Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 912: Thiên tài đối quyết



Nếu nơi đây là Vô Ưu sơn, vậy ba ngọn núi hiện tại chưa hẳn có ba tòa.

Đôi mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm vào sơn mạch liên miên trên bản đồ, hỏa diễm phác họa hình ảnh một mảnh sơn mạch rất rõ ràng, dường như trong sơn mạch này thực sự có một ngọn lửa vô cùng lợi hại. Tuy nhiên sơn mạch lại liên miên dựa vào nhau, không giống như hiện giờ phân thành ba ngọn núi vào thế chân vạc. Lâm Phong nhìn kỹ hai bức bản đồ mấy lần, hắn thấy mình không lầm, ký hiệu trên bản đồ quả thực chỉ khu vực Vô Ưu sơn này. Nếu mấy trăm năm có biến cố lớn phát sinh, vì sao chỉ có ba ngọn núi được bảo tồn hoàn hảo như cũ? Trong lòng Lâm Phong nghi hoặc, lại thấy ánh mắt Cùng Kỳ không ngừng lóe lên, nó nói với Lâm Phong.

- Chung ta tới dãy núi bên kia xem.

- Được!

Lâm Phong gật đầu đồng ý, Cùng Kỳ muốn hắn cùng tìm bảo, nhưng thật không ngờ nơi tổ chức Vạn Tông đại hội lại trùng hợp với nơi có bảo vật, đây là trùng hợp, hoặc…có người cố ý tạo ra? Nếu không phải trùng hợp, chẳng phải không chỉ bọn họ chiếm được bảo đồ, người khác cũng chiếm được? Chẳng lẽ còn có bảo đồ khác?

- Đi!

Lâm Phong đứng lên, bước chân di động hướng về ba ngọn núi trong khu vực Vô Ưu sơn. Cùng Kỳ gầm nhẹ một tiếng theo sau hắn, nó có hứng thú tìm bảo hơn việc tham gia Vạn Tông đại hội. Bức bản đồ do võ tu cường đại dùng lực lượng hỏa diễm vẽ ra, nếu thực sự chiếm được dị hỏa cường đại, thân là Viêm Đế, nó có biện pháp để nâng cao tu vi khối thân thể Cùng Kỳ này. Sở dĩ lúc trước nó lựa chọn thân thể hung thú Cùng Kỳ, cũng vì Cùng Kỳ thuộc tính hỏa, có chút xứng đôi. Vô Ưu cổ thành nổi tiếng nhờ Vô Ưu sơn trang, trong Vô Ưu sơn trang từng xuất hiện rất nhiều cường giả tuyệt đỉnh, nhét cả mảnh khu vực này vào phạm vi thế lực của mình, Vô Ưu sơn được đồn đại là nơi tu hành của cường giả thời xưa, cực kỳ rộng lớn. Thân hình Lâm Phong và Cùng Kỳ lóe lên, bon họ phát hiện nhìn từ xa nhìn lại thấy ba ngọn núi tạo thế chân vạc nhưng không cách xa nhau lắm, nhưng đến nơi mới phát hiện chúng có khoảng cách không ít. Đi vào khu vực giữa ba ngọn núi, mượn ánh trăng, Lâm Phong phát hiện phía trước có không ít thân ảnh. Điều này khiến hắn kinh ngạc, vì sao những người này không lẳng lặng tu luyện trên ngọn núi, mà giống như hắn tới khu vực giữa những ngọn núi?

- Là hắn!

Lâm Phong nhìn một thân ảnh trong đám người, ánh mắt lập tức ngưng lại, hắn từng thấy qua vị thanh niên áo trắng, Vũ Hồn phong bạo, có thể cắn giết trấn áp, còn có phong bạo chi nhãn, vô cùng lợi hại. Thiếu nữ xinh đẹp mặc váy dài cũng bên cạnh y, quanh người nọ cũng không thiếu cường giả Thiên Vũ, trang phục những người này giống với người của Tiêu Dao môn bị hắn đánh ch.ết, hẳn là người của Tiêu Dao môn.

- Người này rốt cuộc có thân phận gì? Trong lòng Lâm Phong thầm giật mình, người Tiêu Dao môn cũng là một cỗ thế lực bá chủ tại Càn Vực, nhưng bọn họ lại rất cung kính với thanh niên áo trắng, giống như thủ hạ y, không thể không khiến Lâm Phong suy đoán, chẳng lẽ đối phương là con cháu của nhân vật cao tầng trong Tiêu Dao môn? Tuy nhiên, ngoại trừ thanh niên áo trắng còn có một số người khác, dường như đang giằng co với hắn, nhất là một thanh niên nam tử đối diện với tên kia, tu vi tương tự Thiên Vũ cảnh tầng ba, nhưng tùy ý đứng đó, toàn thân hình lộ ra khí tức bá đạo và tự tin của cường giả, ngạo khí khắc sâu trong xương.

Một hướng khác còn có hai người, một nam một nữ, phi thường trẻ tuổi, tu vi nam tử là Thiên Vũ tầng bốn, tu vi thiếu nữ là Thiên Vũ tầng hai, thân mặc quần đỏ, mỹ mạo kiều diễm, da thịt mềm mại, duyên dáng yêu kiều.

- Không ngờ tại Càn Vực cũng có thể nhìn thấy vài hạt giống tốt, tiểu tử, cuối cùng ngươi cũng có đối thủ, những người này không phải phế vật, cũng không phải hạng người ngươi có thể vượt cấp đánh giết đâu.

Thanh âm Cùng Kỳ rất nhỏ, có chút vui mừng khi người gặp họa, đối thủ lúc trước của Lâm Phong yếu tới đáng thương, cái gì mà đệ tử thế lực lớn, trong mắt nó chỉ là phế vật, ngay cả Lâm Phong cũng không thèm nhìn tới. Tuy nhiên hiện tại, những thanh niên phía đối diện dường như rất không tệ, hơn nữa, vị trí bọn họ đang ở khu vực giữa Vô Ưu sơn, ngày càng có ý tứ, chẳng lẽ thực sự trùng hợp? Lâm Phong biết Cùng Kỳ nói không sai, tướng mạo mấy người kia đường đường chính chính, diện mạo phi phàm, chỉ dựa vào khí chất là có thể nhìn rõ một người, mà khí chất của đám thanh niên đều không giống. Đúng lúc này, thanh niên áo trắng dường như nhận ra gì đó, ánh mắt xoay chuyển, rơi vào Lâm Phong và Cùng Kỳ phía xa, không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc.

- Không ngờ là ngươi!

Thanh niên áo trắng có chút kinh dị lên tiếng, Tiêu Dao môn truyền tin tức cho y, những người đó hẳn bị Lâm Phong giết, mà giờ phút này, Lâm Phong lại xuất hiện tại đây.

- Có phải vì Vạn Tông đại hội mà đến.

Thanh niên áo trắng thầm nghĩ trong lòng, tùy ý nhìn lướt qua Lâm Phong và Cùng Kỳ, y không coi trọng Lâm Phong, thân ảnh đối diện mới là đối thủ của hắn. Những người khác thấy thanh niên áo trắng dường như biết Lâm Phong, cũng liếc mắt nhìn Lâm Phong rồi lập tức thu hồi, chỉ là Thiên Vũ tầng một tại Càn Vực, trong mắt bọn hắn không khác gì con sâu cái kiến, khinh thường không thèm đế ý. Lúc này, thanh niên áo trắng là Thiên Lâm thiếu gia, thanh niên bá đạo đối diện đang từ từ bay lên không, trên người lộ ra khí tức áp chế cường đại, uy áp đáng sợ giáng lâm xuống người Thiên Lâm thiếu gia và người Tiêu Dao môn, không chút che đậy nào.

- Nếu đã gặp, chiến đi!

Trường bào trên người theo gió phiêu động bay phất phới, ánh mắt gã vô cùng sắc bén, nhìn chằm chằm Thiên Lâm thiếu gia, chiến ý thiêu đốt.

- Ngươi là ai, có tư cách khiêu chiến Thiên Lâm thiếu gia sao? Lúc này, có người Tiêu Dao môn quát lạnh, thân phận Thiên Lâm thiếu gia vô cùng cao quý, ngay cả môn chủ cũng khách khí với hắn, tự nhiên có không ít người muốn lấy lòng y - Trước để ta tới thử ngươi.

Tu vi của người này cũng là Thiên Vũ tầng ba, chỉ thấy chân gã di động, tấn cồng về phía thanh niên kia. Đối phương không thèm liếc nhìn gã, ánh mắt khóa chặt Thiên Lâm thiếu gia, trên người gã, khí tức huyết mạch cường hãn điên cuồng chuyển động, chấn động màng tai mọi người, giống như đại dương mênh mông đang gầm thét. Một vòng kim quang chói mắt, chiếu sáng bầu trời đêm, đám người nhìn sau lưng thanh niên, không ngờ xuất hiện đồ án vô cực màu vàng, kim quang vạn trượng, đồ án từ từ xoay tròn, kim quang rực rỡ khiến ánh mắt người khác không mở ra được.

- Xuy!

Một vòng kim quang bùng nổ, cường giả Tiêu Dao môn vừa mới tiến lên đã bị kim quang xuyên thấu, thân thể cứng đờ, rơi xuống từ không trung, ch.ết!

- Vũ Hồn thật lợi hại.

Lâm Phong thán phục một tiếng, đây mới thực sự là Vũ Hồn lợi hại a, tương tự như thanh niên áo trắng, lực lượng Vũ Hồn có thể dễ dàng đè ch.ết người khác.

- Ngươi chưa từng gặp hậu duệ Đại Đế chân chính, Vũ Hồn của những người đó mới gọi kh.ủng bố.

Cùng Kỳ hạ giọng nói.

- Vũ Hồn của võ tu có quan hệ rất lớn với tiền bối, tới Tôn giả có thể di truyền lực lượng huyết mạch xuống, giúp hậu bối sinh ra người có Vũ Hồn cường đại.

Hơn nữa, nếu Tôn giả có lực lượng huyết mạch kỳ lạ, thực lực cường đại, Vũ Hồn hậu bối càng lợi hại, Hoàng giả cũng như vậy. Lâm Phong đồng tình gật đầu, thế giới tuyệt đối không công bằng, người vừa sinh ra, có ít người được ban thiên phú b.iến thái cường đại, cũng có người chỉ có tư chất bình thường, tất cả đều dựa vào chính mình. Gia tộc mẫu thân hắn không biết bao nhiêu năm trước xuất hiện một Tôn giả, huyết mạch lưu truyền tới nay đã rất lâu và loãng dần, nhưng lực lượng Vũ Hồn vẫn cực kỳ lợi hại tại Tuyết Nguyệt quốc. Nhưng thế giới bên ngoài khác hẳn, rất nhiều người là nhi tử hoặc tôn tử của Tôn giả, lực lượng huyết mạch rất mạnh, hắn cách không biết bao nhiêu thế hệ, nên không thể so sánh được. Theo như Cùng Kỳ nói, còn có hậu duệ của Hoàng giả, Đại Đế, thiên phú bọn họ được ban cho kh.ủng bố cỡ nào nữa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.