Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 905: Thiên Trì nguy cơ



Thiên Trì, tuyết sơn trắng xóa, tuyết trắng bay lả tả tạo thành một bức họa xinh đẹp.

Lúc này, bên ngoài Tuyết sơn, bầu trời Thiên Trì rộng lớn đột nhiên xuất hiện ba đạo thân ảnh, ba người này lăng không dạo bước, vô cùng phóng khoáng tự nhiên, dừng lại trên Thiên Trì. Ba đạo thân ảnh chia làm ba phương vị, trong đó một người mặc Long bào, khiến cho người ta cảm giác cao ngạo, cuồng vọng. Y đứng ở đó, tất cả mọi người dường như phải nghe lệnh y. Bên cạnh y, một người khoác Hoàng bào Ngọc Thiên sạch sẽ cao quý, trên thân người này, khí tức vương giả như có như không, cao cao tại thượng, dường như không ai dám cùng gã tranh phong, gã chính là Hoàng. Người cuối cùng, hơi thở bình tĩnh nhất, trên người khoác trường bào màu đen, trên trường bào khắc vài bức đồ án kỳ diệu, nhưng y tùy ý đứng đó, khiến người ta có cảm giác cực độ nguy hiểm.

- Long chủ Đông Hải Long cung, Hoàng tử Đoan Mộc của Ngọc Thiên Hoàng tộc, cung chủ Diệt Tình của Thần Cung, ba vị tới Thiên Trì, không biết có gì chỉ giáo.

Lúc này, một bóng người từ xa bay đến, bảy đạo thân ảnh dắt tay nhau tới, bảy người này là Phong chủ của bảy Tuyết Phong trên Thiên Trì, ba người trước mắt đồng thời hiện thân ở Thiên Trì, bọn họ sao có thể không xuất hiện. Long chủ Đông Hải Long cung, Ngọc Thiên Hoàng tộc từ trước tới nay luôn tự coi mình là hậu duệ của Hoàng giả, lãnh tụ bọn họ, cho tới giờ đều tự xưng Hoàng tử, ý chỉ mình là hậu duệ Hoàng giả, còn Diệt Tình cung chủ là lãnh tụ của Thần cung Lãnh tụ của ba đại thế lực bá chủ Càn Vực, tề tụ tại Thiên Trì, bảy đại Phong chủ của Thiên Trì đương nhiên phải hiện thân gặp mặt.

- Phong chủ Thiên Cơ, lúc trước, đệ tử Lâm Phong của Thiên Trì ngươi giết vào Đông Hải Long cung, tru sát đệ tử Long cung ta, khinh thường Long cung, hôm nay ta tới, muốn chư vị có câu trả lời.

Long chủ lãnh đạm nói một tiếng, thù hận giữa Lâm Phong và Đông Hải Long cung sao chỉ đơn giản như việc Lâm Phong tru sát Đoàn Vô Nhai được.

- Người tới Bí Cảnh, gần như toàn bộ biến mất, duy chỉ có người Thiên Trì trở về, ta tới muốn Thiên Trì cho một câu trả lời rõ ràng.

Hoàng tử Đoan Mộc lạnh nhạt nói.

- Lãnh tụ Thiên Tuyền Phong, ngươi vì Lâm Phong, giết vào Thần Cung, chém giết vô số cường giả Thần cung, giết ch.ết hai vị Tôn giả, Thiên Trì phải cho ta công đạo.

Thanh âm Diệt Tình cung chủ vô cùng giá lạnh. Ba người nói tuy khác nhau nhưng cùng có một mục đích.

- Long chủ, Lâm Phong và đệ tử Đông Hải Long cung của ngươi sớm có cừu oán, thậm chí Đông Hải Long cung còn từng phái người trợ giúp đệ tử ngươi giết thân nhân Lâm Phong.

Lâm Phong vì báo thù mới giết hắn, sai ở chỗ nào, hiện tại người hướng ta đòi người, vậy thật xin lỗi. Thiên Cơ lão nhân trả lời Long chủ. Ngay sau đó ánh mắt của lão nhìn về phía Hoàng tử Đoan Mộc.

- Còn câu hỏi của Hoàng tử Đoan Mộc càng vô lý, các thế lực lớn ở Càn Vực đi vào Bí Cảnh đoạt bảo, sinh tử có số, người của các ngươi ch.ết, người của Thiên Trì sống, ngươi lại đi hỏi Thiên Trì, thật buồn cười tới cực điểm, câu hỏi của ngươi, ta không trả lời.

- Về phần Diệt Tình cung chủ, Thần cung có thể phái người truy sát đệ tử Thiên Trì, chẳng lẽ Thiên Trì bỏ mặc, ngươi còn muốn công đạo cái gì.

Thanh âm Thiên Cơ lão nhân cứng rắn, mạnh mẽ, ánh mắt nhìn qua ba vị bá chủ.

- Ba vị, nếu vì thế mà đến, có thể trở về, bất kể đòi người hay trả lời, Thiên Trì đều không đáp ứng.

- Thiên Trì thật uy phong!

Cung chủ Thần cung cười lạnh.

- Tốt, Thiên Trì cường thịnh nên có thể tùy ý làm bậy, chẳng lẽ muốn Thiên Trì trở về bộ dạng trước đây sao? - Diệt Tình cung chủ nếu muốn báo thù, có thể dẫn người giết vào Thiên Trì, ta ngược lại muốn xem Thiên Trì bị hủy diệt hay Thần Cung của ngươi bị xóa tên.

Đôi mắt Thiên Cơ lão nhân ánh lên tia sáng bén nhọn, nhìn thẳng Diệt Tình, đối phương vậy mà lại dám uy hϊế͙p͙ Thiên Trì, lão sao có thể yếu thế.

- Tốt lắm.

Long chủ cười lạnh một tiếng.

- Xem ra Thiên Trì tự cao tự đại, không coi các thế lực lớn của Càn Vực ra gì, một khi như vậy, ba người chúng ta cáo từ, ngày khác tới bái phỏng.

- Đi thôi.

Hoàng tử Đoan Mộc thản nhiên lên tiếng, ba người huy động trường bào biến mất tại Thiên Trì, nhìn còn không thấy thân ảnh. Sau khi bọn hắn rời đi, mày Thiên Cơ lão nhân hơi nhíu lại, trường bào huy động, ra lệnh:

- Mấy ngày này, không ai được rời khỏi Thiên Trì, cố gắng tu luyện, tận lực nâng cao tu vi.

- Vâng!

Tất cả mọi người gật đầu, xem ra Thiên Trì có một hồi nguy cơ.

- Hừ!

Nhưng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh truyền ra:

- Một tên Lâm Phong làm tức giận ba đại thế lực, mà người nào đó vẫn vì đệ tử mà giết vào tông môn người khác, tự cho là đúng, mang tai họa tới cho Thiên Trì.

Lông mày Tuyết Tôn giả nhíu lại, nhìn người nói chuyện, Thiên Xu Tử.

- Ngươi là người Thiên Trì sao? Tuyết Tôn giả lạnh lùng nói, khiến ánh mắt Thiên Xu Tử cứng lai, chỉ vào Tuyết Tôn giả nói: - Ngươi… - Đủ rồi.

Thiên Cơ lão nhân quát Thiên Xu Tử dừng lại:

- Muốn vu tội cho người, thiếu gì lý do, trọng bảo mê hoặc lòng người, mặc dù không có việc gì phát sinh, chuyện nên đến vẫn sẽ đến.

Lâm Phong là đệ tử của Thiên Trì, tất nhiên phải bảo vệ hắn, Thiên Xu Tử ngươi không được quên tín ngưỡng Thiên Trì.

- Mặc dù ba đại thế lực liên thủ, Thiên Trì ta há sợ chúng, ta không tin bọn hắn dám phát động cuộc chiến hủy diệt.

Nói vậy, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ bị xóa tên khỏi bá chủ Càn Vực. Nói xong, Thiên Cơ lão nhân ngự không rời đi, Đông Hải Long cung, Thần Cung và Ngọc thiên Hoàng tộc sẽ liên thủ, đây là việc lão không nghĩ tới, ba đại thế lực bá chủ vì bảo vật, vì đối phó Thiên Trì, nên muốn liên thủ. Một ngày sau, Càn Vực truyền ra tin tức, đệ tử Cửu Tiêu Kiếm môn hành tẩu bên người bị người đóng băng tru sát, đồn đại người của Thiên Trì giết hắn. Lập tức lại có tin tức truyền ra, Tiêu Dao môn có đệ tử bị người đóng băng tru sát, lại đồn đại là người Thiên Trì. Nhất thời, toàn bộ Càn vực dấy lên tin đồn về Thiên Trì, Thiên Trì tự cao tự đại, hiện giờ quật khởi, muốn trở thành bá chủ tuyệt đối tại Càn Vực. Đệ tử Thiên Trì giết người Đông Hải Long cung, Phong chủ Thiên Trì giết vào Thần Cung, coi rẻ tất cả thế lực lớn của Càn Vực, muốn làm bá chủ Càn Vực. Kế tiếp lại có tin tức truyền ra, Đông Hải Long cung, Ngọc thiên Hoàng tộc và Thần Cung triển khai vạn tông đại hội, kêu gọi tất cả tông môn thế lực tại Càn Vực, cùng nhau thảo phạt Thiên Trì. Mặt khác, muốn Thiên Trì cho bọn họ công đạo, lúc trước đến Bí Cảnh, vì sao chỉ có người Thiên Trì còn sống, những người khác toàn bộ mất tích, không thấy tung tích, Thiên Trì nhất định phải cho tất cả mọi người câu trả lời thỏa đáng. Tin tức rung động truyền đi, lập tức được Cửu Tiêu Kiếm môn, Tiêu Dao môn và thế lực bá chủ hưởng ứng, rất nhiều người tuyên bố gia nhập vạn tông đại hội, cùng nhau thảo phạt Thiên Trì bá đạo, vô đạo. Càn Vực bắt đầu sôi trào, vạn tông đại hội, thảo phạt Thiên Trì, trong nháy mắt có vô sô tông môn hưởng ứng. Tuy nói tất cả mọi người đều hiểu, nhưng vô số người đều mơ tưởng đi thử vận may, kiếm một chén canh, là một cơ hội hiếm có đối với nhiều thế lực nhất đẳng. Một cỗ nguy cơ mãnh liệt từ Càn Vực truyền đi bốn phương tám hướng, rất nhiều người thậm chí bắt đầu tung tin đồn nhảm, Thiên Trì, lần này xong rồi. Không ngờ Thần cung lại giở thủ đoạn độc ác, lợi dụng tâm lý tham lam của mọi người, triệu tập lực lượng Càn Vực đối phó Thiên Trì, bọn họ không phải dựa vào lực lượng của mình để lưỡng bại câu thương với Thiên Trì, chuyện có hại mà không có lợi này. Vào lúc này, Tuyết Nguyệt quốc, một thân ảnh mang bệnh, sắc mặt vàng bệch từ thành Dương Châu đi ra. Người này chính là Lâm Phong, hắn cưỡi hung thú Cùng Kỳ, yêu thú này chưa từng lộ diện tại Càn Vực, hơn nữa đã lâu hắn không khống chế Cùng Kỳ, ngoại trừ người của Tuyết Nguyệt, rất ít người biết đây là tọa kỵ của hắn. Một con tiểu yêu tuyết trắng xinh đẹp ghé vào đầu vai Lâm Phong, cọ trên mặt Lâm Phong vài cái. Ánh mắt Cùng Kỳ thường liếc về đầu vai Lâm Phong, trong mắt hiện vẻ tham lam.

- Bành!

Một cái tát hung hãn đập vào đầu nó, khiến nó phát ra tiếng gầm nhẹ, Lâm Phong lạnh lùng nói:

- Ta cảnh cáo ngươi, ngươi dám động vào nàng, ta sẽ rút da lột gân của ngươi.

- Không động thì không động, ta đường đường là Đại Đế, sao có thể coi trọng Tuyết Linh Lung nàng.

Cùng Kỳ cả giận nói:

- Còn nữa, lần này bản Đế mang ngươi ra ngoài Cửu tiêu đại lục, ngươi nên tôn trọng bản đế một chút.

Lâm Phong hung hăng liếc nhìn Cùng Kỳ:

- Chút tâm tư đó của ngươi đừng cho ta không biết, ngươi biết rõ đại lục, chỉ sợ biết không ít chỗ tốt.

Ngươi muốn mượn lực lượng của ta dẫn ngươi đi, tuy nhiên ngươi đừng hy vọng nhiều, thành thật nghe lời ta thì hơn.

- Rống….

Cùng Kỳ tức giận gầm nhẹ một tiếng, vô cùng buồn bực, thực sự nó phải mượn lực lượng của Lâm Phong, nó hôm nay chỉ là một con yêu thú, không có khả năng chạy loạn khắp nơi, chỉ sợ bị người khác bắt làm nô dịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.