Còn có, đối với hắn bây giờ, ma kiếm là gánh nặng, mà Phong Ma Thạch Bi cũng chỉ che lại gánh nặng, nếu thực lực hắn cường đại hơn, ma kiếm cùng Phong Ma Thạch Bi còn có thể để cho hắn sử dụng.
Hết thảy cũng dùng thực lực tới cân nhắc.
- Lâm Phong!
Đường U U hô lên, Lâm Phong quay đầu nhìn lại, bởi vì biến cố ma kiếm, trên người hắn vẫn còn một chút lãnh ý, hai mắt rét lạnh, lãnh mang lóe lên, nhưng khí tức ma đạo đã bị chế trụ, ít nhất hai mắt lạnh lùng kia đã có chút tươi mát, nhìn đôi mắt này, Đường U U cuối cùng cũng hoàn toàn yên tâm.
Lâm Phong cuối cùng cũng khôi phục thần trí, thật may mắn, thiếu chút nữa liền rơi xuống thành ma, hơn nữa, còn vượt qua nguy cơ tử vong.
- U U, cảm ơn!
Lâm Phong gật đầu với Đường U U.
Lắc đầu, Đường U U vuốt tóc mình, tựa hồ muốn gạt bỏ phần khẩn trương còn lại trong lòng, giờ phút này, nàng có mấy phần xinh đẹp khác biệt.
- Tiếp theo ngươi có tính toán gì không? Quay về nước Tuyết Nguyệt sao?
Đường U U nhìn Lâm Phong hỏi.
- Không!
Lâm Phong lắc đầu, trong mắt lóe ra hàn mang, nói:
- Những người đó cho là ta đã đọa lạc thành ma, có lẽ muốn để cho ta sự sinh tự diệt, hơn nữa vì thời gian tiến vào Bí Cảnh có hạn, bọn họ cũng không cho phép Đoàn Vô Đạo cùng Đoàn Vô Nhai trở lại Tuyết Nguyệt nữa đâu, khẳng định muốn hai người bọn họ khổ tu, tiếp tục tăng lên thực lực, chuẩn bị tiến vào Bí Cảnh. Nếu ta giết sạch bọn chúng trong Bí Cảnh, bọn chúng vĩnh viễn đừng mơ trở lại nước Tuyết Nguyệt.
Hôm nay Đoàn Vô Đạo đã là người của Ngọc Thiên hoàng tộc, Đoàn Vô Nhai là người Đông Hải Long cung, đều có bối cảnh mạnh mẽ, bọn họ bị mình đọa nhập thành ma đuổi đi, khẳng định sẽ không cam lòng, muốn lấy lại mọi thứ của bọn chúng, nhưng hết thảy cũng phải chờ sau khi từ trong Bí Cảnh ra ngoài.
Đường U U khẽ gật đầu, Lâm Phong phân tích không sai, Đông Hải Long cùng cùng Ngọc Thiên hoàng tộc tham dự vào chuyện nước Tuyết Nguyệt, bề ngoài là vì Đoàn Vô Đạo cùng Đoàn Vô Nhai, thực chất là vì tiến vào Bí Cảnh, bây giờ đối với bọn họ mà nói, Bí Cảnh là trọng yếu hơn hết, tất cả mọi chuyện còn lại đều phải gạt sang một bên.
- Ta đi cùng ngươi!
Đường U U mở miệng nói, Lâm Phong nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu:
- Trước đó ta muốn đi Tuyết Vực Mê thành một chuyến.
- Đi Mê thành!
Nàng sửng sốt, Lâm Phong còn muốn đi Mê thành làm gì, nơi đó là địa bàn của Thần cung, không biết hiện tại Lâm Phong sẽ dùng tư thái gì đối mặt với Thần cung, là dựa dẫm hay là không để ý?
Tựa hồ là biết suy nghĩ trong lòng Đường U U, Lâm Phong nhìn nàng nói:
- Lần này vào Bí Cảnh, ta không đại biểu Thần cung, tất cả đều là vì mình, nếu thật sự muốn ta đại biểu một thế lực thì ta nguyện ý lựa chọn Cửu Tiêu Kiếm môn, hoặc là Phong Đô Ma tông!
Lâm Phong là người nhớ ơn, ân huệ một giọt nước thì hắn nguyện ý dùng một dòng suối để trả, nhưng lần này cách làm của Thần cung làm cho hắn tức giận từ trong nội tâm. Hắn càng nhìn thấu một chữ Lợi, trong lòng hắn, càng kiên định hơn, cũng càng lạnh hơn.
Tiến vào Bí Cảnh, không vì bất kỳ thế lực nào, chỉ vì mình, trở nên cường đại.
- Vậy ngươi đi Mê thành…
Đường U U nghi hoặc nói.
- Thái Thúc gia tộc!
Lâm Phong lạnh băng nói, sau đó hắn liền vung tay, trực tiếp lăng không mà đi, tiến về phía xa:
- Không diệt Thái Thúc gia tộc, lòng ta khó yên!
Giọng tràn ngập hàn khí phiêu đãng trong hư không, làm cho lòng Đường U U cũng lạnh lẽo, Thái Thúc gia tộc, xong rồi.
Gia chủ Thái Thúc gia tộc Thái Thúc Không tham dự vào sự kiện đổ máu tại Tuyết Nguyệt. Dù hắn đã bị Lâm Phong chém giết nhưng Lâm Phong sẽ không bỏ qua Thái Thúc gia tộc, ma ý còn chưa hoàn toàn rút đi, trải qua trận tai nạn kia, Mộng Tình bị đánh quay về yêu hình, tim Lâm Phong đã rất lạnh, rất lạnh, dù không nhập ma, vẫn rất lạnh!
Tuyết Linh Lung an tĩnh nằm trên đầu vai Lâm Phong, khẽ rúc vào trong ngực hắn. Trong hai mắt ngập nước lộ ra ý cười, Lâm Phong có thể nhanh chóng trấn áp ma kiếm, thoát ra khỏi ma đạo, nàng đương nhiên rất cao hứng.
…
Tuyết Vực Mê thành lộ ra một mảnh sương mù hư ảo, thậm chí có chút như ẩn như hiện, giống như tùy thời đều có thể biến mất, rất quỷ dị.
Ở ngoài Mê thành, một con yêu thú màu đen vọt về phía này, trên lưng có hai bóng người, một đôi thanh niên nam nữ.
Trên người nam tử mặc áo bào đen, khí chất phi phàm, nhưng ánh mắt hơi lạnh một chút, đôi mắt kia như muốn làm người bị nhìn vào đông cứng.
Còn cô gái thì đặc biệt xinh đẹp, mang theo vài phần thanh nhã, cao quý, vừa nhìn đã biết là sinh ra bất phàm.
Hơn nữa, tại trong lòng thanh niên lạnh băng kia còn có một còn tiểu yêu cực kỳ xinh đẹp, toàn thân là một bộ lông tuyết trắng, giống như hồ yêu, nhưng so với hồ yêu thì đẹp hơn nhiều, trong đôi mắt kia còn lộ ra mấy phần tiên khí.
- Ngươi về đi!
Lâm Phong nhảy xuống, vỗ lưng yêu thú, để nó trở lại trong núi rừng. Mà hắn cùng Đường U U thì từ từ hạ xuống đất, bước vào Tuyết Vực Mê thành.
Hiện tại, đại hội Tuyết Vực đã kết thúc rồi, Mê thành mang theo vài phần sức sống, cũng lộ ra vài phần an tĩnh hơn.
Tòa thành thị mênh mông mà an tĩnh này, bây giờ còn chưa ý thức được, một trong bốn đại gia tộc của Tuyết Vực Mê thành, Thái Thúc gia tộc phải xóa tên khỏi Mê thành.
Đêm lạnh như nước, gió đêm quét qua, mang theo vài phần mát mẻ, nhưng đối với tộc người Thái Thúc gia tộc mà nói, thật sự một đêm đặc biệt lạnh.
Những ngày gần đây, có tin tức gia chủ Thái Thúc gia tộc Thái Thúc Không bị chết tại nước Tuyết Nguyệt, bị Lâm Phong, cừu nhân của bọn họ giết. Tin tức này làm cho toàn bộ Thái Thúc gia tộc rung chuyển không yên. Nếu tin này là thật, Thái Thúc gia tộc bọn họ đã gặp phải cục diện bết bát nhất.
Cường giả Thiên Vũ cảnh duy nhất chết đi, có thể tưởng tượng được Thái Thúc gia tộc gặp phải cục diện thế nào. Ba đại thế lực khác của Tuyết Vực Mê thành sẽ không chứa chấp bọn họ xưng bá một phương trong Mê thành, sẽ thừa cơ mà nuốt sạch bọn họ. Vô số thế lực nhỏ trong Mê thành cũng tùy cơ mà động, như tằm ăn mà nuốt lấy hết thảy gia tộc bọn họ.
Tin tức hủy diệt này khiến cho toàn bộ tộc người Thái Thúc gia tộc điên cuồng, vì vậy, dù là dưới bóng đêm u lãnh, phòng nghị sự trong Thái Thúc gia tộc vẫn có đông đảo cao tầng của gia tộc đang tề tụ, một mực thương thảo gia tộc nên đi nơi nào.
Giờ phút này bọn họ còn chưa biết, một thân ảnh như ma quỷ lặng lẽ tiềm nhập vào trong gia tộc bọn họ, lặng lẽ săn giết con mồi.
Kiếm khí vô thanh vô tức phóng ra, trong trời đêm còn vang lên từng tiếng xẹt xẹt yếu ớt, nhưng nơi mà kiếm đi qua, tất có người chết. Rất nhanh, xung quanh Thái Thúc gia tộc dường như đã bị một màn huyết khí nồng nặc bao phủ.
Trong đêm đen, đội ngũ tuần tra đạp bước, mũi khẽ nhúc nhích vài cái, giống như là ngửi được cái gì.
Nhưng mà ngay lúc đó, bọn họ liền thấy trước mặt mình xuất hiện một cái bóng màu đen, giống như một bóng ma, vô thanh vô tức xuất hiện.
Trong tay cái bóng màu đen kia cầm một thanh kiếm màu máu, giờ phút này, trên Huyết kiếm yêu dị đang còn nhỏ xuống từng giọt máu tươi.
Há miệng, bọn họ muốn hô lên, nhưng chỉ thấy màn huyết quang xẹt qua, trong nháy mắt đã nuốt sạch bọn họ, huyết quang ngất trời mà lên, trút vào trong Huyết kiếm, một kiếm diệt sạch.
Ma ảnh màu đen lại lập tức biến mất tăm hơi, ý thức mạnh mẽ bao trùm hết thảy xung quanh, giết chóc, tiếp tục tiến hành.
Trong phòng nghị sự, đèn dầu lộ ra vài phần u ám, một luồng gió thổi vào, làm cho mọi người rùng mình một cái, sao lại lạnh như thế? Hơn nữa, trong gió còn mang theo một tia huyết khí.
Mọi người tiếp tục thương thảo đối sách, người ngồi ở chủ vị đột nhiên trợn mắt, đứng dậy nói:
- Không đúng, có người!
Lời vừa ra, ý thức của mọi người cũng phóng ra ngoài phòng nghị sự, từng tia huyết khí cường đại tràn ngập mà đến, làm cho bọn họ kinh hãi, mặt không còn chút máu, huyết khí thật đáng sợ.
Bịch bịch bịch…
Từng tiếng bước chân chậm rãi truyền ra, giống như là tiếng chuông tang chết chóc, một ma ảnh màu đen xuất hiện trước cửa phòng nghị sự, sau đó chậm rãi đi vào.
Ma ảnh, đen tối như thế, lạnh như thế, trong tay hắn còn mang một thanh kiếm, Huyết kiếm rỉ máu.
- Lâm Phong!
Mọi ngươi như bị trúng một đòn nghiêm trọng, thân hình kịch liệt run rẩy. Bọn họ đương nhiên nhận ra Lâm Phong, tại trong đại hội Tuyết Vực, Lâm Phong chiếm được thứ nhất, ai cũng nhìn thấy.
Bọn họ cũng biết, Gia chủ Thái Thúc Không chính là đi Tuyết Nguyệt giết Lâm Phong, còn chưa trở lại, mà giờ khắc này, Lâm Phong lại xuất hiện ở nơi này.
Bóng ma tử vong, bao phủ mọi người.
Ngẩng đầu, đôi mắt lạnh băng lộ ra hàn quang như máu, lạnh, lạnh làm người ta run rẩy.