Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 879: Lâm Phong tu yêu



- - Trong đầu Lâm Phong hiện lên một tia hi vọng, không ngừng cảm thụ luồng khí này, luồng khí duy nhất có thể hoạt động, hắn thử dùng ý chí điều động nó.

Nhưng quá khó khăn, luồng khí này không nghe hắn điều khiển, vô luận hắn cố gắng thế nào cũng khó làm nó di động một chút. Nhưng Lâm Phong sẽ không buông tha, đây là hi vọng duy nhất của hắn, mỹ phụ trung niên nói cho hắn biết, con đường tuyết này có thể đi đến cuối, có lẽ muốn ám chỉ luồng khí trong cơ thể hắn? Nếu không, thân thể hắn đã bị rét ch.ết rồi, không thể nào đi hết con đường này được. Mỹ phụ trung niên có lẽ đã sớm biết Mộng Tình truyền luồng khí này cho hắn? Nghĩ tới đây, Lâm Phong vẫn không ngừng thử, trong đầu hắn, thân ảnh xinh đẹp kia như ẩn như hiện, làm ý chí hắn càng thêm bền bỉ, càng thêm chấp nhất, chỉ cần có một tia hi vọng, hắn sẽ không buông tha. Rốt cục, một tia khí nhỉ xíu bị dẫn động, trong khoảnh khắc đó, lại có một nơi được giải trừ, sinh cơ bị đóng băng lập tức khôi phục như thường. Tại nói đó, chút chân nguyên lực cùng Phật Ma lực đã đông cứng có thể điều động trở lại, nhưng lại không thể phá vỡ được hàn khí đang đóng băng sinh cơ, hơn nữa, chút lực lượng này không cách nào kết nối với lực lượng khác, không phát huy ra hiệu quả gì lớn. Nhưng đã không sao rồi, Lâm Phong giờ toàn lực điều khiển tia khí đặc thù kia, không ngừng liên lạc với nó, như muốn biến nó thành của mình, hoàn toàn bị mình nắm giữ trong tay. Chỉ có nắm giữ tia khí này, điều động nó, hắn mới có thể giải trừ toàn bộ hàn khí. Sinh cơ bị đóng băng trong cơ thể dần được giải trừ từng chút một, nhiều bộ vị trên thân thể hắn dần khôi phục tri giác, lượng lớn chân nguyên lực cùng Cửu Chuyển Phật Ma lực đều có thể điều động, không ngừng tập trung đánh thẳng vào những nơi bị hàn khí đóng băng. Thậm chí, không ít lực lượng đã bao trùm lấy tia khí đặc thù kia, muốn hoàn toàn khống chế nó. Dần dần, Lâm Phong cảm giác khống chế vài tia khí này dễ dàng hơn, luồng khí kia không ngừng lưu chuyển đến từng góc trong thân thể, hết thảy sinh cơ bị đóng băng đều đã khôi phục, lực lượng lần nữa trở lại trên người hắn. Giờ phút này, Lâm Phong đã không còn cảm thụ thấy rét lạnh nữa, hàn khí dường như không còn tác dụng đối với hắn.

- Ông!

Ngay vào lúc này, một luồng sáng lưu chuyển trên người Lâm Phong, vài tia khí như tơ nhện lao ra ngoài thân hắn, hóa thành lực lượng mênh mông, làm cho toàn thân Lâm Phong được bao trùm bởi một tầng ánh sáng thánh khiết, mang theo Thánh Tiên khí với vài phần yêu dị. Tóc dài tung bay, khuôn mặt tuấn dật, ánh mắt thâm thúy, lộ ra quang mang yêu dị, trên người Lâm Phong, ngoài khí tức Nhân loại, còn lộ khí tức yêu dị, như muốn hóa yêu. Đạp tới một bước, Lâm Phong lao về phía Mộng Tình, Lâm Phong giờ đang đắm chìm trong quang mang yêu dị, không còn sợ hãi hàn khí rét lạnh, thân pháp tiêu dao, tốc độ hắn nhanh như chớp, nhưng áo nghĩa chỉ xích thiên nhai vẫn còn, tốc độ hắn tuy nhanh nhưng vẫn không có cách nào nhích tới gần Mộng Tình. Đưa mắt nhìn lại, hắn nhìn về phía mỹ phụ trung niên. Lúc này, mỹ phụ trung niên cũng nhìn Lâm Phong, nhìn một tia Linh Lung Thánh Tiên khí trên người hắn làm hắn như hoàn toàn lột xác, toàn thân lộ vẻ tuấn mỹ của yêu, quả giống như trong truyền thuyết kia, có Linh Lung Thánh Tiên khí, vô luận nam hay nữ đều cực kỳ xinh đẹp, nữ nhân yêu giới mang một tầng Thánh Tiên khí sẽ phiêu nhiên như tiên, trên người lộ ánh sáng thánh khiết, khí tức yêu tà như bị tinh lọc hết. Mà Linh Lung Thánh Tiên khí trên người Nhân loại, ngược lại sẽ tạo nên vẻ đẹp thánh yêu, như Lâm Phong lúc này, loại tuấn mỹ yêu dị này sợ rằng sẽ mê đảo rất nhiều nữ tử yêu giới.

- Tại sao còn muốn ngăn cản ta? Lâm Phong mỹ phụ trung niên hỏi, nếu áo nghĩa Chỉ Xích Thiên Nhai còn chưa giải trừ, hắn không cách nào đến gần Mộng Tình.

- Luồng khí mà ngươi có được kia gọi là Linh Lung Thánh Tiên khí mà chỉ có huyết mạch vương giả Tuyết yêu tộc ta mới có, luồng khí này vô cùng ảo diệu, có thể bao dung hết thảy, cũng có thể chỉ bao dung một mình ngươi, về Chỉ Xích Thiên Nhai, chỉ là gang tấc, lại như thiên nhai, cũng chỉ mê hoặc hư không thôi… Mỹ phụ trung niên chậm rãi truyền ra từng đợt sóng âm, thanh âm không ngừng truyền vào tai Lâm Phong, giống như thần chung cổ mộ, thể hồ quán đỉnh.

Lâm Phong chậm rãi nhắm mắt, lặng lẳng cảm thụ, lẳng lặng lắng nghe, Linh Lung Thánh Tiên khí trên người như đang hấp thu tinh hoa của tuyết, làm tâm thần hắn như hóa thành một phần của tuyết. Linh Lung Thánh Tiên khí, bao trùm lấy tuyết xung quanh, cũng bao trùm hắn vào trong, thân thể Lâm Phong giờ như ẩn như hiện, như có như không, như tùy thời đều có thể biến mất. Mộng Tình cũng dừng lại, kinh ngạc nhìn người thương, lại nhìn thoáng qua mỹ phụ trung niên, nước mắt rốt cục ngừng rơi, nàng vậy mà nín khóc mỉm cười.

- Ô Ô… Trong miệng phát ra tiếng nức nở, trong mắt Mộng Tình lộ ra cảm động thật sâu nhìn mẫu thân, nàng biết, người đang truyền thụ yêu thuật cường đại nhất của Tuyết Yêu tộc cho Lâm Phong.

Thì ra mẫu thân chưa từng nghĩ sẽ làm khó Lâm Phong, chỉ muốn ép Linh Lung Thánh Tiên Khí trong cơ thể Lâm Phong ra ngoài. Đương nhiên, nếu ý chí Lâm Phong không đủ kiên định, vậy cũng không cách nào làm được, thậm chí có thể ch.ết rét. Về phần yêu thuật cường đại này, là năng lực thần thông thiên phú của Tuyết Yêu tộc, loài người không cách nào tu luyện, nhưng Lâm Phong giờ đã có thể điều động một tia Linh Lung Thánh Tiên khí, trên người đã mang theo yêu khí, đương nhiên có thể tu luyện. Hơn nữa, Linh Lung Thánh Tiên khí sẽ làm cho Lâm Phong tu luyện rất nhanh. Toàn bộ thanh âm mỹ phụ truyền vào tai Lâm Phong, không ngừng quanh quẩn trong đầu hắn. Lúc này, nàng mới đưa mắt nhìn Linh Lung, nàng không nhịn được mà thở dài, nếu ván đã đóng thuyền, ngoài việc trợ giúp cho Lâm Phong cùng Linh Lung, cũng không thể làm gì hơn! Dù ngàn vạn lần không muốn, nhưng Lâm Phong đã có được Linh Lung Thánh Tiên khí, hơn nữa, Linh Lung còn khăng khăng một mực đối với hắn, nàng chỉ có thể trợ giúp Lâm Phong tăng thực lực lên, để hắn có thể bảo vệ con nàng tốt hơn. Thân hình Lâm Phong vẫn đứng đó, trở nên càng ngày càng hư ảo, như ẩn như hiện, dần dần hóa thành hư vô! Thánh Tiên Khí bao phủ toàn thân, bông tuyết vẫn rơi, thân thể Lâm Phong hoàn toàn biết mất tại chỗ, như đã không còn tồn tại. Nếu người khác thấy được một màn này tất sẽ khiếp sợ, biến mất rồi, một Nhân loại sống sờ sờ lại biến mất, mà Lâm Phong chỉ mới có tu vi Thiên Vũ cảnh thôi.

- Người này ngộ tính không tệ!

Mỹ phụ trung niên nhìn Lâm Phong biến mất, trong lòng thầm nói. Chỉ sau chốc lát, Lâm Phong lần nữa xuất hiện, thân hình không nhúc nhích, Lâm Phong như đang đắm chìm trong cảnh giới kỳ diệu nào đó, từ hư hóa thật, lại từ thật hóa hư, cho đến khi hắn có thể tùy tâm sở dục. Thân thể hắn hóa thành hư vô trong nháy mắt, lại nháy mắt hiện ra. Đến lúc này, Lâm Phong mới ngừng lại cảm ngộ. Tâm thần vừa động, thân hình Lâm Phong lần nữa hóa thành hư ảo, như dung nhập vào hư không, hoàn toàn biến mất. Sau một khắc, quang mang chớp lóe, Lâm Phong lại xuất hiện tại một nơi khác, xuất hiện bên người Mộng Tình, một ý niệm vượt qua Chỉ Xích Thiên Nhai này.

- Phù… Lâm Phong thở dài một hơi, quay đầu nhìn lại con đường tuyết, nó đã biến mất, trước mắt hắn lại trở thành thế giới tuyết trắng, Mộng Tình đang đứng trước mặt, đưa tay có thể chạm.

- Con đường tuyết vừa rồi là Chỉ Xích Thiên Nhai, là ảo cảnh hư không, là cảnh tuyết hư vô, ta vĩnh viễn không thể đi ra.

Lúc này, tâm thần Lâm Phong chấn động, Chỉ Xích Thiên Nhai kia không phải áo nghĩ Chỉ Xích Thiên Nhai gì cả, mà là áo nghĩa hư không cường đại, gần trong gang tấc, nhưng trên thực tế, hắn đã bị ngăn cách tại trong một phiến hư không khác… Loại thần thông áo nghĩa cường đại này làm Lâm Phong cạn lời, thật đáng sợ, mà yêu thuật mỹ phụ trung niên vừa truyền cho hắn, chính là một loại thần thông cường đại có liên quan tới hư không, hắn cần mượn một tia Linh Lung Thánh Tiên khí mới có thể sử dụng được. Nếu không, hắn không cách nào sử dụng yêu thuật thần thông kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.