Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 780: Gặp Lại Người Quen



- Thánh văn!

Lẩm bẩm một câu, hai mắt Lâm Phong như kiếm, khắc ra hoa văn có thể câu thông với thiên địa, mượn tinh hoa trời đất, loại lực lượng này thật lợi hại. nếu hắn có thể nắm trong tay lực lượng thánh văn này, tin rằng dù cho cường giả Thiên Vũ thì hắn cũng có thể giết được.

Cường giả Thiên Vũ cảnh, dựa vào cảnh giới bản thân, lại thêm lực lượng ý chí được lột xác, lực công kích vô cùng cường hãn. Nhưng ở trước thánh văn này thì vẫn không coi vào đâu. Tùy ý truyền chân nguyên lực vào thánh văn đã có thể dẫn động ra công kích đáng sợ, đừng nói chi là hoàn toàn nắm trong tay phương pháp khắc thánh văn.

- Những người mang thần thông cường đại chân chính kia, có phải có thể lập tức khắc ra thánh văn, ngưng tụ ra lực công kích đáng sợ, hoặc là có thủ đoạn gì khác? Lâm Phong như nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm tự nói.

- Nhất định là như vậy, những đại năng giả đó, sau khi hoàn toàn nắm thánh văn trong tay, có thể khắc ra trong nháy mắt, giống như là sử dụng vũ kỹ vậy, phát ra công kích kinh khủng.

Ba người còn lại cũng tán thành lời của Lâm Phong, nếu Thánh văn không được khắc ra ngay lập tức, vậy thì còn có tác dụng gì.

- Ta muốn lưu lại ở nơi này. Lâm Phong nhìn ba người, nghiêm túc nói: - Dù không biết phía trước có vật gì, nhưng tám mươi mốt bức hình vẽ này ẩn chứa áo nghĩa kiếm đạo cường đại, cuối cùng diễn biến thành thánh văn. Nếu ta có thể lĩnh ngộ được một hai phần trong đó, lực công kích sẽ cường đại hơn nhiều. Nếu đãtìm tới nơi này trước tiên, coi như có duyên, các ngươi có thể đi tiếp đi, tìm những bảo địa khác.

Từng bức hình khắc trên tường đá này không thể mang đi, nếu lấy được, e là những cường giả đã từng tới nơi này đã lấy đi. Bọn họ cũng không hủy diệt chúng, rất nhiều người không đành lòng, bọn họ tình nguyện chém giết tại đây, lưu lại đống hài cốt buồn thiu.

Ba người có chút phân vân, sau đó Quân Mạc Tích gật đầu: - Một vị đại năng giả có thể khắc ra thánh văn cường đại, lại bị một chưởng giết chết tại nơi này, có thể thấy được kẻ giết người là cường giả kinh khủng cỡ nào. Trong Bí Cảnh này, những nơi như thế này có lẽ có không ít, Lâm Phong tu kiếm, tìm được thứ thích hợp với mình, chúng ta cứ tiếp tục đi tiếp đi.

- Cũng tốt, nhưng mà Lâm Phong, trong Bí Cảnh rộng lớn mà thần bí, nơi này chỉ là một góc băng sơn, không nên quá tham lam, lúc nên rời đi thì quyết đoán rời đi! Vân Phi Dương dặn dò Lâm Phong, với chiến lực của Lâm Phong, dưới Thiên Vũ không có địch thủ. Nếu chỉ đắm chìm ở nơi này, Vân Phi Dương cảm giác có chút không đáng.

- Ta hiểu được! Lâm Phong gật đầu, hắn đương nhiên biết được, nếu đi tiếp thì chắc phía trước còn có nhận được trọng bảo. Nhưng giờ khắc này, hình vẽ trên tường này phi thường thích hợp đối với hắn, hắn đương nhiên phải lĩnh ngộ một phen, lấy hay bỏ, người đã chết qua một lần như hắn nên biết phải làm cái gì.

- Phía sau rất nhanh sẽ có nhiều người khác chạy tới! Ta hộ pháp cho ngươi đi! Đường U U không tính rời đi, nàng lo lắng Lâm Phong hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện mà không cách nào tự kiềm chế, nếu gặp phải kẻ xấu đánh lén thì liền không ổn.

- Không cần, U U, ngươi hẳn hiểu được, đến cảnh giới này của chúng ta, trừ phi không tiến vào trạng thái đặc thù, nếu không thì gió thổi cỏ lay đều có thể dễ dàng cảm nhận được. Lâm Phong lắc đầu.

- Vạn nhất ngươi tiến vào cảnh giới kỳ lạ đó, không cách nào tự kiềm chế thì sao? Đường U U hỏi, làm cho Lâm Phong ngớ người, loại tỷ lệ này rất nhỏ, nhưng không thể không thừa nhận, có lẽ thật sự sẽ phát sinh.

- Hình vẽ trên tường này ẩn chứa ý chí, thậm chí là lực lượng áo nghĩa, mặc dù ta không phải là kiếm tu, nhưng cũng có thể từ trong đó ngộ ra vài thứ, đồng thời hộ pháp cho ngươi, như vậy cũng không tệ! Đường U U tiếp tục nói.

- U U nói cũng đúng, nếu ngươi thật sự tiến vào thời khắc mấu chốt mà bị cắt đứt, như vậy không tốt cho tu luyện. Quân Mạc Tích cũng lên tiếng đồng tình, hướng Lâm Phong khẽ gật đầu.

Lâm Phong cười khổ nói: - Vậy cũng tốt, U U lưu lại, Mạc Tích, Phi Dương, các ngươi đi nhanh đi, e là những người khác sắp đuổi kịp tới rồi.

- Ừ, các ngươi cẩn thận! Quân Mạc Tích cùng Vân Phi Dương dặn dò một tiếng, sau đó liền theo nhau rời đi, Đường U U thì lưu lại.

- U U, ngươi và ta cũng nhau tu luyện, tiến vào cảnh giới kỳ lạ cũng không phải dễ dàng như thế. Lâm Phong miỉm cười, sau đó đưa mắt nhìn hình vẽ trên tường, từ bức hình đầu tiên mà bắt đầu, hắn tập trung nhìn vào bức hình, dụng tâm mà nhìn.

Bức hình thứ nhất chỉ có một nét, từ trên xuống dưới, như một thanh lợi kiếm, như muốn phá vỡ trời cao. Lúc Lâm Phong đắm chìm vào trong đó, nhất thời, một nét bút này dường như động, Lâm Phong có thể cảm nhận từng điểm sáng trên đồ án đó chuyển động, giống như toàn bộ đều là kiếm, tổ hợp thành một thanh kiếm thông thiên, lực lượng kiếm đạo sắc bén đâm đau nhói lên ý thức của hắn.

Dụng tâm nhìn, mới có thể cảm nhận được ý cảnh đáng sợ trong đó. Tổng cộng có tám mươi mốt bức hình, vậy mà chỉ bức đầu tiên đã làm cho Lâm Phong đắm chìm vào trong, không thể kiềm chế.

- Kiếm, từ vô số loại biến hóa mà thành, mỗi một loại biến hóa đều như một thanh lợi kiếm, vô cùng cường đại, cuối cùng tổ hợp thành một nét, một thanh kiếm, một thanh kiếm thuần túy, nhưng lại lộ ra uy lực tịch diệt đáng sợ. Đây chẳng phải là thức thứ nhất của Quy Nhất Kiếm Quyết, Vạn Kiếm Quy Nhất sao!

Trong lòng Lâm Phong khẽ run, bức hình đầu tiên này, kiếm đạo ẩn chứa trong đó giống như ý chí kiếm đạo trong thức đầu tiên của vũ kỹ Thiên cấp trung phẩm – Vạn Kiếm Quy Nhất. Ngàn vạn chuôi kiếm làm lõi, cuối cùng dung hợp thành một kiếm, một kiếm đơn giản nhưng phá diệt hết thảy, uy lực tuyệt luân.

- Chỉ là một kiếm đầu tiên mà thôi! Lâm Phong trong lòng khiếp sợ không thôi, tâm thần hoàn toàn đắm chìm vào trong đó. Đi nhìn từng bức hình một, theo đó mà lĩnh ngộ, kiếm thứ nhất ẩn chứa đạo của vạn kiếm quy nhất, là ngàn vạn thanh kiếm dung hợp mà thành một kiếm. Mà chín bức hình tiếp theo thì được coi như một trục, vô số nguyên tố kiếm hội tụ, giống như quy nhất mà hóa thành một thanh kiếm, lại giống như có thể hóa thành hai thanh, ba thanh, thậm chí là vô số thanh kiếm. Tùy tâm mà động, tùy ý mà động, vô cùng kinh khủng.

Một ngày trôi qua, Đường U U ngồi ngoài cửa, thỉnh thoảng có người xẹt qua không trung, đã có không ít người tiến về phía này, hiển nhiên bọn họ đã phát hiện nơi này là một trung tâm địa vực.

Mặc dù tòa cung điện này rất cường đại, như có kiếm khí xông lên tận trời, nhưng đối với người không phải kiếm tu thì không cảm thấy hứng thú, bọn họ tình nguyện tiếp tục tiến về trước tìm trọng bảo, vì vậy cũng không dừng lại ở nơi này.

Cho đến khi có hai thân ảnh lưng mang cổ kiếm đi ngang qua, khi vừa tới liền phát hiện, giống như là cảm nhận được ý chí kiếm đạo cường đại, hai người liền hạ xuống, đi tới bên ngoài của cung điện.

- Là ngươi! Một người trong đó thấy Đường U U liền hô to, người này mang kiếm, trên người lộ ra kiếm khí, lộ vẻ bất phàm, nhưng lại thiếu đi một cánh tay, là một kiếm tu cụt tay.

- Lăng Tiêu! Đường U U kinh ngạc, người này chính là Kiếm tu Lăng Tiêu, khi ở trên đại hội Tuyết Vực đã bị Lâm Phong dùng ý chí kiếm đạo chém đứt một tay. Sau này, Lăng Tiêu lựa chọn Cửu Tiêu Kiếm Môn.

Ngày xưa, Lăng Tiêu với một thân kiếm khí, mắt cao hơn đầu, cực kỳ ngạo nghễ. Khi ở trên chiến đài của đại hội Tuyết Vực, hắn muốn dùng thủ đoạn chấn động để thể hiện ra ưu tú cùng cường đại của mình, biểu lộ với sư muội Vũ Tiêu Tiêu. Kẻ mà hắn lựa chọn để lập uy, người thứ nhất chính là Đường U U, đánh cho Đường U U bị thương.

Lâm Phong giận dữ, vì Đường U U ra mặt, mới chém đứt một cánh tay của Lăng Tiêu, thế cho nên bây giờ khi tái kiến, trên người Lăng Tiêu vẫn lộ ra khí tức của kiếm, nhưng đã không còn lộ vẻ coi trời bằng vung, mà lại rất bình thường. Chỉ một kiếm tu bình thường, đã gặp qua khó khăn, mới biết thế nào là thiên ngoại hữu thiên. Khi đến Cửu Tiêu Kiếm môn, hắn bế quan khổ tu, lại được danh sư chỉ giáo, sống một khoảng thời gian điên cuồng tu luyện, thậm chí chiến đấu cùng cường giả Thiên Vũ, chính là vì trở nên mạnh mẽ, không ngừng mạnh mẽ lên. Nếu không, ngay cả dũng khí cầu hôn sư muội, hắn cũng không có.

Lăng Tiêu điên cuồng cũng đã nhận được hồi báo, một lòng đắm chìm trong ý chí kiếm đạo, tâm thần thanh tĩnh, lại có được công pháp Thiên cấp, hắn tiến bộ cũng làm cho Cửu Tiêu Kiếm môn cảm thấy khiếp sợ, bước vào ý chí tầng năm.

- Sư đệ, ngươi nhận thức nàng? Người bên cạnh Lăng Tiêu tò mò hỏi.

- Tự nhiên biết, ta cụt tay cũng vì nàng tặng cho! Lăng Tiêu lạnh lùng nói, người kia híp mắt, chẳng lẽ cô gái này chẳng những xinh đẹp, mà còn lợi hại như thế, ngay cả Lăng Tiêu cũng bị nàng chém cụt tay?

- Nếu ngươi không muốn mất đi thêm một cánh tay nữa thì ta khuyên ngươi nên cút đi! Đường U U lạnh lùng nói, Lăng Tiêu nheo mắt, lãnh mang lóe lên: - Nực cười, ngày xưa ngươi đã không phải là đối thủ của ta, nếu không phải Lâm Phong ra mặt vì ngươi, cánh tay của ta sao lại mất đi. Hiện giờ Lâm Phong không có ở đây, là mượn ngươi thử kiếm!

Nói xong, trên người Lăng Tiêu phóng ra ý chí kiếm đạo kinh khủng, đánh tới người Đường U U. Đường U U hơi kinh hãi, ý chí kiếm đạo tầng năm, Lăng Tiêu này tiến bộ thật lớn, nàng không phải là đối thủ.

Nhưng Đường U U liền khôi phục như thường, cười lạnh nói: - So với ngày trước, đúng là ngươi có tiến bộ lớn. Nhưng thực lực Lâm Phong thì ngươi cũng đã thấy rồi, hôm nay ngươi tiến bộ thì chẳng lẽ hắn trì trệ không tiến sao, hắn cũng có thể chém thêm một tay của ngươi.

Đường U U cười lạnh một tiếng, sau đó liền tránh ra, chỉ vào sau lưng nói: - Ngươi nhìn xem, đó là ai?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.