguyên thạch tu luyện, như vậy, có chỗ tốt cực lớn cho quá trình tăng lên tu vi của bọn họ, có thể làm cho Lâm Phong mau chóng tạo ra một quân đoàn kinh khủng.

Lâm Phong hắn, so với nhiều thanh niên tài tuấn mà nói, không có bối cảnh không có thế lức. Vì vậy, hắn phải dựa vào chính mình, tạo ra một thế lực cho riêng mình, Liễu Thương Lan giao Xích Huyết thiết kỵ cho hắn, cũng có một tầng ý tứ này.

Lâm Phong điên cuồng chạy loạn trong địa mạch nguyên khí, thu nhặt nguyên thạch.

- Đây là cái gì?

Ngay vào lúc này, Lâm Phong đột nhiên phát hiện ra một gốc cây, chín lá, phát ra linh quang màu trắng, mang theo thuần dương chi khí nồng nặc sung túc, hơn nữa, mọc lên tại nơi gần mặt đất nhất.

- Cửu Dương thảo!

Lâm Phong trợn to mắt, không sai, khí tức này, là khí tức Cửu Dương thảo trong trí nhớ của hắn.

Cửu Dương thảo có chín lá, sinh trưởng tại nơi có nguyên khí cùng dương khí tập trung, thiên địa nguyên khí cùng dương khí phải đầy đủ mười phần, hơn nữa, phải còn dựng dục nhiều năm mới có một phần ngàn khả năng sinh ra Cửu Dương thảo.

Mảnh địa mạch nguyên khí này, về nguyên khí thì không cần phải nói, mà trong chín chuôi mà kiếm kia, hẳn là hàm chứa thuần dương chi khí mà Cửu Dương thảo cần có, kiếm có thuộc tính dương. Hơn nữa, đã tồn tại không biết bao lâu, tất cả điều kiện đều thỏa mãn.

- Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu.

Lâm Phong cảm thấy những lời này rất thích hợp với hắn lúc này, đang lúc cần Cửu Dương thảo thì Cửu Dương thảo đã hiện ra.

Thân hình lóe lên, Lâm Phong lao về phía gốc Cửu Dương thảo kia, trực tiếp ngắt lấy, thu vào trong nhẫn trữ vật, hơn nữa, tạo nên một khu vực riêng trong thạch giới để chứa Cửu Dương thảo.

Lực cảm ứng hùng mạnh trải rộng ra ngoài, Lâm Phong cẩn thận tìm tòi trong mảnh địa mạch nguyên khí này, xem thử có còn tung tích Cửu Dương thảo hay không. Một gốc Cửu Dương thảo này không biết chứa đựng bao nhiêu nguyên khí, là thiên tài địa bảo chân chính.

- Quả nhiên còn có.

Rát nhất, Lâm Phong liền lộ ra một nụ cười tươi, cười đặc biệt rực rỡ, khu vực này thỏa mãn điều kiện sinh trưởng của Cửu Dương thảo, hơn nữa lại xuất hiện một gốc thứ hai, như vậy sẽ gốc thứ ba, gốc thứ tư cũng có thể xuất hiện.

Lúc này, trên mặt đất, một nhóm người đang nhanh chóng chạy về phía này, là nhóm người Phong Đình.

Cảm nhận được thiên địa nguyên khí nồng nặc chí cực này, tất cả mọi người đều dừng chân, sau đó lại lộ ra mừng rỡ như điên.

Địa mạch nguyên khí, nơi này là một mảnh địa mạch nguyên khí, trên mặt bọn họ đã tràn đầy điên cuồng.

Có địa mạch nguyên khí, bọn họ còn cần phải làm hộ về người khác mà kiếm lấy nguyên thạch sao?

- Thật nhiều nguyên thạch!

Một giọng nói từ trong nhóm người vang lên, ngay sau đó từng bóng người lóe lên, tất cả đều lao vào trong địa mạch nguyên khí, cướp đoạt nguyên thạch.

Giờ phút này, bọn họ không để ý tới gì nữa, trong mắt chỉ có nguyên thạch, vô số nguyên thạch.

- Dừng tay cho ta!

Lão già đứng bên cạnh Phong Đình thấy đám hộ về đều giống như nổi điên, lão không nhịn được mà quát lạnh một tiếng.

- Các ngươi đang làm gì đó?

Phong Đình cũng quát lớn một tiếng, phản rồi, những người này đã không còn để ý tới nàng nữa rồi.

Đám hộ vệ kia đều lạnh lùng nhìn nàng cùng lão già, sau đó lại tiếp tục cướp đoạt nguyên thạch, chẳng quan tâm để ý tới hai người.

- Các ngươi không nghe lời tiểu thư sao?

Lão già gầm lên một tiếng, cả người phát ra lãnh ý.

- Tiểu thư? Chúng ta làm hộ vệ Phong gia cũng chỉ vì nguyên thạch mà thôi, hiện tại đã có nguyên thạch rồi, còn nghe lời nàng. Nàng ta là thứ gì, nhưng cũng đẹp đấy, chờ ta đoạt đủ nguyên thạch rồi, có thể suy nghĩ vui đùa một chút.

Một giọng nói tà ác vang lên, chỉ thấy một tên hộ vệ khá mạnh nhìn chằm chằm Phong Đình, ánh mắt quét lên quét xuống, nhất là bộ vị đầy đặn kia của Phong Đình, tà quang lóe lên.

Nghe được lời của gã, những tên hộ vệ đang cướp đoạt nguyên thạch cũng đồng loạt phát ra tiếng cười dâm đãng, tiểu thư, nực cười.

Phong Đình giận đến khuôn mặt trắng bệch, bọn khốn kiếp này, mà lồng ngực lão già kia cũng phập phồng, nhưng mà hai người bọn họ cũng không thể làm gì.

- Tiểu thư, chúng ta cũng thu thập nguyên thạch đi.

Lão già nói một tiếng, Phong Đình gật đầu, hai người cũng bắt đầu thu thập nguyên thạch, trông cậy đám hộ vệ kia thì không thể nào rồi.

- Tiểu thư, nhìn kìa?

Lúc đang thu thập nguyên thạch, lão già đột nhiên trợn mắt, nhìn một gốc cây ở trong đất, chín lá, phát ra quang mang nhàn nhạt.

- Cửu Dương thảo! Là Cửu Dương thảo!

Phong Đình cũng trợn mắt, cả người kích động mà run lên.

- Không sai, là Cửu Dương thảo, tiểu thư, nhanh hái đi!

Lão già tỉnh táo nói, thanh âm rất nhỏ.

Phong Đình hiểu ý gật đầu, sau đó đi tới bên cạnh Cửu Dương thảo, cẩn thận rón rén vươn tay, chỉ kém một chút là có thể nhổ lấy Cửu Dương thảo.

- Bảy!

Ngay vào lúc này, một giọng nói đột ngột vang lên, cánh tay Phong Đình đã bắt hụt, sau đó nàng thấy Cửu Dương thảo đã biến mất tăm, đồng thời, một bóng người theo bên người nàng xẹt qua, lao lên mặt đất.

- Gốc thứ bảy!

Lâm Phong nhìn gốc Cửu Dương thảo trong tay, trên mặt lộ ra một nụ cười, sau đó liền thu Cửu Dương thảo vào trong thạch giới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.