Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 903: Giết vào Thần Cung



Tuyết Vực.

Mê thành dường như bị một tầng sương mù bao phủ, mà lúc này, trong Mê thành thần bí của Tuyết Vực, một vị lão nhân bình thường bước vào trong. Thân ảnh vị lão nhân không ngừng lóe lên, mỗi một lần lóe lên, dường như vượt đi rất xa, nhanh tới mức khiến người ta không thể tin nổi.

- Hử? Người ven đường mở to hai mắt, bọn họ rõ ràng nhìn thấy vừa rồi có một đạo ảo ảnh xẹt qua bên người, nhưng cẩn thận nhìn, lại không phát hiện ra gì, không có bóng người.

Rất nhanh, vị lão nhân tới giữa hư không, cuồn cuộn tầng mầy không ngừng quay cuồng. Lão nhân đạp trên mây, tới một nơi mới dừng lại, không có bất kỳ ngôn ngữ, chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, lập tức bĩnh tĩnh đứng đó, vững vàng ổn định giữa hư không. Qua một lúc lâu, trước mặt lão nhân, tầng mây điên cuồng chuyển động, không ngờ xuất hiện một cánh cửa, một đạo thân ảnh hiện ra. Thân ảnh ấy nhìn lão nhân, ánh mắt không khỏi ngưng lại, lạnh lùng hỏi:

- Ngươi là ai? Biết đây là đâu không? Lão nhân không nói gì, bước chân di động, trực tiếp tiến vào trong, người nọ dường như muốn ngăn cản nhưng gã phát hiện thân thể của mình cứng ngắc, căn bản không thể động, đợi thân ảnh lão nhân biến mất, thân thể gã dần bị hàn băng đông lại, bị hàn băng trực tiếp phong sát.

Khi lão nhân tiến vào mảnh không gian, lập tức bị người phát hiện.

- Đứng lại.

Từng tiếng gầm hô lên, rất nhiều thân ảnh lao tới, có một vị khách không mời dám đến Thần Cung. Nhưng vào lúc này, bông tuyết từ từ phiêu động trong hư không, giữa không gian, đột ngột xuất hiện một cơn gió lạnh, cơn gió lạnh bay qua, không gian đóng băng, tất cả đều bị đông lại. Bước chân lão nhân không ngừng tiến về phía trước, không nói câu nào, nhưng khí tức đóng băng thiên địa dường như lưu động quanh thân thể bọn hắn, tiếng răng rắc không ngừng truyền ra, tuyết trắng đầy trời, nơi lão nhân đi qua, tất cả đều bị đóng băng, không có ngoại lệ.

- Răng rắc, răng rắc!

Những thân ảnh tiến lên ngăn cản trong nháy mắt bị sương lạnh ăn mòn, thân thể đông lại, bị hàn băng nhập thể, hóa thành một pho tượng băng, không thể nhúc nhích. Không ai có thể trốn thoát, chỉ cần nơi lão nhân đi qua, toàn bộ đều bị đóng băng. Người bên ngoài dần hoảng sợ, tâm thần run rẩy, cường giả thật khủng khiếp, lão nhân kia, không ngờ giết vào Thần Cung, muốn đóng băng cả Thần Cung rộng lớn.

- Mau báo cho Tôn giả!

Đám người điên cuồng lên, nhìn vô số thân ảnh bị đóng băng, không người nào dám tiến lên chịu ch.ết. Bất kể ai đi ngăn cản, còn chưa đến lão đã bị đông cứng, trở thành một pho tượng trong thế giới băng. Cỗ khí tức khủng hoảng lan tràn trong Thần Cung, hàn ý vô cùng vô tận phủ kín toàn bộ không gian, người chưa tới, hàn khí đã tới. Vô số cường giả phá không, nhìn về phía xa, khi bọn họ nhìn thấy thế giới đóng băng, cả đám hoảng sợ thất sắc, không người nào dám ngăn cản, lão nhân kia rốt cuộc là ai, lại đáng sợ như vậy. Một vị cường giả lúc này đơn độc giết vào Thần Cung bọn họ. Đám người mơ hồ cảm giác, Thần Cung sẽ trải qua một lần nguy cơ chưa từng có từ trước tới này, thế giới đóng băng, đây rõ ràng muốn hủy diệt hoàn toàn Thần Cung! Trong Thần Cung, vô số cường giả Thiên Vũ tiến đến, có người muốn ngăn cản nhưng dù Thiên Vũ cao giai cũng không trốn thoát được. Thời điểm lão nhân kia bước chân ra, áo nghĩa băng phing thiên địa bao phủ bọn họ, thế giới băng lại có thêm một pho tượng băng. Những Tôn giả rốt cuộc cũng bị kinh động, cho dù Tôn giả đang bế quan tu luyện trong Thần Cung cũng bị người cắt ngang, kết thúc bế quan, có người tới diệt Thần Cung. Lão nhân nhàn nhã đứng, như thể đi tản bộ, vô cùng thoải mái, nhưng mỗi khi lão bước ra một bước đều khiến trái tim của đám người Thần cung run lên. Lão nhân muốn đóng băng cả tòa Thần cung sao?

- Rốt cuộc vị bằng hữu nào tới Thần cung làm khách, không thông báo trước một tiếng, để ta tiếp đón.

Lúc này, ở phía xa có một giọng nói truyền ra, khiến trong lòng đám người Thần cung vui vẻ, Tôn giả Thần cung rốt cuộc xuất động rồi. Rất nhanh, một đạo thân ảnh mặc trường bào xuất hiện, cả người phóng thích khí tức đáng sợ, phất tay phong bạo nổi lên, phảng phất như có vô số phong bạo hướng về phía thế giới đóng băng rít gào, muốn xé tan hàn băng.

- Người vô danh, không đáng nhắc tới, Thần cung cũng không phải cấm địa, ta muốn tới thì tới, cần gì phải báo.

Lão nhân bình tĩnh nói, bước chân không dừng lại, vẫn vững vàng tiến về phía trước như cũ, thanh âm đạm mạc lộ ra sự tự tin, Thần cung, lão đến thì đến, cần gì báo với ai?

- Bằng hữu không khỏi quá coi thường Thần cung ta rồi!

Tôn giả Thần cung chính diện đánh tới, cuồng phong tàn sát, thiên địa tiêu điều, cuồng phong vô cùng vô tận giết về phía hàn băng của lão nhân, thanh âm răng rắc truyền ra, hàn băng nứt vỡ. Đám người xung quanh vui vẻ, Tôn giả xuất thủ quả không tầm thường, trong nháy mắt phá nát hàn ý đóng băng thiên địa, hy vọng có thể ngăn cản lão nhân, thậm chí tru sát lão. Lão này thật càn rỡ, dám một thân một mình giết vào Thần cung, quả thực khinh Thần cung không người. Nhìn cuồng phong đánh tới, thần sắc lão nhân vẫn vô cùng thản nhiên, bay thẳng vào trong đó, hàn ý vô cùng vô tận tỏa ra, khi lão tới gần, từng cơn cuồng phong đình chỉ rít gào, dưới cỗ hàn ý này, ngay cả cơn lốc cũng bị đóng băng. Áo nghĩa băng phong, muốn đóng băng cả thế giới! Thần sắc Tôn giả kinh hoảng, lai giả bất thiện, lão nhân kia dám giết vào Thần cung, thực lực quả nhiên k.hủng bố.

- Long Toàn Sát!

Tôn giả Thần cung giận quát một tiếng, hai tay vũ động, cuồng phong hóa rồng, quay quanh người lão, hóa thành từng cỗ phong bạo, từ bốn phương tám hướng giết về phía địch nhân, muốn xé tan đối phương.

- Băng Phong!

Lão nhân chỉ nói hai chữ, áo nghĩa băng phong k.hủng bố, đông lại toàn bộ cuồng phong, khiến thần sắc Tôn giả Thần cung cứng ngắc. Lực lượng áo nghĩa thật đáng sợ, đối phương lĩnh ngộ áo nghĩa sâu sắc hơn y rất nhiều.

- Răng rắc, răng rắc!

Xung quanh Tôn giả Thần cung, thiên địa đóng băng, áo nghĩa k.hủng bố dường như cũng muốn đóng băng cả Tôn giả. Cước bộ y di động, một chưởng đánh về phía không gian đóng băng. Trong tay xuất hiện một cơn lốc xoáy đáng sợ, cắn giết không gian đóng băng, trên hàn băng, xuất hiện từng vết rách, như lúc nào cũng có khả năng tan vỡ. Gần như đồng thời, bước chân lão nhân di động, một đạo chưởng lực phiêu miễu đánh về mặt không gian đóng băng, không gian mạnh mẽ run lên, một cỗ băng phong lực lượng vô hình cắn giết qua, quấn quanh Tôn giả Thần cung. Sắc mặt Tôn giả đại biến, phong bạo hủy diệt bao phủ quanh thân thể y, nhưng tay lão nhân đột nhiên xuất thêm một chưởng, âm thanh răng rắc vang lên, không gian đóng băng chui vào lòng bàn tay gã, tay gã như có một lực hút đáng sợ, cắn nuốt hàn băng, cắn nuốt mọi thứ, chỉ trong nháy mắt, ngay cả thân thể của Tôn giả Thần cung cũng bị hút lại vào.

- Sát!

Tôn giả Thần cung hóa thành phong bạo hủy diệt, thiên địa hôn ám, nhưng bàn tay lão nhân vẫn nắm chặt, đánh về phía cuồng phong, áo nghĩa đóng băng chìm vào cuồng phong, cuồng phong lập tức bị đông lại thành từng tầng hàn băng. Thân thể Tôn giả Thần cung cũng bị đông lại, đôi mắt hắn hiện ra vẻ ngạc nhiên và kinh hãi.

- Tru Tâm!

Bàn tay lão nhân đập xuống, âm thanh răng rắc truyền ra, sắc mặt Tôn giả Thần cung trong trắng bệch, trái tim bị đóng băng.

- Vỡ tan!

Bàn tay lão nhân nắm chặt, trái tim Tôn giả Thần cung giống như một khối băng bị bóp nát, trong đôi mắt Tôn giả xuất hiện vẻ tuyệt vọng.

- ch.ết đi!

Lão nhân phát ra một chưởng, cuồng phong như một khối hàn băng, bị lão nhân dùng chưởng phá nát, chưởng lực k.hủng bố đánh vào đầu Tôn giả Thần cung, cả đầu và thần niệm bị đóng băng lập tức vỡ vụn dưới chưởng lực k.hủng bố. Xa xa, trái tim đám người Thần Cung nhảy lên, gần như không thể hô hấp. Tôn giả Thần cung bị lão nhân tru sát tại chỗ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.