Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 896: Ngược đãi Đại Đế



- - Cùng Kỳ nghe lời Lâm Phong nói, bộ lông liền dựng ngược, ánh mắt trở nên rét lạnh, trên thân mơ hồ có hỏa diễm tràn ra.

Nhưng Lâm Phong lại vung tay, trong không gian liền xuất hiện một tiểu kim nhân, Lâm Phong nói tiếp.

- Tà Linh, xác nhận một lần nữa, đây có phải Viêm Đế!

Tiểu kim nhân khẽ run rẩy lui sau mấy bước, tựa hồ rất sợ hãi, nó chỉ là một chút tàn hồn của Viêm Đế cô đọng thành, nhưng đối phương là kế thừa hết thảy của Viêm Đế, ngày xưa, nó chỉ là một phần của đối phương.

- Đúng vậy!

Tà Linh run rẩy trốn trong bàn tay Lâm Phong, Lâm Phong lạnh nhạt gật đầu. Hôm đó, tại Thiên Lạc cổ thành, Cùng Kỳ gặp phải nguy cơ gọi hắn qua, nhưng khi hắn đến, liên thủ tru sát Hỏa Lang Vương, nhưng Cùng Kỳ lại không có nửa điểm phản ứng, cắt đứt liên lạc cùng hắn. Khi đó, Lâm Phong đã biết Cùng Kỳ đã không còn là Cùng Kỳ nữa. Chỉ có hai loại khả năng, Tà Linh, hoặc giống như lời của Tà Linh, Viêm Đế! Sau đó, Lâm Phong không chút phản ứng, để Tà Linh âm thầm làm rõ, Tà Linh nói cho hắn biết, là Viêm Đế. Nếu nó đối mặt với Tà Linh khác, nó sẽ không có cảm giác run rẩy đến từ hồn phách như thế.

- Nếu đã biết là bổn Đế, ngươi muốn thế nào? Ngay vào lúc này, Cùng Kỳ phun ra một câu rét lạnh, cao ngạo băng lãnh.

Trong hai tròng mắt nó lộ vẻ cao cao tại thượng, đó là khí chất trời sinh, giống như nó chính là chúa tể.

- Bổn Đế? Lâm Phong cười một tiếng.

- Tốt, không ngờ ta gặp phải cảnh ngộ này, hôm nay ta liền phong ấn Đại Đế ngươi!

Vừa dứt lời, hắn nhảy tới, bàn tay mạnh mẽ đấm xuống mặt đất, nhất thời, cả đại điện phóng ra vô tận ánh sáng, trên mặt đất, trong hư không, như xuất hiện một đường vân dài hẹp quỷ dị, không ngừng lưu động, điên cuồng lưu chuyển, rất chói mắt. Trong lúc nhất thời, cả đại điện mênh mông như có một vô số lưới đen xen kẽ quấn quanh, giống như từng sợi xích dài màu đen.

- Phong Linh thuật!

Viêm Đế khẽ trợn mắt, thân hình mạnh mẽ bay lên, sau đó chỉ nghe từng tiếng xẹt xẹt, từng mảnh quang hoa màu đen chói mắt như xiềng xích quấn quanh thân nó, ngay sau đó, chúng bao trùm lên mỗi một góc trên thân thể Cùng Kỳ, khóa chặt lại.

- Ngươi dám phong linh bổn Đế!

Cùng Kỳ trợn mắt nhìn Lâm Phong, ánh mắt làm người ta hoảng sợ, mặc dù Viêm Đế đã rơi xuống thế này, dựa vào đoạt xá yêu thú, nhưng dưới cơn nóng giận, nó vẫn lộ ra uy nghiêm, uy nghiêm này thuộc về hắn lúc còn tung hoành thiên hạ. Dù thực lực Lâm Phong mạnh hơn Cùng Kỳ, nhưng đối mắt với uy nghiêm này, hắn vẫn có cảm giác hít thở không thông.

- Hừ!

Ánh mắt Lâm Phong lóe ra tinh quang, cũng trở nên băng hàn, lạnh lùng nói.

- Nể ngươi lắm mới gọi ngươi một tiếng Đại Đế, không cho ngươi thể diện thì ngươi bây giờ chỉ là một con yêu thú thôi, không hơn không kém!

- Làm càn!

Viêm Đế phát ra tiếng rống của Cùng Kỳ, toàn thân phóng ra quang mang sắc bén, nó há mồm phun ra một luồng hỏa diễm hung mãnh, yêu thú Cùng Kỳ vốn là hung thú thượng cổ, uy lực hỏa diễm vô cùng cường hãn, giờ phút này lại được lửa của Viêm Đế bổ trợ càng kinh khủng hơn, ngọn lửa cuốn về phía Lâm Phong, như muốn thiêu đốt cả không gian. Lâm Phong nhảy qua một bên, Đại Nhật Phần Thiên Kinh phóng ra, Phần Thiên chi hỏa vô cùng vô tận, diệt sát hết thảy, cuốn thẳng về phía Cùng Kỳ, dù ngọn lửa từ miệng Cùng Kỳ có uy lực tuyệt luân cũng không thể đả thương hắn chút nào. Khi xưa Viêm Đế có kinh khủng cỡ nào, nhưng thì bây giờ cũng chỉ ký sinh trên thân Huyền yêu của Cùng Kỳ mà thôi.

- Cút xuống cho ta!

Lâm Phong gầm lên, hắn lật tay, một luồng Phong Ma lực đáng sợ vỗ xuống người Cùng Kỳ, ầm một tiếng, lực lượng phong ma kh.ủng bố đánh lên người Cùng Kỳ, trấn áp phong ma, đánh Cùng Kỳ nằm bẹp trên đất, làm cung điện kịch liệt chấn động.

- Ngươi dám, bổn Đế… Cùng Kỳ rống giận, nhưng lại thấy Phong Ma lực đáng sợ từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ đánh lên người nó, làm toàn thân nó run rẩy.

Ngày xưa làm Đại Đế, còn chưa thích ứng được việc bị một con kiến hôi giày xéo.

- Đéo cần biết ngươi là Hoàng hay Đế, hôm nay, ngươi là yêu thú của ta, không hơn!

Hai tay Lâm Phong kết ấn, từng đạo quang mang từ bàn tay hắn bay múa, Cùng Kỳ bị quang mang màu đen khóa lại, trơ mắt nhìn Lâm Phong kết ấn, sắc mặt vô cùng khó coi.

- Gràoooo… Trong miệng phát ra một tiếng thú gầm, Phong Linh, tên Nhân loại đáng ch.ết này lại dám phong linh Viêm Đế, phong ấn vào thân thể súc sinh này.

Sau này, đường đường là một Đại Đế, chỉ có thể sống trên thân súc sinh. Y từ phiến không gian kia ra ngoài, bởi vì không tìm được thân thể nào tốt hơn nên mới lựa chọn Cùng Kỳ. Dù sao, Cùng Kỳ chính là hung thú thượng cổ, cực kỳ lợi hại. Tuy vậy, Cùng Kỳ cuối cùng chỉ là một con yêu thú, mà y là Đại Đế, trong mắt y, đây chỉ là một khoảng thời gian quá độ mà thôi.

- Ngươi có gào nữa cũng vô dụng!

Lâm Phong lạnh lùng nói, hai tay kết ấn thả ra quang mang chói mắt, môi hắn đang mấp máy, đang thầm đọc khẩu quyết Phong Linh, kết ấn trên tay càng lúc càng nhanh. Cuối cùng, từng đạo ánh sáng tập hợp thành một đồ án cực kỳ huyền diệu.

- Phong Linh!

Lâm Phong gầm lên, hai tay mạnh mẽ rung lên, sau đó ấn lên thân Cùng Kỳ. Nhất thời, chùm sáng yêu dị kia phóng lên, như lôi điện mà chớp lóe trên thân nó.

- Gràooo.

. Cùng Kỳ phát ra tiếng gầm không cam lòng, từng chùm sáng như đang run rẩy, Lâm Phong lại phóng ra một chưởng mang theo Phong Ma lực, làm cho toàn thân Cùng Kỳ run rẩy, sau đó, chùm sáng phong linh kia đâm vào cơ thể Cùng Kỳ, tràn vào trong đầu óc nó, lộ ra khí tức đáng sợ. Phong Linh, vĩnh viễn phong kín thần niệm vào trong thân thể Cùng Kỳ, thân thể còn, thần niệm còn, thân thể mất, thần niệm mất. Trừ phi một ngày kia, Cùng Kỳ có thể phá linh, nếu không, Viêm Đế chính là Cùng Kỳ.

- Bổn Đế muốn giết ngươi!

Cùng Kỳ trợn trừng hai mắt, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, vẻ uy nghiêm đáng sợ làm cho tâm thần Lâm Phong run rẩy. Nhưng hai mắt Lâm Phong vẫn rét lạnh như trước.

- Giết ta, giờ ngươi chỉ là một con súc sinh mà thôi!

Lâm Phong lạnh lùng nói, lại một chưởng phong ma đánh lên thân Cùng Kỳ, làm nó nằm bẹp trên đất.

- Gràooooo….

Chùm sáng trói buộc biến mất, Cùng Kỳ nhào về phía Lâm Phong, nó lại không để ý tới hình tượng, trực tiếp há cái mồm cắn Lâm Phong, nó như trở nên điên cuồng.

- Cút!

Lâm Phong mạnh mẽ đạp một đạp lên người Cùng Kỳ, Cùng Kỳ nhất thời bị đá bay ra ngoài. Đạp chân bước tới, Lâm Phong phóng ra khí tức rét lạnh, tên này vẫn coi mình là Đại Đế, không đánh một trận, sau này sẽ không chịu đàng hoàng đâu. Lâm Phong còn trông mong nó có chỗ trọng dụng đây này. Hôm nay, hắn điên cuồng ngược đãi Đại Đế một hồi. Cùng Kỳ không để ý sống ch.ết, lần nữa nhào về phía Lâm Phong, đường đường là Đại Đế, nhưng hổ lạc đồng bằng lại bị nhục nhã, nó hận không thể xé xác Lâm Phong mà nuốt sống. Hai đấm Lâm Phong mạnh mẽ vung ra, lại đánh lên mồm Cùng Kỳ, lực lượng nhục thể kinh khủng của hắn đánh cho Cùng Kỳ mê muội, nhưng sau đó, Lâm Phong lao tới, đạp cho nó thêm một phát bay ra ngoài, Cùng Kỳ rên lên một tiếng, thân hình mạnh mẽ đụng lên vách đại điện, làm đại điện chấn động. Một luồng Phong Ma lực từ bàn tay Lâm Phong phóng ra, hắn đạp bước tiến tới bên người Cùng Kỳ, một chưởng lại mạnh mẽ ấn xuống, ầm một tiếng, Cùng Kỳ co quắp nằm một chỗ.

- Rầm rầm rầm… Từng quả đấm đáng sợ đánh lên người Cùng Kỳ, làm nó mềm nhũn nằm bẹp dí một chỗ, khí tức yếu ớt, hắn hận, thật hận a, lại bị một Nhân loại kiến hôi khi dễ.

- Đại Đế, Đại Đế này, này thì Đại Đế… Muốn giết ta này… Lâm Phong đấm từng đấm không ngừng, không chút lưu tình, hắn muốn làm Viêm Đế phải nhận rõ thực tế, hiểu được hiện tại ai là lão đại, lại còn dám đe dọa muốn giết hắn.

Nơi xa, có người nghe thấy chiến đấu nơi này liền chạy tới, khi thấy Lâm Phong đang ngược đãi Cùng Kỳ liền tự giác rút lui. Trong lòng thầm cảm khái, cái con Cùng Kỳ lại chọc giận Lâm Phong, thật đáng thương, bị đánh thành một con mèo bệnh, co rúc một góc không nhúc nhích nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.