Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 493: Ý chí kiếm đạo đáng sợ



Nhưng cho dù những người của Tuyết Nguyệt thánh viện hy vọng thế nào, kết quả cuộc chiến đã định rồi, không thể thay đổi.

Hai tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm giãy dụa trong màn kiếm, căn bản không chạy thoát, ba mươi sáu thanh kiếm dường như hóa thành ngàn vạn, nương theo ánh sáng tím cùng xuyên qua hư không, dường như vĩnh viễn không dừng lại.

- Đến giết ta, các ngươi có năng lực này sao?

Lâm Phong bước tới, đứng ở ngoài màn kiếm lạnh lùng nói, năm người này, lại cùng với Đoàn Thiên Lang ở trong Tuyết Nguyệt thánh viện đợi hắn, muốn chặn giết hắn.

Bọn họ, thực cho rằng bản thân nắm chắc đánh chết Lâm Phong rồi, nhưng hiện giờ, một mình Lâm Phong, lại có thể giết chết toàn bộ bọn họ.

Vẻ mặt hai người trong màn kiếm cứng lại, trắng bệch lộ ra vẻ khiếp sợ, bọn họ đến chặn giết Lâm Phong, nhưng hiện giờ, lại thành Lâm Phong đùa giỡn bọn họ, muốn giết thì giết, bọn họ muốn nói chút gì đó, nhưng bị kiếm trận áp chế, bọn họ không có chỗ nào hở ra để nói một câu, vừa phân tâm, có lẽ sẽ bị kiếm trận chém giết.

- Kết thúc thôi.

Lâm Phong thấp giọng nói, bước tới một bước, đến bên trên màn kiếm, hai tên Huyền Vũ cảnh trong kiếm trận cũng không còn duy trì được bao lâu nữa, nhưng Lâm Phong cũng lười mất thời gian với bọn họ.

Một kiếm hủy diệt, từ không trung hạ xuống, chém giết bọn họ.

- Gào!

Hai người cảm nhận được một kiếm sát phạt hủy diệt này, hai mắt đỏ lên, gầm lên một tiếng, nhưng vô dụng, vô tận kiếm khí chém giết trong màn kiếm vốn đã khiến bọn họ không thể chống đỡ, Lâm Phong lại bồi thêm một kiếm, bọn họ căn bản không thể chú ý nổi.

- Ầm ầm!

Một người dùng đao chém vào hư không, chém về phía sát phạt chi kiếm của Lâm Phong, mà chỉ trong chớp mắt này, kiếm khí vô tận cũng xuyên qua thân thể hắn, khiến người hắn cứng lại, tan vỡ.

Tên cường giả còn lại phát ra một tiếng gầm rít, cũng không thể tiếp thu cỗ khí tức hủy diệt áp bách này, tâm thần hỗn loạn, tức thời một đạo kiếm khí nhân cơ hội xông vào, đâm vào thân thể hắn, khiến cả người hắn cứng đờ, tiếp đó vô cùng vô tận mưa kiếm rơi xuống, đâm thân thể hắn chi chít những lỗ, chết!

Chết rồi, đến giờ mới dừng lại, năm cường giả Huyền Vũ cảnh, toàn bộ đều chết rồi, bị một mình Lâm Phong giết chết.

Mọi người chỉ thấy Lâm Phong giơ tay, tức thời ánh sáng tím nhập vào thân thể Lâm Phong, một cỗ khí tức hồn phách giáng xuống người Lâm Phong, đồng thời những thanh kiếm kia, cũng đều bay lại bên người Lâm Phong rồi biến mất không thấy đấu.

Chiến đấu kết thúc, ánh mắt Lâm Phong trở lại bình thường, nhưng thân ảnh đứng giữa hư không của hắn, lại khiến lòng người rung động.

Lâm Phong, quá đáng sợ, tốc độ trưởng thành của hắn khiến người người kinh sợ không nói lên lời, mỗi một lần đại chiến, đều sẽ phát hiện hắn cường đại hơn trước đây rất nhiều, không hề có ngoại lệ, một một lần cho rằng hắn chết chắc rồi, hắn đều có thể dùng lực lượng tuyệt cường phản kích, đánh chết những người muốn giết hắn.

Lâm Phong, không thể nghi ngờ lại một lần nữa chứng minh thiên phú và cường đại của bản thân, cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm rất mạnh, trong cả Tuyết Nguyệt, cũng tính là thực lực đỉnh phong, nhưng trước mặt Lâm Phong, lại chỉ có thể bị chém giết.

Đáng sợ hơn chính là, tu vi của Lâm Phong hiện giờ, mới chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng ba, nếu ngày sau tu vi Lâm Phong lại tăng lên nữa, sẽ mạnh mẽ đến mức nào nữa.

Trái tim Đoàn Thiên Lang càng đập dữ dội, khi ánh mắt Lâm Phong quét qua người hắn, hắn chỉ cảm thấy một đạo hàn khí xâm nhập, cả người lạnh lẽo.

- Không phải sợ, ta hiện giờ không vội giết ngươi đâu.

Lâm Phong nhàn nhạt nói một tiếng, khiến đôi mắt Đoàn Thiên Lang co rút lại, ánh mắt mọi người bên dưới cũng đều ngây ra.

Đây là sỉ nhục đến mức nào chứ, hiện giờ, ta không vội giết ngươi, Lâm Phong không thể nghi ngờ là muốn nói, ta muốn ngươi chết thì ngươi chết chắc, hiện giờ không phải không thể giết ngươi, chỉ là Lâm Phong hắn không hề vội.

Chẳng qua với thực lực đáng sợ hiện nay của Lâm Phong, cũng đã có tư cách nói những lời như thế, hiện giờ Đoàn Thiên Lang trước mặt Lâm Phong, giống như một trò đùa vậy, Lâm Phong có thể tùy ý lăng nhục hắn, muốn lúc nào giết hắn thì giết, đùa giỡn trong lòng bàn tay.

Đoàn Thiên Lang hít sâu một hơi, trong mặt lộ ra một tia đỏ như máu, đáng sợ mà yêu dị. Hắn hiện giờ, đang chờ chết, chờ Lâm Phong lúc nào muốn giết hắn thì giết. Loại cảm giác này, không thể nghi ngờ là đau khổ nhất.

Rõ ràng biết mình sắp chết, lại không thể ngăn cản, hơn nữa thời gian chết, đều do kẻ thù sống chết Lâm Phong của mình quyết định, loại đau khổ này, khó mà nói lên lời.

Ba mươi sáu cô gái vẫn chiến đấu với Xà Hoàn như trước, Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm Trận vây khốn Xà Hoàn. Nhưng Xà Hoàn dựa vào thực lực cường hãn, các nàng cũng không giết được hắn, đôi bên đều dậm chân tại chỗ.

Lúc này sắc mặt Xà Hoàn vô cùng âm trầm. Hắn đương nhiên cũng biết Lâm Phong chiến đấu với bốn tên thủ hạ của hắn. Hắn còn nghĩ bốn người này giết Lâm Phong rồi sẽ tới giúp hắn giải vây, giết những cô gái này. Nhưng không ngờ rằng, bốn cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm, ngược lại đều bị Lâm Phong giết chết.

Hơn nữa điều khiến Xà Hoàn khó lòng tiếp nhận, là chiến lực đáng sợ của Lâm Phong, cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng ba. Một người, giết bốn tên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm. Kiếm trận nhìn như đơn giản kia, trong đó lại ẩn chứa lĩnh ngộ của Lâm Phong với trận pháp và kiếm đã đạt tới năng lực đáng sợ. Thiên phú của Lâm Phong, khiến Xà Hoàn có cảm giác nguy cơ.

Lâm Phong bước tới trước, đến trước kiếm trận, lạnh lùng nhìn Xà Hoàn ở trong nói:

- Định tội danh ta, giết thập tộc ta, Xà Hoàn ngươi là cái gì chứ?? hiện giờ cũng như súc sinh vậy, bị vây trong kiếm trận.

Xà Hoàn nghe được Lâm Phong nhục mạ mặt mũi cứng đờ, Lâm Phong nói hắn giống súc sinh, bị vây trong trận. Xà Hoàn hắn, một trong cửu đại thống lĩnh của Tuyết Long Vệ, làm gì đã chịu qua xúc phạm đến mức này chứ.

Tâm thần vừa loạn, một đạo kiếm khí lướt qua bên người Xà Hoàn, chém ra một vòi máu, khiến ánh mắt đám người co rút, Lâm Phong, là cố ý nói khích, chọc giận Xà Hoàn.

Xà Hoàn bản thân cũng biết Lâm Phong cố ý, nhưng trước mặt nhiều người như vậy bị một tên tiểu bối xỉ nhục như thế, nói thành súc sinh, huống hồ, hắn hiện tại quả thực rất chật vật, giống như một con thú bị vây khốn, cho nên mới bị Lâm Phong chọc giận.

- Lâm Phong, ngươi đáng vạn chết.

Xà Hoàn tức giận hét lớn, thú tính cuồn cuộn điên cuồng từ trên người hắn tràn ra, một cỗ khí tức yêu thú đáng sợ xông thẳng lên trời, chỉ thấy đôi tay hắn căng phồng lên, hóa thành giao long lợi trảo, dữ tợn đáng sợ.

- Gào!

Giao long gầm thét, giao long Vũ hồn bám lên người Xà Hoàn, dẫn thân thể hắn bay lên, nắm đấm đáng sợ và giao long lợi trảo phá tan tất cả, dễ dàng xé rách những đạo kiếm khí kia.

Lúc này, ba mươi sáu đạo kiếm mang đồng thời tràn ra, ba mươi sáu đạo kiếm chi vắt ngang hư không, áp bách về phía Xà Hoàn, ngăn trở hắn rời khỏi kiếm trận.

- Gào, gào...

Từng tiếng gầm thét vô cùng rõ ràng, giao long phá tan tất cả, không hề cố kỵ.

Ba mươi sáu đạo kiếm mang kia từng đạo tan vỡ, giao long lợi trảo mà Xà Hoàn biến hóa ra cũng máu chảy thành dòng, nhưng hắn vẫn như cũ bay lên, thế như chẻ tre.

- Ầm!

Áp bức khủng bố đẩy lui mấy cô gái trên bầu trời ra, trong mắt Xà Hoàn lóe lên một tia lạnh lẽo sắc bén, khí tức phóng thích đến cực hạn. Hư ảnh giao long bám trên người hắn dường như hóa thành giao long chân chính, nâng thân thể Xà Hoàn bay lên trên cao, xông ra khỏi kiếm trận.

- Đi ra rồi!

Trong mắt Xà Hoàn lóe lên hàn mang, dữ tợn đáng sợ, cuối cùng cũng xông ra khỏi kiếm trận rồi.

Nhưng đúng vào lúc này, giữa không trung, trên đỉnh đầu Xà Hoàn, một cỗ sát phạt chi ý đáng sợ áp xuống, khiến trái tim hắn đập mạnh.

Kiếm ý sát phạt thực mạnh, đây là... Lực lượng của kiếm đạo ý chí!

Ngẩng đầu, Xà Hoàn nhìn về phía hư không, chỉ thấy ở nơi đó, một thân ảnh tuấn dật phi phàm lăng không nâng kiếm, hắc ám sát phạt chi kiếm rung động lòng người, đồng thời, từng tia sáng mặt trời chiếu lên trên hắc ám chi kiếm, lại khiến hắc ám mang theo hỏa diễm, thái dương chi hỏa.

- Thực đáng sợ!

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn một màn này, hắc ám chi quang hòa với thái dương chi hỏa, hỏa diễm cũng lộ ra hắc ám, hai loại kiếm ý khác nhau từ thanh kiếm tràn ra, rung động trái tim mỗi người.

Thái dương hỏa diễm ý chí, hắc ám sát phạt ý chí!

Hai loại kiếm đạo ý chí dung hợp, kiếm của Lâm Phong, đón lấy liệt nhật chi quang, mang theo hắc ám sát phạt, chém xuống phía dưới, trong hư không, chỉ có sát phạt và thái dương kiếm mang, hỏa diễm kiếm mang màu đen, kiếm mang đi tới đâu, vết kiếm trong không gian rất lâu không biến mất, kiếm, nhanh đến cùng cực, trong chớp mắt đã hạ xuống trước người Xà Hoàn.

Xà Hoàn phản ứng lại, giận dữ hét lên một tiếng, cái bóng giao long khổng lồ xông về phía kiếm của Lâm Phong.

- Vun vút...

Kiếm, cắt vụn tất cả, giao long bị chém ra, chân nguyên khủng bố của Xà Hoàn toàn bộ tuôn ra, ngăn trở uy thế một kiếm này, đồng thời thân thể Xà Hoàn cũng lui về phía sau.

Nhưng một kiếm nhanh đến cùng cực này vẫn chém xuống, nương theo máu tươi tung bay, trên ngực Xà Hoàn hiện ra một vệt máu tươi, vệt máu nhìn thấy đã giật mình, cả người toàn máu.

Thân thể hơi hơi run rẩy, Xà Hoàn nhìn vệt máu đáng sợ kia, sắc mặt dữ tợn, nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Xà Hoàn ta không giết ngươi, thề không làm người.

Một tiếng thét giận dữ cuồn cuộn mà tới, nhưng thân thể Xà Hoàn lại hóa thành một đạo ảo ảnh lao về phía xa, cực kỳ nhanh. Vào lúc hắn rời đi, trong không trung còn không ngừng có máu tươi nhỏ xuống.

Cường đại như Xà Hoàn, cường giả Huyền Vũ cảnh tầng sáu, thụ thương bỏ chạy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.