Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 844: Thái Độ Của Thiên Tuyền Phong



Kiếm Phong Tử từ trên ép xuống, cả người như một thanh kiếm tuyệt thế, không gì không phá, muốn hủy diệt hết thảy những gì ngăn cản phía trước, kẻ nào cản liền giết kẻ đó. Người như kiếm, quanh thân lão tràn ngập uy áp của kiếm, kiếm khí vô cùng vô tận, như muốn biến toàn bộ không gian thành kiếm vực của riêng mình.

- Động thủ!

Mọi người kinh hãi, không ngờ Kiếm Phong Tử Thiên Tuyền Phong này lại trực tiếp xuất thủ với Tôn giả Thiên Xu Phong, không chút kiêng kỵ gì, coi trời bằng vung. Ngươi làm nhục Thiên Tuyền Phong, ta cho đệ tử Thiên Xu Phong vạn kiếm xuyên tim, ngay cả Tôn giả, ta cũng muốn động. Tôn giả Thiên Xu Phong lộ vẻ mặt khó coi, giận tới toàn thân run rẩy, lão vốn mượn cơ hội này tới sinh sự, không nghĩ tới lão chưa kịp động thủ mà giờ Kiếm Phong Tử đã công kích rồi.

- Tốt!

Tốt lắm! Tôn giả Thiên Xu Phong lạnh mặt, trên người lão phát ra khí tức huyết mạch kh.ủng bố, cường giả Tôn Vũ cảnh có thể biến máu tươi thành huyết mạch, sử dụng lực huyết mạch vô cùng cường thịnh, di truyền ngàn năm, huyết khí bản thân lại càng thêm mạnh mẽ, khí thế phóng tới tận trời. Lúc này, mọi người cảm giác được, trên người Tôn giả Thiên Xu Phong tràn ngập huyết khí, như trường giang, như sóng trào.

- Xẹt xẹt.

. Tiếng vang đáng sợ truyền ra, Kiếm Phong Tử như một thanh kiếm tuyệt thế ép tới, trên mi tâm của lão, một tia sáng chói mắt lóe lên, là một tia sáng hình kiếm màu bạc, nhanh như tia chớp nhắm về mi tâm Tôn giả Thiên Xu Phong mà đi, như một tia sét giết người vô hình. Mọi người kinh hãi không thôi, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. Tất cả đều nghe danh kẻ điên Kiếm Phong Tử của Thiên Tuyền Phong, nhưng không nghĩ tới lão lại điên cuồng tới mức độ này. Dám tế ra cả thần niệm lợi kiếm đâm vào thần thức của Tôn giả Thiên Xu Phong. Loại thủ đoạn công kích thần niệm này so với chân nguyên tranh đấu càng thêm đáng sợ hơn, nếu không tốt liền có thể xóa đi thần thức, khiến người ta hồn phi phách tán.

- Ah… Tôn giả Thiên Xu Phong giận dữ trợn to mắt, bộc phát ra tinh mang chói mắt.

- Kiếm Phong Tử, ngươi khinh người quá đáng.

Tại mi tâm Tôn giả Thiên Xu Phong, một luồng thần niệm bá đạo cuồn cuộn lao ra, thần niệm của lão như hóa thành hồ lớn, tại trong không gian nhỏ hẹp nhưng thần niệm như cuốn theo sóng lớn ngập trời, điên cuồng bay về lợi kiếm thần niệm của Kiếm Phong Tử. Giờ khắc này, mọi người đều cảm thấy hồn phách run rẩy, thủ đoạn thần niệm đáng sợ này nếu đánh lên người bọn họ, tuyệt đối có thể hủy diệt ý thức của bọn họ trong nháy mắt. Lợi kiếm đâm vào trong hồ, sóng nổi lên ngập trời, lưỡi kiếm màu bạc mang theo ánh sáng chói mắt, không gì không phá, không nơi nào không thể diệt. Tại mi tâm Tôn giả Thiên Xu Phong phát ra hào quang, hai mắt lão cũng nhắm lại, tập trung toàn bộ tâm thần trên thần niệm, chống lại một kiếm thần niệm đáng sợ kia. Từng đợt sóng gió động trời rầm rầm lao ra, thần niệm gào thét làm cho hồn phách mọi người run rẩy, hai tai ông ông không ngừng, giống như có vô số con kiến chui vào tai, cực kỳ khó chịu. Đây chỉ là sóng thần niệm gào thét, vậy mà đã làm họ không chịu nổi rồi. Từng đợt sóng gầm từ mi tâm Tôn giả Thiên Xu Phong lao ra, lợi kiếm màu bạc rốt cục chậm lại, bị sóng lớn kia đánh thẳng vào.

- Hừ!

Một tiếng hừ từ miệng Kiếm Tôn giả phát ra, giống như tiếng sét, ngay sau đó, mi tâm lão phát ra quang mang chói mắt, từng tia lợi kiếm lại phóng ra, dung hợp với thanh lợi kiếm phía trước, uy áp kinh khủng làm cho mọi người như tùy thời đều có thể bị hồn phi phách tán. Hồ lớn ngập sóng kia nhanh chóng tan biến, lợi kiếm đâm vào mi tâm Tôn giả Thiên Xu Phong. Thân hình Tôn giả Thiên Xu Phong run rẩy kịch liệt, trên trán đã tràn ngập mồ hôi, dù nhắm hai mắt nhưng sắc mặt lại có chút dữ tợn. Kiếm Tôn giả vọt tới, từ trên hư không tiếp tục ép xuống, thần mang chói mắt áp đảo hết thảy, kiếm vô cùng tận đâm về Tôn giả Thiên Xu Phong.

- Ah… Một tiếng hét thảm vang lên, mọi người liền thấy hai mắt, lỗ mũi, lỗ tai của Tôn giả Thiên Xu Phong kia đều tràn ra máu tươi, thất khiếu chảy máu, cực kỳ kinh khủng.

- Đồ điên, quá điên rồi!

Tất cả đều kinh hãi không thở nổi, vậy mà lại làm cho Tôn giả Thiên Khu Phong thất khiếu chảy máu, chẳng lẽ vị Kiếm Phong Tử này muốn giết Tôn giả Thiên Xu Phong luôn sao? Đồng thời, bọn họ cũng khiếp sợ với thực lực của Kiếm Tôn giả, vị Tôn giả Thiên Xu Phong kia vốn không phải đối thủ của lão.

- Ầm!

Sóng khí cuồn cuồn đánh lên người Tôn giả Thiên Xu Phong, đánh lão bay ra, đụng lên đám đệ tử Thiên Xu Phong, thân hình không thể đứng vững. Tôn giả Thiên Xu Phong mở mắt, lộ ra thần sắc khuất nhục cùng lửa giận, gạt tay tên đệ tử vịn mình, lão đứng thẳng người lên, lại phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt lão trắng bệch, dữ tợn kinh khủng.

- Đường đường là Tôn giả Thiên Xu Phong lại đi vũ nhục một đệ tử Huyền Vũ cảnh Thiên Tuyền Phong ta.

Ngươi thật sự mặt dày, quả thực là sỉ nhục của Thiên Trì. Nếu không niệm tình đều là người Thiên Trì, hôm nay ta liền lấy mạng ngươi. Ý Thiên Xu Phong thế nào thì để để Thiên Xu Tử trực tiếp tới đây nói chuyện, ngươi còn chưa đủ tư cách, cũng chỉ có thể khi nhục đệ tử bình thường của Thiên Tuyền Phong ta mà thôi! Kiếm Phong Tử mắng to làm cho sắc mặt Tôn giả Thiên Xu Phong càng thêm khó coi, đường đường là một Tôn giả lại bị nhục nhã như thế, có thể nói mặt mũi lão hoàn toàn mất hết. Thậm chí Kiếm Phong Tử còn uy hϊế͙p͙ muốn lấy mạng lão, chỉ niệm tình cùng người Thiên Trì mới không giết.

- Đúng là một kẻ điên táo bạo!

Có người thầm nghĩ trong lòng, vị Tôn giả Kiếm Phong Tử quá táo bạo rồi, nếu thật sự chọc giận lão, nói không chừng lão dám ra tay giết ch.ết cả Tôn giả.

- Lâm Phong rất may mắn, vậy mà lại được Kiếm Phong Tử đối đãi như thế, nếu không có Tôn giả che chở, e rằng hắn đã bị người Thiên Xu Phong mang đi rồi!

Có vài người cảm thấy chuyện này phi thường khó giải quyết. Tuyết Tôn giả cùng Kiếm Phong Tử đã ra mặt vì Lâm Phong, không tiếc trở mặt với Thiên Xu Phong, đánh trọng thương Tôn giả Thiên Xu Phong. Từ đó đủ nhìn ra quyết tâm của Thiên Tuyền Phong. Bọn họ sẽ không để bất luận kẻ nào động tới môn hạ kiệt xuất nhất của mình.

- Kiếm Phong Tử nói rất đúng, để Thiên Xu Tử tự mình tới một chuyến.

Nếu không, hôm nay người Thiên Xu Phong cũng ở lại Thiên Tuyền Phong ta đi! Lại một giọng nói giận dữ vang lên, trong hư không như có một luồng hỏa diễm hừng hực thiêu đốt. Một thân ảnh hiện ra, đó rõ ràng là vị Tôn giả thứ ba của Thiên Tuyền Phong, Hỏa Tôn giả! Giờ phút này, toàn thân Hỏa Tôn giả bao trùm trong lửa nóng hừng hực, nhưng ánh mắt lại băng hàn lạnh lùng, nhìn nhóm người Thiên Xu Phong:

- Vây đại điện của Thiên Tuyền Phong, sinh sự từ việc không đâu, một Tôn giả lại vận dụng thần niệm công kích đệ tử Thiên Tuyền Phong ta.

Thật là uy phong đó, nếu Thiên Xu Tử không nói cho rõ ràng, vậy thì tất cả đều ở lại Thiên Tuyền Phong làm khách đi! Thanh âm của Hỏa Diễm Tôn giả lộ ra mấy phần bá đạo, không chỉ có Kiếm Phong Tử tức giận, lão cũng thật sự nổi giận. Lúc trước, một mạch Thiên Tuyền Phong sa sút, bọn họ luôn nhẫn nhịn những Tuyết Phong khác, dù Thiên Xu Phong vây khốn đại điện chủ phong trên Thiên Tuyền Phong mà bọn họ vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Nhưng hình như càng nhân nhượng thì người khác càng lấn tới, coi trời bằng vung, không thèm để ý tới Thiên Tuyền Phong rồi. Đường đường một Tôn giả lại dùng thần niệm đối phó với một Huyền Vũ cảnh như Lâm Phong. Khinh người quá đáng, nếu Thiên Tuyền Phong không làm ra hành động nào, e là môn hạ đệ tử đều không thể ngẩng đầu lên nổi. Lâm Phong mang đệ tử Thiên Tuyền Phong vào Bí Cảnh, vì Thiên Tuyền chiêu dụ nhiều thiên tài như thế, tất cả đều chiếm được trọng bảo, lại thêm thiên phú xuất chúng, mỗi người khi trưởng thành đều sẽ rất đáng sợ. Đây chính là dấu hiệu quật khởi của Thiên Tuyền Phong, họn họ phải nói cho toàn bộ Thiên Trì biết, Thiên Tuyền Phong sẽ không bao giờ yên lặng nữa!

- Các ngươi khinh người quá đáng!

Tên Tôn giả Thiên Xu Phong nhìn ba vị Tôn giả Thiên Tuyền Phong, sắc mặt xanh mét. Kiếm Phong Tử đánh cho đệ tử Thiên Xu Phong bị thương, còn dùng thần niệm công kích lão, làm cho hồn phách lão bị thương nặng. Bây giờ, Hỏa Diễm Tôn giả lại đứng ra khi nhục bọn họ, muốn giữ họ lại trên Thiên Tuyền Phong.

- Chúng ta khinh người quá đáng? Trí nhớ của ngươi thật không tốt, không biết kẻ nào coi chúng ta trầm mặc là mềm yếu, cho rằng Thiên Tuyền Phong chúng ta dễ khi nhục!

Hỏa Diễm Tôn giả tỏ vẻ bá đạo, tình hình hoàn toàn ngược lại so với lúc trước. Mời vừa rồi, người Thiên Xu Phong đều to mồm lớn lối, khi nhục Thiên Tuyền Phong. Bây giờ, ba vị Tôn giả Thiên Tuyền Phong đều xuất hiện, toàn lực bảo vệ Lâm Phong, khi nhục lại Thiên Xu Phong, đây là một loại thái độ, là thái độ của Thiên Tuyền Phong bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.