Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 847: Truyền Thừa



lòng những vị Tôn giả của các phong khác cũng hiểu được hàm nghĩa của viên tinh thần thạch này có ý vị thế nào đối với Thiên Tuyền Phong. Hiện tại, ngoài đại điện chủ của Thiên Tuyền Phong đã tụ tập vô số đệ tử Thiên Tuyền Phong, có nhiều Huyền Vũ cảnh, cũng có rất nhiều Thiên Vũ cảnh, bọn họ thấy sắc mặt khiếp sợ của các vị Tôn giả, trong lòng như đang nhớ lại một đoạn bí ẩn có liên quan tới Thiên Tuyền Phong, viên đá kia chẳng lẽ là… Tuyết Tôn giả chậm rãi bước tới gần Lâm Phong, lão vung tay, viên tinh thần thạch bay ra ngoài. Nó đột nhiên phóng to, hóa thành một tảng đá vô cùng khổng lồ. Trên tảng đá có những đường vân kỳ dị, như quỹ tích sao trăng trên trời cao, thần bí khó lường. Toàn thân tảng đá phát ra tia sáng chói mắt.

- Đây là.

. đường vân thánh văn! Lâm Phong kinh hãi nhìn tảng đá trước mắt, hình như người Thiên Trì rất coi trọng tảng đá này. Phía trước tảng đá có khắc hai chữ Thiên Tuyền rất to. Chữ viết rõ ràng, bút lực hùng hồn, từ trên chữ như có thể cảm giác được lực lượng của người viết. Nhưng trên chữ viết cứng cáp có lực này là chỉ tạo thành một vết mở trên tảng đá, điều này đủ thấy sự cứng rắn của tảng đá kia rồi.

- Thiên Tuyền thạch, là Thiên Tuyền thạch!

Thiên Xu Tử cứng đờ người, lộ vẻ ngạc nhiên, chăm chú nhìn Thiên Tuyền Thạch trước mặt Lâm Phong, trong đôi mắt lộ ra mấy phần động tâm. Thiên Trì có thất phong, cụ thể đã không biết truyền qua bao nhiêu năm tháng, là nhiều đời tổ tiên dùng thực lực đáng sợ mở ra thịnh cảnh Thiên Trì. Mà đời trước để lại, ngoài một Thiên Trì cường thịnh như hôm này, mỗi một tòa trong thất phong đều có một bảo vật truyền thừa. Bảo vật truyền thừa của Thiên Tuyền Phong chính là một tảng đá, do tổ tiên của Thiên Tuyền Phong lúc cường thịnh nhận được mà truyền thừa lại. Có năng lực thần thông đáng sợ, là bảo vật truyền thừa bí ẩn nhất trong thất phong. Cho dù sáu lãnh tụ khác cũng không hiểu rõ ràng nó có uy năng gì, chỉ có người thừa kế Thiên Tuyền Thạch mới chính thức biết được thần thông trong Thiên Tuyền thạch. Lãnh tụ đời trước, cũng là sư tôn của Tuyết Tôn giả, Hỏa Tôn giả cùng Kiếm Tôn giả. Người này lúc trẻ thì rất bình thường, ở trong Thiên Tuyền Phong không mấy xuất chúng, thậm chí nhiều người không ngờ ông ấy sẽ trở thành nhân vật lãnh tụ của Thiên Tuyền Phong. Nhưng rốt cuộc ông ta lại trở thành người thừa kế Thiên Tuyền Phong, nhận được Thiên Tuyền thạch, thiên phú trở nên cực kỳ đáng sợ, tu vi đột nhiên tăng mạnh, tiến triển cực nhanh, trên toàn Thiên Trì cơ hồ không có người nào có thể tranh phong cùng ông ấy. Nhưng lúc sư tôn ba vị Tôn giả đang cường thịnh thì đột nhiên mất tích. Cho nên nhất mạch Thiên Tuyền Phong mới xuống dốc, rất nhiều người đều cho rằng Thiên Tuyền thạch đã thất truyền rồi, không nghĩ tới Thiên Tuyền thạch lại ở trong tay Tuyết Tôn giả.

- Lâm Phong, quỳ xuống!

Trong không gian vang vọng tiếng quát của Tuyết Tôn giả, lão nghiêm túc nhìn Lâm Phong. Thấy ánh mắt nghiêm túc của Tuyết Tôn giả, trong lòng Lâm Phong có hơi run rẩy, lại nhìn qua Thiên Tuyền thạch, hắn do dự. Nhưng khi nhìn lại Tuyết Tôn giả vừa nghiêm nghị lại lộ vẻ tiêu điều, trong đó lại càng ẩn chứa mong đợi thật sâu, điều này đã xúc động trái tim hắn. Khẽ khom gối, Lâm Phong quỳ một chân trên đất, quỳ gối trước mặt Thiên Tuyền thạch thần bí kia.

- Lâm Phong, khối Thiên Tuyền Thạch này là tâm huyết của lịch đại tiên hiền của Thiên Tuyền nhất mạch, chứng kiến sự thịnh vượng và cả suy bại của Thiên Tuyền Phong, cũng đại biểu cho truyền thừa của Thiên Tuyền Phong.

Tuyết Tôn giả nghiêm túc nói, nếu Lâm Phong vẫn không hiểu được ý tứ của lão thì đúng là quá ngu rồi, nhưng hắn cảm giác hơi khó tin, chuyện này tới quá đột ngột. Không chỉ Lâm Phong, những người khác cũng đều bị hành động của Tuyết Tôn giả làm cho ngớ người, không biết làm sao! Thiên Tuyền thạch đại biểu cho truyền thừa Thiên Trì nhất mạch!

- Không thể!

Thiên Xu Tử gầm lên:

- Sao ngươi có thể làm qua loa như thế, Thiên Tuyền thạch này đại biểu cho Thiên Tuyền nhất mạch, Thiên Xu Phong phản đối ngươi làm vậy, ngươi coi truyền thừa của Thiên Tuyền nhất mạch như trò đùa, ta đề nghị Thiên Trì đoạt Thiên Tuyền Thạch lại, giao cho Tuyết Phong khác!

- Ngươi câm miệng!

Tuyết Tôn giả lạnh lùng nói:

- Thiên Tuyền thạch này là tượng trưng của Thiên Tuyền nhất mạch, ta thân là người đứng đầu Thiên Tuyền nhất mạch, tự nhiên phải để ta ra quyết định người thừa kế.

Nếu ngươi còn nói đoạt Thiên Tuyền thạch lần nữa, tham lam muốn cướp vật tượng trưng của Thiên Tuyền nhất mạch. Vậy thì dù ta lưng gánh tội danh cũng phải khai chiến cùng Thiên Xu Phong các ngươi! Thiên Tuyền thạch tượng trưng cho Thiên Tuyền nhất mạch, há có thể cho phép Thiên Xu Tử khinh nhục, lão lại dám nói đoạt lại Thiên Tuyền thạch, giao cho những tòa phong khác.

- Hừ!

!! Thiên Xu Tử hừ một tiếng, đưa mắt nhìn lên Thiên Cơ lão nhân trong hư không, lão nhân chỉ bình tĩnh nhìn Tuyết Tôn giả, không có ý can thiệp vào. Thiên Tuyền thạch do tổ tiên truyền xuống, là tượng trưng cho truyền thừa của Thiên Tuyền nhất mạch. Lão không có tư cách can thiệp. Nếu không chính là bất kính đối với tổ tiên Thiên Trì.

- Thiên Trì đã truyền thừa nhiều năm như vậy nhưng trước kia, ta chưa từng nghe nói qua người được lập thành người thừa kế chỉ có tu vi Huyền Vũ cảnh.

Ngươi đã định xuống người thừa kế của Thiên Tuyền nhất mạch, nếu hắn ra ngoài bị giết ch.ết, Thiên Tuyền thạch bị thất lạc, vậy ngươi chính là tội nhân thiên cổ của Thiên Tuyền nhất mạch! Thiên Xu Tử gào thét.

- Luôn phải có tiền lệ, ta khai sáng lịch sử của Thiên Tuyền nhất mạch thì có gì không thể!

Tuyết Tôn giả lạnh lùng đáp trả.

- Lâm Phong, từ hôm nay trở đi, ta giao Thiên Tuyền thạch truyền thừa cho ngươi, từ nay về sau, ngươi là người thừa kế của Thiên Tuyền Phong, cũng có thể nói là lãnh tụ của Thiên Tuyền Phong!

Ngươi phải nhớ kỹ! Tuyết Tôn giả lại nhìn về Lâm Phong, nghiêm túc nói.

- Tiền bối, ta… Lâm Phong cảm giác kinh ngạc, hắn chỉ mới Huyền Vũ cảnh, sao có thể thừa kế Thiên Tuyền nhất mạch!

- Không cần nhiều lời nữa, sư huynhh đã nói tin tưởng với thiên phú của Vũ Thiên Cơ, rất hiểu tâm tính của Vũ Thiên Cơ.

Mà ta cũng rất rõ ràng đối với thiên phú và tâm tính của ngươi, Lâm Phong, ta tin tưởng ngươi, tin ngươi có thể mang về vinh quang cho Thiên Tuyền nhất mạch! Tuyết Tôn giả chậm rãi nói làm cho Lâm Phong cảm thấy ấm áp khó nói thành lời. Hai chữ tin tưởng sao mà đơn giản, nhưng muốn làm được thì phải hạ quyết tâm lớn cỡ nào. Tuyết Tôn giả giao cả vận mệnh của Thiên Tuyền nhất mạch vào trong tay hắn!

- Tại Thiên Tuyền Phong, thiên phú của ta không bằng sư đệ Kiếm Phong Tử.

Nhưng trước khi sư tôn rời đi lại không giao Thiên Tuyền thạch cho sư đệ mà lại giao cho ta. Đó là vì sư đệ làm việc tùy tâm, có chút l.ỗ mãng, mà ta thì trầm ổn hơn hắn nhiều. Tuy nhiên Thiên Tuyền thạch trong tay ta chỉ phung phí của trời mà thôi, việc sư tôn cần ta làm chính là tìm được người thừa kế thích hợp với Thiên Tuyền thạch. Lâm Phong, khi ngươi vừa xuất hiện, ta từng suy nghĩ qua, hôm nay thời cơ đã đến, cũng là lúc ta giao nó cho ngươi! Giọng điệu của Tuyết Tôn giả nhu hòa hơn mấy phần, sư tôn lão từng nói với lão, nếu gặp được thời cơ thì nhất định phải quyết đoán. Lão hiểu được dụng ý của sư tôn, một vài thiên tài thông thiên thật sự, sau khi lớn lên nhất định sẽ không để ý tới Thiên Tuyền nhất mạch!

- Lâm Phong, ta đã giải khai liên lạc với Thiên Tuyền thạch, ngươi dùng máu tươi nhỏ lên trên Thiên Tuyền thạch, máu của ngươi chính là lời thề tiếp nhận truyền thừa Thiên Tuyền nhất mạch!

Lâm Phong trở nên nghiêm nghị, cảm thấy trong lòng có chút nặng nề, nhưng hắn vẫn đứng dậy, phá vỡ ngón tay, ý thức vụt ra. Quang mang trên Thiên Tuyền thạch càng thêm chói mắt, lời thề bằng máu dung nhập vào trong Thiên Tuyền thạch, tiếp xúc đại biểu của truyền thừa. Rất nhanh, Lâm Phong cảm giác được, mình và Thiên Tuyền thạch tạo thành liên lạc kỳ diệu. Thiên Tuyền thạch lộ ra khí tức thần bí, như có lực lượng kỳ diệu.

- Truyền thừa!

Tất cả ánh mắt đều tập trung tại đó, trong lòng đều sinh ra cảm giác khác thường. Không ngờ bọn họ lại được chứng kiến truyền thừa Thiên Tuyền nhất mạch. Hôm nay, theo một ý nghĩa nào đó, Lâm Phong đã trở thành lãnh tụ nhất mạch Thiên Tuyền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.