Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 925: Bá đạo



Bông tuyết vẫn bay múa trong hư không, mọi người chỉ thấy thanh niên áo đen đột nhiên biến mất, làm hai mắt mọi người kịch liệt co rút, ngay sau đó, họ lại nhìn thấy thanh niên kia lại hiện lần nữa tại cuối con đường tuyết, ngọn núi có Nghiệp Hư Chi Viêm.

- Chạy đi đâu!

Một tiếng gầm cuồn cuộn từ trong miệng Thiên Lâm thiếu gia phát ra, y gấp rút vọt tới, tốc độ Tiêu Dao bộ pháp nhanh như chớp, bắn về phía thanh niên ma đạo kia. Mà thanh niên lãnh ngạo tranh đấu cùng y lần này lại không cản y, tùy ý để cho Thiên Lâm thiếu gia rời đi, Nghiệp Hư Chi Viêm này, không thể để người khác lấy được.

- Ngươi muốn ch.ết!

Thiên Lâm thiếu gia nổi giận gầm lên, cơn lốc cuồng bạo hiện lên trong tay cuốn về thanh niên ma đạo, muốn nuốt đối phương vào trong cơn lốc. Ma ý cuồn cuộn không ngừng nghỉ, trên người thanh niên ma đạo tràn ngập khí tức ma đạo thuần túy, dù tu vi của hắn không mạnh, chỉ là Thiên Vũ tầng một, nhưng ma đạo ý chí làm người ta sợ hãi. Phong bạo từ trong tay Thiên Lâm thiếu gia xoáy giết tới, thanh niên kia cũng hành động, ầm một tiếng, hai tay hắn cũng đẩy ra phía trước, một cơn sóng ma đạo ý chí cuồn cuộn mênh mông tràn ra, điên cuồng gào thét.

- Cự Ma chưởng!

Thanh âm băng hàn từ trong miệng thanh niên ma đạo phun ra, trước hai tay hắn, xuất hiện một bàn tay khổng lồ, ép về phía Thiên Lâm thiếu gia, khí tức đáng sợ như làm người ta hít thở không thông.

- Rầm!

Bàn tay khổng lồ va chạm cùng phong bạo, thiên địa nổi lên cơn lốc kh.ủng bố, xé rách hết thảy, tiếng gào rú như núi thở biển gầm đánh về mọi người, tất cả đều cảm nhận được lực lượng va chạm đáng sợ. Thanh niên ma đạo vẫn không nhúc nhích, đối mặt với một kích của môn đồ Hoàng Vũ, Thiên Lâm thiếu gia, hơn nữa còn có cảnh giới thấp hơn đối phương hai cấp, vậy mà một chưởng tùy tiện lại gạt bỏ một chiêu của đối phương, tên này không biết thiên tài từ đâu chui ra, chiến lực thật đáng sợ. Quay đầu, thanh niên ma đạo liếc nhìn nơi Nghiệp Hư Chi Viêm một cái, bàn tay huy động, nhất thời, một chùm sáng lóe lên, sau đó, mọi người liền thấy một đoàn hỏa diễm cuồn cuộn bay thẳng tới Nghiệp Hư Chi Viêm, làm cho mọi người đều kinh hãi không thôi, sắc mặt đại biến, hắn lại dám dùng tay bắt Nghiệp hư chi viêm.

- Muốn ch.ết!

Thiên Lâm thiếu gia cười lạnh một tiếng, mấy vị môn đồ Hoàng Vũ khác cũng cười lạnh, dám lấy Nghiệp hư chi viêm bằng cách như vậy, tuyệt đối tìm ch.ết.

- Xẹt xẹt… Hỏa Diệm sơn sụp đổ không ngừng, một vài luồng hỏa quang trực tiếp tiến vào trong núi, nhanh bất khả tư nghị, nháy mắt đã bao trùm lấy Nghiệp Hư Chi Viêm.

- Rầm!

Hỏa diễm cuồn cuộn ngút trời, chôn vùi một mảnh địa vực, quang mang của Nghiệp Hư Chi Viêm tràn ngập, lộ ra bên ngoài một ít, những hỏa quang kia không thể bao trùm.

- Hừ, tự tìm đường ch.ết!

Mọi người giễu cợt một tiếng, đoàn hỏa quang kia không biết là thứ gì, lại có thể trực tiếp đánh về phía Nghiệp hư chi viêm, đây không phải muốn ch.ết sao. Nhưng bọn họ liền nhanh chóng thấy được, Nghiệp Hư Chi Viêm kia bị hỏa quang ăn mòn lên, lực lượng hỏa diễm như càng lúc càng yếu, thậm chí màu sắc của ngọn núi kia cũng dần trở nên mờ đi.

- Chuyện gì xảy ra!

Mọi người kinh hãi không thôi, đoàn hỏa quang không rõ kia lại có thể ăn mòn lấy Nghiệp Hư Chi Viêm!?

- Lớn mật, dám đoạt Nghiệp Hư Chi Viêm!

Thiên Lâm thiếu gia gầm lên, Vũ Hồn phong bạo điên cuồng cuộn lên, ngay lập tức phủ xuống hư không, uy thế kinh khủng bao trùm lên thanh niên ma đạo, lực lượng hủy diệt trở nên điên cuồng, hư không cũng như bị ép nứt toát. Một đạo quang mang chớp lóe, tiêu dao khôn cùng, nhanh không thể tin nổi.

- Tiêu Dao bộ pháp!

Thiên Lâm thiếu gia trợn tròn mắt, nhưng lập tức, một luồng lực lượng ma đạo đáng sợ ép về phía y, ma lãng ngập trời, toàn bộ cuốn về phía y. Tiêu Dao bộ pháp, tên này là biết Tiêu Dao bộ pháp?

- Diệt!

Một tiếng gầm cuồn cuộn từ miệng đối phương phun ra, ngay sau đó, một bàn tay lớn vô biên từ trong hư không ép xuống, đánh về phía Thiên Lâm thiếu gia.

- Rầm … Sóng khí kinh khủng điên cuồng cuộn trào, chưởng lực ma đạo kh.ủng bố đánh cho Thiên Lâm thiếu gia bay ngược về sau, trong hư không, Vũ Hồn phong bạo điên cuồng, khuấy động không gian, áp bách về phía thanh niên ma đạo.

- Giết giết… Tiếng hét tràn ngập sát phạt, vô cùng cuồng bạo, chấn động trong màng tai mọi người, thanh âm quanh quẩn không dứt, thanh niên ma đạo như giận dữ, trong nháy mắt đánh ra vô số ma chưởng.

Thiên Lâm thiếu gia bị đánh không ngừng lui về sau, khí tức phù phiếm, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt gắt gao ngó chừng thanh niên ma đạo.

- ch.ết đi!

Thiên Lâm thiếu gia điên cuồng hét lên, ngón tay chi lên Vũ Hồn phong bạo trong hư không. Trong khoảnh khắc, phong bạo che trời từ trên cao đè xuống, lực lượng hủy diệt bạo nổ điên cuồng, mọi thứ như bị ép nát, hủy diệt hết thảy. Thanh niên ma đạo ngẩng đầu, hàn quang đáng sợ từ trong mắt hắn lóe ra, hắn lạnh lùng quát:

- Đại Đạo Vô Tình, Ma Đạo Già Thiên!

Giết!

- Ki…a… Tiếng gầm kinh khủng điên cuồng, như có vô số sóng khí từ thân thể thanh hắn xong vào Vũ Hồn phong bạo trong hư không, thiên địa chấn động, khí tức ma đạo vô tận kia bóp nát hết thảy, ngay cả Vũ Hồn phong bạo cũng như thế.

Tốc độ phong bạo càng lúc càng chậm, thanh niên ma đạo lại bộc phát ma khí toàn thân, khí tức ma đạo kh.ủng bố, hai con ngươi cũng lộ ra ma ý đáng sợ.

- Phong bạo có mạnh, cũng phải diệt cho ta!

- Rầm rầm… rầm… Vô tận ma khí hóa thành một chưởng che trời, cuốn lên ma đạo khí khôn cùng, xông lên hư không, Vũ Hồn phong bạo hủy diệt như đang giận dữ gầm thét, nhưng lại bị đánh bật lên cao, lực lượng đang yếu bớt.

- ch.ết!

Một chưởng ma đạo kh.ủng bố chộp về phía Thiên Lâm thiếu gia, một chưởng này, không thể ngăn cản, hủy diệt hết thảy. Thiên Lâm thiếu gia vươn tay vẽ lên không trung một cái, trong khoảnh khắc, một luồng phong bạo đáng sợ hình thành trước người y, giết về một chưởng kia.

- Rầm… Tay khẽ lật, từng chưởng ấn màu đen đánh về phía y, va chạm kinh khủng chấn động không gian, một chưởng này rốt cục cũng đánh lên bàn tay Thiên Lâm thiếu gia, đánh y phun máu tươi, Vũ Hồn phong bạo cũng đó mất đi uy lực.

Mọi người thấy một màn này đều thầm run rẩy không thôi, kinh hãi không nói nên lời. Thanh niên này là người phương nào, chiến lực thật khủng khiếp, Thiên Vũ tầng một lại có thể đánh bại môn đồ Hoàng Vũ, ma khí ngút trời, coi trời bằng vung, thần ngăn sát thần. Trong đỉnh núi, một đoàn hỏa quang kia vẫn còn đang cắn nuốt Nghiệp Hư Chi Viêm, hỏa quang kia càng lúc càng yếu, khi mọi người quay lại nhìn mới hoảng sợ phát hiện, Nghiệp Hư Chi Viêm đã bị ăn mòn đi rất nhiều, đã rất yếu ớt, thậm chí Hỏa Diệm sơn cũng mờ đi rất nhiều.

- Không tốt!

Thanh niên cao ngạo kia biến sắc, gấp gáp lao tới, muốn tới chỗ Nghiệp hư chi viêm. Thanh niên ma đạo xoay người nhìn lại trên người gã, lạnh lùng nói một câu:

- Dừng lại cho ta!

Thanh niên bá đạo nhìn hắn một cái, Vũ Hồn đồ án vô cực hiện lên, kim quang phóng lên vạn trượng.

- Giết!

Chỉ lạnh lùng phun một chữ, kẻ này lại dám ăn mòn lấy Nghiệp hư chi viêm, giết không tha. Vũ Hồn đồ án vô cực lưu chuyển, kim quang vô cùng sắc bén bắn về phía thanh niên ma đạo, hắn càng lúc càng rét lạnh, ma khí trên người cuồn cuộn. Thanh niên họ Hoa, thanh niên băng hỏa cũng cùng nhau động thủ, phóng ra công kích đáng sợ, muốn vượt qua thanh niên ma đạo, bọn họ không cho phép người khác đoạt được Nghiệp Hư Chi Viêm.

- Bộp bộp… Thanh niên ma đạo nhìn từng đợt công kích mang tính hủy diệt kia, ma khí cuộn trào quanh người rồi phóng lên cao, làm cho tim người xem đập mạnh không thôi.

- Vô Thiên Đại Ma Ấn Pháp!

Giết! Tiếng gầm cuồn cuộn từ trên người hắn, khí tức ma đạo, vô pháp vô thiên phóng ra, Đại Ma Chưởng Ấn hiện lên, thiên địa như sụp đổ, lực lượng hủy diệt ép nát hết thảy, nơi nó đi qua, tất cả lực lượng như bị ép thành bụi phấn, không thể ngăn cản. Tam Sinh Ma Kinh, Vô Thiên Đại Ma Ấn pháp, Thông Thiên Triệt Địa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.