Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 919: Chiến lực môn đồ



- Môn đồ Hoàng Vũ, đệ tử Hoàng Vũ? Lâm Phong hỏi Cùng Kỳ.

- Trên danh nghĩa là đệ tử, nhưng có rất ít người được Hoàng giả chân chính dạy bảo.

Đây chỉ là một loại vinh dự, nhưng khiến vô số người tranh đoạt phần vinh quang này. Trở thành môn đồ Hoàng Vũ, vinh quang cho vô sô người, bọn họ cũng có không ít đặc quyền, Hoàng Vũ càng cường đại, càng có nhiều người muốn bái nhập. Cùng Kỳ hạ giọng nói, nó từng là Đại Đế, lời nói rất có trọng lượng. Tuy nhiên, đứng trên góc độ nhìn nhận, nó và Lâm Phong không giống nhau, đối với những thanh niên này, trở thành môn đồ Hoàng Vũ có lẽ là vinh quang cao nhất, nhưng đối với Hoàng giả, những môn đồ này chỉ là một loại tượng trưng cho địa vị, đám người này được xem như môn sinh của họ, nếu trong số môn đồ có người cực kỳ ưu tú, có thể chỉ đạo một chút, thậm chí trở thành đệ tử thân truyền.

- Vậy không phải tông môn, bè phái sao? Lâm Phong thì thào nói nhỏ, môn đồ Hoàng Vũ, hơi giống một số đại nhân vật cổ đại kiếp trước, có môn sinh của mình, một số người công thành danh toại trở thành thầy của Thiên tử.

Hoàng Vũ, hai chữ này đủ hấp dẫn vô số thiên tài, vả lại còn liên tục không ngừng, một cỗ thế lực đáng sợ.

- Hử? Đôi mắt Cùng Kỳ nhìn thoáng qua Lâm Phong, lộ ra vẻ ngoài ý muốn, tên này xem ra hiểu rõ.

Nói trắng ra, môn đồ Hoàng Vũ là một thế lực khổng lồ do vô số thiên tài thành lập và tổ chức. Nếu Hoàng Vũ có việc, lên tiếng kêu gọi, môn đồ sẽ đổ xô tới. Tiêu Dao môn chủ nhìn thần sắc khiếp sợ của mọi người, có chút đắc ý, cười nói.

- Nếu chư vị hoài nghi lời ta nói, người thực lực Thiên Vũ bậc trung có thể tiến lên dò xét tính chân thực.

Tuy nhiên, chỉ tùy ý luận bàn, đến điểm là dừng, các vị ở đây sẽ không tổn thương tính mạng chư vị.

- Thiên Vũ bậc trung!

Mọi người rất dễ dàng bắt được mấy chữ này, môn đồ Hoàng Vũ ngoài một người có tu vi Thiên Vũ tầng bốn thuộc loại thấp nhất trong Thiên Vũ trung cấp ra, mấy người còn lại đều là Thiên Vũ tầng ba và tầng hai. Nhưng Tiêu Dao môn chủ không nói tới Thiên Vũ sơ thấp, trực tiếp tuyển Thiên Vũ trung cấp, hiểu nhiên một điều, Thiên Vũ sơ thấp không xứng chiến đấu với môn đồ Hoàng Vũ. Rất nhiều người nóng lòng muốn thử xem môn đồ Hoàng Vũ lợi hại thế nào, mọi người đều muốn nhìn xem những người đến từ Thánh thành Trung Châu này, có chênh lệch với bọn họ như thế nào. Cũng có người tràn ngập tự tin, cho rằng tu vi của mình lợi hại, nếu có thể đấu với môn đồ Hoàng Vũ, chẳng phải mình cũng có thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ sao?

- Ta tới thử!

Quả nhiên có người bước lên, lăng không mà đến, giáng lâm trên đài cao, phiêu nhiên hạ xuống, rất tự nhiên, phóng khoáng. Người đi lên có tu vi Thiên Vũ tầng ba, tu vi giống nhau nên rất có tính so sánh, gã muốn xem chênh lệch giữa mình và môn đồ Hoàng Vũ như thế nào?

- Thiên Lâm thiếu gia, tu vi của ta cũng là Thiên Vũ tầng ba, kính xin hạ mình chỉ giáo.

Ánh mắt người này rơi trên người Thiên Lâm thiếu gia, Thiên Lâm thiếu gia là người của Tiêu Dao thần tông, lại là môn đồ Hoàng Vũ, nếu có thể đánh với y một trận, chắc chắn có sức thuyết phục.

- Ngươi ra tay đi!

Thiên Lâm thiếu gia thản nhiên nói, ánh mắt cao ngạo bình tĩnh, chỉ là Thiên Vũ tầng ba, tu vi tương đương y, không có tư cách chiến đấu với y.

- Tốt, đắc tội!

Thân hình người này lóe lên, hóa thành một cơn lốc, gã lĩnh ngộ phong ý chí, hơn nữa còn đến tầng bốn, xem như có chút lợi hại, gã lấy đó làm kiêu ngạo, thân hình chuyển động theo gió, khiến người ta không nắm bắt được quỹ tích.

- Tốc độ thật nhanh, không tệ, không biết Thiên Lâm thiếu gia đối phó như thế nào.

Mọi người nhìn tu vi người nọ có chút lợi hại, âm thầm nói.

- Ông!

Mọi người chỉ thấy phía sau Thiên Lâm thiếu gia đột nhiên xuất hiện một vòng phong bạo đáng sợ, phóng thích ra lực lượng áp bách kh.ủng bố, không gian xung quanh y điên cuồng gào thét, trở nên méo mó.

- Oanh!

Chỉ thấy một vòng phong bạo đè ép qua, một tiềng ầm vang lên, ngay sau đó một đạo thân ảnh bị đánh bay ra ngoài. Y phục bị xé nát rơi trong hư không, lực lượng phong bạo đáng sợ bám trên người gã, dường như có thể xé rách gã bất cứ lúc nào cũng.

- Ngươi còn kém lắm, tha cho ngươi khỏi ch.ết.

Thiên Lâm thiếu gia lạnh lùng nói, phong bạo bám trên người đối phương tan biến nhưng Vũ Hồn vẫn như trước phiêu đãng phía sau Thiên Lâm thiếu gia, từng vòng phong bạo liên tục quay, khiến người ta có cảm giác mát lạnh.

- Đây là Vũ Hồn? Ánh mắt của vô số người chấn động, nhìn chằm chằm vào phong bạo đáng sợ, đây mới là Vũ Hồn nè, rất nhiều người trong bọn họ phát hiện tu vi càng cao, lực lượng Vũ Hồn ngày càng không bằng trước.

Giờ phút này, bọn họ minh bạch, không phải Vũ Hồn không lợi hại, mà do Vũ Hồn của họ quá yếu. Ánh mắt Thiên Lâm thiếu gia cao ngạo của nhìn mọi người, rất hài lòng trước biểu hiện của họ. Y là môn đồ Hoàng Vũ, cao cao tại thượng, đừng nói là đám người Thiên Vũ trước mắt, dù Tôn Vũ y cũng thấy chướng mắt, chỉ có trực tiếp dùng lực lượng mạnh nhất chấn động bọn họ, mới khiến bọn họ biết mình đáng sợ, từ đó kính sợ mình, hắn muốn được hiệu quả như vậy.

- Ha ha!

!!! Tiêu Dao môn chủ hài lòng nhìn phản ứng của mọi người, cười khẽ.

- Không biết còn vị nào muốn thử, tốt nhất là Thiên Vũ trung cấp, ở đây còn vài vị thiên tài chưa ra tay.

Tiêu Dao môn chủ lần nữa cường điệu mấy chữ Thiên Vũ trung cấp, Thiên Vũ sơ cấp, không có sức chiến đấu.

- Tốt, ta thử xem.

Lại một đạo thân ảnh đi ra, chỉ thấy một cường giả bước lên đài cao, khuôn mặt p.hóng đãng, trên người lộ ra khí tức hỏa diễm đáng sợ. Thiên Vũ tầng năm!

- Thiên Vũ tầng năm, cao hơn hai cảnh giới so với Thiên Vũ tầng ba, dù đối phó môn đồ Hoàng Vũ, cũng có thể đánh một trận đi.

Mọi người âm thầm nói. Ánh mắt của người này dừng lại trên người một vị thanh niên, thanh niên có mái tóc màu đen, trường bào khoác trên người không tầm thường, một bên là hỏa diễm, một bên là băng sương, dường như rất nóng lại làm người ta cảm giác rét lạnh.

- Ngươi cũng tu luyện hỏa diễm, vậy chọn ngươi.

Cường giả Thiên Vũ tầng năm chỉ vào thanh niên đó nói. Tóc đen thanh niên phiêu động, tùy ý nói.

- Động thủ!

- Được!

Người nọ bước ra một bước, một tiếng nổ ầm vang truyền ra. Trong khoảng khắc, hỏa diễm mãnh liệt bùng lên, lực lượng thiêu đốt đáng sợ điên cuồng phóng ra ngoài, đánh về phía thanh niên. Một vòng ánh sáng nhàn nhạt hiện lên, bao phủ thân thể thanh niên, vòng ánh sáng ẩn chứa hỏa diễm màu vàng cùng sương lạnh trong suốt, giao hòa cùng một chỗ. Hỏa diễm hung mãnh va chạm với vòng ánh sáng, giống như bị hỏa diễm và hàn sương tiêu diệt, không thể hình thành thiêu đốt, thậm chí lúc nào cũng có thể tắt.

- Lực lượng băng hỏa dung hợp, các ngươi không biết nó đáng sợ tới cỡ nào.

Thanh niên thản nhiên nói, hỏa diễm màu vàng từ từ lao về phía đối phương, hỏa diễm của đôi bên chạm vào nhau, hai cỗ hỏa diễm cùng thiêu đốt, dường như cũng không làm gì được cường giả Thiên Vũ tầng năm.

- Hỏa diễm không phải đáng sợ nhất, hỏa diễm chân chính đáng sợ vì có thêm lực lượng băng sương.

Thanh niên nói xong, một cỗ hàn băng chi khí cực lạnh giáng xuống người đối phương, hỏa diễm nhu hòa ấm áp trở nên cực kỳ đáng sợ. Trong nháy mắt, thân thể của cường giả kia lạnh như băng, như muốn đông lại, lại trong nháy mắt, gã lại cảm thấy có một cỗ hỏa diễm điên cuồng thiêu đốt mình, da thịt của gã rạn nứt giống như mặt đất bị vỡ ra.

- A!

!!!! Hỏa diễm màu vàng thiêu đốt mỗi một tấc da thịt, giống như có hàng nghìn hàng vạn cây kim đâm trên người, khiến cường giả Thiên Vũ tầng năm kêu thảm thiết, thân thể lui về sau, hô:

- Không chiến nữa!

Rất nhiều người còn không rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ có chính gã hiểu rõ, thanh niên sử dụng hai tầng ý chí băng hỏa kinh khủng đến cỡ nào, có thể khiến toàn bộ thân thể rạn nứt, gã căn bản không thể chịu được. Sắc mặt thanh niên bình tĩnh, tâm niệm khẽ động, ý chí hỏa diễm cùng hàn băng biến mất. Ánh mắt y không có chút dao động, dường như vừa làm một chuyện nhỏ, một Thiên Vũ tầng năm, không có gì vẻ vang cả. Hiện tại mọi người càng chấn động, chiến lực của họ quả nhiên đáng sợ. Cùng cảnh giới, chỉ sợ không có ai thắng được bọn họ, những người này có thể thoải mái vượt cấp khiêu chiến. Đôi mắt Lâm Phong lóe lên, những người này lấy thủ đoạn chấn động đánh bại người khiêu chiến. Vì lý do gì, chẳng lẽ vì để người tín phục, để mọi người chọn họ làm lãnh tụ Vạn Tông đại hội?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.