Đường U U trầm mặc, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, bảo nàng giúp Lâm Phong, chẳng khác gì bảo nàng buông tha cho kỳ ngộ hiếm thấy lần này, thành toàn cho Lâm Phong.
- Tại sao là ta giúp ngươi, mà không phải ngươi giúp ta.
Ánh mắt Đường U U nhìn Lâm Phong, tu vi của nàng còn mạnh hơn cả Lâm Phong, nếu là chiếm được năng lực bản lĩnh lợi hại, chẳng phải là càng mạnh hơn sao.
- Không có vì cái gì, chỉ là hai người chúng ta nhất định phải có một người nhường bước, không phải ta thì là ngươi, nếu không thì không làm nên chuyện. Mà ta khát vọng thực lực hơn ngươi nhiều, cho nên ngươi nói ta ích kỷ cũng được, nhưng người nhượng bộ không phải là ta. Mặt khác, nếu như ngươi giúp ta, ta nguyện ý lấy hai viện Hồi Nguyên đan làm bồi thường, bất cứ lúc nào cũng có thể làm cho chân nguyên lực của người trở lại trạng thái mạnh nhất. Ta tin tưởng, ngươi cần đan dược như vậy.
Ánh mắt Lâm Phong kiên trì, tu vi của hắn quả thực có phần yếu, nếu không thể lấy được kỳ ngộ ở Đọa Thiên Ma Vực này, rất khó thu nhỏ chênh lệch với những thiên tài mạnh nhất kia, thậm chí có thể sẽ bị kéo dài chênh lệch, bên trong Đọa Thiên Ma Vực đã có vài người có được bảy điểm tinh quang, rất có thể là tám vị thiên tài lợi hại nhất.
Hơn nữa, những người có ba điểm hoặc bốn điểm càng ngày càng ít, Lâm Phong hoàn toàn tin tưởng, bọn họ có thể bị người lợi hại hơn săn giết, chiếm hạt giống tu luyện.
Lâm Phong hắn nếu không trở nên mạnh mẽ, sẽ không biết những người theo dõi hắn khi nào sẽ đến săn bắt hắn.
- Hồi Nguyên đan!
Ánh mắt Đường U U mở lớn, Lâm Phong lại có báu vật như vậy, có thể khôi phục toàn bộ lực lượng chân nguyên. Loại đan dược này rất hữu dụng, nhất là trong chiến đấu quyết chiến ở đại hội Tuyết Vực, thực lực hai bên nhiều khi không kém, nhưng một viên Hồi Nguyên đan có thể quyết định thắng bại.
Trầm mặc một lát, Đường U U nhìn Lâm Phong, nói:
- Ngươi muốn ta làm gì?
Nghe câu hỏi của Đường U U, Lâm Phong nở nụ cười, Đường U U hỏi như vậy, hiển nhiên là đã đáp ứng.
Lâm Phong trực tiếp lấy ra hai viên Hồi Nguyên đan đưa cho Đường U U, khiến Đường U U kinh ngạc.
- Ngươi không sợ sau khi ta lấy được Hồi Nguyên đan sẽ đổi ý sao?
- Chỉ dựa vào trợ giúp của ngươi lúc nãy, hai viên Hồi Nguyên đan này cũng không là cái gì. Đây không tính là thù lao, chỉ là cảm kích mà thôi, mặc dù ngươi đổi ý, ta cũng sẽ không trách ngươi.
Trong đôi mắt Lâm Phong hiện lên ý cười trong suốt, đôi mắt đẹp màu đen của Đường U U nhìn hắn một lát, sau đó tiếp nhận Hồi Nguyên đan, không khách khí nữa.
Lâm Phong là người rất thú vị.
- Trên vùng núi này có hai người, trong đó có một người có được ba điểm tinh quang, người còn lại có một điểm, chúng ta đi săn bắt người có ba điểm tinh quang trước.
Lâm Phong nói với Đường U U, thấy nàng gật đầu, Lâm Phong liền lập tức bước ra, đi đến trên dãy núi.
Ở trong Đọa Thiên Ma Vực, tuy rằng tu vi mọi người đều bị áp chế ở Huyền Vũ cảnh tầng một, nhưng nhờ năng lực chân nguyên nắm trong tay, mọi người cũng có thể bay được một quãng ngắn, nhưng ở trong này, lại gần như không có người nào dám ngự không mà đi, nếu ở trong không trung lọt vào tầm ngắm, chân nguyên tiêu hao nhiều liền chỉ có con đường chết, nên không ai dám sử dụng lực lượng chân nguyên lung tung.
Lâm Phong chạy tới chỗ bóng người bên trong sơn mạch, tốc độ rất nhanh, người kia dường như cũng nhận thấy được Lâm Phong đến đây, nâng chân, dường như không chuẩn bị cùng Lâm Phong chiến một trận mà là chuồn đi.
Bước chân nhanh hơn, trong nháy mắt Lâm Phong chạy như điên, nhanh chóng lao đến tiếp cận người nọ, tốc độ người nọ cũng nhanh hơn, cùng là Huyền Vũ cảnh tầng một, chỉ cần có đầy đủ khoảng cách, muốn đuổi theo một người không dễ, bởi vậy trong này người đã có được rất nhiều hạt giống muốn săn bắt người khác cũng không đơn giản như vậy. Người khác nhìn thấy ngươi tới chính là chạy trốn, không được còn có thể trốn vào thần miếu, những người kia chỉ tốn thời gian.
Khóe miệng Lâm Phong hiện lên chút kiên trì, bước chân đạp lên mặt đất, lực lượng chân nguyên gào thét, thân thể hắn bay lên trời, vút lên bắn nhanh tới.
Đi trong đường lách của dãy núi tốc độ hiển nhiên sẽ chịu ảnh hưởng, Lâm Phong giẫm chân tại chỗ bay lên, muốn đuổi kịp một người quá dễ dàng, rất nhanh hắn liền nhìn thấy bóng người màu xám kia.
- Người nước Thiên Phong.
Lâm Phong nhìn người nọ, trên mặt hiện lên ý cười lạnh lùng, người này, rõ ràng là một người trong Thiên Phong Thất Sứ.
Người nọ ngẩng đầu nhìn Lâm Phong trong không trung, ánh mắt hơi có vẻ ngạc nhiên, hiển nhiên hắn cũng nhận ra là Lâm Phong đến, không nghĩ tới là người này, hơn nữa, Lâm Phong lại có được năm điểm tinh quang.
- Các hạ là người của nước Thiên Phong, không phải là loại người đầu tiên muốn giết ta ư, vì cái gì lại chạy trốn chật vật như thế.
Lâm Phong cao giọng nói, thân hình đáp xuống, chỉ đôi mắt sói của đối phương gắt gao nhìn hắn.
Hai đấm run lên, nắm tay người nọ hóa thành màu vàng rực rỡ, lộ ra khí tức vô cùng cứng rắn.
Bước chân ra, người nước Thiên Phong kia mang theo nắm đấm màu vàng, một quyền đánh tới Lâm Phong, nắm tay kia lộ ra một cỗ khí tức Phật đạo, đáng tiếc trên người nước Thiên Phong này lộ ra ác khí âm tàn, trong quyền ý lại có Phật khí, có vẻ không hợp nhau, có chút quái dị.
Hàn quang lóe lên, kiếm của Lâm Phong ra khỏi vỏ, trực tiếp đâm vào quyền của đối phương, nắm quyền màu vàng kia cứng rắn như kim cương, không giống thân thể bình thường, đem kiếm Lâm Phong ép cong.
Keng!
Kiếm bị uốn cong phát ra một tiếng vang khẽ, thân thể của Lâm Phong bị đẩy lui, trên mặt người nọ lập tức lộ ra nụ cười lạnh.
- Hóa ra ngươi chỉ có chút thực lực ấy.
Hắn lấy ba hạt giống tu luyện đổi một bộ công pháp hùng mạnh, Kim Thân Phật Đà công, mặc dù tu luyện không lâu, nhưng vẫn có được trình độ nhất định, đợi một thời gian, hắn liền có thể hóa thành Kim Thân Phật đà, kiên cố không gì phá nổi. Bởi vì, hắn không cầu giết địch săn bắt nhiều tinh quang, chỉ cầu tự bảo vệ mình, cho nên mới ở dãy núi này, may mắn giết được hai người, đạt được công pháp như vậy, hắn đã cảm giác đủ rồi.
Không ngờ Lâm Phong lại theo dõi hắn, còn tiêu hao chân nguyên lực, ngự không đuổi theo.
- Cho nên ta nói ngươi nhát như chuột, ta chỉ dùng một hạt giống tu luyện, ngươi thấy ta lại chỉ nghĩ đến chạy trốn, người nước Thiên Phong quả nhiên chỉ là kiêu ngạo ngoài miệng, vô cùng tự cao, kỳ thực sợ hãi rụt rè, không có nửa điểm quyết đoán, giống như những Thiên Phong Thất Sứ bị Tuyết Nguyệt ta giết chết, một đám phế vật.
Lâm Phong thản nhiên nói, làm cho con ngươi đối phương hoảng sợ, Lâm Phong hắn trước kia đã giết Thiên Phong Thất Sứ?
- Ngươi là, Lâm Phong!
- Đúng, ta là Lâm Phong, một đêm kia, nước Thiên Phong các ngươi phái ra nhiều cao thủ như vậy để giết ta, đáng tiếc, không ai trở về, còn ta vẫn sống thật tốt.
Khóe miệng Lâm Phong mang theo tia châm chọc, trên người đối phương lan tràn một cỗ sát ý, Lâm Phong này dĩ nhiên là Lâm Phong trước kia, thật đáng giận, bọn họ lại bị bề ngoài của hắn lừa gạt.
- Ngươi không chết, vậy bây giờ ta sẽ lại giết ngươi một lần.
Chỉ thấy người đó bước chân ra, toàn bộ hai cánh tay hóa thành màu vàng rực rỡ, lộ ra sự kiên cố mà không gì phá nổi.
Kiếm của Lâm Phong giống như Độc Long, không ngừng đánh lên tay đối phương, nhưng không có tác dụng, kiếm của hắn không phá được Kim Thân trên tay đối phương.
- Khó trách hắn lại tránh ở trên vùng núi này, công pháp Kim Thân này đã khiến hắn thỏa mãn.
Chỉ thấy người nước Thiên Phong này hợp hai tay lại, lập tức cầm chặt kiếm Lâm Phong, khóe miệng Lâm Phong hiện lên nụ cười lạnh, xoáy kiếm, hóa thành ảo ảnh, nháy mắt từ trong khe hở của bàn tay đối phương đâm ra, trực tiếp đâm tới cổ họng, muốn một kiếm đoạt mệnh.
- Kim Thân Phật đà.
Đối phương biến sắc, khẽ quát một tiếng, cả người đắm chìm trong kim quang, hóa thành Kim Thân Phật đà, tuy nhiên Kim Thân còn chưa thuần thực, hơn nữa không hợp với khí chất đối phương, có vẻ chẳng ra cái gì.
- Ai?
Đúng lúc này, người nước Thiên Phong kia cả kinh, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một người đạp không bay tới, bóng dáng bồng bềnh xinh đẹp đáp xuống, ngay sau đó song chưởng trực tiếp đánh lên Kim Thân của hắn, tiếng răng rắc truyền ra, Kim Thân màu vàng vỡ vụn.
Xuy...
Kim Thân vỡ vụn, kiếm Lâm Phong phá họng đâm vào, khiến thân thể người nọ run lên mạnh mẽ, Kim Thân hoàn toàn tan rã, ánh mắt lộ ra một chút vẻ không dám tin.
- Chết.
Kiếm của Lâm Phong xoáy, đối phương mất mạng ngay lập tức, ba điểm tinh quang bay vào mi tâm Lâm Phong, lúc này Lâm Phong có được tám điểm tinh quang, bảy hạt giống tu luyện có thể sử dụng.
- Cảm ơn.
Khóe miệng Lâm Phong hiện lên chút ý cười, tuy nhiên gương mặt Đường U U vẫn lạnh lùng, chỉ hướng chân núi, nói:
- Ngươi đừng cao hứng quá sớm.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn qua, lập tức nhìn hướng chân núi, có không ít bóng dáng tinh quang bước lên dãy núi. Sớm đã bị người có tâm để ý, lúc này hắn lại có được tám điểm tinh quang làm sao có thể không làm cho người mơ ước.
- Đi.
Lâm Phong nhìn thấy rất nhiều người lục tục lên núi, tiếp tục chạy lên trên dãy núi, Đường U U cũng chạy theo Lâm Phong, đi về chỗ cao của dãy núi.