Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 458: Ngàn Đóa Hắc Liên



Ba người Lâm Phong vẫn lao nhanh trong vùng đất vàng, xa xa cát vàng cuồn cuộn, một tòa thành cao ngất như ẩn như hiện, bọn họ đã có thể nhìn thấy Thiên Nhai Hải Các.

- Sắp đến rồi.

Nặc Na nói nhỏ, trên đoạn đường này. Trong lòng của Nặc Na có thể nói là long trời lở đất, thực lực của Lâm Phong cùng với những thủ đoạn đảo điên, nàng đúng là đã được nhận thức võ đạo, từ trước nàng chỉ có nhìn thấy người mạnh nhất là phụ thân của nàng đó là một Linh Vũ cảnh, nhưng lúc này, cùng với Lâm Phong một chặng đường, nàng thấy, những người đó đối mặt, sợ người, sợ hỏa sói, còn Lâm Phong hắn lại một đường đánh tới.

Không phải là yêu giết người, mà là người giết yêu, còn lấy tinh hạch trong hỏa Yêu Lang mà nuốt, dung nhập vào trong giữa ngọn lửa của Lâm Phong, những điều này, trước nay Nặc Na chưa từng nghe đến bao giờ.

Chỉ có điều nàng chỉ cảm khái trong nội tâm, võ tu hùng mạnh quả nhiên không làm gì không được, nếu là thật sự có thể thông thiên triệt địa, thì căn bản không cần sợ hãi Hỏa Lang Yêu.

Đáng tiếc, tất cả những Đại Năng giả thật sự đều ở trong Thiên Nhai Hải Các, theo như lời đồn đãi chỉ có bao giờ xuất hiện đại hỏa Lang Vương vô cùng mạnh mẽ thì những Đại Năng giả này mới ra tay ngăn cản, nếu không bọn họ cũng sẽ không bõ ra tay, để mặc cho vô số sinh mạng bị hỏa Lang Vương cắn nuốt bọn họ cũng không thèm xuất thủ đây, chính là thế giới vô đạo tàn khốc, tất cả mọi người đều chỉ lo cho chính mình, càng không có tồn tại cái khái niệm làm việc thiện.

- Ngao ngao.

Từng tiếng gầm khung bố của sói vang lên, khiến cho Lâm Phong lại lập tức nhướn mày, đôi mắt nheo lại, hàn quang lóe ra.

- Có một đàn sói đến đây.

Lâm Phong nói nhỏ, Hỏa Lang Yêu vẫn mơ ước Thiên Nhai Hải Các, rất muốn đánh vào trong đó tàn sát hết loài người, bởi vậy tại các nơi phụ cận Thiên Nhai Hải Các, tập trung lại từng đàn sói đều đang ngó vào Thiên Nhai Hải Các, đợi các đàn sói lơn hơn nữa tập trung đên sẽ cùng một lúc tiến công.

- Ngao, ngao, ngao.

Tiếng sói chu chéo chói tai không dứt, dường như đó là tiêng kêu gọi đồng bọn, vô số Hỏa Lang Yêu đồng thời phát ra âm thanh trầm thấp mà tru lên, làm cho nhân loại đều có một cảm giác, có một cỗ hàn ý từ trong lòng dâng lên, hàn ý thê lương, bọn họ dường như đều cảm thấy, có vô số Hỏa Lang Yêu cùng một chỗ hướng tới hư không, ngửa mặt lên trời mà gào thét.

- Đàn sói.

Sắc mặt của Nặc Na tái nhợt, Thiên Nhai Hải Các đã gần trong gang tấc, đụng phải đàn sói vào lúc này thật đáng sợ.

Đàn sói này cũng không giống với những con sói cô độc khác, nó vô cùng đoàn kết, hung hãn không sợ chết, giống như tù trưởng sói trên sa mạc, bọn nó đều là sói hóa thân thành, mặc dù biết là chết nhưng bọn chúng giống như là đã phát điên, điên cuồng công kích Lâm Phong, muốn xé xác được Lâm Phong mơi thôi.

Giống sói càng thầy đồng bọn bị giết càng điên cuồng, hơn nữa ở giữa đàn sói nhất định sẽ có một con đầu đàn thực lực rất khủng bố, đàn sói quy mô càng hùng mạnh, sói đầu đàn lại càng đáng sợ.

Càng đến gần Thiên Nhai Hải Các, tầm nhìn càng trở nên rộng lơn hơn, phía trước là mảnh đất sa mạc mênh mông vô bờ, nhưng cũng chính là bởi vì nó mênh mang nên đám người Lâm Phong có thể nhìn thấy được hàng trăm hàng nghìn Hoả Diễm Yêu Lang đang hướng về phía bên này mà hồi tụ lại, tại đây, trong lúc nhất thời hung quang lóe ra cực kỳ đáng sợ.

Nhưng Lâm Phong vẫn chạy về phía trước, bước chân như không có dừng lại một chút nào, dường như không có sợ hãi, giống như là không nhìn thấy đàn sói kia.

- Mộng Tình, nàng đưa Nặc Na tiến vào trong thành trước, ta mở đường.

Lâm Phong lạnh lùng nói, Mộng Tình khẽ gật đầu, bây giờ không phải là thời điểm bàn luận.

- Giết!

Một giọng trầm thấp từ trong miệng của Lâm Phong thốt ra, một cỗ hơi thở sát phạt từ trên người của hắn bùng ra, tốc độ chạy của Lâm Phong không những không giảm mà lại tăng lên rất nhiểu.

- Ngao.

Đám hỏa Yêu Lang kia nhìn thấy đám người này vẫn dám hướng về phía bọn chúng chạy tới, không khỏi đều lộ ra hung quang, bọn chúng xếp thành hình cong dày đặc, vây kín Lâm Phong.

Đột nhiên, Lâm Phong dậm mạnh một chân xuống mặt đất, một tiếng ầm ầm nổ vang, thân thể của Lâm Phong bay vọt lên trời, phóng vào trong hư không.

Dương Hỏa chân nguyên trên người lượn lờ, khiến cả người Lâm Phong như đắm chìm giữa ngọn lửa, ánh sáng thái dương bắn thẳng xuống, dừng ở trên người của Lâm Phong và trên thân kiếm, phóng xuất ra hoa quang xa đến vạn trượng, làm chói mắt tất cả mọi người.

- Chém.

Một giọng nói trầm thấp từ trong miêng Lâm Phong thốt ra, ánh sáng rực rỡ vạn trượng nở rộ, không thể nhìn thấy bóng dáng của Lâm Phong, chỉ có kiếm kiếm mặt trời chói chang, Thái Dương kiếm.

- Gầm.

Yêu Lang phát ra tiềng huýt gió trầm thấp khát máu, rất nhiều thân thể Yêu Lang hướng tới thân ảnh Lâm Phong trong hư không phóng đến, muốn xé nát Lâm Phong, nhưng khi vừa chạm vào hoa quang vạn trượng kia, thân thể của bọn chúng đều bị xé toang phát ra những tiếng nghẹn ngào thảm thiết, kiếm của Lâm Phong thật đáng sợ.

- Xuy, xuy!

Những tiếng động bén nhọn truyền ra, do kiếm của Lâm Phong trong hư không chém xuống, những nơi ánh sáng mặt trời đi qua, những thân thể Yêu Lang đều bị xé toang, trong không gian dường như xuất hiện một cái đường hào rộng, từ trên trời hạ xuống.

Ầm ầm!

- Ngao!

Mặt đất nứt nẻ, quỷ khóc lang gào, vô số Yêu Lang bị một kiếm này chém đứt, mặt đất vàng bị chém nứt ra, một cái khe vỡ ra hai bên, thậm chí những con yêu không gặp may đều rơi vào đó.

- Đi.

Lâm Phong quát khẽ, Mộng Tình lập tức hiểu ý, bước chân dậm lên mặt đất, thân thể phi thẳng lên không, phiêu nhiên như tiên, mặc dù là đang trốn chạy, nhưng bóng dáng vẫn như cũ, đẹp đến lay động lòng người.

Thân thể của Lâm Phong cũng đồng thời bay lên không, phía trước Mộng Tình, một bước lại chém ra một đạo ánh sáng mặt trời. Đàn sói lui lại, Lâm Phong mở ra một con đường. Mộng Tình mang theo Nặc Na trong hư không bước vọt qua, xông ra khỏi vòng vây của đàn sói.

- Ngao.

Tiếng sói tru khủng bố lại một lần nữa truyền ra, đám Yêu Lang kia đều muốn đuổi theo tập kích, nhưng lúc này thân thể của Lâm Phong lại vòng lại, đầu tiên chém ra một kiếm, lập tức thân thể của hắn đứng tại giữa hư không, trong ánh mắt hiện lên một ánh sáng hắc ám vô tình, đôi con ngươi băng lạnh gắt gao nhìn chằm chằm vào đàn sói.

Ánh sáng Dương Hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong điên cuồng hồi tụ, ngọn lửa khủng bố tràn ngập ra phiêu lảng ở trước người Lâm Phong, một ngọn lửa hoa sen màu đen chậm rãi phiêu lãng giữa hư không.

Ngọn lửa hoa sen màu đen này sâu thẳm hắc ám, mang theo nó ý tịch diệt vô cùng khủng bố.

Đám Yêu Lang kia cũng cảm thụ được ngọn lửa hắc liên đáng sợ, bọn chúng đều buông tha không đuổi theo giết Mộng Tình và Nặc Na, mà đều gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nhìn vào đóa hắc liên kia.

Lâm Phong nhìn chằm chằm vào đàn sói, hắn liếc nhìn toàn bộ đều là sắc lửa đỏ, chỉ sợ có tới hàng ngàn con, ánh mắt lạnh lẽo trong đồng tử của Lâm Phong phóng thích ra một chùm tia sáng hắc ám, lập tức đôi mắt của hắn từ từ nhắm lại, một cổ hơi thở linh hồn mạnh mẽ từ trên người của Lâm Phong phóng thích ra, điên cuồng hồi tụ ở phía trên đóa hắc liên hủy diệt.

Một cỗ lực lượng vô hình tác dụng với hắc liên, khiến cho hắc liên từ từ dâng lên phiêu lãng vào trong giữa hư không, chậm rãi xoay tròn, khí hủy diệt điên cuồng lan tràn ra.

- Nứt!

Một giọng trầm thấp thốt ra từ trong miệng của Lâm Phong, trong khoảnh khắc đó, đóa hắc liên trong hư không nổ vỡ ra hóa thành vô số bông hoa lửa màu đen, sau khi những ngọn lửa màu đen này bùng nổ thì không ngờ nó lại bình ổn mà lơ lửng trên không trung, như có một lực lượng vô hình khống chế, điên cuồng xoay tròn, lại một lần nữa hóa thành hắc liên, những đóa hắc liên hơi nhỏ hơn.

Toàn bộ giữa hư không, đều là hắc liên dày đặc chen chúc, số lượng những đóa hắc liên này so với số lượng Yêu Lang nhiều hơn không ít.

Đôi mắt Lâm Phong vẫn nhắm như trước, trên nét mặt hiện lên sự cố gắng, ánh mắt vẫn gắt gao nhíu lại nhưng rõ ràng vẫn có thể nhìn thấy những ánh sáng kiên nghị và cứng cỏi ở trong đó.

Đôi môi hơi run lên, trên khóe miệng của Lâm Phong một giọng nói thốt ra:

- Hủy diệt đi.

Giọng nói trầm thấp kia vừa dứt thì một cỗ ý hủy diệt kinh khủng bùng ra, vô số hắc liên kia dường như đều có được quỹ tích riêng của mình, hướng thẳng tới đám yêu kia phóng đến.

- Ngao, ngao…

Tiếng sói tru thê lương liên tiếp không ngừng vang lên, bọn chúng điên cuồng phóng tới ngọn lửa hắc liên kia, thậm chí Yêu Lang kia còn muốn cắn nuốt ngọn lửa hắc liên kia, nhưng khi ngọn lửa hoa sen kia bị cắn vào trong miệng chính là lúc một hơi thở hủy diệt không có gì sánh kịp bùng ra, hoa sen hắc ám cháy đốt trong giữa thân thể của bọn chúng, khiến cho rất nhanh toàn thân màu lửa đỏ Yêu Lang lại phủ ra bên ngoài một ngọn lửa màu đen, điên cuồng phát ra tiếng kêu rên thống khổ.

Hàng trăm hàng ngàn con yêu thú toàn thân hóa thành một ngọn lửa màu đen, ngọn lừa hủy diệt màu đen này giống như muốn đem toàn bộ thiên địa này đều bốc cháy lên, đáng tiếc cái cảnh tượng vô cùng rung động này lại không có ai nhìn thấy, nếu không sẽ cả kinh mà không thể thốt ra lời.

Trên mặt của Lâm Phong hiện ra vẻ xanh tái, một giọt mồ hôi từ trên trán của hắn nhỏ xuống, hình như là hắn đã cố gắng hết sức.

Hắn cắn chặt răng, lực cảm ứng khủng bố bao phủ toàn bộ không gian.

- Đi ra.

Một tiếng quát trầm thấp truyền ra, trong ngọn lửa hắc ám đang thiêu đốt lại có một chùm ánh sáng hắc ám chậm rãi dâng lên hóa thành hắc liên, rất nhiều những đóa hắc liên, so với số lượng hắc liên lúc đầu còn lớn hơn rất nhiều.

- Ngưng.

Lâm Phong lại quát khẽ, vô số hắc liên kia lại một lần nữa hồi tụ vào cùng một chỗ, điên cuồng ngưng tụ, lực lượng hủy diệt khủng bố điên cuồng lan tràn ra, một đóa hắc liên rung động lại ngưng tụ thành hình trong không gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.