Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 871: Thượng cổ bảo đỉnh



- - Vân Hải sơn mạch hôm nay đặc biệt yên tĩnh.

Tổ địa Vân Hải tông bình thường đều rất yên bình, chỉ có số ít người trấn thủ bên trong sơn mạch. Tổng bộ Vân Hải tông vẫn bảo trì diện mạo ngày xưa, vô luận Phong Vân hạp cốc hay Tuyệt Bích Phong đều giữ diện mạo xưa. Nhưng hôm nay, tất cả những người Vân Hải tông đang trấn thủ tại đây đều cảm thấy không được tốt cho lắm, tất cả chỉ vì thời tiết quá nóng. Quá nóng, cả hôm nay, Vân Hải tông như hóa thành một cái bếp lò, một cỗ nhiệt khí không biết từ đâu tới bao phủ cả sơn mạch. Khiến cho cả Vân Hải sơn mạch mênh mông vô cùng nóng bức, để mọi người khổ không thể tả. Nhưng bọn họ vẫn thủ đúng cương vị mình, nhẫn cố không khí nóng bức đáng sợ kia. Chỗ nóng nhất nằm tại cấm địa Tuyệt Bích, cả ngọn núi đều bị nung nóng đỏ chót, bên trong như đang có một cỗ hỏa diễm đáng sợ đang thiêu đốt. Chỗ đó nóng đến mức khiến mọi người không cách nào tới gần, chỉ cần khẽ lại gần, họ liền cảm thấy cả người đều muốn bốc cháy. Ngọn sơn phong là chỗ khảo nghiệm đệ tử Vân Hải tông, nơi đó do một vị tiền bối Vân Hải tên gọi Không lão trấn thủ. Nghe nói Không lão đã từng có ân chỉ giáo cho tông chủ Lâm Phong, nên Lâm Phong rất tôn kính Không lão, mà bây giờ không biết đã chuyện gì xảy ra, khiến cả tòa tuyệt phong hóa thành một cái bếp lò. Có rất ít người biết, phía dưới Tuyệt Bích, còn có một động phủ bí mật, có thể nói là một tòa cung điện. Chỗ đó chính là cấm địa Vân Hải tông, chỉ có thủ hộ giả mới biết được sự hiện hữu của nó. Hôm nay, trong cổ điện phong bế này đang bị vô tận hỏa diễm bao phủ, cỗ hỏa diễm kia là nguồn gốc cỗ khí nóng đang bao phủ Vân Hải sơn mạnh. Hết thảy đều bắt đầu từ trung ương đại điện mà Lâm Phong từng bước vào. Bên trong Thần bí cổ điện, một luồng hỏa diễm đang chiếu sáng khắp nơi, còn có một bức họa đang phiêu đãng trong hư không, trên bức họa đó, một thế giới có núi, có nước, có sa mạc,... Tất cả đều được khắc họa cô cùng rõ ràng. Mà phía dưới bức họa kia cũng có một bức tượng phật ma đang đứng sừng sững. Lúc trước Lâm Phong cũng từng cố gắng mang pho tượng này đi, làm bức họa thần bí xuất hiện biến hóa. Mà hôm nay, nó rốt cuộc đã thức tĩnh, vô tận hỏa diễm đang bao phủ cả cổ điện, thậm chí còn lan tràn ra cả tòa Vân Hải sơn mạch. Lâm Phong không hề biết những chuyện đang diễn ra tại Vân Hải sơn mạch và hắn cũng không biết cử chỉ vô tâm trước kia của mình đã gây ra hậu quả gì. Giờ phút này, hắn ngồi trên lưng Tuyết Ưng, bay về Dương Châu thành. Chuyện Lâm Phong mang theo cha mẹ trở về thành Dương Châu trở thành sự kiện vô cùng rung động. Tất cả mọi người đều biết Liệt Vân cùng Thiên Phong đã bắt cha mẹ hắn, chỉ có một số ít người biết rõ ràng tất cả nội tình. Chuyện đó khiến Lâm Phong vô cùng tức giận, xông thẳng vào hoành thành nguy hiểm trùng trùng, khi thấy Lâm Phong bình yên trở về, đám người có thể tưởng tượng ra kết cục của đám ngoại lai kia. Lâm Phong là Tuyết Nguyệt quân vương, nhưng sau khi rơi vào ma đạo, hắn đã ly khai Tuyết Nguyệt. Lần này trở về, hắn đã sớm không phải thiếu niên của ngày xưa nữa. Hôm nay, hắn chính thức trưởng thành, trở thành cường giả, một mình đảm đương một phía, phong vân một cõi. Danh xứng với thực, bây giờ Lâm Phong đang viết một truyền kỳ thuộc về hắn. Đồng thời tin tức Lâm Phong trở về cũng đang không ngừng lan truyền khắp cả Tuyết Nguyệt quốc. Tất cả dân chúng Tuyết Nguyệt quốc rốt cục biết rõ vị quân vương tuổi trẻ của họ đáng sợ đến cỡ nào. Một khi hắn thật sự giận dữ, có thể khiến máu nhuộm thiên địa, làm bọn họ vô cùng lo sợ, nhưng đồng thời, bọn hắn cũng cảm thấy vinh quang. Chuyện Liệt Vân quốc và Thiên Phong quốc đánh vào Tuyết Nguyệt, sau đó chiếm cứ Tuyết Nguyệt hoàng thành đối với bọn họ là một sự sỉ nhục. Nhưng khi Lâm Phong trở về, hắn đã vãn hồi hết thảy, khiến cho đám người chà đạp tôn nghiêm Tuyết Nguyệt phải trả giá, hắn bảo toàn vinh quang cả đế quốc. Mấy ngày sau, khi sự tích Lâm Phong truyền khắp Tuyết Nguyệt, lại có một tin tức vô cùng rung động truyền đến, đó là chuyện Lâm Phong được rất nhiều cường giả Thiên Vũ gọi là thiếu chủ, rồi chuyện hắn điều động thủ hạ nhổ tận gốc hoàng thất Liệt Vân quốc và Thiên Phong quốc. Từ sau khi hoàng thất hai nước bị tiêu diệt, Liệt Vân quốc cùng Thiên Phong quốc đã loạn thành một đoàn. Chư hầu tranh bá, các đại tông môn cùng các thế lực điên cuồng tranh đoạt tài nguyên và khuếch trương khắp nơi. Nhưng vô luận là ai, cũng đều vô cùng kính sợ đối với Tuyết Nguyệt quốc. Chỉ cần Lâm Phong còn sống, bọn hắn tuyệt đối không dám có ý đồ với Tuyết Nguyệt nữa, nếu ai dám có ý đồ với Tuyết Nguyệt, thì Hoàng thất chính là tấm gương để bọn họ nhìn vào. Đương nhiên những chuyện này là chuyện rất lâu về sau. Nhưng người cao hứng nhất không ai khác ngoài những người thân của Lâm Phong. Khi bọn hắn nghe Lâm Phong tại kể về những chuyện đã diễn ra trong hoàng thành, tất cả đều cảm thấy rất thoải mái. Sau khi Nguyệt Thanh Sơn biết hết mọi chuyện, trong lòng vừa cảm thấy cao hứng vừa cảm thấy buồn. Dù sao thì Nguyệt Thiên Mệnh cháu hắn cũng là một thành viên của Thần Cung. Sau khi Lâm Phong cùng mọi người nói chuyện một lúc, hắn nhanh chóng bế quan. Bây giờ, hắn đang tập trung luyện chế đan dược, vô luận cha mẹ hắn hay Y Tuyết đều bị thương rất nặng. Cần phải dùng đan dược chữa trị kinh mạch cùng nội tạng bị tổn thương. Nhưng Lâm Phong cũng không quên tại thành Dương Châu này, còn có thiếu nữ Vân Hi đơn thuần đang bị băng phong, chỉ có Lạc Thần Đan mới có khả năng giúp nàng khôi phục thương thế. Mà viên Lạc Thần Đan có hiệu quả kém nhất cũng là cực phẩm huyền đan, mấy viên Lạc Thần Đan tốt tốt một chút đều là Thiên Đan. Tác dụng của nó đối với những người có tu vi dưới Thiên Vũ giống như thần đan, có thể khởi tử hồi sinh, trị liệu mọi thương thế. Lâm Phong cũng rấy vất vả mới thu thập được ba vị chủ dược là Cửu Dương Thảo, Thiên Linh Chi cùng Huyết Hồn Thảo. Cửu Dương Thảo, một thảo dược chí dương, tràn ngập dương khí, có thể bồi bổ dưỡng khí trong cơ thể. Mà Huyết Hồn Thảo cũng là một loại thảo dược quý hiếm có tác dụng cường hóa huyết mạch và tăng cường huyết khí, khiến cho sinh cơ trong cơ thể trở nên cường đại. Thiên Linh Chi cũng là một dược thảo nổi tiếng dùng để chữa thương, được mệnh danh là thánh dược. Lạc Thần Đan lấy ba loại thảo dược này làm chủ dược không những có thể làm cho Vân Hi khôi phục, mà còn có thể cứu sống Y Tuyết. Đồng thời nói cũng giúp Lâm Hải cùng Nguyệt Mộng Hà khôi phục thương thế. Đương nhiên, Lâm Phong phải thể luyện chế ra được bốn viên mới đủ chia cho mọi người. Giờ khắc này, trong một mật thất nào đó, Lâm Phong đang ngồi xếp bằng, Hỏa lão cùng Xích lão đều bên cạnh hắn. Hai người bọn ho đềụ có nghiên cứu luyện đan, nên có thể phụ trợ Lâm Phong luyện chế Lạc Thần Đan. Khi nhìn thiếu niên đang nhắm mắt kế bên, nhị lão chỉ cảm giác thế sự vô thường, bọn hắn vẫn còn nhớ rõ tình cảnh Lâm Phong bị khi dễ tại Thiên Lạc thành cổ, mà hôm nay tu vi hắn đã bỏ xa bọn ho, trở thành cường giả Thiên Vũ phải khiến bọn hắn ngưỡng vọng, cảnh giới mà bọn hắn tha thiết ước mơ đạt đến. Nhưng hôm nay, Lâm Phong đã đạt đến, huống chi hắn còn rất tuổi trẻ, Thiên Vũ Cảnh không phải cảnh giới cuối cùng của hắn. Đương nhiên, chuyện này chứng minh ánh mắt bọn hắn đúng, có thể đi theo Lâm Phong là một loại cơ duyên. Nhưng chứng một vị thiên tài dần dần phát triển, bỏ xa mình thì không phải một chuyện làm cho người vui vẻ lắm. Giờ phút này, Lâm Phong đang đắm chìm trong một trạng thái đặc thù, trong đầu hắn đang xuất hiện một thế giới Vũ Hồn hoang vu, trên tay của đang cầm Cửu Thiên Thương Long Đỉnh. Vũ Hồn hắn có thể giám định bảo vật, nên hắn muốn nhìn cái thượng cổ bảo đỉnh này có chỗ nào thần kỳ? Có lẽ, khi hắn chính thức hiểu được Cửu Thiên Thương Long Đỉnh, trình độ luyện đan của hắn cũng sẽ được cải thiện. Từng hoa văn được Vũ Hồn vẽ ra, mỗi khi Vũ Hồn xuất hiện một luồng ánh sáng thần kỳ, từng hoa văn đan không ngừng được phác hoạ. Chúng đang từ từ hình thành một cổ đỉnh, những hoa văn như đã tồn tại từ rất lâu. Giờ phút này, Lâm Phong mới phát hiện bên trong Cửu Thiên Thương Long Đỉnh này có ẩn chứa càn khôn, những hoa vắn kỳ diệu liên tục đan vào nhau, để hình thành các đồ án vô cùng nhìn quen thuộc, đó là thánh văn. Không ngờ bên trong Cửu Thiên Thương Long Đỉnh lại được khắc đầy thánh văn. Trước kia Lâm Phong cũng biết trong đó có một ít hoa văn, nhưng hắn cứ tưởng bình thường thôi. Nhưng hôm nay, thông qua Vũ Hồn, hắn mới phát hiện những hoa văn kia cực kỳ huyền diệu, đúng là thánh văn mà hắn đã từng được chứng kiến. Cửu Thiên Thương Long Đỉnh, bảo đỉnh thời kỳ thượng cổ, há là vật phàm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.