Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 491: Kiếm Trận



Lâm Phong vừa dứt lời, giữa hư không lóe lên từng đạo kiếm quang lóa mắt.

Ba mươi sáu thanh kiếm bắn ra từ trên người Lâm Phong, toàn bộ đều lóe lên ánh sáng sắc bén.

Cũng cùng lúc đó, ba mươi sáu nữ tử kia đồng thời di chuyển, không ai tụt lại phía sau, quấn dải lụa bay múa. Mỗi một người đều quấn lấy một thanh kiếm, sau đó các nàng bay vút lên, lơ lửng giữa không trung.

Ba mươi sáu người đồng thời ra tay, những dải lụa múa may cuồng loạn, ba mươi sáu thanh kiếm phát ra tiếng ong ong, tụ lại một chỗ, phát ra tiếng kiếm rít.

Trận pháp, đó đúng là trận pháp. Những cô gái này đều tinh thông trận đạo, bốn người là có thể tụ trận vây khốn cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm. Mà lúc này ba mươi sáu người tạo ra Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm Trận.

Xà Hoàn cũng hơi híp mắt lại, chỉ thấy ba mươi thanh kiếm hội tụ kia tràn ngập kiếm khí cuồng bá, kiếm đúng là đang chỉ đến Xà Hoàn lão, hơn nữa khí tức của kiếm cũng rất khủng bố.

- Chỉ là kiếm trận thì sao có thể làm khó được ta!

Xà Hoàn quát một tiếng, thân thể rung lên, giơ tay trảo tới phía trước. Ngay lập tức, một tiếng giao long gầm thét truyền tới từ trong hư không.

Hơn nữa trước bàn tay Xà Hoàn lại có bóng dáng của một con giao long, tản ra khí tức yêu thú cuồng bạo và mãnh liệt, cực kỳ đáng sợ.

- Kiếm ngưng!

Lâm Phong lạnh lùng quát. Ba mươi sáu cô gái lập tức cùng phóng chân nguyên từ trên người ra, theo những dải lụa rực rỡ màu sắc hội tụ lên thân kiếm. Tiếng kiếm ong ong kêu càng lúc càng vang, từng đạo kiếm khí tuôn ra, nhưng chỉ tụ lại chứ không phóng thẳng ra ngoài, kiếm lại không ngừng rung rung.

- Gầm!

Giao long giương nanh múa vuốt chuẩn bị vọt tới thì thanh kiếm hội tụ kia rung lên bần bật, một tiếng kiếm gào thét đột nhiên vang lên. Những tia kiếm quang lóa mắt phun ra từ ba mươi sáu thanh kiếm, rực rỡ và chói lóa, xé rách cả không gian, cực kỳ đáng sợ.

- Xùy! Xùy!

Bóng dáng con giao long điên cuồng và hoang dã kia bị kiếm quang đáng sợ xuyên thủng, tiêu tan đi chỉ trong chớp mắt. Mà kiếm quang cũng suy yếu đi vài phần,

- Hử?

Xà Hoàn nhíu mày lại, kiếm quang được ngưng tụ từ trận pháp kia thật quá mạnh.

- Ầm ầm!

Chân nguyên chi khí mênh mông điên cuồng phun ra, hóa thành một bức tường khiến kiếm quang hơi dừng lại. Nhưng ngay sau đó, bức tường chân nguyên kia cũng chẳng thể nào ngăn cản được thế của kiếm.

- Diệt cho ta!

Xà Hoàn quát lên một tiếng, bước ra phía trước một bước. Chân nguyên đáng sợ gào thét lao ra, giao long gầm lên đầy giận dữ, tất cả đều đánh lên kiếm quang. Cuối cùng thì kiếm quang rực rỡ kia mới tan thành những đốm sáng nhỏ, tiêu tan đi.

- Kiếm ảnh!

Trong không gian lại một lần nữa vang lên tiếng của Lâm Phong. Chỉ thấy không trung bên trên Xà Hoàn, bóng người phiêu động. Đúng là ba mươi sáu nữ tử kia đã thừa dịp vừa rồi bao vây hắn lại.

Ánh sáng của kiếm ảnh bao phủ toàn bộ không gian nơi đây, kiếm quang vô tận bắn tới Xà Hoàn. Ba mươi sáu thanh kiếm, kiếm ảnh vô tận cùng nhắm thẳng tới kẻ đang ở chính giữa kia.

Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận chính là một bộ trận pháp mà Lâm Phong lấy được từ trong trí nhớ của tôn giả. Trận pháp này rất khó phát huy được tác dụng của mình, bởi vì nó cần phải có ba mươi sáu người cầm kiếm mà tâm linh phải tương thông, lại có thể đồng thời thu hoặc thả kiếm để tụ thành trận. Lâm Phong vừa vặn khiến ba mươi sáu cô thiếu nữ kia tu luyện kiếm trận này, mà hiệu quả có vẻ rất là tốt.

- Cút!

Xà Hoàn giận dữ quát lên một tiếng. Giao long trảo hung mãnh đánh ra, trảo ảnh đụng vào kiếm ảnh phát ra tiếng ầm ầm, liên tục không dứt.

Kiếm ảnh kia dường như không có điểm cuối mà vẫn công kích, khiến cho Xà Hoàn càng lúc càng phải cố sức để ứng phó.

Uy lực trận pháp đúng là như vậy, từ khi trận pháp được triển khai thì nó sẽ càng lúc càng mạnh.

- Lực lượng tuyệt đối? Vô tri! Thật buồn cười.

Lâm Phong lạnh lùng nói một câu khiến Xà Hoàn cứng ngắc người lại. Khi hắn xuất hiện chính là dùng thái độ cao ngạo, dường như mạng của Lâm Phong đã nằm trong tay hắn. Trong mắt hắn, Lâm Phong là kẻ đã chết, chỉ cần hắn muốn là có thể giết. Hắn cho rằng với cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng sáu của mình, tất nhiên là có thể giết đám người Lâm Phong một cách dễ dàng.

Nhưng hiện giờ thái độ với lời nói cao ngạo kia dường như lại quá châm chọc, chỉ một bộ kiếm trận đã có thể vây khốn hắn lại.

- Gầm!!!!

Một luồng thú tính khủng bố trào ra từ trên người hắn, giao long ảo ảnh cũng xuất hiện phía sau Xà Hoàn. Xà Quỳnh đúng là kế thừa Vũ hồn của hắn, Giao Long Vũ hồn.

- Phá cho ta!

Xà Hoàn đồng thời tung ra hai quyền, không gian xuất hiện vài vệt màu hắc ám hủy diệt, kiếm ảnh cũng bị đánh cho tan tác.

- Giao long quyền ý!

Xà Hoàn thét lên một tiếng, trên người hắn dường như xuất hiện vô số nắm đấm giao long, đánh tới bốn phương tám hướng. Giao long quyền ý đến từ trong Giao Long Quyền kinh, mà tu vi Xà Hoàn cũng mạnh hơn Xà Quỳnh không ít, sử dụng Giao Long Quyền Kinh cũng lợi hại hơn rất nhiều, lĩnh ngộ càng sâu hơn một bậc.

Ầm ầm!

Giữa trận pháp kia, một luồng khí huyễn diệt khủng bố bốc lên. Kiếm khí và giao long quyền va chạm vào nhau, quay cuồng, dường như không có tận cùng.

- Giết!

Xà Hoàn đánh ra một lỗ hổng, cả người xông thẳng lên trời cao, phóng ra bên ngoài trận pháp, đồng thời cũng đánh tới những người trên khoảng không trên đầu hắn.

Nơi nắm đấm khủng bố kia đi qua, kiếm ảnh tan biến hết, không còn bóng dáng.

- Kiếm quang!

Ngữ khí của Lâm Phong vẫn bình tĩnh và lạnh lùng như trước, dõng dạng hô lên. Ba mươi sáu thiếu nữ đồng thời triển khai, không chút hoang mang rối loạn mà vô cùng tinh chuẩn. Các nàng dù có tâm linh tương thông, nhưng không có cách nào cùng suy nghĩ hắn hệt nhau được, bởi vậy vận hành kiếm trận theo mệnh lệnh của Lâm Phong. Lâm Phong vừa dứt lời, các nàng lập tức cùng nhau chấp hành.

Xùy xùy!

Ba mươi sáu kiếm quang đồng thời chém ra theo bốn phương tám hướng, từ kiếm ảnh ngưng tụ thành, chém xuống từ trong hư không. Mọi người có thể thấy rõ từng luồng sáng trắng chói lóa của kiếm quang, đó đều là những luồng kiếm quang đáng sợ.

Xà Hoàn cũng giật mình, từ dưới nhìn lên, hắn thấy những dải kiếm quang hẹp dài vắt ngang trên bầu trời trên đỉnh đầu hắn, sau đó lập tức chém xuống.

Kiếm trận này thật đáng sợ! Những cô gái này có thể chém ra kiếm quang hùng mạnh như vậy chính là dựa vào uy của kiếm trận. Trận pháp dựa vào uy lực của trời đất, mà lúc công kích lại mượn lấy uy lực của trận pháp.

- Giao long khiếu!

Xà Hoàn quát to một tiếng, giơ hai tay lên trời, tiếng giao long ầm ầm gào thét vang lên, dường như có rất nhiều con giao long phóng lên trời cao, xộc thẳng tới những kiếm quang đang chém xuống kia. Lực phản chấn đáng sợ kia không ngờ lại chấn cho cả người Xà Hoàn bay ngược trở lại.

Xà Hoàn quay đầu nhìn sang phía Lâm Phong đang chỉ huy trận pháp ở bên ngoài, quát to:

- Bốn tên các ngươi còn không mau đi giết nó!

Bốn hắn cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm luôn ở ngoài quan sát trận chiến, bọn họ vốn tưởng rằng Xà Hoàn ra tay là có thể dễ dàng giết chết Lâm Phong, chẳng cần đến lượt bọn họ phải ra tay. Nhưng khi trận chiến chính thức bùng nổ thì Lâm Phong còn chưa xông lên, bọn họ và Xà Hoàn đã bị ba mươi sáu cô gái kia hấp dẫn mà quên đi mất Lâm Phong.

Lúc này nhờ tiếng gầm lên của Xà Hoàn đánh thức, bọn họ lập tức chú ý tới Lâm Phong.

Đúng vậy, tuy ba mươi sáu cô gái kia đã vây được Xà Hoàn, nhưng muốn giết Xà Hoàn thì lại không đơn giản như vậy. Hơn nữa nếu trận pháp kia thiếu một người cũng không được, như vậy sẽ bị Xà Hoàn phá ngay. Điều này có nghĩa là hiện giờ Lâm Phong hoàn toàn lẻ loi, không có trợ giúp. Hơn nữa hắn còn bị trận pháp kìm kẹp hai bên, giờ không giết Lâm Phong thì còn đợi lúc nào?

Giết Lâm Phong rồi thì có lẽ kiếm trận kia cũng sẽ tự sụp đổ.

Bốn hắn cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm đều phóng ra sát ý với Lâm Phong, cùng giơ chân phóng tới trước người Lâm Phong.

Vừa rồi Lâm Phong thừa dịp một đồng bạn của bọn họ sơ suất mà giết đi kẻ ấy, giờ bọn họ phải lấy mạng Lâm Phong, như vậy có thể chấm dứt hậu hoạn mà lại có thể báo thù. Dù sao thiên phú của Lâm Phong thật quá đáng sợ.

Lâm Phong dường như cũng cảm nhận được sát ý của mấy người, hắn chậm rãi xoay người lại nhìn về phía bốn người kia, khóe miệng hắn khẽ gợi lên một nụ cười lạnh lẽo như băng đá.

Giờ đều muốn giết hắn, coi hắn là quả hồng mềm tùy ý nắn bóp sao?

Hắn dang tay ra, một luồng hơi thở linh hồn đáng sợ phóng thích ra ngoài. Đồng thời từng luồng hào quang lóe lên, kiếm cũng xuất hiện, lần này vẫn là ba mươi sáu thanh kiếm, từng đạo kiếm quang sặc sỡ chói mắt, chấn nhiếp lòng người.

- Lại là ba mươi sáu thanh kiếm! Lâm Phong hắn định làm gì?

Nhiều người thấy vậy mà khiếp sợ. Ba mươi sáu cô gái đã bày trận đối phó Xà Hoàn, giờ Lâm Phong dường như cũng định bày trận. Chẳng lẽ một mình hắn cũng có thể bày trận sao?

Điều này là không có khả năng, là không thể nào làm được.

Một người sử dụng trận pháp, có ảo trận, sát trận, sau khi bày trận thành công thì trận pháp sẽ tự động vận hành, mà một số trận pháp lại cần sự điều khiển của con người. Tỷ như Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận này cần ba mươi sáu người, mà đòi hỏi ba mươi sáu người đó phải phối hợp ăn ý, tâm linh tương thông mới được. Lâm Phong chỉ có một mình, sao hắn có thể phát huy được uy lực của trận pháp kia? Ba mươi sáu thanh kiếm kia, sợ là hắn còn chẳng cầm được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.