Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 804: Bước vào mộ địa



Những người hoàng tộc Ngọc Thiên có tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đều tiến vào miệng rồng.

Hoàng Phủ Long cùng Vân Phi Dương nhìn nhau, Hoàng Phủ Long nói: - Ngươi đi báo cho mấy người còn lại, ta ở đây canh chừng!

- Tốt! Vân Phi Dương lao đi, trong nháy mắt đã rời khỏi, đi báo cho những người khác, phong bạo hủy diệt càng lúc càng gần, nơi này chỉ có một lối vào, đương nhiên phải dùng tốc độ nhanh nhất báo cho những người còn lại, nếu không sẽ không biết phát sinh chuyện gì.

- Ùng ùng... Tiếng nổ chấn động truyền lại, làm cho Hoàng Phủ Long đang canh chừng cũng run lên, sau khi người hoàng tộc Ngọc Thiên tiến vào, trong miệng rồng liền phóng ra từng tia sáng chói mắt, hình rồng điêu khắc trên đó cũng phóng ra kim quang sáng rực, cái miệng lớn lại chậm rãi khép lại, muốn phong kín lối đi duy nhất này.

- Không tốt! Hoàng Phủ Long kinh hãi, đây là lối đi duy nhất mà bọn họ tìm được, toàn bộ người hoàng tộc Ngọc Thiên đều thông qua chỗ này tiến vào mộ địa, tám cửa khác, rất có thể đều là con đường ch.ết. Nếu cánh cửa này đóng lại, toàn bộ bọn họ đều phải ch.ết ở bên ngoài, mảnh không gian này đã sắp không chống đỡ được, tuy thời đều có thể bị hủy diệt.

- Kia.... Hoàng Phủ Long gầm nhẹ một tiếng, sau đó hắn liền vọt vào trong miệng rồng, hai tay mạnh mẽ nâng lên, một tiếng trầm đục vang lên. Mặc dù Hoàng Phủ Long có lực lượng cường đại, nhưng căn bản không thể rung chuyển long mạch, miệng rồng khổng lồ vẫn chậm rãi khép lại, rất nhanh đã chỉ còn một lối nhỏ bằng thân một người đi vào.

- Dừng lại cho ta! Hoàng Phủ Long hét lớn một tiếng, trên người hắn như có hư ảnh của rồng hiện lên, hai tay nâng miệng rồng, lực lượng vô tận giữ ở đó, không để miệng rồng khép lại.

- Gràooo... Khí tức huyết mạch vô cùng tận phóng lên, hai mắt Hoàng Phủ Long trợn trừng như muốn nứt ra, tốc độ khép lại của miệng rộng chậm lại, nhưng tiếng ùng ùng vẫn vang lên, tuy chậm nhưng không dừng.

- Các ngươi cần phải nhanh lên! Hoàng Phủ Long cắn răng, toàn thân nổi gân xanh, từng đường rõ nét. Dùng lực lượng hai tay, hắn chống đỡ miệng rồng.

Từng thân hình lóe lên mà tới, khi thấy Hoàng Phủ Long nâng tay chống miệng rồng, tất cả đều sửng sốt, vừa nhìn lại thi thể đầy mặt đất liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

- Cửa vào, nơi này chính là cửa vào. Thân hình mọi người lóe lên, theo bên cạnh Hoàng Phủ Long mà chui vào trong miệng rồng, dù nó đang chậm rãi khép lại nhưng vẫn đủ để chứa được vài người.

- Thật sự là cửa vào, chúng ta tiến vào thôi! Một giọng nói từ trong đó truyền ra, mọi người liền sáng ngời hai mắt, giống như điên mà lao vào trong.

- Ai tới giúp ta chống đỡ nơi này, như vậy người của tông môn các ngươi mới có thể tiến vào. Hoàng Phủ Long thét lớn, miệng rồng ép xuống làm cho thân hình hắn có chút cong lại.

- Ồ!? Nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Long, mọi người nhếch miệng cười, đột nhiên đánh một chưởng về phía Hoàng Phủ Long.

Một tiếng nổ vang lên, thân hình Hoàng Phủ Long kịch liệt rung lên, hai chân hắn quỵ xuống, nhưng vẫn nâng cửa miệng, hắn tức giận mắng: - Khốn kiếp! Ki a....

Khí tức kủng bố cuộn trào, giống như là nộ long gào thét, nhưng đối phương đã lao vào trong miệng rồng, căn bản không để ý tới sống ch.ết của Hoàng Phủ Long. Chỉ cần tiến vào trong, bọn họ đã thấy đủ rồi, những kẻ khác ch.ết bên ngoài, như vậy thì cung điện Hoàng giả liền thuộc về bọn họ.

Người người liên tục vọt tới, tiến vào trong mộ địa, trước khi tiến vào thì bọn chúng rất hòa thuận, sợ Hoàng Phủ Long buông tay, thì không ai vào được. Nhưng khi vào trong rồi, bọn chúng liền lộ ra bộ mặt dữ tợn, chưởng lực cường hãn trực tiếp đánh lên người Hoàng Phủ Long.

Chỉ trong chốc lát, Hoàng Phủ Long đã chịu công kích của mười mấy người, sắc mặt hắn trở nên dữ tợn,toàn thân đều là vết máu, thân hình đã quỵ gối trên đất.

- Gràooo.... Lực huyết mạch kinh khủng trở nên điên cuồng, chân long ẩn hiện, lượn lờ trên người Hoàng Phủ Long. Hoàng Phủ Long vẫn quỳ trên mặt đất, hai tay vẫn chống lấy miệng rồng, trong mắt lộ ý chí bền bỉ, vì chỉ cần hắn buông ra, mấy người Lâm Phong liền phải ch.ết, phong bạo hủy diệt bên ngoài đã sắp phủ xuống mộ địa Hoàng giả này rồi.

Về phần con đường này, muốn vào thì phải chui mới được, lại có mấy người vọt tới, trong đó có mấy người thấy Hoàng Phủ Long liền sửng sốt, những người này là người của Thiên Trì, trong đó cũng có người Thiên Tuyền Phong..

- Giúp ta... Hoàng Phủ Long nhìn đám người Thiên Trì Tuyết, giọng nói theo máu tươi mà ra, nhìn thấy mà giật mình.

Ánh mắt Thiên Trì Tuyết hơi lộ vẻ chần chừ.

- Giúp hắn một chút! Cuối cùng, Hàn Thu Vũ bên cạnh Thiên Trì Tuyết nói, sau lưng hắn, vũ hồn Thiên Thư hiện lên, hắn đi tới bên cạnh Hoàng Phủ Long, quang mang lóng lánh chiếu ra,trong sách lộ ra một thanh kiếm lơ lửng sắc bén. Hiện tại, hắn muốn làm chỉ là giúp Hoàng Phủ Long tránh khỏi công kích của những người khác. Nếu hắn cùng Hoàng Phủ Long đều chống đỡ miệng rồng, khi đó người ta đánh lén một quyền thì hắn không thể nào đỡ nổi.

- Ta tới coi chừng, các ngươi, ai giúp hắn chống đỡ! Hàn Thu Vũ nhìn đám người Thiên Trì quát lớn, chỉ thấy từng thân ảnh khom người chui vào trong miệng rồng, cũng không có ai xuất thủ chống đỡ miệng rồng cùng Hoàng Phủ Long, quá nguy hiểm.

- Mọi người nhanh chóng tiến vào mộ Hoàng giả đi, nhận được bảo vật của Hoàng giả mới là điểm mấu chốt cho Thiên Trì quật khởi! Một thanh âm lạnh lùng vang lên, là Bách Lý Hề. Dứt lời, hắn lạnh lùng liếc nhìn Hoàng Phủ Long một cái, sau đó liền trực tiếp tiến vào trong mộ địa.

Không phải người Thiên Trì thì căn bản không nghĩ hỗ trợ, không bỏ đá xuống giếng là vì không muốn làm trễ nải thời gian, tiến vào mộ Hoàng giả quan trọng hơn, nếu chậm sợ sinh biến. Người Thiên Trì cũng không mấy ai giúp Hoàng Phủ Long, trước mắt là mộ Hoàng giả, có ai không động tâm, ngay cả Thiên Trì Tuyết cũng chần chừ một chút rồi tiến vào mộ địa. Bách Lý Hề nói có lý, cường đại bản thân chính là giúp Thiên Trì cường thịnh, trong nội tâm của nàng đã mơ hồ có chút ghen tị với Lâm Phong. Nàng là Thánh nữ Thiên Trì, hiện giờ đã không còn quang huy như trước, ích kỷ trong lòng luôn quấy phá.

Nhưng cũng có vài người Thiên Trì lưu lại, bọn họ bị Hoàng Phủ Long đả động, yên lặng đứng bên người hắn. Như vậy, dù không tiến vào trong mộ địa trước tiên, nhưng bọn họ sẽ không thẹn với lương tâm, đợi đến khi Hoàng Phủ Long không chống đỡ được nữa thì lại vào cũng không muộn.

- Đại Hại Trùng! Quân Mạc Tích cùng Vũ Thiên Cơ chạy tới trước tiên, thấy bộ dáng hiện giờ của Hoàng Phủ Long, hai người kinh hãi, nhanh chóng vọt tới, cùng Hoàng Phủ Long chống đỡ miệng rồng hạ xuống.

- Cửu Ngũ Chí Tôn! Đường tại chín con rồng này, miệng của con thứ năm mới là thật, khốn kiếp! Vũ Thiên Cơ tức giận mắng một tiếng, phẫn hận không thôi. Phong bạo hủy diệt bên ngoài càng lúc càng mãnh liệt, trời đất quay cuồng, không gian vỡ nát, gần như hủy diệt hết thảy.

- Chống đỡ không được bao lâu nữa rồi, sao còn chưa tới! Quân Mạc Tích gấp gáp nói, nói xong thì bọn họ liền thấy mấy thân ảnh, nhưng không phải là Lâm Phong, mà là người Đông Hải Long Cung, Ngao Giao cùng với mấy người Đoàn Vô Nhai.

Thấy một màn trước mắt, nhóm người này cũng trầm mặc, khom người an tĩnh tiến vào, trước khi tiến vào trong mộ địa, tất phải rất cẩn thận.

- Cẩn thận bọn chúng! Vũ Thiên Cơ truyền âm nói, trong lòng hắn có chút cố kỵ, hắn sợ những kẻ này trực tiếp xuất thủ, như vậy nguy cơ cực lớn.

Quả nhiên, sau khi những kẻ này tiến vào trong miệng rồng liền cười lạnh, làm cho người ta cảm giác lạnh lẽo. Cũng đúng lúc này, cách đó không xa, Vân Phi Dương cùng Lâm Phong và Đường U U đã xuất hiện, bọn họ lòng vòng một hồi mới được Vân Phi Dương khó khăn tìm được, lúc đó còn đang đi trong phong bạo.

- Nhanh vào đi! Vũ Thiên Cơ điên cuồng hét lớn, sau đó liền run rẩy, hai tay buông ra miệng rồng, thân hình thối lui vào trong. Một luồng khí tức lạnh lẽo tịch diệt cuồn cuộn đánh về bọn họ, trên người Vũ Thiên Cơ bộc phát ra tinh quang bất diệt.

- Ah!.... Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, vẫn có người bị âm sát khí cắn nuốt, nhưng Vũ Thiên Cơ đã kịp thời chắn trước mặt mọi người, sát khí âm lãnh đụng lên chùm sáng tinh thần, nhưng không thể làm gì được nó.

Về phần Lâm Phong, khi thấy Vũ Thiên Cơ có động tác như thế liền hiểu được, ba người hóa thành lưu quang, nháy mắt đã tiến vào trong miệng rồng, kéo Hoàng Phủ Long cùng Quân Mạc Tích lui về sau.

- Ầm! Một tiếng rầm cực lớn vang lên, tất cả mọi người đều run rẩy, miệng rồng hoàn toàn khép lại, hết thảy đều bị phong kín, người bên ngoài, chờ đợi bọn họ chính là hủy diệt.

Còn người tiến vào trong miệng rồng, thân hình chớp động, theo con đường sâu thẳm mà tiến về phía trước. Khi bọn họ đi hết con đường, tia sáng chiếu lên người, bọn họ thở dài một hơi, nhìn tòa cung điện mênh mông này, mộ địa Hoàng giả!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.