Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 717: Đại Chiến



Quân vương từ trước đến này vô tình, duy ngã độc tôn, sao có thể cho phép có người ngồi ngang hàng cùng mâm với mình. Nếu không phải lúc trước là do sứ thần đế quốc Long Sơn đích thân tiến đến hạ lệnh, Quân vương Tuyết Nguyệt căn bản không có khả năng đáp ứng.

Quân vương tuyên bố, chiêu cáo thiên hạ, đem Công chúa Đoàn Hân Diệp gả cho Lâm Phong, xem ra là muốn ngay trước mặt mọi người muốn mạng Lâm Phong, khiến người trong thiên hạ đều biết rằng, uy nghiêm của Quân vương là không thể xâm phạm.

Nhưng mà khiến cho mọi người kinh ngạc là đội ngũ đón dâu, toàn bộ không một chút phản ứng, thật giống như đã dự liệu được sự tình sẽ trở thành như vậy. Ở trên mặt Nguyệt Mộng Hà thậm chí không có bất kỳ vẻ kinh ngạc nào.

Nguyệt Mộng Hà không có, Mộng Tình cũng không có, mọi người cũng không kinh ngạc, bọn hắn chỉ là an tĩnh thả ra khí tức trên thân mỗi người, chuẩn bị tốt tư thế chiến đấu.

- Một đội ngũ thật đáng sợ.

Mọi người thầm nhủ, nhưng mà những người vô tội bị vây khống thì sợ loạn cả lên. Chuyện này không có quan hệ với bọn họ, bọn họ chỉ là khách qua đường, người xem, đến xem Lâm Phong cưới công chúa Đoàn Hân Diệp làm vợ, căn bản không có dự liệu được sẽ phát sinh tình huống trước mắt.

Lúc này, từng mũi tên nhọn sắc bén, toàn bộ đều hướng về phía bọn hắn, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bắn ra.

- Người không liên quan, toàn bộ cút.

Một giọng nói hống hách, lạnh lùng từ miệng Đoàn Vô Đạo vang lên, ngay sau đó, mọi người đều ồn ào, toàn bộ hỗn loạn trốn tránh ra phía sau, núp ở phía xa quan sát.

Hoàng thất sẽ cùng đội ngũ đón dâu hùng mạnh động thủ sao?

Đoạn thời gian trước, Lâm Phong mang theo Vân Hải tông, lấy uy nghiêm vô thượng tiêu diệt Vũ gia cùng Vạn Thú môn. Mà hiện giờ, hoàng thất chẳng lẽ muốn tiêu diệt Vân Hải tông, diệt Tương Tư Lâm?

Thực lực Vân Hải tông và Tương Tử lâm hiện giờ cũng là khủng bố, cho dù hoàng thất muốn diệt, cũng sẽ không đơn giản như vậy đi, nếu không cũng sẽ không cần Thái tử Đoàn Vô Đạo tự mình mang theo toàn bộ người Tuyết Long vệ hiện ra ở chỗ này.

Nguyệt Mộng Hà bước chân chậm rãi, tiêu sai đi ra, nhìn về phía Đoàn Vô Đạo lạnh lùng nói:

- Hoàng thất lật lọng, muốn gả công chúa cho Lâm Phong của ta, hiện giờ lại thiết lập mưu kế độc ác như thế, các người đem uy nghiêm hoàng thất vứt ở xó nào, lại để thanh danh của Hân Diệp ở chỗ nào?

Trong lòng Nguyệt Mộng Hà phẫn nộ, phẫn nộ hoàng thất vô sỉ, phẫn nộ hoàng thất căn bản không xem Đoàn Hân Diệp là công chúa, mà chỉ như là một công cụ cho bọn họ lợi dụng.

- Từ xưa đến nay, thắng làm vua thua làm giặc. Một đám ô hợp các ngươi, cũng muốn đánh đồng cùng hoàng thất chúng ta, việc kết thành thông gia chỉ là một bên tình nguyện mà thôi.

Giọng Đoàn Vô Đạo lộ ra ý hống hách, lạnh lùng nói, bàn tay giơ lên, lập tức đám người đang vây quanh đội ngũ đón dâu toàn bộ đều căng thẳng dây cung, phát ra từng tiếng vang rất nhỏ.

- Rống!

Thạch Viên nổi giận gầm lên một tiếng, điên cuồng đánh vào trong ngực, bước chân đạp trên mặt đất, đất núi rung chuyển. Các yêu thú khác cũng bắt đầu chuyển động, thân thể Yêu Xà cự đại hướng tới đám người cầm tiễn đánh tới, tốc độ cực kỳ mau.

- Bắn!

Bàn tay Đoàn Vô Đạo vung xuống, trong khoảnh khắc, vô tận mũi tên xẹt qua hư không, bắn giết tới đội ngũ đón dâu.

Đông đông đông....

Mặt đất điên cuồng run rẩy, Thạch Viên khổng lồ chạy tới chỗ bắn tên, nện bước cực kỳ mau, những mũi tên bắn trên người nó không chút ảnh hưởng nào.

Chỉ cần mấy bước, thân thể cao lớn của Thạch Viên đã đi tới trước mặt những người đó, bước chân thật mạnh một cái, lập tức tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, những quân sĩ bắn tên này trực tiếp bị giẫm đạp chết.

Rống!...

Đầu vươn ra, cái miệng cực lớn mở to, Thạch Viên rít gào một tiếng, tiếng gầm rú khủng bố mãnh liệt này đem người trước mặt chấn động đến bay ra ngoài, thậm chí có những quân sĩ trực tiếp thất khiếu chảy máu mà chết.

Thân thể cao lớn của Yêu Xà Thiên Tình cũng ngọ nguậy bò tới trước những người đó, sau khi hai đợt tên bắn ra, cái thân thể khổng lồ kia đảo qua, đám người chung quanh trực tiếp bị cái đuôi lớn đánh chết, một ngụm khí độc đáng sợ từ trong miệng nó phun ra, nơi khí độc đi qua, không người nào còn sống.

Mà đội ngũ đón dâu sau mấy lượt bắn tên, nhân số chết không nhiều, lực lượng những quân sĩ đó còn chưa đủ mạnh, mũi tên bắn ra lực sát thương không đủ lớn.

Nhưng mà sắc mặt Đoàn Vô Đạo lại không chút thay đổi, rất bình tĩnh phất phất tay. Ngay sau đó, người Tuyết Long vệ đồng thời phóng ra lực lượng chân nguyên đáng sợ của mình, loáng một cái, đám người Tuyết Long vệ đã đánh tới đội ngũ đón dâu. Đồng thời, đám người ở mặt sau tuôn ra vô số cường giả, chỉ trong mấy hơi thở liền đi tới đội ngũ đón dâu, trực tiếp bắt đầu sát phạt. Thực lực của những người này, cả một đám đều là cường giả Huyền Vũ cảnh, rất đáng sợ.

- Ở đâu ra mà xuất hiện lắm cường giả như vậy?

Đôi mắt mọi người mở lớn, những người này sử dụng vũ kỹ vô cùng lợi hại, ra tay là người chết, người Vân Hải tông bình thường, căn bản không giết tận gốc, cũng chỉ có bị bọn họ tàn sát.

- Các ngươi đi đối phó với mấy con nghiệt súc kia đi.

Đoàn Vô Đạo ra mệnh lệnh, lập tức ba vị Thống soái Tuyết Long vệ biến mất, chạy tới mấy con yêu thú lợi hại giao chiến.

Ba vị Thống soái, toàn bộ đều là cường giả Huyền Vũ cảnh cao giai, toàn từ Huyền Vũ cảnh tầng bảy trở lên.

Mây đen vẫn như trước bao phủ khắp nơi. Nay là ngày đại hôn của thiên tài Tuyết Nguyệt Lâm Phong và công chúa Đoàn Hân Diệp, nhưng giờ phút này lại không có nửa điểm không khí vui mừng, chỉ có giết chóc, toàn bộ mọi người lao vào chém giết, loạn thành một đoàn.

- Lâm Phong lại vẫn chưa xuất hiện, xem ra lúc này đây, Vân Hải tông và Tương Tư Lâm đều sắp hỏng bét.

Mọi người nhìn chiến cuộc trước mặt, hoàng thất áp chế một phương, xuất động quá nhiều cường giả Huyền Vũ cảnh, thậm chí còn điều ra cả chi quân đội tinh nhuệ mạnh nhất Tuyết Nguyệt để chiến đấu. Bên Vân Hải tông và Tương Tư Lâm hoàn toàn bị áp chế, tử thương vô số.

- Đoàn Nhân Hoàng, hắn có đi ra hay không?

Ánh mắt Nguyệt Mộng Hà nhìn chằm chằm Đoàn Vô Đạo, lại lần nữa lạnh lùng mà hỏi.

- Đối phó với các ngươi, còn không cần.

Đoàn Vô Đạo lãnh đạm đáp một tiếng, một luồng khí tức đáng sợ từ trên người hắn tản ra, hống hách mà sắc bén, còn lộ ra vài phần khí tức công kích.

- Bảo Lâm Phong lăn ra đây đánh với ta một trận.

Trên người Đoàn Vô Đạo bừng lên chiến ý. Lần trước bị Lâm Phong đánh bại, hắn nhất định phải đòi lại sỉ nhục ngày đó.

- Đồ bại trận, ngươi không xứng mời Tiểu Phong ra chiến đấu với ngươi.

- Hừ, trong tứ đại thiên tài năm đó, Nhân Hoàng đứng đầu. Hiện giờ, thời gian đã qua hai mươi năm, mặc dù Nhân Hoàng không ra tay, ta cũng có thể đánh bại các ngươi. Các ngươi không xứng được gọi là thiên tài.

Trên người Đoàn Vô Đạo lộ ra một cỗ hơi thở đáng sợ, nhìn những người đang chiến đấu, quát:

- Toàn bộ lui xuống cho ta.

Giọng cuồn cuộn dừng lại trong đám người, tất cả mọi người lui ra. Chỉ có cường giả Vân Hải tông cùng Tương Tư Lâm bị vây khốn tại đó, mặt đất đã bị máu tươi nhuộm đỏ, toàn bộ đều là thi thể.

- Ngày xưa, Nhân Hoàng có thể đánh phu thê hai người các ngươi. Hiện giờ, một người đã phế, Nguyệt Mộng Hà, ta sẽ tự tay đánh chết ngươi, rồi mới giết con ngươi, Lâm Phong.

Đoàn Vô Đạo giận quát một tiếng:

- Luân Hồi Chi Môn, hiện!

Tiếng nói vừa dứt, trong hư không, tám Luân Hồi Chi Môn xuất hiện ở đó, rung động lòng người. Đoàn Vô Đạo vừa ra tay liền trực tiếp sử dụng Vũ hồn Luân Hồi Chi Môn, muốn trấn áp phong ấn Nguyệt Mộng Hà, rửa sạch lần bại trận sỉ nhục trong tay Lâm Phong. Hôm này hắn sẽ đem sỉ nhục đòi lại hết.

- Rống....

Tiếng Thương Long rống giận, chấn động trên bầu trời, Nguyệt Mộng Hà cũng là triệu hoán ra Vũ hồn của mình, cũng là loại Vũ hồn huyết mạch, Cửu Long Thiên Phệ!

Tám con Thương Long vùng vẫy ở trong hư không, cực kỳ dữ tợn đáng sợ.

- Không ngờ, ngươi nhất định muốn bị ta trấn áp, người các ngươi tới, toàn bộ đều phải chết.

Đoàn Vô Đạo cuồng mãnh gầm lên:

- Luân Hồi Chi Môn, phong!

Tiếng nói vừa dứt, tám Luân Hồi Chi Môn, hóa thành tám chùm tia sáng, nháy mắt hướng tới áp bức Nguyệt Mộng Hà.

Tám con Thương Long điên cuồng rống giận, trực tiếp đánh lên tám Luân Hồi Chi Môn, phát ra tiếng vang ầm ầm. Luân Hồi Chi Môn đè xuống đầu tám con yêu thú Thương Long, dường như muốn đánh bọn nó về nguyên hình, cùng nhau phong ấn.

Đoàn Vô Đạo vừa sải bước ra, một luồng khí hống hách đáng sợ điên cuồng vọt tới, áp bách Nguyệt Mộng Hà, khí phách vương giả hống hách.

- Bá đạo vương quyền.

Giận quát một tiếng, khí phách xuyên trời, chỉ một nắm tay đuổi giết Nguyệt Mộng Hà xông tới, giống như muốn đem thân hình nhu nhược của Nguyệt Mộng Hà xé rách.

Bàn tay Nguyệt Mộng Hà tung bay, giống như những chú bướm rực rỡ nhảy múa, cực kỳ mơ hồ mộng ảo, dường như nhu nhược như nước, rồi lại liên tục không ngớt, Bá đạo vương quyền kia nhưng lại không có biện pháp đột phá chưởng lực của nàng.

- Hạo hãn hoàng khí, vô sở bất diệt, giết!

Đoàn Vô Đạo rống giận ra tiếng, tiếng gào thét khủng bố mãnh liệt đâm thẳng vào tai mọi người, hoàng khí hống hách vô cùng vô tận ầm ầm đánh về phía Nguyệt Mộng Hà, vô cùng hùng mạnh, bá đạo.

Bản thân Đoàn Vô Đạo tu luyện đều là công pháp thần thông hống hách vô cùng, hiện giờ, sau khi trải qua cải tạo của Ngọc Thiên hoàng tộc, lại càng hùng mạnh ngạo mạn không chịu nổi, tự cao tự đại!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.