Lâm Phong rung tay, ma đạo chi kiếm được dung hợp từ chín thanh ma kiếm dựng ngang trời. Ánh mắt khi Lâm Phong hóa thành ma tôn vẫn lạnh băng yêu dị, nhìn không có bất kỳ cảm tính sắc thái nào.
Sự máu lạnh của ma kiếm dường như không ngừng ăn mòn tim hắn.
Ma kiếm, nó tự có tính mạng của mình, có ý chí của mình, có thể ảnh hưởng tới võ tu. Hiện tại hắn hóa thân thành ma tôn, cũng bị ma đạo ý chí trên ma kiếm cảm nhiễm, ảnh hưởng. Nếu hắn chỉ là người bình thường, thì không thể nào có thể thoát được ma kiếm ăn mòn, trừ phi hắn nguyện đọa lạc, hóa thân thành ma.
- Đi!
Lâm Phong vung tay, một luồng hắc ám ma đạo phát toái hư không, thiên địa dường như cũng bị chém nứt ra, phát ra từng tiếng ùng ùng. Ma kiếm trong tay Lâm Phong hóa thành hư vô, thân hình hắn cũng trở lại bình thường, lực lượng đáng sợ dần tiêu tán.
Tại lúc Lâm Phong đạp chân xuống mặt đất, cảm thấy giống như trở về bản nguyên, lại cũng giống như đang nằm mơ, cảm giác nắm trong tay, cảm giác lực lượng tràn đầy đó, là tương lai của hắn, có một ngày, hắn có thể hóa thân thành thiên địa phật ma, phật có thể trấn áp hết thảy, mà có thể tàn sát thương thiên.
Trong tay cầm kiếm, kiếm chém trời cao!
Thật sự rõ ràng thể nghiệm được cảm giác cường đại này, Lâm Phong cảm giác toàn thân thoải mái, giống như hắn đã có được phương hướng tu luyện trong tương lai, trong tối tăm có gì đó đang chỉ dẫn hắn.
Ùng ùng….
Đột nhiên, Vực giới ùng ùng chấn động, không cách nào bình ổn.
Lâm Phong khẽ cau mày, Vực giới số một giống như cũng không vững chắc, con người không cách nào ở trong này quá lâu. Nếu không, người của Thần cung chẳng phải có thể thường xuyên bước vào Vực giới tu luyện sao. Nếu như vậy, thiên tài Thần cung tuyệt không phải là những kẻ như Hách Bằng, phải đáng sợ hơn nhiều.
Sống một ngày trong Vực giới này, theo trình độ nào đó mà nói, trợ giúp đối với ngộ đạo có thể bằng một năm, thậm chí là mười năm so với bên ngoài.
Có lẽ cả đời ngươi cũng không thể cảm thụ được cảm giác này, cảnh giới không cách nào đột phá, thì tu vi koo thể nào mạnh lên được, nếu tiến vào trong Vực giới này để cảm thụ, tuyệt đối sẽ có trợ giúp phá vỡ bình cảnh, đánh vỡ gông cùm xiềng xích, tăng tiến tu vi.
Ùng ùng….
Một tiếng nổ vang truyền tới, Lâm Phong nheo mắt nhìn lại, hắn liền thấy một bóng mờ đang vọt về phía hắn.
- Ồ!?
Lâm Phong hơi kinh hãi, chuyện gì thế này, trong Vực giới này, sao lại có người khác?!
Đây là Vực giới số một, Thần cung không cho phép chuyện này phát sinh mới đúng, nhưng mà tàn ảnh kia, là cái bóng mơ hồ hắn không cách nào nhìn rõ, rốt cuộc là chuyện gì vậy.
- Lui!
Lâm Phong thấy tàn ảnh kia cực nhanh tiến về gần mình, giống như chỉ cần một bước là có thể tới trước mặt hắn, hắn không khỏi lui lại về sau, giống như một ngọn gió.
Nhưng mà không ăn thua, tốc độ của đối phương quá nhanh, hắn không thể nhìn thấy tướng mạo của đối phương, chỉ thấy được bóng dáng.
- Không tốt!
Lâm Phong kinh hãi, quá nhanh, nhanh tới mức không cách nào ngăn cản.
Ônggg…
Thân hình cứng đờ, nơi mi tâm của Lâm Phong lộ ra một ngón tay, làm cho hắn run lên, trực tiếp nhắm mắt, giống như là lâm vào ngủ say.
Thiên địa nguyên khí xung quanh đột nhiên trở nên điên cuồng, theo một ngón tay kia mà hóa thành cơn lốc, cuồn cuộn trào vào trong cơ thể Lâm Phong.
Thiên địa nguyên khí khủng bố tiến vào trong cơ thể Lâm Phong, điên cuồng mà tự hành vận chuyển, làm cho khí tức trên người hắn dần trở nên cường đại, tu vi dần dần tinh tiến.
- Yên tâm, ta dùng thần thông thể hồ quán đỉnh đánh vỡ giông cùm xiềng xích trên người ngươi, rót Thiên địa nguyên khí vào trong cơ thể ngươi, cảnh giới của ngươi mạnh bao nhiêu thì có thể dung nạp được bao nhiêu thiên địa nguyên khí, cho đến khi tu vi của ngươi bằng với cảnh giới mới thôi, không cần chống cự, thuận theo tự nhiên.
Một thân ảnh mơ hồ từ trong đầu Lâm Phong hiện lên, giống như ma lực, làm cho Lâm Phong mơ hồ bỏ qua chống cự, thuận theo tự nhiên, hoàn toàn lâm vào ngủ say, tùy ý để thiên địa nguyên khí điên cuồng chảy vào trong thân thể hắn.
Không biết trôi qua bao lâu, thân ảnh mơ hồ trước mặt Lâm Phong đã biến mất. Lâm Phong khoanh chân ngồi trên mặt đất, Đại Nhật Phần Thiên Kinh tự hành vận chuyển, quanh thân tràn ngập khí tức hỏa diễm nóng bỏng, làm cho nhiệt độ không gian xung quanh tăng lên vài phần.
Trên người Lâm Phong có một đồ án hình mặt trời, trong hư không là không gian không trời không trăng, vậy mà có một mặt trời hư ảo xuất hiện, tỏa ra tia sáng chiếu xuống người Lâm Phong, hòa vào thân thể Lâm Phong, làm cho hỏa diễm càng ngày càng mãnh liệt.
Rầm!
Hỏa diễm đáng sợ bốc lên, thân thể Lâm Phong giống như bị hỏa diễm đốt lên, hỏa diễm ngập trời.
Hơn nữa, hỏa diễm đáng sợ này thậm chí còn đốt cháy cả không gian, lấy Lâm Phong làm trung tâm, toàn bộ đều là hỏa diễm vô cùng vô tận.
Chậm rãi đứng lên, Lâm Phong vẫn nhắm mắt, nhưng hắn lại giẫm chân dựng lên, hỏa diễm thiêu đốt từ mặt đất lên không trung, không phải là một ngọn lửa, mà là một mảnh lửa đó, đốt cháy không gian.
Khẽ ngẩng đầu, Lâm Phong vươn hai tay ra, trong tay hắn nắm hai cái mặt trời.
Trong hư không, từng mặt trời hư vô chậm rãi xuất hiện, một cái, hai cái, cho đến cái mặt trời thứ chín dâng lên, chín mặt trời xếp thành hàng, lửa mặt trời chiếu xuống người Lâm Phong. Giờ khắc này, Lâm Phong có vô tận chân nguyên dương hỏa, thái dương chân hỏa vô cùng vô tận, mặt trời lại sinh ra hỏa diễm, sinh ra chân nguyên.
- Phần Thiên!
Toàn thân Lâm Phong, hỏa diễm ngập trời cuồn cuộn mà động, hỏa diễm đáng sợ kia đốt cháy thiên địa.
Bên trong không gian hoang vu, hỏa diễm thiêu đốt, toàn bộ đều là lửa, vô cùng vô tận, không gian hóa thành hỏa diễm.
Mở mắt, trong mắt hắn bắn ra một tia lửa, đây chính là uy lực Đại Nhật Phần Thiên Kinh trong hư ảo, chân chính thái dương công pháp, mặt trời đốt cháy hết thảy, biến lực lượng của mặt trời cho mình sử dụng.
Rầm, ùng….
Vực giới hoang vu rung động càng thêm kịch liệt, tùy thời đều có thể sụp đổ, làm cho Lâm Phong trầm mặt, thời gian bảy ngày, đến rồi.
Hắn thật sự muốn ở lại trong này thêm vài ngày, mỗi một ngày cũng đều quý giá như thế, thậm chí có thể vượt qua cảm ngộ một năm.
Đáng tiếc, điều này là không thể, Vực giới đáng sợ này quá nghịch thiên, bảy ngày đã là cực hạn.
Lúc này, ở trong Vực giới, trừ Lâm Phong thì mười bốn người kia đều đã chạy ra, trên mặt đều tỏa sáng, giống như tu vi đều có tinh tiến.
Bọn họ cũng không rời đi, giương mắt nhìn lên Vực giới cao nhất kia, Lâm Phong lấy được chìa ngọc số một, bước vào trong đó, hiện tại không biết tình hình thế nào.
- Vực giới giới số một này, tính ổn định mạnh nhất, có thể ở trong đó lâu nhất, hơn nữa, những phương diện khác cũng tốt hơn Vực giới của chúng ta. Lâm Phong ở trong đó bảy ngày, dù tu vi không thay đổi, nhưng cảnh giới nhất định mạnh hơn mấy phần!
Đường U U nhìn Vực giới cao nhất kia, thực ra, Lâm Phong là người duy nhất ở trong Vực giới bảy ngày.
Bảy ngày, là thời gian rất cần của Lâm Phong, những người khác, Đường U U với độ ổn định của Vực giới thứ hai cũng chỉ có sáu ngày, mà sáu ngày này, nàng được lợi không ít.
- Cảnh giới cao, tu vi tăng lên là chuyện sớm muộn, lần đại hội Tuyết Vực này, dù Lâm Phong lấy được thứ hạng tốt nhất hay không cũng không sao, điều hắn cần là con đường võ đạo sau này càng thêm thông thuận. Hắn cũng sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để đuổi kịp và vượt qua mấy người chúng ta.
Quân Mạc Tích thấp giọng nói, nhưng Vũ Mặc hừ lạnh một tiếng, mặt mũi âm trầm, trong lòng hắn cực độ ghen ghét. Lâm Phong tại trong Vực giới số một, có thể ở trong tới bảy ngày, mà Vực giới của hắn thì kém rất nhiều, ngay cả năm ngày cũng không tới.
Nhưng vào lúc này, không gian Vực giới số một rốt cục rung động lên, mây mù bên ngoài Vực giới cuộn trào, cửa Vực giới mở ra, một thân ảnh trực tiếp lao ra, đạp chân trong hư không mà xuống.
Khí chất, hình như không giống lúc trước!
Nhưng cảnh giới lại không đổi, Huyền Vũ cảnh tầng năm!
- Huyền Vũ cảnh tầng năm?
Cung chủ Bắc Thần cung sửng sốt nhìn Lâm Phong, ánh mắt hắn bắn ra một tia phong mang, trên khóe miệng lộ ra nụ cười, thầm nghĩ trong lòng:
- Thằng nhóc này, đang chơi âm mưu đây mà!
Nếu hắn không có tu vi mạnh hơn quá nhiều so với Lâm Phong, suýt chút nữa cũng bị phương pháp ẩn nặc của Lâm Phong lừa gạt rồi.