Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 755: Tôn giả buồn bực



Ánh mắt Hỏa Tôn giả di chuyển trên người Lâm Phong đánh giá, cảnh giới tu vi Huyền Vũ cảnh tầng chín, ở cái tuổi này rất hiếm gặp.

- Vậy ngươi sẽ không cho rằng ta dẫn động ngọn lửa thái dương chứ.

Tuyết Tôn giả cười đáp lại lời của đối phương, lại thấy Hỏa Tôn giảkhinh bỉ quét ánh mắt nhìn lão một cái: 

- Chính là ngươi.

- Vậy thì ngươi còn rắm thối để làm gì?

Tuyết Tôn giả không cam lòng yếu thế thốt ra một lời nói tục tằn, khiến cho Lâm Phong phải một trận ngạc nhiên. Giờ phút này, hai lão già này làm sao còn giống Tôn giả cao cao tại thượng trước mặt mọi người, rõ ràng giờ đây họ chỉ như là hai lão ngoan đồng. Nhưng mà, cũng chỉ có trước mặt người ngang hàng bọn họ mới có thể biểu hiện ra một mặt bản tính như vậy, Tôn giả cũng là người, chỉ có điều là người có thực lực cường đại. 

Hỏa Tôn giả cũng không trách cứ Tuyết Tôn giả, ánh mắt lại một lần nữa dừng lại ở trên người Lâm Phong, lộ ra vài phần ý thưởng thức.

- Ngươi tu luyện công pháp, là thái dương công pháp phải không.

- Vâng ạ. 

Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn cũng không phủ nhận, ở trước mặt cường giả Tôn Vũ, phủ nhận không có một chút ý nghĩa nào.

- Toàn lực phóng thích lực lượng ý chí hỏa diễm của ngươi cho ta xem.

Hỏa Tôn giả cất tiếng nói, nghe được lời nói của lão thân thể Tuyết Tôn giả hơi lui về phía sau mấy bước, để lại cho Lâm Phong một chút không gian. 

Lâm Phong gật gật đầu, ý niệm vừa động, ầm, một tiếng nổ truyền ra, lực lượng ngọn lửa đột nhiên bùng ra, cuồng mãnh phóng ra, xao động tuôn ra mãnh liệt, cả phiến không gian dường như đều bị ngọn lửa đốt cháy, toàn bộ trở thành ngọn lửa, những bông tuyết từ trên không trung bay xuống cũng đều bị hòa tan hết.

Luồng lửa này như ngọn sóng triều tấn công bay thẳng đến thân thể của Hỏa Tôn giả, bao phủ toàn bộ thân thể của Hỏa Tôn giả vào trong đó, nhưng mà đối phương lại vẫn bình tĩnh đứng ở đó, cả người không ngờ lại an tĩnh đắm chìm trong ngọn lửa. Ngọn lửa này hãy còn xa mới đủ để tạo thành uy hiếp đối với lão, ở trên người của lão an tĩnh chập chờn, những ngọn lửa luống cuống đều trở nên ôn thuận.

Tu vi Huyền Vũ cảnh tầng chín, tu luyện Đại Nhật phần Thiên kinh, có được lực lượng ý chí ngọn lửa tầng ba, tuy rằng thiên phú đã rất tốt, nhưng mà cũng chưa thể nói là kinh thái tuyệt diễm. 

Hỏa Tôn giả cẩn thận cảm thụ luồng hơi thở này, lập tức lão khẽ lắc đầu dường như còn chưa thực sự hài lòng. Đây là Tuyết lão quỷ có ý tứ gì? Thiên tài loại như thế này giao cho người Thiên Vũ cảnh chỉ đạo là được rồi, dường như còn chưa đến phiên lão quỷ tự thân mình đến tìm ông ta.

- Nói như vậy, nghĩa là ngươi không chào đón người ta dẫn tiến?

Tuyết Tôn giả lộ ra một chút thần sắc trêu tức, khiến cho ánh mắt Hỏa Tôn giả lóe ra, không rõ tên này có ý tứ gì. 

- Hắn là ngươi mang tới, ngươi đưa cho ta dạy dỗ, nói vậy thì hắn ở chỗ ngươi đã chiếm được một ít ưu đãi rồi, cảnh giới tu vi của hắn không phải là rất kiên cố, chẳng lẽ vừa rồi hắn dẫn động thái dương lực là vừa vặn mới đột phá đến Huyền Vũ cảnh tầng chín, hắn vốn là Huyền Vũ cảnh tầng tám, trải qua ngươi chỉ điểm mới đột phá hay sao?

Hỏa Tôn giả lại không kìm nổi cất tiếng hỏi, Huyền Vũ cảnh tầng tám và Huyền Vũ cảnh tầng chín hơn kém nhau một cái cảnh giới nhưng cũng là hơn kém rất xa. Huyền Vũ cảnh tầng chín lĩnh ngộ lực lượng ý chí ngọn lửa tầng ba và Huyền Vũ cảnh tầng tám cũng đã lĩnh ngộ là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, nếu như Lâm Phong là vừa mới đột phá không lâu, mới đột phá vậy cũng có ý nghĩa là không gian hắn nâng cao ý chí rất lớn, ý chí ngọn lửa bất cứ lúc nào cũng có khả năng tiến thêm một bước, bước vào ý chí tầng bốn, thiên phú này cũng có chút yêu nghiệt rồi.

- Đừng nói nhiều những lời vô nghĩa như vậy, ta hỏi ngươi, ngươi có hoan nghênh chào đón hay không nào? 

Lão già áo bào tuyết cứng rắn mạnh mẽ nói, khiến cho Hỏa Tôn giả có chút buồn bực trầm mặt nói:

- Tuyết lão quỷ, ngươi hãy trả lời ta trước đã.

- Lâm Phong, xem ra người khác đã không chào đón chúng ta, một khi đã như vậy chúng ta đi, ta mang ngươi đi tìm Kiếm Cuồng tử. 

Tuyết Tôn giả khinh thường phất phất tay cao ngạo nói, lập tức ống tay áo phất lên, trực tiếp khống chế tuyết đoàn mang theo Lâm Phong rời đi, trong nháy mắt đã đi xa hàng cây số.

- Tìm Kiếm Cuồng tử?

Hỏa Tôn giả sửng sốt, lập tức ánh mắt ngưng tụ lại, bước chân bước ra đuổi theo Lâm Phong vả Tuyết bào Tôn giả: 

- Tuyết lão quỷ, ngươi hãy nói cho rõ ràng một chút đi, vì sao mà đi tìm Kiếm Cuồng tử.

Hỏa Tôn giả cản Lâm Phong vàTuyết Tôn giả lại, Kiếm Cuồng tử đó chính là kẻ điên từ đầu đến đuôi, Cuồng, nhận kiếm không nhận người, Kiếm chính là cha lão mẹ lão vợ lão. Không ngờ Tuyết lão quỷ lại nói mang Lâm Phong đi tìm Kiếm Cuồng tử, trừ phi Lâm Phong hắn còn hiểu cả kiếm.

- Nơi này không lưu người, tự có chỗ lưu người, ngươi tránh ra cho ta đi. 

Tuyết Tôn giả không kiên nhẫn nói.

- Không tránh.

Hỏa Tôn giả vẫn đứng ở đó, không nhúc nhích nói: 

- Ta không thu nhận ngươi, chẳng lẽ ngươi còn trông cậy Kiếm Cuồng Tử sẽ thu nhận ngươi sao?

- Phép khích tướng?

Tuyết Tôn giả khinh thường, quét ánh mắt nhìn lão một cái rồi lập tức nhìn về phía Lâm Phong, mỉm cười nói: 

- Lâm Phong, ngươi hãy khiến cho lão quỷ này mở mang tầm mắt, làm cho lão phải hối hận cút về cho ta, Tuyết sơn Thiên Trì rộng lớn này không phải chỉ có một mình lão ta là Tôn giả, ta chẳng lẽ lại không thể tìm được những người khác cho ngươi, phải không.

Ách!

Lâm Phong ngạc nhiên một trận, giờ phút này hắn mới thấy bộ mặt thực sự của Tôn giả tiền bối, bọn họ cũng sẽ đấu võ mồm, đấu khí, rất sinh động. 

Trước kia trong lòng của hắn, Tôn Vũ giống như là Thiên Nhân, không có gì là không làm được, giống như những ngôi sao trên bầu trời cao chói mắt, hẳn là cao cao tại thượng không thể leo lên được. Nhưng hiện giờ, thực sự tiếp xúc với cường giả Tôn Vũ, cái loại tín ngưỡng ngửa đầu xem sao trong lòng đãbiến mất, nhưng kính sợ thì vẫn còn đó.

Lắc đầu cười gượng gạo, bước chân của Lâm Phong hướng về phía trước bước ra, trong lúc đó cả người hắn dường như hóa thành một lưỡi kiếm vô cùng sắc bén, thiên địa gào thét, ý chí kiếm đạo đột nhiên bùng ra, thật là hết sức khủng bố.

Thân thể Hỏa Tôn giả cứng đờ lại, vừa rồi không ngờ lão không tự chủ được muốn lui về phía sau, trong lúc đó đột nhiên ý chí kiếm đạo khủng bố bùng ra, rất linh hoạt sắc bén. 

- Ý chí kiếm đạo tầng thứ năm.

Trên mặt Hỏa Tôn giả lộ ra một chút thần sắc ngưng trọng, ý chí kiếm đạo tầng nămmà lại còn phi thường thành thục, hẳn có lẽ là trước kia đã lĩnh ngộ từ rất sớm, hơn nữa cảnh giới của Lâm Phong là Huyền Vũ cảnh tầng chín không phải đã rất ổn định, rất hiển nhiên là lúc Lâm Phong ở cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng tám, là lúc hắn đã lĩnh ngộ ý chí kiếm đạo đáng sợ này.

Lúc tu vi Huyền Vũ cảnh tầng tám là lúc hắn cũng đã có ý chí kiếm đạo tầng thứ năm, ý chí ngọn lửa tầng thứ ba, điều này có thể khác rất xa so với Huyền Vũ cảnh tầng chín lại chỉ có ý chí ngọn lửa tầng thứ ba, sẽ phải rung động nhiều lắm 

- Ngươi đoán không sai, trước khi hắn gặp ta hắn chỉ có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng tám, rồi sau đó hắn đột phá tiến vào Huyền Vũ cảnh tầng chín.

Tuyết Tôn giả lúc này lại cất tiếng nói, rồi lão lại lập tức nói với Lâm Phong;

- Tiếp tục đi, để cho ông ta có thể cảm thụ thêm một chút. 

Lâm Phong hiểu ý tứ của Tuyết Tôn giả, tâm thần vừa động, ý chí kiếm đạo liền biến mất, một trận gió gào thét quét qua thân thể hắn, thân thể hắn hóa thành một ảo ảnh như gió vũ động, cả người hắn coi như hòa tan vào trong gió.

Ngay lập tức, Lâm Phong lại trở về chỗ cũ, gió đã biến mất, nhưng mà ánh mắt Hỏa Tôn giả lại cứng đờ, ý chí gió tầng thứ hai.

Lâm Phong, hắn có đến ba loại lực lượng ý chí, trong đó ý chí kiếm đạo là mạnh nhất, là tầng năm. 

- Lâm Phong, hắn tiếp xúc sớm nhất là kiếm, luyện kiếm, bởi vậy trên phương diện kiếm đạo hắn có trình độ mạnh nhất, công pháp thái dương khẳng định là sau, là dựa vào cơ duyên đến lập tức lĩnh ngộ ý chí ngọn lửa, cuối cùng là ý chí gió.

Tuyết Tôn giả thản nhiên nói, lập tức bước chân ra nói tiếp:

- Tốt lắm, lão quỷ ngươi không chào đón, nói vậy Kiềm Cuồng tử sẽ chào đón chúng ta đấy, ngươi tránh ra đi. 

- Đợi một chút, từ từ…

Hỏa Tôn giả quýnh lên ngăn hai người lại không cho đi, trên mặt lộ ra một vể tươi cười run rẩy:

- Hiểu lầm, Tuyết lão quỷ, đây là hiểu lầm, ai nói là ta không chào đón các ngươi, đi, ta đây liền mời các ngươi trở về. 

- Không cần.

Tuyết Tôn giả khoát tay nói:

- Cánh cửa nơi của ngươi rất cao, ta cùng với Lâm Phong đi tìm Kiếm Cuồng tử là khá thích hợp, cũng không đến nỗi bị người ta ngăn tại bên ngoài không chịu chào đón. 

Trong lòng Hỏa Tôn giả nguyền rủa Tuyết Tôn giả vô số lần, lão bất tử khốn kiếp kia đang có ý định đùa ông ta

- Này không phải đều là hiểu lầm hay sao?

Mặc dù trong lòng đang nguyền rủaTuyết Tôn giả nhưng trên mặt lão ta vẫn lộ ra một nụ cười, ánh mắt đã rơi vào trên người của Lâm Phong nói: 

- Lâm Phong, đúng không, đi, nếu ngươi trên phương diện kiếm đạo có thể lĩnh ngộ đến lực lượng ý chí tầng năm, lại có Đại Nhật Phần Thiên kinh, ý chí ngọn lửa đồng dạng cũng có thể bước vào ý chí tầng năm, vừa hay ta cũng có chút tâm đắc đối với hỏa diễm, ta có thể chỉ điểm cho ngươi một phen.

- Đừng, Lâm Phong, vừa rồi người nào đó dường như cũng không chào đón ngươi, hiện tại lão ta cho rằng cho ngươi cứ như vậy trở về thì cũng quá mất mặt, yên tâm, không có lão ta, ta sẽ tìm một Tôn giả khác đến chỉ đạo cho ngươi tu luyện.

Tuyết Tôn giả cố ý ngắt lời nói. 

- Lâm Phong, ta ở đây có một bộ võ kỹ Thiên cấp, Tinh Hỏa Liệu Nguyên, một đám lửa nhỏ có thể biến ảo thành lửa cháy lan ra đồng cỏ, đốt cháy hết thảy, vừa lúc rất thích hợp để ngươi tu luyện.

Hỏa Tôn giả dụ dỗ.

- Một bộ võ kỹ Thiên cấp hạ phẩm, ngươi xua đuổi ai đó? 

Tuyết Tôn giả khinh thường nói, khiến cho trong lòng Hỏa Tôn giả hung hăng co quắp lại, lão bất tử khốn kiếp kia lại muốn mượn gió bẻ măng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.