Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 742: Kiếm sắc phẫn nộ



Thân thể hắn nhảy lên, Lâm Phong ở dưới một hẻm núi Tuyết sơn, Đường U U ở dưới chân núi chờ hắn, vẫn không dời đi.

Lúc này đám người trên núi tuyết đều đã bắt đầu đi xuống, họ chuẩn bị để bước vào khảo hạch của Thiên Trì, nghe nói lần này Thiên Trì sẽ chọn lựa bảy người cùng với Thiên Trì Tuyết, để tiến vào trong Bí Cảnh một nơi có tràn đầy cơ hội sung mãn nhất.

Tuy nhiên là ở trong Bí Cảnh cụ thể như thế nào, đám người cũng không thể biết được.

Lâm Phong còn chưa rời khỏi núi tuyết thì đã nhìn thấy một biển người mênh mông, nhưng mà lại rất ngay ngắn trật tự, không có một chút cảm giác hỗn loạn nào. Đám người sở tại Thiên Trì đứng chung quanh đình đài, vẫn có một chỗ đất trống rất lớn không ai chiếm cứ, mặc dù dòng người vô số ở khu vực này, nhưng vẫn không có người nào quẩy rầy đến những người xung quanh đình đài, đây là người của đế quốc tôn trọng đối với Thiên Trì.

- Rất nhiều cường giả.

Đường U U đưa tầm mắt nhìn qua biển người mênh mông kinh ngạc kêu lên, chênh lệch giữa một đế quốc trung phẩm và một đế quốc hạ phẩm là vô cùng lớn, tại những để quốc hạ phẩm, thanh niên có tu vi Huyền Vũ cảnh bậc cao rất ít, cường giả Thiên Vũ cảnh thì lại càng không nhiều.

Mà ở trong đế quốc trung phẩm, thanh niên Huyền Vũ cảnh bậc cao vô số, chỉ sợ ngay cả cường giả Thiên Vũ cũng có thể thường gặp được, nhất là thực lực khủng bố giống như ở Thiên Trì này. Các lão nhân trong đình đài này, tu vi hẳn là đều là Thiên Vũ, hồn nhiên thiên thành, an tĩnh, ngồi ở đó dường như cùng với thiên địa hóa thành một thể.

Lúc này, trong đình đài có một lão già nhìn thoáng qua ánh nắng trên bầu trời, thân thể lập tức chậm rãi đứng lên, lão đi tới một nơi trống trải trong giữa đống tuyết, tay phải ấp vào trước ngực trang nghiêm nói:

- Đế quốc Thiên Trì ta có được nhiều thanh niên tài tuấn nhiệt tình như thế, thân là một thành viên của đế quốc, ta cảm thấy rất vui mừng và tự hào.

Đám người nhìn thấy động tác của lão nhân, trong nháy mắt đã rơi vào trong an tĩnh, một đám bọn họ toàn bộ đều để tay vào trước ngực của mình, ánh mắt trong nháy mắt đã trở nên trang nghiêm, bọn họ cũng vì chính mình là một thành viên của đế quốc mà trở nên kiêu ngạo

- Đầu tiên, trước hết ta nên giới thiệu với chư vị hành động lần này, lần này theo như lời chúng ta tiến vào Bí Cảnh, đó là một bảo địa có sung mãn kỳ ngộ. Nhưng mà thân là một võ tu, hẳn là ai ai cũng đều hiểu được, kỳ ngộ vĩnh viễn đều cùng với nguy cơ tồn tại, có bao nhiêu kỳ ngộ lớn lao liền sẽ có bấy nhiêu nguy cơ mãnh liệt, lần này đồng dạng cũng không ngoại lệ, một khi đã tiến vào Bí Cảnh, kể như là cửu tử nhất sinh.

Giọng nói của lão nhân khiến cho tất cả mọi người đều trầm mặc, kỳ ngộ vĩnh viễn là cùng tồn tại với nguy cơ, kỳ ngộ lớn đến đâu nguy cơ cũng sẽ mãnh liệt đến đó, có bao nhiêu kỳ ngộ ngươi cũng sẽ phải gặp bấy nhiêu nguy hiểm.

- Hơn nữa, lần này tiến vào Bí Cảnh, không phải chỉ có một thế lực của đế quốc Thiên Trì chúng ta, ở trong toàn bộ Càn Vực mênh mông gồm có mười sáu đế quốc trung phẩm, các thế lực khủng bố tương đương với bốn mươi hai thế lực đế quốc trung phẩm, nhiều thế lực và đế quốc như vậy đều đã phái ra cường giả tiến vào trong Bí Cảnh, có thể tưởng tượng được đến lúc đó, số lượng cường giả sẽ khổng lồ đến cỡ nào.

- Đây thực sự là một con số đáng sợ, mỗi một thế lực đều không từ bỏ cơ hội lần này đều muốn đi vào trong Bí Cảnh, bởi vậy lần kỳ ngộ này sẽ là tràn đầy nguy cơ, mọi người đểu có thể hiểu được.

- Mỗi một thanh niên thiên tài đều là của cải của đế quốc, vì để tránh những tồn thương không cần thiết, bởi vậy Thiên Trì quyết định chúng ta chỉ cần phái ra tám người tiến vào Bí Cảnh, tám người này, ai có thể đạt được kỳ ngộ gì, ai có thể gặp phải nguy cơ gì, đó là do số mệnh của bọn họ.

Tám người, như vậy một lần cơ hội trước mắt này, Thiên Trì lại chỉ phái ra tám người tiến vào trong Bí Cảnh.

- Bởi vậy, ta đề nghị, những thanh niên thiên tài có Huyền Vũ cảnh tầng bảy trở xuống, các ngươi hãy bỏ qua cơ hội lần này, những người tiến vào Bí Cảnh đều phải rất mạnh, nếu các ngươi đi vào sẽ gặp phải quá nhiều nguy hiểm, đối với tương lai to lớn, tương lai phải bước vào Thiên Vũ cảnh của các ngươi, tiến vào Bí Cảnh lần này thật không đáng.

Lời lão nhân đưa đến một phen chấn động, nó khiến cho những thiên tài Huyền Vũ cảnh tầng bảy trở xuống, trên khóe miệng đều lộ ra một nụ cười gượng gạo.

Trong lòng bọn họ cũng hiểu rất rõ ràng, dưới một thế cục như thế này tiến vào Bí Cảnh tuyệt đối là vượt qua tưởng tượng của bọn họ, chỉ sợ bọn họ đi vào thì cũng sẽ bị người khác giết chết, muốn đạt được kỳ ngộ thì chẳng khác gì người mê nói mộng.

- Đương nhiên, Thiên Trì cũng không bao giờ miễn cưỡng những người có dũng khí, nếu thực sự có người muốn đi thử một lần, Thiên Trì cũng sẽ cho các ngươi cơ hội khảo hạch, hiện tại, hễ là người đã ghi danh tiến vào Bí Cảnh, trước tiên hãy bước lên khối đất trống trên kia đi.

Thân thể của chính lão nhân lui về phía sau, để hiện ra một khổi trống không ở phía dưới, trong khoảnh khắc từng đạo bóng dáng lóe ra đều bước vào giữa khu đất trống, đại đa số đều là cường giả Huyền Vũ cảnh tầng tám và tầng chín, cường giả tầng bảy cũng có một số ít, còn dưới Huyền Vũ cảnh tầng bảy thì không có người nào. Sau khi mọi người nghe lão nhân nói xong, trong lòng của mình cũng có suy nghĩ, dưới Huyền Vũ cảnh tầng bảy, nếu tiến vào Bí Cảnh thì chỉ là chịu chết.

Lâm Phong cũng bước vào trong khu đất trống giữa đám người, hắn liếc mắt một cái nhìn xung quanh, đôi mắt của hắn hơi chậm lại.

Một số ít cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bảy, nhiều hơn là Huyền Vũ cảnh tầng tám và tầng chín, số lượng lại có đến hàng ngàn người, con số này thật quá kinh khủng, đế quốc trung phẩm, đó là đế quốc trung phẩm.

- Ta nhất định sẽ cùng Thiên Trì Tuyết tiến vào Bí Cảnh, ta sẽ cưới Thiên Trì Tuyết làm vợ.

Trong đôi mắt của Hoàng Phủ Long lộ ra vẻ chấp nhất, khiến cho Lâm Phong phải gượng gạo cười, người này muốn cưới Thiên Trì Tuyết đến như thế này.

Đương nhiên, Lâm Phong cũng đang hơi nắm chặt nắm đấm của mình, Bí Cảnh, hắn nhất định phải đi, cung điện vương giả tràn đầy những kỳ ngộ vô tận, mặc dù là nguy cơ trùng trùng cũng không thể nào làm dao động chút nào quyết tâm của hắn, hắn bức thiết cần thực lực, để làm cho mình trở nên càng cường đại hơn, đứng ở trên trời cao Tuyết Nguyệt mà quan sát chúng sinh, những người đã tùy ý giết chết tám người thân nhân bằng hữu của hắn và các thế lực phía sau chúng, nhất định là đều phải diệt trừ.

Bây giờ Lâm Phong còn kém quá xa, ít nhất hắn cần phải bước vào Tôn giả mới có thể hy vọng làm được.

Nếu Thần cung có được Tôn giả, như vậy Ngọc Thiên hoàng tộc cùng với Đông Hải Long cung, cũng giống nhau sẽ có Tôn giả.

- Ngẩng đầu nhìn lên hư không, Thiên Trì treo trên trời cao.

Lão nhân cất tiếng nói, mọi người đều lập tức ngẩng cao đầu, nhìn lên trời cao.

- Vòng khảo hạch thứ nhất, khi ta hô bắt đầu, mọi người hãy bay tới Thiên Trì, một trăm người đến trước sẽ vào vòng khảo hạch tiếp theo.

Lão già cất tiếng nói làm cho trong đôi mắt của đám người đều lộ ra những tia sáng sắc bén, đây không thể nghi ngờ là một phương pháp đào thải rất nhanh, vì để tránh cho một ít người có thực lực mạnh mẽ mà thân pháp lại lệch yếu, cho nên vòng này lấy một trăm người.

- Chuẩn bị.

Lão già lại cất tiếng nói, lập tức mọi người đều phóng xuất ra toàn bộ chân nguyên lực lượng khủng bố của mình, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị bay lên trời.

- Bay!

Tiếng nói lão già vừa thốt ra, lập tức trong khoảnh khắc cả hơn một ngàn bóng dáng trong nháy mắt phóng lên cao, điên cuồng bay tới hướng Thiên Trì ở phía trước mặt.

Ầm vang!

Những luống hơi thở đáng sợ điên cuồng tàn sát bừa bãi, tại đây trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, đám người trong khi bay lên không, đồng thời còn điên cuồng phóng thích ra công kích để quấy nhiễu những người khác, cho nên trong hư không lúc này có một vẻ rất hỗn loạn.

- Thiên Ảnh Như Mộng.

Đường U U khẽ quát lên, thân thể hóa thành rất nhiều đạo tàn ảnh cùng nhau phóng như điên về hướng Thiên Trì, chung quanh đều là bóng dáng của nàng.

Hoàng Phủ Long bước chân hung hăng một bước phóng lên hư không, trên người phóng ra một luồng tuyết ý cảnh đáng sợ, hắn quát lên.

- Chớ có tranh đoạt với ta.

Tiếng nói vừa dứt, không gian bên cạnh hắn đều bị băng phong kín, trong nháy mắt toàn bộ đều là băng tuyết, những người khác giận dữ quát lên, đánh tan băng tuyết để tiếp tục bay lên không, nhưng lúc này họ phát hiện ra là đã bị bỏ qua một khoảng cách khá xa, bon họ không khỏi lộ ra một sắc mặt cực kỳ khó coi.

Về phần Lâm Phong, hắn giống như một thanh kiếm sắc, cả người hắn lộ ra một hơi thở lạnh lùng, chung quanh thân thể phát ra tiếng rít vang khủng bố, những người tiến vào khảo hạch không có người yếu, hắn cũng không dám sơ xuất.

- Cút cho ta.

Có mấy người nhìn thấy thân thể của Lâm Phong nhanh giống như một thanh kiếm sắc, họ không khỏi nhân tiện cho Lâm Phong một chưởng, chưởng lực băng tuyết ném tới hướng Lâm Phong.

- Giết!

Lâm Phong giận dữ quát lên, khí sát phạt cuồn cuộn ngút trời, trong nháy mắt này, đám người chung quanh cảm nhận được một luồng khí rét lạnh đến từ linh hồn, thân thể của bọn họ đều giống như muốn bị lạnh mà đông cứng lại, luồng khí sát phạt này quá lạnh, thật đáng sợ.

- Cút hết đi cho ra.

Lâm Phong lại một lần nữa giận dữ quát lên, hắn không đi quấy nhiễu người khác, lại có người khác đến trêu chọc hắn, dưới sự giận dữ này hàng nghìn hàng vạn kiếm khí bùng ra, trong hư không vô cùng vô tận, toàn bộ trong thiên địa đều là bóng kiếm.

Luồng kiếm sắc này giận dữ quét qua đám người xung quanh, lập tức đám người này sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, đây là kiếm đạo, ý chí kiếm đạo, thật đáng sợ, tên khốn kiếp này.

Bởi vì phải chống cự với công kích của kiếm khí, cho nên không thể nghi ngờ là khi thân thể của bọn họ bay lên không đã bị ngăn cản, làm cho chậm trễ. Bọn họ nhìn theo những đám người bốn phía bay lên không, vượt qua trước mặt, sắc mặt bọn họ trở nên cứng ngắc khó coi, xem ra toàn bộ bọn họ đều bởi vì Lâm Phong giận dữ phóng thích kiếm khí mà bị loại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.