Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 792: Ma hoàng



Người Thiên Trì đều từ từ rời đi, hoặc là đi một mình, hoặc là mấy người liên kết lại, mảnh không gian này không biết có biết bao nhiêu bảo vật, bảo vật lợi hại cũng tuyệt đối không ít. Quân Mạc Tích tìm được trường bào hay Vân Phi Dương tìm được chuông cổ, loại kỳ bảo này đều có thể có, còn có cái gì không có khả năng phát sinh. Hơn nữa, Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương còn phát hiện ra một động phủ mộ địa, có lẽ đó chỉ là nơi táng thân của một Tôn giả lợi hại.

Sau khi mọi người rời đi khỏi, Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương liên kết san động phủ cùng với vách núi thành bình địa, đem mảnh thổ địa này hoàn toàn mai táng, khiến cho thi cốt này vĩnh viễn nằm ở trong lòng đất.

- Lâm Phong. Ánh mắt Quân Mạc Tích nhìn về hướng Lâm Phong, dường như có điều gì muốn nói.

- Làm sao vậy? Lâm Phong nhìn hai người Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương hỏi.

- Vừa rồi chúng ta tiến vào một tòa địa cung, chiếm được ba kiện bảo vật. Lời nói của Quân Mạc Tích khiến cho đồng tử Lâm Phong ngưng tụ lại, địa cung, hóa ra trong động phủ này là một tòa địa cung.

- Ba kiện bảo vật. Đôi mắt Lâm Phong hơi hơi đọng lại, ngoại trừ chuông cổ và trường bào màu vàng, còn có kiện bảo vật thứ ba?

- Đúng. Quân Mạc Tích tâm thần vừa động, chỉ thấy trong tay y xuất hiện một bao tay vàng lấp lánh, màu vàng bao tay hòa lẫn vào màu vàng trường bào trên người của hắn, tản mát tỏa ra ánh sáng lóa mắt, cực kỳ rực rỡ.

Cái bao tay này, hẳn là cùng với trường bào kia là một bộ bảo vật, thật là lợi hại, chỉ có điều nếu chỉ tùy ý liếc mắt nhìn cũng chỉ biết đây ít nhất là bảo vật cấp bậc thiên khí, so với trước kia hắn lấy được huyền khí linh khí, không biết lợi hại hơn nhiều hay ít.

Quân Mạc Tích cầm bao tay màu vàng đưa cho Lâm Phong, Lâm Phong nhận lấy, lực chân nguyên lập tức mờ mờ lưu chuyển, lập tức kim quang đại phóng rực rỡ lóa mắt, bên trong găng tay lộ ra khí không có gì kiên cố mà không phá nổi, thật là đáng sợ.

- Ta có loại cảm giác, mặc dù là uống máu kiếm, vẫn đều xa xa không đạt đến cấp bậc của găng tay này. Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, hắn lấy ra kiếm uống máu, hào quang xẹt qua vẽ một vệt ở phía trên bao tay màu vàng, chỉ nghe một tiếng vang chói tai truyền ra, bao tay màu vàng phóng ra hào quang kỳ lạ, khi Lâm Phong trở lại trạng thái ung dung bình ổn là lúc, quả nhiên ngấn vẽ đã không còn.

Lâm Phong cầm bao tay trả cho Quân Mạc Tích, đã thấy Quân Mạc Tích mỉm cười lắc đầu: - Lâm Phong, ta đã được đến trường bào không có gì kiên cố mà không phá nổi, ta lại có bất tử Võ Hồn, nếu còn có thêm cái bao tay này chỉ là phung phí của trời, ngươi cầm lấy đi.

- Ta không cần. Lâm Phong lắc lắc đầu, hắn chính là kiếm tu, lực công kích vô cùng cường đại, cái bao tay này ở trong tay hắn sẽ không thể phát huy ra được hiệu quả mạnh nhất.

- Ngươi có thể chuyển giao cho người khác. Quân Mạc Tích tự nhiên cười nói, ánh mắt trong lúc vô ý nhìn thoáng về phía Đường U U, khiến cho đôi mắt Lâm Phong bị kìm hãm, lập tức nở nụ cười gượng gạo.

Một thân cuồn cuộn, Quân Mạc Tích rõ ràng có thể trực tiếp đưa bao tay cho Đường U U, nhưng y lại không làm như vậy, mà lại đưa cho Lâm Phong trước, sau đó Lâm Phong chuyển cho Đường U U. Lâm Phong hiểu Quân Mạc Tích, đó là y đang tác hợp cho hắn cùng với Đường U U.

- U U, cái bao tay này, ngươi cầm đi. Lâm Phong đưa bao tay cho Đường U U, Đường U U cũng không cự tuyệt, lòng tốt của Quân Mạc Tích, tự nhiên không kiềm chế được.

Ánh mắt Đường U U bị kìm hãm, nàng vừa nhìn Lâm Phong vừa liếc nhìn Quân Mạc Tích, lập tức trên nét mặt nàng lộ ra một nụ cười sán lạn, cũng không có nói lời khách sáo, nàng giơ tay ra nhận chiếc bao tay. Nàng rất vui mừng, Quân Mạc Tích và đám người Lâm Phong có thể có một hồi quen biết, loại này không thèm quan tâm, phó.ng đãng tự nhiên hào hùng, ở giữa võ tu, quá khó khăn để có thể có được những người như thế này. Không cần quan tâm, thực sự không cần quan tâm, mặc dù là một kiện bảo vật cực kỳ quý báu, đây là thổ lộ tình cảm.

- Lâm Phong, ở trong địa cung, chúng ta còn biết một thiên đại bí mật. Vân Phi Dương nhìn mấy người cười, lập tức lại hấp dẫn ánh mắt của Lâm Phong.

- Bí mật gì?

- Mảnh không gian này đích thật vốn là không gian thế giới Vương giả, bên trong phiến không gian mênh mông vô hạn này cũng thực sự có một ngôi mộ, ngôi mộ Vương giả.

Vân Phi Dương cất tiêng nói, ngay lập tức trong đôi mắt của Lâm Phong lộ ra một tia sáng sắc bén. Đồn đại quả nhiên là thật sự, nơi này là thế giới Vương giả, mà ở phiến thế giới này có mộ của Vương giả.

- Chúng ta tiến vào mảnh không gian này, đã thấy được rât nhiều thi thể, họ đều là trực tiếp bị đánh ch.ết, phản ứng cũng không kịp, bởi vì, mảnh không gian này từng phát sinh ra một hồi đại chiến có một không hai, hai vị Vương giả chiến đấu. Vân Phi Dương lại cất tiêng nói, lập tức thu hút lực chú ý của Lâm Phong vào trong đó, hai vị Vương giả chiến đấu, thật đáng sợ.

- Mảnh không gian thế giới này là một thế giới độc lập thuộc về một vị Vương giả, vị Vương giả này là cao nhất, cầm giữ rất nhiều người hầu Thiên vũ cảnh, còn có thật nhiều Tôn giả là thuộc hạ của ngài, mà ở trong giữa những Tôn giả này, có bốn vị Tôn giả mạnh nhất, ở bốn đại phương vị, giữ phủ đệ Tôn giả của chính mình. Ta cùng với Quân Mạc Tích bước vào bên trong địa cung, đó chính là phủ đệ của một vị Tôn giả tiền bối, một người trong số đó, ở nơi đó chúng ta đã chiếm được ba kiện bảo vật.

- Bốn vị chí tôn Tôn giả, Đôi mắt Lâm Phong sáng lên, chả trách được hai kiện trọng bảo này dũng mãnh như thế, hóa ra là Tôn giả lợi hại nhất bên dưới Vương giả vốn có đấy.

- Trong giữa địa cung, tiền bối có khắc lời trăn trối, mảnh không gian thế giới Vương giả này đắc tội với một vị Ma hoàng vô cùng cường đại, đã bị đuổi giết, lên trời xuống đất đều không có lối đi, cuối cùng tại phiến không gian thế giới này, bố trí hoàn hảo tất cả, thậm chí ngay cả đến huyệt cung của mình cũng xây dựng xong xuôi. Ông ta biết rằng, mọi người đều phải ch.ết, Tôn giả tiền bối kia cũng biết, tất cả mọi người trước khi ch.ết, nên có một đoạn lời trăn trối.

Vân Phi Dương còn nói ra những tin tức chấn động, Lâm Phong cả kinh, thân thể hắn không ngừng điên cuồng run rẩy. Mảnh không gian này là một thế giới Vương giả, bị người đuổi giết, ông ta biết mình phải ch.ết?

Thật là đáng sợ, Vương giả kia cao cao tại thượng, như một đám mây cường đại tồn tại, không ngờ lại bị người ta đuổi giết đến nỗi lên trời xuống đất đều không có lối đi, cuối cùng bố trí hoàn chỉnh tất cả, thậm chí ngay cả đến mộ địa của chính mình cũng kiến tạo xong, chỉ vì tôn nghiêm mà ch.ết, sau khi tử vong cũng có một nơi chôn cất uy nghiêm.

- Ma Hoàng, thực lực Ma Hoàng kia đáng sợ đến cỡ nào? Lâm Phong thì thào nho nhỏ, cái dạng k.hủng bố gì đang tồn tại, có thể đưa một Vương giả đến tình trạng như thế, quả thực có thể nói là thê thảm, Vương giả và vô số Tôn giả đều ở chỗ này chờ ch.ết, biết mình chắc chắn ch.ết, không thể nghi ngờ.

Bởi vì vương giả đắc tội với Ma Hoàng, không biết bao nhiêu Tôn giả hùng mạnh, còn có vô số cường nhân Thiên Võ đều phải chôn cùng ở trong không gian thế giới này, làm bạn cùng ch.ết với Vương giả.

Tin tức này thật là quá mức rung động, Lâm Phong trong đầu của hắn gần như tưởng tượng thấy, Ma Hoàng sát nhập phiến thế giới này, cảnh tượng xưng bá thiên địa này sẽ là lộng lẫy tráng lệ đến cỡ nào.

- Ta cũng muốn biết, Ma Hoàng kia rốt cục kinh khủng đến cỡ nào, để có thể khiến cho một Vương giả ở trong này, xây dựng mộ huyệt cho mình chờ ch.ết. Vân Phi Dương lắc đầu cười gượng gạo, thời điểm gã và Quân Mạc Tích nhìn thấy lời trăn trối của tiền bối, cũng cả kinh không nhẹ.

- Cái mộ huyệt Vương giả này ở đâu? Có biết hay không? Lâm Phong lên tiếng hỏi.

Vân Phi Dương lắc lắc đầu: - Ở trong lời trăn trối của tiền bối, vị Vương giả kia lấy đại thần thông mà bố trí huyệt mộ, không có người nào biết mộ huyệt ở nơi nào, cũng không phải dễ tìm như vậy, nếu không, những người bước vào Bí Cảnh trước chúng ta, cũng không có nghe nói có người nào nhìn thấy mộ Vương giả.

- Tuy nhiên... Nói đến đây Vân Phi Dương hơi hơi dừng lại, rồi lại tiếp tục nói: - Tuy nhiên, trong lời trăn trối có nhắc đến, năm đó đi theo vương giả có bốn đại chí tôn Tôn giả, ngài là một người trong số đó, ba người còn lại ở trong phủ đệ trong mảnh không gian thế giới này, phân biệt ở bốn phương vị, bốn phương vị này là vị trí tốt nhất thế giới, mơ hồ thành trận.

- Ý tứ của ngươi... Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, phát ra những tia sáng sắc bén.

- Bốn đại chí tôn Tôn giả, đây là một vị trong số đó, động phủ của ngài trong giữa thạch cung có được ba kiện trọng bảo, ba vị chí tôn Tôn giả khác, nếu là chúng ta có thể tìm được động phủ của bọn họ, chỉ sợ đồng dạng có thể được đến chỗ tốt thật lớn, có lẽ sẽ biết càng nhiều hơn về sự tình mộ địa Vương giả.

Quân Mạc Tích cất tiếng nói, khiến cho đôi mắt Lâm Phong ngưng tụ, đúng vậy, nếu là có thể tìm được mộ địa của ba vị Tôn giả khác, mặc dù là không tìm được mộ địa của Vương giả, bọn họ cũng đồng dạng có thể có được chỗ tốt thật lớn, chuyến đi này sẽ thật không tệ, đương nhiên, nếu là có thể có được tin tức về mộ địa Vương giả kia thì sẽ lại càng tốt hơn.

Lúc này Lâm Phong tràn ngập tò mò đối với bí sử đã phát sinh không biết bao nhiêu năm trước, huyệt mộ Vương giả, lại còn có Ma Hoàng.

Đám người Lâm Phong lúc này cũng không biết, khi bọn hắn còn đang ở đây thì ở một nơi xa xôi, động phủ của tòa chí tôn Tôn giả thứ hai đã bị người ta phát hiện, hơn nữa đồng thời đã xảy ra một trận đại chiến, rất nhiều cường nhân đã ch.ết, về phần người phát hiện mộ địa của vị chí tôn Tôn giả kia, vẫn là một người mà Lâm Phong cực kỳ quen biết, mà gã cũng đã nhận được một kiện bảo vật mạnh mẽ, giết người không thấy máu, cực kỳ dũng mãnh, những người đã từng chứng kiến kiện bảo vật này đều điên cuồng, nhưng không ai có thể đoạt lại được từ trong tay gã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.