Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 849: Trấn áp



- - Tuyết Tôn giả nhìn thấy cả người Lâm Phong tản ra ngạo khí, khóe miệng không khỏi mỉm cười.

- Ngươi đã đồng ý, vậy chiến đi!

Giữa hư không, Thiên Cơ lão nhân gật đầu, chậm rãi nói.

- Nếu Lâm Phong nguyện ý nhận khiêu chiến, vậy chuẩn bị cho tốt.

Tuy nhiên, Vũ Thiên Cơ vừa mới đột phá đến Thiên Vũ cảnh, hiện giờ đang trong giai đoạn củng cố tu vi, không tham gia được lần khảo nghiệm này của Lâm Phong, vậy năm đệ tử thân truyền của năm Tuyết Phong khác hợp lực khảo nghiệm Lâm Phong đi!

- Ta không ý kiến!

Thiên Xu Tử lộ ý cười, năm người thì năm người, trong đó có bốn người Thiên Vũ cảnh, cho dù áp chế tu vi tại Thiên Vũ cảnh tầng một, cũng không phải người mà Lâm Phong có thể chống cự. Hơn nữa, Lâm Phong chỉ là một tên Huyền Vũ cảnh đỉnh cao, gã không tin Lâm Phong có thể chống đỡ thời gian một nén nhang.

- Vân Thanh, lần khảo nghiệm này trọng đại, quan hệ đến tương lai một mạch Thiên Tuyền, ngươi phải dốc hết toàn lực, không được nương tay.

Nếu Lâm Phong có thể duy trì, có nghĩa hắn có tư cách gánh vác một mạch Thiên Tuyền. Nếu như hắn không thể, mà ngươi lại hạ thủ lưu tình, sẽ chậm trễ một mạch Thiên Tuyền. Thiên Xu Tử nói với Tử Vân Thanh, đệ tử thân truyền Thiên Xu Phong, mang theo vài phần đại nghĩa, vì Thiên Trì suy xét.

- Vân Thanh nhất định dốc hết toàn lực!

Tử Vân Thanh khẽ gật đầu với Thiên Xu Tử, trong ánh mắt lộ ra tia sắc bén. Cũng cùng lúc này, bốn người khác cũng chậm rãi từ đám người đi ra, năm người hơi thở khác biệt, đứng đó cũng làm người ta cảm giác kỳ diệu, dường như cùng thiên địa một thể, có thể mượn sức mạnh của thiên địa hóa thành sức mạnh cho bản thân.

- Tự các ngươi áp chế tu vi của mình, không được sử dụng thực lực vượt qua Thiên Vũ cảnh tầng một.

Thiên Cơ lão nhân nói với năm người, năm người phía dưới khẽ gật đầu, vây quanh Lâm Phong, ánh mắt bình tĩnh. Bọn họ đương nhiên sẽ toàn lực ứng phó, trận chiến này không chỉ quan hệ đến một mạch Thiên Tuyền, đồng dạng cũng liên quan đến vị trí của bọn họ, vinh quang ngọn núi chính. Nếu năm đệ tử thân truyền của các phong cũng không thể áp chế Lâm Phong tu vi Huyền Vũ cảnh, vậy thanh danh bọn họ coi nói chơi rồi.

- Bắt đầu đi!

Thiên Cơ lão nhân mở miệng, tay vung lên, hư không xuất hiện một nén nhang hư ảo, đang chậm rãi thiêu đốt, Lâm Phong chỉ cần chống đỡ thời gian một nén nhang này là xong.

- Sư đệ, cẩn thận!

Một giọng nói truyền ra, thân hình Tử Vân Thanh chớp động, đánh ra một chưởng đến Lâm Phong. Một chưởng này áp bách không gian, phát ra tiếng nổ vang, tiếng gió khủn.g bố tàn sát, bay tới Lâm Phong, khiến hắn sinh ra ảo giác, dường như cả mảnh thiên địa chỗ Tử Vân Thanh đều áp bách đập tới hắn, thiên địa gần như sụp đổ. Đây là lực lượng Thiên Vũ, tùy ý một kích có thể mượn dùng sức mạnh thiên địa, uy lực vô cùng. Mấy người khác cũng đều triển khai đại chiêu, đánh ra một chưởng dò xét. Lập tức bốn phương tám hướng, vô tận áp bách đánh tới phía Lâm Phong, khiến Lâm Phong có loại cảm giác hít thở không thông, dường như thân thể của hắn cũng sắp bị đè nát. Lâm Phong chuyển bước chân, thân như ảo ảnh, bắt đầu chạy trong không gian áp bách đáng sợ kia. Mỗi một bước đều là cực kỳ huyền diệu, khó khăn lắm né qua nơi uy áp cường thịnh, nhanh như thiểm điện. Cả người đều nối thành một chuỗi bóng dáng hư ảo, nắm không được, tiêu dao giữa đất trời. Chỉ trong nháy mắt, Lâm Phong thoát ra khỏi phạm vi công kích của năm người, nhanh đến không kịp nhìn, khiến nhiều người cũng xem không hiểu được chuyện gì xảy ra.

- Hả? Ánh mắt Thiên Cơ lão nhân cùng rất nhiều Tôn giả dừng trên mặt tuyết.

Nơi Lâm Phong vừa rồi lướt qua, để lại từng dấu chân nông mờ, không cùng một dạng. Những dấu chân tùy ý đó của Lâm Phong dường như lại có một loại đồ án kỳ diệu gắn bó, bọn họ liếc mặt một cái đã có thể cảm giác được sự kỳ diệu trong đó. Đương nhiên, cũng chỉ có những Tôn giả bọn họ có thể nhìn thấu, những người khác căn bản sẽ không chú ý, có liếc nhìn qua cũng không xem ra cái gì. Thân pháp năm người kia cũng rất mạnh, trong nháy mắt Lâm Phong lóe lên, toàn bộ cùng bắt đầu chuyển động, ý chí cường đại nở rộ, trong hư không, có năm loại lực lượng ý chí bất đồng áp bách trên người Lâm Phong.

- Đóng băng!

Một người trong đó mãnh liệt quát lớn, hư không lập tức đông lại, băng tuyết chỗ Lâm Phong đúng cũng đóng băng, khí tức hàn băng điên cuồng đánh tới Lâm Phong. Lâm Phong giẫm chân tại, dường như lại biểu diễn bộ pháp kỳ diệu, làm người ta nhìn mà muốn say. Bộ pháp thần kỳ này giẫm đạp hư không, mỗi một bước đều vô cùng kỳ diệu, tránh né những công kích dũng mãnh này nhưng không có nửa điểm chật vật, ngược lại làm cho người ta có một loại cảm giác xinh đẹp, cực kỳ tự nhiên phóng khoáng.

- Đây là Tiêu Dao bộ pháp của Tiêu Dao môn!

Ánh mắt Thiên Cơ lão nhân nhíu lại, chăm chú nhìn Lâm Phong. Tiêu Dao bộ pháp, tuy tu vi tiểu tử này chỉ là Huyền Vũ cảnh đỉnh, nhưng lại có thể sử dụng Tiêu Dao bộ pháp tài tình như thế, biến hóa thất thường, tự nhiên, phóng khoáng linh động, như múa trong trời đất. Khó trách Lâm Phong dám thản nhiên ứng chiến. Hóa ra hắn có Tiêu Dao bộ pháp này. Người này trong Bí Cảnh chắc đã nhiều lần làm việc xấu nha... vậy mà lại đoạt được bí mật bất truyền của Tiêu Dao môn. Lão căn bản sẽ không ngờ tới, Tiêu Dao bộ pháp mà Lâm Phong tu luyện không phải xuất xứ từ Tiêu Dao môn, mà là xuất xứ từ Tiêu Dao Thần tông xa xôi kia, bí pháp vô thượng trong Thần tông, Tiêu Dao Kinh!

- Vù.

.ù..ù!!! Chỉ thấy Lâm Phong tránh thoát vài đạo công kích, thân thể đột nhiên tăng tốc, chạy tới một phương hướng nào đó. Lập tức trong hư không dường như có một kiếm vũ thành hình, kiếm ý khủ.ng bố rung động lòng người, không ngừng phát ra tiếng rít gào. Mà phương hướng Lâm Phong đi tới là vị Huyền Vũ cảnh đỉnh cao duy nhất. Ánh mắt người nọ mở lớn, một cỗ lực lượng ý chí đáng sợ từ trên người phóng thích, áp bách tới Lâm Phong. Ánh mắt Lâm Phong bình tĩnh, mạnh mẽ đánh ra một chưởng, chưởng lực đáng sợ áp bách không gian, giống như một đạo sấm sét, lực lớn vô cùng. Tất cả lực lượng ý chí áp bách đều bị đánh nát, tên đệ tử Huyền Vũ cảnh kia không thể chống lại chưởng lực đáng sợ của Lâm Phong. Uy áp khủ.ng bố ầm ầm giáng lâm trên người đối phương. Lúc này, người nọ cảm thấy hô hấp ngưng lại, lực lượng uy áp đáng sợ khiến y thở dốc. Lâm Phong, lực lượng của hắn sao có thể cường đại đến trình độ này, chỉ là lực lượng uy áp đơn thuần, đã lộ ra một cỗ lực trấn áp hủy diệt, khiến y cảm giác không phải một bàn tay, mà là một ngọn núi đáng sợ đánh tới.

- Ầm!

Chấn động khủn.g bố, thân thể người nọ bị một chưởng Lâm Phong đánh bay ra ngoài, đụng mạnh vào một số người, một người rời khỏi vòng chiến, còn lại bốn người. Ngay thời điểm Lâm Phong đánh bay người này, bốn người khác cũng công kích tới, Lâm Phong đạp chân trên hư không, như mộng huyễn vũ, tuy bỏ chạy nhưng rất tự nhiên, phóng khoáng, nhìn không ra nửa điểm chật vật.

- Đáng giận!

Bốn người thầm mắng một tiếng, lực lượng ào ào tụ họp, truy giết tới phía Lâm Phong. Nhưng bộ pháp Lâm Phong quá kỳ diệu, bọn họ áp chế tu vi tại Thiên Vũ cảnh tầng một, không được vận dụng uy lực Thiên Vũ cảnh tầng hai, nên không thể đuổi kịp Lâm Phong. Thời điểm đó, nén nhang hư ảo đã cháy quá nửa.

- Rác rưởi, chẳng lẽ ngươi chỉ biết trốn sao, quả thực làm mất mặt Thiên Tuyền Phong, ngươi có tư cách gì đạt được đệ tử thân truyền.

Bốn người ngay cả góc áo Lâm Phong cũng không nắm được, bị kích ra lửa nóng. Một người trong số đó lạnh lùng mắng Lâm Phong, thân thể hắn nhanh như tia chớp đánh tới Lâm Phong. Ánh mắt Lâm Phong nhìn qua, nhìn người đang đánh tới, trong ánh mắt tản ra hào quang vô cùng sắc bén.

- Ta không có tư cách, ta đây ngược lại muốn nhìn ngươi có tư cách gì trở thành đệ tử thân truyền một mạch.

Lâm Phong cười lạnh, đột nhiên xoay người, không hề bỏ chạy, bước chân ra, cả người giống như hóa thành một ngọn núi cao nguy nga, từ trên không đè ép xuống. Hắn muốn thử xem, thân thể hắn hiện giờ dũng mãnh đến trình độ nào.

- O.

.o...o..ong!! Một chưởng Lâm Phong hạ xuống từ hư không, người làm nhục Lâm Phong kia chỉ cảm thấy trời đất sụp đổ, bàn tay Lâm Phong giống như Ngũ Chỉ Sơn khổng lồ, lực lượng trấn áp vô cùng đáng sợ. Nhưng mà gã chính là cường giả Thiên Vũ, đối mặt với một chưởng của Lâm Phong sao có thể lùi bước.

- Ầm ầm!

! Không gian mạnh mẽ run lên, sóng khí quay cuồng, lực lượng áp bách không gian khủ.ng bố phóng lên cao, giống như sóng thần gào thét, to lớn ngập trời.

- Vô Thiên Đại Chưởng Ấn!

Lâm Phong giận quát lớn, chưởng lực khủn.g bố như núi tuyết sụp đổ, trời đất quay cuồng, từ khoảng không đánh xuống. Khi năm ngón tay hắn hóa lớn, trong bàn tay lộ ra tia ánh sáng thần bí. Lâm Phong hét lớn một tiếng, cái gì mà Vô Thiên Đại Chưởng Ấn, hắn chẳng qua không muốn để người khác biết, thân thể hắn có lực lượng khủ.ng bố như vậy thôi.

- Ầm!

Thiên địa mạnh mẽ chấn động, đối phương hóa thành mũi tên cắm xuống đất sau khi va chạm với Lâm Phong, nửa thân mình chôn trong tuyết. Thiên Vũ thì thế nào, cũng bị một chưởng Lâm Phong trấn áp.

- Thánh pháp chiến đấu thật đáng sợ.

Đám người hoảng sợ nhìn chằm chằm Lâm Phong. Bọn họ nào biết, Lâm Phong căn bản cũng không biết thánh pháp chiến đấu cái quái gì cả, chỉ là lực lượng thuần túy của hắn quá khủn.g bố mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.