Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 617: Kim Thân Bất Diệt



- Đi ra rồi.

Đồng tử đám người hơi hơi ngưng tụ, toàn bộ thân người bọn họ đều đứng thẳng lên, mọi ánh mắt đều chằm chằm nhìn vào bóng người đang đi ra.

Đường U U cũng lập tức đi ra ngoài, giờ đây ánh mắt nàng bình tĩnh, trên người không có phóng thích bất kỳ hơi thở nào, chỉ là nhìn vào bóng lưng của Lâm Phong.

Ngẩng đầu lên, Lâm Phong đưa mắt quét ba người đang vây quanh hắn, hắn liếc mắt một cái, cả ba người đều là tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bảy.

- Huyền Vũ cảnh tầng năm.

Trong ánh mắt ba người đang nhìn Lâm Phong đều lộ ra thần sắc tham lam, không ngờ mới chỉ là cảnh giới tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm mà thôi, không biết đã gặp được cái vận gì mà chiếm được đến tám điểm tinh quang, tuy nhiên thế này cũng thật đúng lúc, là đem cho bọn họ đây mà.

- Ây?

Đúng lúc này, ánh mắt của ba người hơi hơi ngưng tụ lại nhìn Đường U U ở phía sau của Lâm Phong, không thích hợp, như thế nào mà tu vi của Đường U U lại mạnh hơn Lâm Phong rất nhiều, nàng lại có được thực lực đỉnh cao Huyền Vũ cảnh tầng bảy.

Xem ra trở ngại của bọn họ không phải là Lâm Phong, mà là Đường U U.

- Bốn viên hạt giống tu luyện.

Lâm Phong liếc mắt một cái nhìn ba người, hắn bình tĩnh thốt ra một giọng nói khiến cho ánh mắt của mấy người đều ngưng tụ lại, trên người Lâm Phong có số chủng tử nhiều hơn tất cả số hạt giống tu luyện của bọn họ.

Chẳng lẽ Lâm Phong lại còn muốn săn bắt bọn họ lấy chủng tử hay sao?

Bước chân bước ra Lâm Phong chậm rãi đi tới hướng ba người, còn Đường U U thì vẫn đứng nguyên tại chỗ, chỉ có điều nhìn thấy Lâm Phong bước ra nụ cười của ba người càng ngày càng lạnh, Lâm Phong dường như cũng đã quá mức càn rỡ rồi, chẳng lẽ hắn nghĩ rằng dựa vào bảy viên hạt giống tu luyện đổi lấy pháp thuật thần thông lợi hại là có thể khiêu chiến vượt cấp sao?

Hơn nữa lại là khiêu chiến vượt hai cấp với cả ba người bọn họ, đây đúng là tìm cái chết.

- Tám viên hạt giống tu luyện này, là của ta.

Có một người thân hình lóe ra như gió cực kỳ mau lẹ, cả người lộ ra sắc bén, một quyền trực tiếp đánh ra đuổi giết về hướng Lâm Phong.

Hai người khác nhìn thấy người nọ công kích trước đều cười lạnh, hai người này liếc nhìn nhau một cái, lập tức một phải một trái đồng thời bước ra mơ hồ hiện lên xu thế giáp công bức bách về hướng Lâm Phong đương nhiên cũng đồng thời áp bách vào bóng dáng người đang ở phía trước, có thể khẳng định, nếu là người đang đuổi giết Lâm Phong mà chiếm được hạt giống tu luyện, hai người bọn họ sẽ không chút lựa chọn mà sẽ hạ sát hắn ngay.

Lâm Phong vẫn đứng ở đó, thân thể bất động như núi, bình tĩnh an bình, ở trên người của hắn từng đạo màu vàng sáng mờ lóe ra dần dần bao phủ khắp toàn thân của hắn, thân thể của Lâm Phong hiện ra một tầng màu vàng sáng mờ như thể là một pho tượng phật đà uy vũ trang nghiêm, hắn giống như là một pho tượng đang đứng sừng sững.

Ầm!

Chưởng lực của người nọ đáp xuống trên người của Lâm Phong, đồng tử của bọn họ lại một trận co rút lại, họ ngẩng đầu nhìn Lâm Phong hai tròng mắt trang nghiêm giống như phật đà, thân hình màu vàng.

Giờ phút này hắn cảm thấy khhông phải là đang đánh vào trên thân thể của một con người mà là giống như đánh lên thân một pho tượng, một pho tượng không thể lay động.

- Đây là pháp thuật thần thông lấy được từ trong thần miếu?

Trong đôi mắt của người nọ hiện lên một thần sắc hoảng sợ, điều này cũng không thể tránh khỏi, thật là đáng sợ, hắn so với Lâm Phong hùng mạnh hơn đến hai cảnh giới, vậy mà chưởng lực rơi vào trên người của Lâm Phong không ngờ không thể lay động mảy may thân thể của Lâm Phong, thân thể của Lâm Phong giống như một pho tượng phật, mà hắn thì thực sự có lực lượng kinh khủng Huyền Vũ cảnh tầng bảy vậy mà giờ phút này lại có vẻ nhỏ bé, như kiến càng lay cây vậy.

Trong này đang còn là thân xác máu thịt, hay là thân thể kim cương.

- Giết!

Người này sắc mặt rất hung ác, vô tận chân nguyên phảng phất như muốn đem thân thể của Lâm Phong tất cả đều xé rách, ở trên bàn tay của hắn chân nguyên mênh mông sắc bén vô cùng, chỉ sợ rằng tất cả quang hoa chân nguyên đích thực đều đã tàn sát bừa bãi trên thân thể của Lâm Phong.

Nhưng mà có điều cổ chân nguyên này giống như chỉ có lướt qua trên thân thể của Lâm Phong rồi tán ra hai bên, thân thể của Lâm Phong lù lù bất động vẫn không thể lay động một mảy may.

- Làm sao có thể, điều này làm sao có thể?

Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn Lâm Phong chằm chằm, hùng mạnh hơn hai cảnh giới, vậy mà Lâm Phong tùy ý hắn oanh ở trên người nhưng hắn cũng không thể nào làm cho Lâm Phong giao động một mảy may chớ đứng nói gì đến giết Lâm Phong.

Bước chân của hai người kia cũng đều cứng lại ngay ở tại đó, vốn đang chuẩn bị vây giết nhưng khi bọn họ nhìn thấy người cầm đầu công kích Lâm Phong ngay cả động cũng không làm cho Lâm Phong nhúc nhích một mảy may, trên mặt bọn họ đều hiện lên vẻ kinh ngạc và khiếp sợ.

- Một viên.

Từ trong miệng của Lâm Phong lại thản nhiên thốt ra một giọng nói vô cùng bình tĩnh, bàn tay của Lâm Phong chậm rãi đánh ra, một chưởng hướng vào đầu của đối phương mà đánh, phía trên bàn tay của hắn đều bao trùm một tầng hoa quang màu vàng.

Người nọ biến sắc đưa tay lên ngăn trở bàn tay của Lâm Phong, chỉ nghe được một tiếng răng rắc trong trẻo vang lên, xương cốt cánh tay của hắn trực tiếp vỡ vụn, không chịu nổi một kích, tiếng kêu thảm thiết truyền ra rồi lại lập tức lại tắt lịm, bàn tay màu vàng của Lâm Phong trực tiếp lắc trên đầu của hắn, chỉ một chưởng trực tiếp đập chết hắn.

- Thật đáng sợ.

Đường U U đứng sau Lâm Phong, hai mắt chăm chú nhìn Lâm Phong, vừa rồi Lâm Phong tu luyện công pháp mạnh mẽ kia rốt cuộc là công pháp gì? Không ngờ lại dũng mãnh như thế, cả người hắn đắm chìm trong quang hoa màu vàng, Lâm Phong ở giữa giống như một pho tượng phật.

Thân thể hai hắn kia cứng ngắc tại nơi đó, nội tâm thì điên cuồng run rẩy, bọn họ chỉ cảm thấy hơi thở dồn dập tim đập hỗn loạn không đều.

Thật khủng bố, quá kinh khủng, ở trong thần miếu bảy viên hạt giống tu luyện đổi lấy được năng lực thần thông lại có thể hùng mạnh khủng bố đến mức này.

Kỳ ngộ, quả nhiên là thiên đại kỳ ngộ, nhưng loại đại kỳ ngộ này liệu có bao nhiêu người có thể có được.

Chỉ là những người vô cùng lợi hại, bọn họ sau khi chiếm được chửng tử tu luyện, cũng là trước tiên đến thần miếu đổi bảo vật, như vậy mới có thể đứng ở thế bất bại, tiếp tục giết người săn bắt hạt giống tu luyện.

Ai sẽ giống như Lâm Phong, chỉ đến khi có được bảy viên hạt giống tu luyện mới bước vào giữa thần miếu, đổi lấy thần thông công pháp lợi hại.

- Đến lượt các ngươi.

Ánh mắt liếc nhìn về phía hai người, bước chân hướng về phía một người trong số đó bước đi, người nọ trong lòng không thể kìm được hung hăng run rẩy, giờ phút này đôi mắt của hắn nhìn Lâm Phong không còn tham lam nữa mà chỉ còn có sợ hãi.

- Đi.

Người nọ giờ đây không còn muốn thu lấy hạt giống tu luyện của Lâm Phong nữa rồi, giờ phút này hắn chỉ còn muốn mạng sống.

- Chạy đi đâu?

Lâm Phong thản nhiên thốt ra một giọng nói, một chưởng phóng ra giữa hư không nhưng lại xuất hiện một bàn tay màu vàng thật lớn, chưởng của tay này gào thét trong hư không, càng ngày càng nhiều đem toàn bộ thân thể người nọ bao phủ ở bên trong.

- Cút.

Sắc mặt người nọ đại biến, cả người lực lượng chân nguyên khủng bố gào thét, song chưởng dũng mãnh đánh tới hướng bàn tay màu vàng.

Ông.

Như thể là tiếng chuông viễn cổ vang lên, song chưởng của người nọ và bàn tay màu vàng va chạm vào nhau trong hư không, chỉ thấy một lực lượng vô cùng mạnh mẽ giáng xuống, cánh tay gần như muốn đứt lìa nhưng cũng đã ngăn được bàn tay to đi tới.

Ầm!

Người nọ còn chưa kịp cao hứng thì có cảm giác cả người run lên, máu phun ra, lại là một đại thủ ấn đuổi giết đến và cùng với chưởng vừa rồi dung hợp cùng một chỗ phát ra tiếng vọng vù vù đánh bay hắn ra ngoài.

- Đây là cái lực lượng gì vậy?

Ở trên hư không người nọ phun ra một đạo thân ảnh, trên mặt là nỗi khiếp sợ không thể tưởng tượng được, giờ phút này Lâm Phong như Phật, thân như tượng Phật, chưởng như Phật ấn.

- Sức mạnh của Phật, Bất Diệt Kim Thân.

Một âm thanh bình tĩnh dừng ở giữa màng nhĩ của hắn, lập tức hắn lại nhìn thấy một đạo đại thủ ấn màu vàng oanh tới phía hắn, bao phủ toàn bộ cả thân người của hắn khiến cho hắn cũng không còn có thể rơi được xuống đất, cả người hắn hung hăng run lên lộ ra ý vô cùng sợ hãi.

Ông…

Phạn âm tấu vang, màu vàng của phật ấn dừng ở trên thân thể của người nọ, thân thể của người nọ lại một lần nữa bị đẩy lùi rồi lập tức an tĩnh nằm ở trên mặt đất, thân thể không có một chút tổn thương nào mà lại cũng không còn hơi thở nữa.

Mà ở phía trên trán của hắn, hai điểm tinh quang bay về hướng mi tâm của Lâm Phong.

Giờ đây Lâm Phong đã có được mười một điểm tinh quang.

- Bất Diệt Kim Thân.

Người cuối cùng thì vẫn đứng ở đó, thầm thì lắp bắp, ánh mắt Lâm Phong trước sau vẫn bình tĩnh như vậy, thân thể của hắn cũng chưa từng mảy may chuyển động, nhưng giờ phút này đã có hai hắn cường nhân Huyền Vũ cảnh tầng bảy phải chết.

Hiện tại chỉ còn lại có một mình hắn này.

- Có thể tha cho ta được không?

Người kia hỏi một tiếng:

- Ta có thể đáp ứng bất luận điều kiện gì của ngươi.

- Ngươi đã muốn hạt giống tu luyện của ta, ngươi cho rẳng ta sẽ từ bỏ cho ngươi sao?

Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía người nọ, ánh mắt vẫn trong suốt như vậy, chỉ có điều bên trong cái trong suốt này còn mang theo một chút lạnh lùng.

Trong lòng người nọ run lên, mặc dù hắn biết rõ là Lâm Phong sẽ không bỏ qua cho hắn, nhưng trong lòng hắn vẫn có một tia hy vọng xa vời.

- Ta muốn biết ở trong thần miếu, ngươi rôt cuộc đã lấy được công pháp gì?

Cao giai địa cấp hay là công pháp thiên cực? Vì sao có thể làm cho ngươi mạnh lên như thế.

- Ở bên trong thần miếu, ta không có lấy được bất luận công pháp gì, chỉ có lấy được một đoạn trí nhớ, một đoạn trí nhớ từ xa xôi.

Lâm Phong nói xong một câu, nhưng đối phương cũng không thể nghe hiểu được lời nói này, một chân hắn bước ra chưởng ấn phật cũng đuổi giết ra, lúc này đây hai đạo phật ấn đã đem đối phương gạt bỏ, ba hắn cường nhân Huyền Vũ cảnh tầng bảy, tất cả đều đã chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.