Điều làm cho Huyết Sát rung động là, miệng vết thương nhìn thấy mà giật mình kia đang nhanh chóng khôi phục.
Miệng vết thương đáng sợ như thế, vậy mà lại tự động khôi phục!
Ngẩng đầu, Huyết Sát thấy Quân Mạc Tích cười yếu ớt, trái tim bịch bịch nhảy, lui, hiện tại chỉ có thể lui về sau!
Nhưng vào lúc này, Quân Mạc Tích sao có thể cho hắn có cơ hội trốn tránh, chính khí kinh khủng mênh mông như mãnh thú hồng hoang điên cuồng trào ra, trực tiếp đánh lên thân ảnh như u minh của Huyết Sát. Hạo Nhiên Chính Khí như bao trùm cả u minh.
Thân thể Huyết Sát khựng lại, từng tia Hạo Nhiên Chính Khí không ngừng thâm nhập vào trong cơ thể hắn. Khóe miệng hắn không ngừng rỉ ra máu tươi, sắc mặt cực kỳ cứng ngắc.
- Đi!
Huyết Sát gầm lên một tiếng, vận lực toàn thân đánh về Quân Mạc Tích, thân ảnh như u minh kia lướt lui như cái bóng, trong nháy mắt đã ra ngoài trăm dặm, khí tức trên người phiêu phù phập phồng, nhưng chỉ sau một khắc, hắn kinh hãi, Hạo Nhiên Chính Khí cuồn cuộn bao phủ mà tới, Quân Mạc Tích lại sáp tới gần.
Sắc mặt cứng đờ, Huyết Sát cảm thấy vô lực, nhìn Quân Mạc Tích, giận dữ hét lớn:
- Ta thua!
Quân Mạc Tích ngừng lại, dừng ngay trước mặt Huyết Sát, Hạo Nhiên Chính Khí cuồn cuộn cũng không đánh ra, Huyết Sát đã nhận thua, chiến đấu kết thúc.
Bại, trận này, Huyết Sát bại rồi!
Quân Mạc Tích với Hạo Nhiên Chính Khí, áp chế thi khí của Huyết Sát, mà Vũ hồn của Quân Mạc Tích, là cái gì?
Lúc này, Huyết Sát nhìn vết thương trên người Quân Mạc Tích, đã hoàn hảo như ban đầu rồi, giống như là chưa từng bị thương. Mọi người đều nhìn chằm chằm vào nơi bị thương của Quân Mạc Tích, vết thương đáng sợ như thế, mới vừa rồi, bọn họ chỉ nhìn thấy một luồng Hạo Nhiên Chính Khí cuồn cuộn xua tan thi khí tà ác trên miệng vết thương, sau đó thì Quân Mạc Tích liền khôi phục bình thường. Đây là lực lượng gì? Vũ hồn của Quân Mạc Tích sao?
- Vũ hồn của ngươi, là cái gì?
Huyết Sát đưa mắt nhìn Quân Mạc Tích, bại, bị bại trong không hiểu.
- Trận chiến này ngươi bại không oan, Vũ hồn của hắn là Bất Tử Vũ hồn hiếm thấy, bất tử bất diệt, bất kỳ công kích cường đại nào đánh lên người hắn, cũng không thể giết được hắn. Hắn có thể khôi phục trong nháy mắt, chỉ có một loại phương pháp, một đòn công kích mạnh mẽ nhất mà công kích hắn, làm cho hắn chết hoàn toàn, để hắn hồn phi phách tán. Như vậy, dù có Bất Tử Vũ hồn thì hắn cũng phải chết, không cách nào khôi phục, nhưng dưới Thiên Vũ cảnh, muốn giết hắn chết hoàn toàn thì không thể nào!
Trong hư không, Âm Sát lão nhân âm trầm nói, mọi người đều trợn trừng mắt, Vũ hồn của Quân Mạc Tích là Bất Tử Vũ hồn cực kỳ hiếm thấy.
- Vũ hồn đáng sợ!
Mọi người thầm run, dù không giúp gì cho công kích, nhưng Bất Tử Vũ hồn là bất tử bất diệt, giống như có được tấm thân bất tử, trừ phi có ngươi có thực lực mạnh hơn hắn quá xa, dùng lực lương tuyệt đối mà trực tiếp mạt sát hắn. Nếu không, hắn sẽ không chết, dưới Thiên Vũ cảnh, không người nào có thể giết được Quân Mạc Tích!
- Vũ hồn của ngươi cũng rất lợi hại, nếu không, hiện tại ngươi đã không thể nào đứng đây nói chuyện!
Quân Mạc Tích lạnh nhạt nói, sau đó hắn liền quay người rời đi, trận chiến này, Quân Mạc Tích thắng.
Quân Mạc Tích áp đảo Huyết Sát, xem ra đã chiếm một chỗ trong tốp bốn!
Ngoài ra, với thực lực của Đoàn Vô Đạo, không thể nghi ngờ nhất định cũng đứng trong Top 4, chỉ cần Lâm Phong có thể chiến thắng Huyết Sát. Như vậy, lần đại hội Tuyết Vực này, bốn chỗ ngồi trước đã có ba người là thuộc về các phương thế lực trong đế quốc Long Sơn. Đáng sợ hơn là, Lâm Phong cùng Đoàn Vô Đạo bên trong đó là người nước Tuyết Nguyệt, chỉ là nước phụ thuộc của đế quốc Long Sơn. nước Tuyết Nguyệt hôm nay là thời đại của thiên tài hay sao? Lại có tới hai người phát ra tia sáng tại trên đại hội Tuyết Vực.
Chiến đấu vẫn tiếp tục, nhưng những trận chiến phía sau không thể hấp dẫn mọi người nữa rồi. Cho đến khi một vòng kết thúc, tới lúc Lâm Phong xuất chiến thì mọi người mới chấn động lần nữa.
Không thể nghi ngờ, đây cũng là trận giữa hai kẻ mạnh, hơn nữa, Lâm Phong đã thắng liên tiếp mười trận, đối thủ kế tiếp chỉ còn bốn người cường đại nhất. Hắn không còn lựa chọn nào khác, cho nên phải tỷ thí với những người mạnh mẽ này.
Bốn đối thủ còn lại của Lâm Phong là Đế Lăng, Đoàn Vô Đạo, Quân Mạc Tích cùng Huyết Sát!
Trận chiến này, Lâm Phong sẽ lựa chọn ai?
Hắn chậm rãi đảo mắt nhìn qua, cuối cùng dừng trên người Huyết Sát.
- Hình như ngươi đã nói là muốn giết ta, vậy thì hiện tại, ta liền cho ngươi cơ hội giết ta!
Lâm Phong nhìn Huyết Sát, chậm rãi mở miệng, Huyết Sát nheo mắt, Lâm Phong lại thật sự lựa chọn hắn, coi hắn là kẻ yếu nhất. Bởi vì trừ Vũ Mặc, Lâm Phong luôn bắt đầu từ kẻ yếu nhất, mà tiếp tục chiến. Đối thủ càng ngày càng mạnh, bây giờ Lâm Phong lựa chọn hắn làm đối thủ, hiển nhiên cho là hắn không bằng Đoàn Vô Đạo, hay Đế Lăng.
Mặc dù Huyết Sát bại bởi Quân Mạc Tích, nhưng hắn vẫn cực kỳ tự phụ cho rằng thực lực của mình đủ đối kháng với mấy người khác.
- Vừa lúc, ta liền bắt ngươi, lấy lại chút tôn nghiêm đã mất!
Một vòng chiến đấu vừa qua, Huyết Sát đã khôi phục tốt lắm, trong bóng tối, một mặt trăng tròn chiếu lên đại địa, chiếu rõ võ đài đại hội Tuyết Vực.
Vòng chiến cuối cùng này của đại hội Tuyết Vực, không phân biệt ngày đêm, chỉ có mạnh yếu, đây là trận chiến vinh dự, sau trận chiến này, tên của mỗi một người trong bọn họ đều truyền khắp Tuyết Vực, là danh nhơ bị người nhạo báng hay là danh hiệu anh hùng kiêu hùng thì phải nhìn vào võ đài đại hội Tuyết Vực này. Bọn họ có thể lấy được vinh quang thế nào, có thể phát ra quang mang chói mắt bao nhiêu.
- Ta thích nhất là ban đêm, bóng tối vì ta mà sinh!
Huyết Sát liếm môi, trong mắt lộ ra tà quang, nhưng Lâm Phong vẫn bình tĩnh nhìn hắn, bình tĩnh không chút gợn sóng.
- Ngươi vẫn cho rằng ngươi là cường đại nhất, nhưng hôm nay đã bại một lần rồi mà vẫn còn tự tin như thế, ta không biết nên tôn kính hay là nên châm chọc ngươi!
Lâm Phong cười nhạt một tiếng, sắc mặt Huyết Sát liền cứng đờ, hai con ngươi yêu dị khát máu nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
- Chờ ta hút hết chân nguyên của ngươi, cắn nuốt huyết nhục của ngươi, ngươi sẽ biết được tự tàn khốc của đêm tối!
Huyết Sát chậm rãi đi tới, thi khí cuộn trào mà ra, trong màn đêm, càng thêm âm trầm, yêu tà, không thể nắm bắt.
Tà ác vốn thích hợp tồn tại trong bóng đêm, Huyết Sát am hiểu tà công, tự nhiên cũng không ngoại lệ.
- Đêm tối, ta cũng rất thích!
Lâm Phong nhìn thoáng qua sắc trời, bầu trời đêm xa xôi, vẫn đen như thế, rất thâm thúy.
Khi Lâm Phong đảo mắt nhìn lại, lần nữa nhìn Huyết Sát, ánh mắt lộ vẻ băng hàn sáng lạnh, rét lạnh thấu xương, giống như là ánh sáng ma đạo, là con ngươi của ma vương. Một ánh mắt này làm cho Huyết Sát khẽ run lên, một khắc đó, ánh mắt lạnh lùng kia như chiếu vào trong tim hắn.
- Quân Mạc Tích lấy chính áp tà, lấy Hạo Nhiên Chính Khí đánh bại ngươi. Vậy thì ta dùng ma trấn tà ác, nhìn thử xem là Ma mạnh hơn, hay là Tà mạnh hơn.
Lâm Phong gằn ra từng chữ, mọi người đều kinh ngạc, Lâm Phong muốn dùng ma trấn tà ác, chẳng lẽ trừ Kim Thân Phật Đà, Huyết Ẩm Kiếm đạo, Lâm Phong còn có thủ đoạn khác!?
Tên Lâm Phong này, rốt cuộc còn có bao nhiêu thủ đoạn, bao nhiêu lá bài tẩy?
Mọi người càng nhìn Lâm Phong càng cảm giác hắn giống như là một nhân vật bí ẩn, vĩnh viễn không cách nào nhìn thấu.
Lâm Phong, từ một Huyền Vũ cảnh tầng năm, là nhân vật không ai thèm hỏi, cho tơi bây giờ đã được mọi người đưa vào trong nhóm năm cường giả của đại hội Tuyết Vực, chỉ cần chiến thắng Huyết Sát, bốn chỗ đầu tiên sẽ có một chỗ của Lâm Phong hắn.
Trong bóng tối, từng tia hắc ám từ trên người Lâm Phong lơ lững mà ra, bao trùm cả thân hình Lâm Phong. Từng tia hắc ám này, so với bóng đêm còn thâm thúy hơn, giống như ma quang.
Mọi người kinh hãi nhìn Lâm Phong, chỉ thấy toàn thân Lâm Phong dần bị một tầng hắc ám cuốn lấy, thân hắn dần trở nên cao lớn, trong bóng đêm, thâm thúy, không thể phá vỡ.
Hai con ngươi của hắn, chỉ liếc người ta cũng đủ là cho người ta run lên.
- Đây là… Ma!
Mọi người lại càng run rẩy, Lâm Phong không chỉ hóa thân thành Kim THân Phật Đà, giờ phút này hắn còn có thể hóa thân thành Hắc Ám Ma tôn!