Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 492: Trận pháp một người



Bốn vị cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm, cùng vây lấy Lâm Phong, trong mắt mọi người, tuy rằng ba mươi sáu cô gái kia có thể tạm thời áp chế Xa Hoàn Huyền Vũ cảnh tầng sáu, nhưng Lâm Phong, chết là cái chắc.

- Lần này, không tin ngươi còn không chết.

Đoàn Thiên Lang lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong, giọng nói như băng đá, lạnh lẽo vô cùng.

Lâm Phong liếc qua Đoàn Thiên Lang một cái, nhàn nhạt nói:

- Ngươi không chết, ta làm sao có thể chết được.

- Ngươi cũng tự tin nhỉ, lấy tu vi của ngươi, tuy có thể đối phó một Huyền Vũ cảnh tầng năm, nhưng hiện giờ, ngươi phải đối mặt với bốn người, hơn nữa đều mạnh như vậy, ba mươi sáu thanh kiếm kia, một mình ngươi lẽ nào có thể một lần nữa tạo lên trận pháp sao, trừ phi, ngươi có thể lại biến ra ba mươi sáu cô gái.

Đoàn Thiên Lang cười lạnh, hắn cũng không thể không bội phục Lâm Phong mạng lớn. Bao nhiêu lần nguy cơ, mỗi một lần, đều bị hắn hóa nguy thành an, mà thực lực của hắn cũng càng đánh càng mạnh, dường như vĩnh viễn không có giới hạn. Ngươi yếu hắn mạnh, luôn có thể chấn nhiếp mọi người, hy vọng lần này, không bị Lâm Phong lật mình.

Trong lòng Đoàn Thiên Lang, vẫn còn có chút không yên.

- Ai nói một mình ta, không dùng được ba mươi sáu thanh kiếm.

Lâm Phong cười lạnh, Vũ hồn màu tím hung mãnh lao ra, tức thời, trong không trung có ba mươi sáu cánh tay từ từ đi tới, hóa thành ba mươi sáu cánh tay màu tím, nắm lấy những thanh kiếm lơ lửng trong hư không kia. Đồng thời, một cỗ lực lượng hồn phách đáng sợ từ trên người Lâm Phong tràn ra. Tàn Hồn Thiên Thuật, ngàn vạn sợi tàn hồn dung nhập vào trong những cánh tay màu tím. Một khắc này, những thanh kiếm kia, không chỉ bị cánh tay màu tím quấn lấy, đồng thời, còn bị linh hồn của Lâm Phong điều khiển.

Mỗi một thanh kiếm, cũng đều rõ nét như vậy, dường như chính là cánh tay của Lâm Phong vậy.

Một màn này khiến đám người đều rung động, giật mình nhìn chằm chằm Lâm Phong. Ba mươi sáu thanh kiếm cùng rung động trong hư không, phát ra tiếng ong ong, một người, điều khiển ba mươi sáu thanh kiếm.

- Lực lượng của con người có giới hạn, nhưng thủ đoạn thần thông của võ tu rất nhiều, làm sao lũ ếch ngồi đáy giếng các ngươi, luôn tự cho mình là nhất có thể hiểu được.

Lâm Phong lạnh nhạt nói với Đoàn Thiên Lang, khiến ánh mắt Đoàn Thiên Lang co rút lại. Lâm Phong, hắn thực sự làm được rồi, lẽ nào hắn thực sự có thể dễ dàng điều động ba mươi sáu thanh kiếm này?

Đám người nghe được lời nói của Lâm Phong dường như cũng hồi thần, quả thực, năng lực của người bình thường là có hạn, nhưng chỉ cần bước vào võ đạo, không ngừng tiến tới, bốn chính là con đường bước tới chư thiên, há có thể dùng sức người đánh giá. Võ đạo, không có cực hạn, không có cái gì là không thể, một người điều động ba mươi sáu thanh kiếm, Lâm Phong, đã làm được rồi.

Bốn vị cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong lòng hơi chút thấp thỏm. Vừa rồi, Lâm Phong đã giết một đồng bạn của họ, chỉ cần bị Lâm Phong nắm được cơ hội, giết bọn họ, tuyệt đối không có bất cứ cố kỵ, hạ thủ lưu tình gì, Lâm Phong, nói giết thì dám giết.

- Ta chủ công, hai người các người ở hai bên phối hợp công kích với ta, Lang Kỵ ngươi ở phía sau tùy cơ mà động, phụ trợ chúng ta.

Trong bốn tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm, một người trong đó mở miệng nói với ba người khác, ba người kia đều hơi gật đầu. Người nói chuyện có được Kiếm Vũ hồn, công kích cường đại, chủ công chính diện, theo lý nên là hắn làm.

Bốn người, cùng một lúc phóng thích Vũ hồn của bản thân, người chính diện Lâm Phong, Kiếm Vũ hồn, kiếm khí nhả nuốt, sắc bén vô cùng.

Hai người trái phải, Đao Vũ hồn, bá đạo sắc bén, người sau cùng, Thú Vũ hồn, một con Hắc Diện Ma Lang.

- Giết!

Quát khẽ một tiếng, tên có Kiếm Vũ hồn nhanh chóng hành động, kiếm như hàn quang, đâm về phía Lâm Phong, một kiếm này sắc bén đáng sợ, xung quanh mũi kiếm, đều là phong mang lấp lánh, cắt chém không ngừng.

- Khí thế thực đáng sợ.

Đám người nhìn kiếm mang lấp lánh trong hư không, tiếng kiếm rung động như phong lôi, cuồn cuộn không ngừng, nếu bọn họ phải đối diện, sợ rằng trong chớp mắt lập tức bị giết chết.

Kiếm tu Huyền Vũ cảnh tầng thứ năm, lực công kích không thể nghi ngờ là tuyệt đối kinh khủng.

- Kiếm ngưng!

Lâm Phong khẽ quát một tiếng, tức thì ba mươi sáu thanh kiếm ông ông rung động, tụ lại một chỗ, từng đạo kiếm mang lập lòe không ngừng, tụ mà không tán. Kiếm ý đáng sợ từ trên lưỡi kiếm phát ra, khiến người đối mặt chính diện với Lâm Phong trong lòng khẽ run. Cỗ kiếm ý tụ mà không tán này, đáng sợ.

- Giết!

Một tiếng hét lớn, cuồng đao lóe lên, như gió thu làm lá rụng, giữa hư không xuất hiện hai thanh đao cương to lớn, chém về phía Lâm Phong, dường như muốn chém nứt không gian làm đôi.

- Đi.

Lâm Phong hét lên một tiếng, ba mươi sáu thanh kiếm điên cuồng gào thét xoay tròn. Ngay lập tức, một đạo ánh sáng trắng chói mắt phát ra, chỉ một đạo ánh sáng trắng, vạch vào không trung. Nơi nào kiếm quang đi qua, trong không gian lưu lại một vết kiếm màu trắng.

- Vun vút...

Tiếng vang thanh thúy truyền tới, kiếm quang đáng sợ kia nhanh đến khó tin, trong nháy mắt đã cắn nuốt kiếm của cường giả Huyền Vũ cảnh tầng thứ năm kia.

Kiếm tu Huyền Vũ cảnh tầng năm trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng, thân thể muốn thoát đi, nhưng đã không còn kịp nữa. Đạo ánh sáng trắng tới quá nhanh. Chỉ một chớp mắt, đám người chỉ thấy thân thể kiếm tu kia giữa không trung rung động mãnh liệt, rồi lập tức như lá cây trước gió không ngừng phất phơ. Trước ngực hắn, có một vết kiếm, một tia kiếm mang vừa rồi, đã xuyên qua ngực hắn.

- Một kiếm thực đáng sợ!

Trái tim mọi người đập rất mạnh, Lâm Phong, lại thực sự có thể lấy lực lượng một người khống chết ba mươi sáu thanh kiếm, bố trí Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm Trận, quá đáng sợ. Như vậy Lâm Phong hiện giờ, chẳng phải có thể dễ dàng gạt bỏ cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm, thậm chí đụng độ với người Huyền Vũ cảnh tầng sáu sao?

- Ầm ầm!

Ngay lúc mọi người còn nhìn chằm chằm thân thể đang rơi xuống kia, hai thanh đao bá đạo đã chém xuống, mà thân thể Lâm Phong như gió tung bay, ngay lập tức biến mất tại chỗ. Đao đi qua cạnh người, nhưng cương phong vẫn quét lên người Lâm Phong, hơi gây đau đớn.

Hai tên cường giả dùng đao không hề dừng lại chút nào, đao quang chuyển qua, đồng thời bay về phía Lâm Phong. Bọn họ đã trải qua rất nhiều lần chiến đấu, cho dù Lâm Phong dùng khí thế chấn động một kiếm giết đi đồng bạn của họ, vẫn như cũ không thể khiến bọn họ dừng chiến đấu.

- Gào!

Một tiếng sói tru truyền tới, người có được Vũ hồn Hắc Diện Yêu Lang cả người như một con yêu thú hung mãnh, lao về phía Lâm Phong, khắp người lộ ra hung quang, vuốt sói sắc bén.

- Kiếm tán!

Lâm Phong lại hét lên một tiếng, ba mươi sáu thanh kiếm chia làm ba phần, mỗi mười hai thanh kiếm bắn về một phía, ông ông rung động.

Tiếng đao kiếm va chạm cũng như khí lưu va chạm vô cùng chói tai. Kẻ có được thú Vũ hồn kia đối mặt với lợi kiếm chịu thiệt nhiều nhất, chỉ có thể dùng móng vuốt chống đỡ, mười hai thanh kiếm không phải chỉ đâm rồi thì thôi, mà bị lực lượng linh hồn của Lâm Phong khống chế, luôn tiến hành công kích mang tính giết chóc.

Kiếm trận phát động, không thấy máu, sao có thể dừng.

Đúng vào lúc này, thân thể Lâm Phong cũng động, lao về phía tên có được Vũ hồn yêu lang, trên người hắn, một cỗ ý chí sát phạt đáng sợ xuất hiện. Sát phạt chân nguyên chi kiếm màu đen xuất hiện trong tay hắn, Lâm Phong lúc này, giống như là sát thần.

- Xong rồi, lại một cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm sắp ngã xuống rồi.

Trong lòng mọi người đột nhiên sinh ra một ý nghĩ, lập tức bọn họ nhìn thấy sát phạt chi kiếm của Lâm Phong chém thẳng xuống dưới, chém ra một vết kiếm màu đen.

- Gào...

Cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm kia hú lên một tiếng, cả bộ mặt hóa thành mặt sói màu đen dữ tợn, vuốt sói sắc bén đưa lên ngăn cản sát phạt chi kiếm của Lâm Phong, tiếng vang ầm ì không ngừng rung động.

- Giết!

Lâm Phong hô lên một tiếng, mười hai thanh kiếm dưới sự điều khiển của linh hồn xuyên qua lồng ngực của đối phương, máu tươi theo kiếm tung bay.

Cũng cùng lúc này, sát phạt chi kiếm trong tay Lâm Phong không thể ngăn cản, chém xuống, trực tiếp cắt đôi người đối phương, đối phương ngay cả tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra.

- Chết rồi!

Trái tim mọi người lại đập mạnh một cái, Lâm Phong thực đáng sợ, giết cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm, lại dễ dàng như vậy.

Đôi mắt đảo qua, còn dư lại hai người.

Tâm thần Lâm Phong vừa động, mười hai thanh kiếm này gào thét xông tới, đồng thời bước chân của hắn lại bước ra, đi về phía hai người kia.

- Kiếm mạc!

Một tiếng quát khẽ, ba mươi sáu thanh kiếm lại biến hóa, hóa thành một màn kiếm bao phủ, vây lấy hai người vào trong, kiếm ý vô cùng vô tận điên cuồng xông tới.

- Xong rồi, bốn cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm, toàn bộ chết trong tay Lâm Phong rồi.

Nhìn thấy hai người trong màn kiếm cật lực chống đỡ, mà Lâm Phong lại ở một bên nhìn chằm chằm, trong lòng nhiều người đau thương kêu lên. Đối với người của Tuyết Nguyệt thánh viện mà nói, bọn họ tuy bị thực lực của Lâm Phong làm rung động, nhưng lại không một ai hy vọng Lâm Phong có thể thắng.

Lâm Phong, là đến giết bọn họ, hủy diệt bọn họ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.