Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 436: Tru Diệt



- Nàng ta là ai?

Rất nhiều người đều thầm sinh ra hiếu kỳ mãnh liệt, là ai mà dám cuồng vọng như thế, miệt thị hết thảy.

Người xung quanh Tương Giang này có người Nguyệt gia, Vũ gia, Vạn Thú môn, Độc Cô gia, đều là gia tộc hùng mạnh, mỗi một thế lực nào đều không phải kẻ hiền, nhưng mà cô gái thần bí kia, lăng không mà đứng, nói Lâm Phong muốn giết cứ giết, giết lão già Huyền Vũ cảnh tầng năm kia.

Thậm chí, ngay cả người ngồi trong kiệu mềm được chín con giao long lôi kéo ở dưới hồ Tương Giang kia cũng không thèm nhìn.

Một người như vậy, có thể không làm cho người ta khiếp sợ sao.

- Nó vẫn mang tính tình này!

Nguyệt Thanh Sơn lẩm bẩm nói, ánh mắt vô cùng phức tạp, bóng người trên hư không kia là con gái ông, mười tám năm trước đã là thiên tài danh chấn Tuyết Nguyệt.

Nhưng hôm nay, mặc dù tới nhưng lại xem người làm phụ thân như ông thành người xa lạ.

Thấy hôm nay lão già kia lấy thế mà áp Lâm Phong, người khác đều có bối cảnh, có quyền thế. Duy chỉ có Lâm Phong là không có, cho nên bị khi nhục, nàng rốt cục không nhịn được mà xuất thủ.

Nàng cuồng vọng, là muốn nói cho mọi người biết, cũng nói cho Lâm Phong biết, Lâm Phong hắn cũng có quyền thế, có bối cảnh, ai cũng không cần phải sợ.

Nghe được những lời lẽ không ai bì nổi của nữ tử thần bí, Lâm Phong chăm chú nhìn vào nàng, cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc nà càng ngày càng mãnh liệt.

Tại sao nàng ta muốn giúp mình? Còn nữa, nàng ta có phải là người trong Tương Tư Lâm hay không?

Nếu như nàng ta thật sự là người trong Tương Tư Lâm, rất có thể chính là chủ nhân của Tương Tư Lâm, là đệ nhất mỹ nữ Tuyết Nguyệt ở mười mấy năm trước, là kỳ nữ tử vì người yêu mà bất hòa với gia tộc.

- Cô biết ta sao?

Lâm Phong nhìn nữ tử thần bí, hắn không nhịn được tò mò trong lòng mà mở miệng hỏi.

Trong lòng nữ tử thần bí run lên, sao nàng không biết Lâm Phong chứ, trên đời này có bao nhiêu người không biết con ruột của mình.

Dưới đôi mắt được lụa mỏng che kín, những vẫn chớp động liên tục, nữ tử thần bí gật đầu khẳng định, biết, sao có thể không biết!

- Trước tiên giải quyết chuyện nơi này đi, sau đó ta sẽ nói cho ngươi hết thảy!

Nữ tử thần bí đè nén run rẩy trong lòng, nói với Lâm Phong, nàng tận lực khắc chế mình, để giọng nói của lộ vẻ bình tĩnh.

- Được!

Lâm Phong đè nén tò mò trong lòng, gật đầu, xem ra chuyện này còn không ít ẩn tình, có thể nhất thời không thể nói rõ được.

- Kẻ đáng giết thì ngươi cứ giết! Nên chiến thì chiến tiếp, không cần cố kỵ gì hết, hôm nay, ai dám can thiệp vào chuyện của ngươi, ta giết kẻ đó!

Nữ tử thân bí quay đầu nhìn về mọi người ở dưới một lượt, giờ khắc này, trong đôi mắt kia không còn dịu dàng như nước, mà tràn ngập bá đạo.

Ai dám can thiệp thì giết kẻ đó!

Không có thế lực sao? Nàng muốn nói cho Lâm Phong biết, để cho mọi người đều biết, con trai của nàng, không ai dám miệt thị, không ai có thể làm nhục.

- Được!

Lâm Phong nặng nề gật đầu. Phía dưới, các thế lực lớn như Vạn Thú môn, Vũ gia... không có một người nào là kẻ lương thiện, luôn lớn lối bừa bãi, nhưng hiện tại, khi nữ tử thần bí này nói chuyện, không kẻ nào dám xen mồm, hiển nhiên, rất có thể những người này đều biết nữ tử thần bí kia là ai, bọn họ cũng cố kỵ, kiêng kỵ, nói cũng không dám nói lung tung.

Đảo mắt lại, Lâm Phong nhìn về Xà Quỳnh cùng Sở Triển Bằng, sát phạt chi ý lần nữa hung mãnh ập ra.

Xà Quỳnh, trên trời dưới đất đều phải tru diệt. Sở Triển Bằng, không chỉ có thù hận sâu đậm trước kia, hôm nay, không ngờ hắn lại hèn hạ đánh lén hắn. Hiện tại, Lâm Phong hắn sẽ phải cho Đại Bằng công tử hắn ngã xuống.

Đạp chân lao tới trước mặt Xà Quỳnh, lần này, hắn không cố kỵ gì nữa, hắn không có không có bất kỳ cố kỵ hay trói buộc, trong mắt chỉ có giết!!!

Không gian gào thét, sát phạt chi khí cuồn cuồn giết về phía Xà Quỳnh, làm cho Xà Quỳnh cực kỳ chấn động.

Sắc mặt cứng đờ, thần sắc Xà Quỳnh cũng trở nên khó coi, đều do nữ tử thần bí kia, rốt cuộc nàng ta là ai, muốn vì Lâm Phong mà ra mặt, hơn nữa còn trói buộc lão già, tuyên bố muốn giết thì cứ giết.

Giao Long Vũ hồn lần nữa hiện ra sau lưng Xà Quỳnh, trong ánh mắt hắn lộ ra kiêng kỵ sâu sắc, Lâm Phong quả thật lợi hại hơn hắn nhiều lắm. Mới vừa rồi, nếu không có lão già kia ra tay thì Xà Quỳnh hắn có thể đã bị Lâm Phong giết chết.

- Đại Bằng công tử, chúng ta cùng lên.

Nhìn Sở Triển Bằng đứng cách đó không xa, Xà Quỳnh mở miệng nói.

Sở Triển Bằng cũng trở nên nghiêm nghị gật đầu, hắn cũng tò mò, nữ tử thần bí này là ai, thậm chí lại có lực uy hiếp như vậy, làm cho người ở dưới đều không dám nói chuyện.

- Giết!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, sát phạt chi ý cuồn cuộn ngất trời, thân hắn như gió mà lóe lên, lao về phía Xà Quỳnh, mục tiêu thứ nhất vẫn là Xà Quỳnh, giết Xà Quỳnh trước rồi lại đối phó với Sở Triển Bằng.

- Grào...

Giao long gào rú, Xà Quỳnh nhảy tới một bước, hư ảnh giao long như muốn xông ra khỏi thân hắn, đụng vào sát phạt chi khí của Lâm Phong, thiên địa ầm ầm chấn động.

- Đại Bằng!

Xà Quỳnh gầm lên một tiếng, Sở Triển Bằng sao mà không hiểu được ý tứ của hắn, tại sau lưng hắn, hư ảnh Đại Bằng Vũ hồn lóe ra, cả người hắn dường như hóa thân thành đại bàng, đôi cánh khổng lồ mở rộng, lóe lên mà xẹt qua hư không, ngay lập tức giết về phía Lâm Phong.

- Cút!

Hư ảnh Tử Xà mênh mông cuồn cuộn xông ra, đồng thời, chân nguyên hỏa diễm ngưng tụ trên người Lâm Phong. Trong tay Lâm Phong, một đóa U Minh Liên Hoa đen nhánh hiện lên, lao thẳng đến bên Sở Triển Bằng.

Tịch diệt chi khí khủng bố tràn ngập, trong nháy mắt, U Minh Hắc Liên được tử quang quấn quanh rồi xông về phía Sở Triển Bằng, bức Sở Triển Bằng lui lại. Đồng thời, Lâm Phong lại lao đi, nhất vãng vô tiền, mang theo xu thế không ai có thể ngăn cản mà giết về phía Xà Quỳnh.

Sát phạt chi khí cuồn cuộn càng ngày càng mạnh, càng ngày càng mãnh liệt, không có điểm cuối.

- Chết!

Nổi giận gầm lên một tiếng, sát phạt chi khí khủng bố dường như đạt điểm tới hạn, chém giết hết thảy, tiếng nổ ùng ùng không ngừng vang lên. Không ai có thể cản trở khí thế sát phạt này, Lâm Phong không ngừng đột phá ngăn cản của Xà Quỳnh, giết thẳng đến hắn.

Nhìn mũi kiếm màu đen kia, sắc mặt Xà Quỳnh càng ngày càng khó coi, dữ tợn. Mạnh hơn rồi, dường như Lâm Phong càng đánh càng mạnh, sát phạt chi khí này dường như muốn đâm nát thiên địa, nhất vãng vô tiền, vĩnh viễn không lùi bước.

Lâm Phong hắn nhất định phải giết Xà Quỳnh, không kẻ nào có thể ngăn cản. Sát phạt trên người hắn do tâm mà sinh ra, tùy tâm mà động, không phải do tu luyện ra mà là cảm ngộ, sát phạt của Lâm Phong là sát phạt mà trên trời dưới đất đều phải tru diệt.

Xà Quỳnh nhất định phải chết, đây là chấp niệm sát phạt của Lâm Phong, là ý chí sát phạt. Có ý chí thì bất diệt, không chỗ nào không có.

- Răng rắc!

Trong thiên địa dường như có cái gì vỡ nát, kiếm sát phạt xông phát hết thảy trói buộc mà chém về phía Xà Quỳnh, làm cho Xà Quỳnh lộ vẻ tuyệt vọng.

Phải chết sao?

Xà Quỳnh hắn từng là thống lĩnh cấm quân trẻ tuổi nhất, tu luyện Giao Long Quyền Kinh, đạt tới đại cảnh giới mạnh mẽ Huyền Vũ cảnh tầng bốn. Trong Hoàng thành, hắn cũng được coi là người có thiên phú cao, nhưng hiện tại, phải chết dưới tay Lâm Phong trên tụ hội thiên tài Tuyết Nguyệt sao?

Nhớ tới lời nói lúc trước, khi hắn nói với Mộng Tình là vô luận thực lực hay thế lực thì Lâm Phong cũng không bằng hắn, trong mắt Xà Quỳnh hiện lên vẻ tự giễu, người mà hắn xem thường, trên trời dưới đất đều muốn tru diệt hắn, mà giờ khắc này, Lâm Phong thật sự giết chết hắn sao.

Xà Quỳnh trợn tròn mắt nhìn một kiếm màu đen hủy diệt kia đang chém xuống, hết thảy tất cả đều ngưng lại, sinh mệnh biến mất, tất cả đều không còn tồn tại.

Lâm Phong thực hiện hứa hẹn với Mộng Tình, tru diệt Xà Quỳnh.

- Đã chết...

Mọi người nhìn bóng người trên hư không, cảm thấy trong lòng co quắp, lại một thiên tài ngã xuống, chết ở trong tay Lâm Phong.

Ánh mắt Lâm Phong vẫn vô tình như trước, ý chí sát phạt vẫn khủng bố như vậy.

Tâm thần vừa động, quang mang màu tím đang quấn lấy U Minh Liên Hoa đen thui kia trở lại bên cạnh hắn. Làm cho người ta cảm thấy khó tin tưởng, Lâm Phong dường như chỉ cần một ý niệm là có thể điều khiển Hắc ám liên hoa kia, đây là thủ đoạn gì, bọn họ không hiểu thấu.

Đương nhiên bọn họ không hiểu được, Lâm Phong tu luyện Tàn Hồn Thiên thuật, xé nhỏ linh hồn mà phân ra từng sợi tàn hồn. Hôm nay, Lâm Phong đã phân ra hơn vạn sợi tàn hồn, những tử quang quấn quanh hắc ám liên hoa kia chính là được tàn hồn của Lâm Phong sát nhập vào, vì vậy, chỉ cần một ý niệm của hắn là có thể khống chế hắc ám liên hoa.

- Hiện tại, đến phiên ngươi rồi!

Tay Lâm Phong nắm lấy U Minh Chi Liên, chậm rãi nói, Sở Triển Bằng khẽ nheo mắt, cười lạnh nói:

- Ta có Đại Bằng Vũ hồn, tốc độ cực nhanh, ngươi có thể giết ta sao?

- Người có Vũ hồn cũng không chỉ có một mình ngươi!

Lâm Phong nhàn nhạt phun ra một câu, sau đó, từng tiếng thương long gào thét chấn động không gian, sau lưng Lâm Phong, cái đầu thương long hiện lên.

Vũ hồn, lại là một loại Vũ hồn.

Thấy Vũ hồn này, tất cả mọi người trợn mắt mà nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.