Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 702: Thời Đại Kết Thúc



Đây nhất định là một ngày đẫm máu, khi Lâm Phong mang theo Xích Huyết thiết kỵ Vân Hải tông quét về phía Vũ gia, tiếng thiết kỵ ầm ầm rung động hoàng thành.

- Vân Hải tông, là người của Vân Hải tông.

Người dân trong hoàng thành nhìn đại quân mênh mông cuồn cuộn, đôi mắt lộ ra vẻ khủng hoảng, Vân Hải tông muốn làm gì?

Phía trên hư không, có một yêu thú hung bạo, cả người mang theo ngọn lửa màu đỏ, rõ ràng là yêu thú Cùng Kỳ, là Lâm Phong.

Hiện giờ yêu thú Cùng Kỳ trên ý nghĩa đã trở thành dấu hiệu tượng trưng của Lâm Phong, Cùng Kỳ xuất, Lâm Phong hiện.

Lâm Phong mang theo đại quân Vân Hải tông mênh mông cuồn cuộn, là muốn đi làm gì?

Ngày xưa, Lâm Phong từng mang theo đội quân này càn quét các thế lực lớn, Hạo Nguyệt Tông, Băng Tuyết sơn trang tan thành tro bụi, còn có Tuyết Nguyệt thánh viện cũng bị Lâm Phong càn quét, hiện giờ, quân đoàn này đã sớm không phải là quân đoàn năm đó, hùng mạnh hơn rất nhiều, mà Lâm Phong, cũng hùng mạnh hơn gấp nhiều lần, được sắc phong làm Tuyết Nguyệt Nhân Quân, nếu muốn tiêu diệt bất kỳ một thế lực nào ở hoàng thành, cũng tuyệt đối không có bất kỳ khó khăn gì.

- Vũ gia, Vạn Thú môn.

Trong lòng mọi người nháy mắt đã xuất hiện tên của hai thế lực, mối thù của Lâm Phong với bọn họ, ở trong hoàng thành có thể nói rằng không ai không biết, hiện giờ Lâm Phong mang theo vinh quang trở về nước Tuyết Nguyệt, sao có thể buông tha cho hai thế lực lớn mà ngày xưa thiếu chút nữa đã lấy tính mạng hắn.

Xong rồi, Vũ gia và Vạn Thú môn, thời đại thuộc về bọn họ xem ra sắp kết thúc rồi.

- Một thời đại sắp kết thúc trong tay của Lâm Phong!

Mọi người run rẩy trong lòng, các thế lực dũng mãnh đã từng xưng bá nước Tuyết Nguyệt, đầu tiên là Vân Hải tông bị Thiên Lang Vương dẫn dắt các thế lực lớn tiêu diệt, từ đó về sau Vân Hải tông bị các thế lực lớn phân chia, các tiểu thế lực khác vẫn bị áp chế, không thể quật khởi, nhưng Lâm Phong đã quật khởi, dẫn dắt thiết kỵ tung hoành càn quét khắp nơi, diệt Hạo Nguyệt Tông, diệt Băng Tuyết sơn trang và các thế lực dũng mãnh khác, vì thế bên ngoài hoàng thành nước Tuyết Nguyệt, đã bắt đầu phân tranh, huyết chiến bắt đầu, quần hùng cát cứ quật khởi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, có vô số thế lực được sinh ra, cũng dần dần trở nên hùng mạnh, sau đó lại bị hủy diệt sát nhập bằng máu, cũng có thế lực nhân cơ hội bắt đầu quật khởi.

Thế lực ở ngoài hoàng thành, tiến vào một thời đại mới.

Mà hiện giờ, trong hoàng thành, nếu như Vũ gia và Vạn Thú môn bị hủy diệt, như vậy thế lực của hoàng thành cũng sẽ được thanh tẩy, thời đại này của nước Tuyết Nguyệt sắp kết thúc, một thời đại mới đang đến, không ai biết tương lai sẽ ra sao, nhưng trong sự hỗn loạn đó, không tiến tức là lùi, đây là sự thật lịch sử.

Năm đó, ngay khi thiếu niên Lâm Phong bước chân vào hoàng thành, vận mệnh đã định sẵn hắn sắp sửa thúc đẩy vòng quay lịch sử của nước Tuyết Nguyệt

Mục tiêu đầu tiên của Vân Hải tông là Vũ gia.

Vũ gia cũng đã nhận được tin tức, bắt đầu trở nên khủng hoảng, toàn bộ mọi người đều hướng tới đại điện gia chủ tụ tập lại, dường như Vũ Lưu Thủy đã trở thành chỗ dựa duy nhất của bọn họ.

Mà giờ khắc này trong đại điện Vũ gia, Vũ Lưu Thủy sắc mặt vô cùng khó coi, tận mắt nhìn thấy Lâm Phong chiến đấu ở đại hội Tuyết Vực, hắn đương nhiên hiểu được một sự thật, Vũ gia không có khả năng chiến thắng Lâm Phong, Lâm Phong quá hùng mạnh.

Sau khi trở lại Tuyết Nguyệt, Vũ Lưu Thủy không phải là không nghĩ tới mang đệ tử hạch tâm của gia tộc rời đi, tránh né sự trả thù của Lâm Phong, nhưng căn cơ của Vũ gia đều ở nước Tuyết Nguyệt, trốn như thế nào, trốn ở đâu, hơn nữa hai người trọng yếu nhất của Vũ gia, cũng đều bị Lâm Phong giết chết ở đọa thiên Ma Vực, mặc dù trốn được cũng không có chút hy vọng nào đáng kể.

Cho nên, hắn chỉ có thể gửi hy vọng vào việc nước Tuyết Nguyệt sẽ có hành động kiềm chế Lâm Phong, nhưng sau khi Lâm Phong, mang theo vô thượng vinh quang trở về, được đế quốc phong làm Nhân Quân, địa vị ngang với quân vương, ai có thể kiềm chế được Lâm Phong?

Ầm ầm!

Tiếng rung động truyền đến, toàn bộ người Vũ gia hoàn toàn hoảng hốt, lập tức thiết kỵ lao vào bên trong Vũ gia, bao vây tất cả người của Vũ gia.

Lâm Phong cũng tới rồi, đứng trên yêu thú Cùng Kỳ, giáng lâm xuống khoảng không trên đại điện nơi Vũ Lưu Thủy ở, không nói bất kỳ lời nào, một kiếm rơi xuống, lập tức tiếng ầm vang bùng nổ truyền ra, đại điện sụp đổ, từng đạo bóng người lao ra, Vũ Lưu Thủy rõ ràng cũng ở trong số đó.

- Vũ gia chủ.

Lâm Phong gọi Vũ Lưu Thủy một tiếng, khiến ánh mắt Vũ Lưu Thủy cứng ngắc, đánh tới rồi, việc nên tới tóm lại không thể tránh né được.

- Vũ gia chủ mấy lần uy hiếp ta, mấy lần muốn giết ta, thậm chí ở đại hội Tuyết Vực cũng như thế, tuyên bố muốn giết ta, hiện giờ, Lâm Phong ta đứng ở chỗ này, cho Vũ gia chủ một cơ hội.

Lâm Phong hai mắt sắc bén, ngạo mạn tự tin vô cùng, khiến ánh mắt Vũ Lưu Thủy cứng ngắc.

Giết Lâm Phong, hắn giết nổi sao?

- Ngươi đã không động thủ, vậy thì ta sẽ động thủ.

Lâm Phong thản nhiên nói, vô tận kiếm khí gào thét, cả phiến không gian đều bị ánh sáng sắc bén của kiếm bao phủ, vô cùng vô tận, trong thiên địa toàn bộ đều là kiếm.

Người Vũ gia run rẩy, nhìn thấy Lâm Phong triển lộ thực lực, trên mặt của bọn họ lộ ra thần sắc tuyệt vọng, Lâm Phong đã đáng sợ đến trình độ này sao?

- Sát!

Giận quát một tiếng, kiếm quang cuồn cuộn vô cùng vô tận, phóng ra bốn phía, những phương hướng này đều có cường giả, chân nguyên hùng mạnh bạo phát, nhưng tất cả đều vô dụng, kiếm quang phá vỡ hư không, ngay lập tức giáng xuống đâm thủng thân thể của bọn họ, trực tiếp giết chết, mặc dù là người ở cách xa mấy ngàn cũng bị cỗ kiếm đạo ý chí đáng sợ này giết chết.

Kiếm, giết người trong vô hình.

- Đã chết?

Mọi người ánh mắt cứng đờ ra, chữ Sát của Lâm Phong vừa dứt, vài người hùng mạnh của Vũ gia, toàn bộ đều bị giết chết, đều là Huyền Vũ cảnh tầng năm trở lên nhưng không có một ai trốn thoát được, ngay cả tiếng kêu thảm thiết đều chưa kịp phát ra, toàn bộ đều đã chết.

Vũ Lưu Thủy khép hờ đôi mắt, thống khổ, hối hận, hắn hận tại sao lại trêu chọc đến sát tinh này, hắn hận vì sao khi sát tinh còn chưa trưởng thành lại không không tiếc bất cứ giá nào hủy diệt hắn.

- Vũ gia không tham dự vào việc Vân Hải tông bị hủy, hôm nay ta cũng tha cho Vũ gia các ngươi một con đường, không diệt môn, cho các ngươi thời gian một nén nhang, phụ nữ già yếu và trẻ em tay không rời khỏi, sau một nén nhang, Vũ gia sẽ không còn tồn tại.

Lâm Phong thản nhiên nói một câu, trong tay xuất hiện một thanh kiếm sắc trảm phá chư thiên, chậm rãi vung xuống.

Vũ Lưu Thủy đứng ở đó, không ngăn cản, ngăn cản cũng không có chút ý nghĩa nào, Lâm Phong lưu lại cho Vũ gia nhất con đường, đối với hắn mà nói coi như là có một chút hy vọng, ít nhất, Vũ gia không phải chịu kết cục như những tông môn thế lực trước kia bị Lâm Phong tiêu diệt, chịu họa diệt môn, đây là vạn hạnh trong bất hạnh.

- Phụ nữ người già và trẻ em, nhanh rút lui.

Vũ Lưu Thủy giận quát một tiếng, giọng nói hạ xuống, kiếm quang cũng hạ xuống, nhân vật đứng trên đỉnh phong của nước Tuyết Nguyệt, Vũ gia gia chủ Vũ Lưu Thủy, chết!

Yêu thú rống giận, Cùng Kỳ mang theo một đạo hào quang màu đỏ xẹt qua không trung, trực tiếp ly khai chỗ này.

Vị trí của Vạn Thú môn so với Vũ gia xa hơn, khi bọn họ nhận được tin tức cũng bắt đầu sợ hoảng hốt, thậm chí có cường giả đã chuẩn bị chạy trốn.

Ở giữa Vạn Thú môn, một đám cường giả Huyền Vũ cảnh hùng mạnh thân hình bay lên không, chuẩn bị thoát đi, rốt cuộc không thèm để ý đến tông môn.

Rất nhiều người trong bọn họ tận mắt chứng kiến đại hội Tuyết Vực, biết thực lực của Lâm Phong kinh khủng đến cỡ nào, không trốn thì vĩnh viễn không còn cơ hội. trốn.

- Đều ở lại.

Xa xa, một giọng nói cuồn cuộn truyền đến, khiến những thân ảnh đang bay lên không chạy trốn bị kiềm hãm, lập tức, kiếm quang xẹt qua, thân thể của bọn họ run rẩy trong hư không sau đó lập tức rơi xuống, chết.

Trong nháy mắt, toàn bộ đều đã chết.

- Hiện tại, ai bước ra Vạn Thú môn nửa bước, giết không tha.

Âm thanh cuồn cuộn truyền vào khắp ngõ ngách của Vạn Thú môn, ánh mắt của mọi người nâng lên, nhìn bóng người trẻ tuổi, trong lòng cảm giác run rẩy vô cùng.

Trẻ tuổi như vậy mà có thể đứng ở vị trí cao nhất của đại hội Tuyết Vực, hiện giờ, mơ hồ đã đứng trên đỉnh của nước Tuyết Nguyệt, một người dám diệt các thế lực đứng đầu của nước Tuyết Nguyệt.

Đây là sự rung động do thực lực cường đại mang đến, khi một tuyệt thế yêu nghiệt cường giả xuất hiện, nhiều người hơn nữa cũng không thể ngăn cản được hắn.

- Lời của ta không nghe thấy sao!

Lâm Phong nói một câu, ánh mắt sắc bén nhìn hướng phương xa, nơi đó có một người muốn yên lặng rời đi, lại bị kiếm quang xóa bỏ, đám người thậm chí không nhận ra kiếm quang lóe lên như thế nào.

- Rống, rống...

Yêu thú của Vạn Thú môn điên cuồng rống lên, dường như là nổi giận, lại dường như sợ hãi, ngược lại người của Vạn Thú môn yên tĩnh tới cực điểm, không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

- Đằng Vu Yêu, xuất hiện đi.

Lâm Phong nói, lập tức bóng dáng Đằng Vu Yêu hiện ra phía trên hư không, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Lúc này Lâm Phong nhìn Đằng Vu Yêu phẫn nộ đột nhiên mỉm cười, cười đến mức quỷ dị.

- Đằng Vu Yêu, ngày xưa ở trên đỉnh Cửu Kiếm Phong, ta tự mình phát hiện nguyên khí địa mạch, chỉ tùy ý cầm mấy miếng nguyên thạch, nhưng ngươi cùng với người của Vạn Thú môn, lại muốn lấy mạng của ta, va chạm nhỏ này làm cho ta và các ngươi bắt đầu kết thù với nhau, khi đó ta đây ở trong mắt các ngươi vẫn chỉ là một con kiến, muốn giết thì giết, nhưng hiện giờ, không biết Đằng môn chủ có cảm thán thế sự vô thường hay không, cũng không biết Đằng môn chủ có hối hận khi xưa đã vũ nhục thiếu niên năm ấy.

Lâm Phong thấp giọng nói một câu, trực tiếp đâm vào sâu trong nội tâm Đằng Vu Yêu, năm đó chỉ là một sự kiện rất nhỏ, nhưng hiện giờ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.