Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 942: Thiên Xu Tử khó chịu



- Thân hình Lâm Phong lóe lên, đi vào trục tâm của thất Tinh.

Giờ phút này, Cùng Kỳ không ngừng th.ở dốc, dường như rất mệt, đúng như nó nói, bố trí Thao thiên trận pháp là một gánh nặng lớn với Thiên yêu, có chút lực bất tòng tâm.

- Không sao chứ? Lâm Phong hỏi thăm.

- Bố trí Thánh văn trận pháp, sao có thể có chuyện gì, nếu tu vi bản Đế như ngày xưa, phất tay một cái là thành.

Đương nhiên, bản Đế không để ý chút trận pháp nho nhỏ này. Cùng Kỳ ngẩng cao đầu, Lâm Phong trừng mắt nhìn nó, xem ra mình quan tâm nó quá dư thừa, tên khốn khiếp này có chuyện mới lạ.

- Tốt, ta thu ngươi lại trước, không thể bại lộ chuyện này do ngươi làm, nếu không tất cả mọi người sẽ nhìn chằm chằm vào ngươi mất.

Lâm Phong mở miệng nói, Cùng Kỳ ngầm hiểu gật đầu. Quả thực, nếu có người biết một con yêu thú như nó bố trí Thao thiên Thánh văn trận pháp, không nghi nó đoạt xá mới lạ, tin tức này mà truyền ra, chỉ sợ sẽ có người kinh khủng tới tìm nó. Lâm Phong thu Cùng Kỳ vào Tuyết Yêu tháp, thân hình lóe lên, tiến về phía cửa Thiên Trì, trận pháp đã thành, những người đó muốn động tới Thiên Trì, nằm mơ đi! Một lát sau, Lâm Phong đến, ánh mắt của bảy vị Phong chủ ngồi trên Thiên Trì đều nhìn về phía hắn.

- Tiểu Phong, chuyện gì thế? Tuyết Tôn giả hỏi Lâm Phong, lão mơ hồ cảm nhận được khí tức trong Thiên Trì, dường như có một cỗ sức mạnh thiên địa to lớn đã ngưng tụ.

- Lão sư.

Lâm Phong gật đầu với Tuyết Tôn giả, lập tức nhìn về phía mọi người nói:

- Chư vị Phong chủ, hiện giờ có thể mang người của mình về các chủ phong.

Thiên Trì, không ai có thể phạm.

- Hả? Đôi mắt mọi người ngưng tụ, ánh mắt Tuyết Tôn giả lóe lên, lập tức hiểu ra, thầm mắng mình lắm lời, lão nhớ lại chuyện đã xảy ra trong Tuyết Nguyệt và Thánh văn sát phạt trận đáng sợ tại Vạn Tông đại hội.

Không cần hỏi lão cũng hiểu chuyện đó do Lâm Phong tạo ra, lão sao có thể hỏi chuyện này, vì chuyện này sẽ gây họa cho Lâm Phong.

- Khẩu khí thật lớn, chúng ta trở về chủ phong, chẳng lẽ một mình ngươi có thể chống đỡ ngoại địch, đừng quên, những kẻ đó là do ngươi mang đến, nếu Thiên Trì có chuyện, ngươi là người đầu tiên phải tự sát tạ tội.

Thiên Xu Tử lạnh lùng nói. Lâm Phong liếc nhìn Thiên Xu Tử, lộ ra vẻ thương hại, cười lạnh, chuẩn bị khóc đi.

- Thiên Xu Tử tiền bối, nếu ngài quý trọng Thiên Trì như vậy, nguyện ý thủ hộ ở đây, Lâm Phong tự nhiên không có ý kiến gì.

Lâm Phong cười nhẹ, nhìn các vị phong chủ nói:

- Các vị Phong chủ, trên mỗi ngọn chủ phong, Lâm Phong có bỏ một ít bảo vật, có thể dẫn động lực lượng sát phát trận cường đại, tuyệt đối không có ai có thể xâm lấn Thiên Trì, kính xin chư vị dẫn người của mình về chủ phong, thủ hộ Thiên Trì.

Mọi người nghe Lâm Phong nói, càng thêm kinh ngạc, ánh mắt nhìn vào Tuyết Sơn, lực lượng kỳ diệu xác thực tồn tại, vô cùng cường đại.

- Tốt!

Thiên Cơ lão nhân gật đầu, đứng dậy, nói với mọi người:

- Tất cả đều mang người trở về chủ Phong đi.

Sau đó, Thiên Cơ lão nhân đi đầu đứng dậy, bước chân di động, nói với mọi người:

- Người của Thiên Cơ Phong theo ta trở về!

Khẽ gật đầu với Lâm Phong, Thiên Cơ lão nhân nhẹ nhàng rời đi. Sau đó, Tuyết Tôn giả cũng đứng dậy, bước vào hư không nói:

- Người Thiên Tuyền Phong, theo ta trở về!

Tiếp theo, Thiên Quyền Phong, Diêu Quang Phong và các vị lãnh tụ khác đều mang theo người của mình trở về chủ Phong. Rất nhanh, vô số người bước vào Tuyết Sơn biến mất, chỉ còn lại Thiên Xu Tử lạnh lùng nhìn Lâm Phong.

- Đi hay không tùy ngươi.

Lâm Phong lãnh đạm nói, bước chân di động, rời khỏi nơi này, hắn cũng về chủ phong Thiên Tuyền Phong. Sắc mặt Thiên Xu Tử khó coi, rốt cuộc đứng dậy, mang theo người Thiên Xu Phong rời khỏi đây, trở về chủ phong. Các phong chủ mang người mình trở về, trong khoảnh khắc, họ cảm nhận được khí tức như có như không từ ngọn núi tràn xuống, bao phủ cả phong, khiến thân thể họ không nhìn được run lên…khí tức áo nghĩa! Hiện giờ, cả tòa chủ phong của bọn họ tràn ngập khí tức áo nghĩa, chuyện này thật đáng sợ! Tất cả phong chủ đều chấn động, Lâm Phong rốt cuộc làm gì? Không ngờ có một cỗ sức mạnh to lớn bao phủ toàn bộ chủ Phong, còn còn khí tức áo nghĩa cường đại tràn ngập, hiện giờ chủ phong của họ trở thành thánh địa tu luyện.

- Lâm Phong, phần đại lễ này, lão nhân không biết hậu tạ thế nào? Lúc này trên Thiên Cơ Phong, Thiên Cơ lão nhân đứng trên hư không, thanh âm cuồn cuộn truyền khắp Thiên Trì, khiến Thiên Trì chủ phong trở thành thánh địa tu luyện, bảo vật bình thường sao có thể làm được, Lâm Phong tặng cho Thiên Trì đại lễ quá nặng.

- Ha ha, đúng, Lâm Phong, từ nay về sau, qua vài chục năm nữa, Thiên Trì, chắc chắn trở thành bá chủ tuyệt đối của Càn Vực.

Diêu Quang phong chủ cũng truyền ra âm thanh thập phần sung mãn.

- Về sau ta chuẩn bị biến Thiên Quyền chủ phong thành thánh địa tu luyện, chỉ có đệ tử có tín ngưỡng chân chính, mới có thể bước vào tu luyện, để tránh xuất hiện sâu mọt.

Thiên Quyền Phong truyền ra âm thanh.

- Lâm Phong thân là người Thiên Trì, khiến Thiên Trì cường thịnh là trách nhiệm của Lâm Phong, chư vị tiền bối không cần như thế, huống chi, chư vị vì bảo vệ Lâm Phong, liên thủ đối địch, ân tình này, ta không thể không báo đáp, mong chư vị sư bá sư thúc chớ chê cười.

Thiên Tuyền Phong truyền ra thanh âm Lâm Phong, Tuyết Tôn giả, Kiếm Tôn giả và Hỏa Tôn giả đều bên cạnh hắn, khuôn mặt bọn họ mỉm cười, Thiên Tuyền nhất mạch có đệ tử như vậy, bọn họ đương nhiên tự hào.

- Tốt, chuyện này chúng ta nói sau, khí tức áo nghĩa ẩn chứa sức mạnh trận đạo to lớn, Lâm Phong, ngươi làm thế nào tạo được sức mạnh to lớn này.

Thiên Cơ lão nhân cười nói, với tu vi của bọn họ, sao không cảm nhận được khí tức sát phát to lớn này. Lâm Phong không gạt bọn họ, Thiên Trì, không ai có thể xâm phạm, ít nhất ở Càn Vực, không ai có thể động Thiên Trì. Tuyệt đại đa số người Thiên Trì đều hoan hô, nội tâm vô cùng cao hứng. Duy chỉ có một ngọn chủ phong, nghe thanh âm vui sướng của mọi người, sắc mặt Thiên Xu Tử càng ngày càng âm trầm. Đệ tử Thiên Xu nhất mạch cũng cảm giác không ngẩng đầu được, Lâm Phong biến các chủ phong thành thánh địa tu luyện nhưng Thiên Xu Phong của bọn họ, ngoại trừ lực lượng trận đạo mãnh liệt ra, đã không có gì nữa, sao gọi là thánh địa tu luyện được. Rất hiển nhiên, Lâm Phong cố ý chơi Thiên Xu Phong. Tuy nhiên chuyện này cũng hợp tình hợp lý, mọi người đều biết Thiên Xu Phong và Lâm Phong bất hòa, thậm chí Phong chủ của họ, Thiên Xu Tử nhiều lần muốn trục xuất Lâm Phong ra khỏi Thiên Trì. Hiện tại, trong tay Lâm Phong có trọng bảo, sao có thể cấp cho Thiên Xu Phong. Các chủ phong khác đều có, duy chỉ có Thiên Xu Phong bị lãng quên, chỉ sợ rất nhanh Thiên Xu Phong sẽ bị các ngọn núi khác siêu việt, biến thành chủ phong yếu nhất trong Thiên Trì. Giờ phút này, Thiên Xu Tử muốn nói gì đó nhưng không nói thành lời, khuôn mặt âm trầm, Lâm Phong không cho gã, chẳng lẽ gã có thể đoạt. Hơn nữa, hiện giờ các Phong chủ Thiên Trì đều khách khí với Lâm Phong, gã động thủ với Lâm Phong, chỉ sợ sẽ trở thanh cái đích cho mọi người chỉ trích.

- Lâm Phong, ngươi ở trong Bí Cảnh, rốt cuộc chiếm được bảo bối gì? Mục quang Thiên Xu Tử nheo lại, nhìn về phía Thiên Tuyền Phong, lộ ra vẻ tham lam.

Gã không cho rằng lực lượng trận đạo đáng sợ do Lâm Phong bố trí, nhất định dựa vào bảo vật trận đạo kỳ dị mới có thể làm được....... Lúc này, sáu thế lực cự phách liên thủ, dẫn dắt người Vạn Tông đại hội đã tiến vào lãnh thổ Thiên Trì đế quốc, trùng trùng điệp điệp tiến về Thiên Trì. Nơi bọn họ đi qua, sắc mặt đám người Thiên Trì đế quốc vô cùng khó coi, nhiều cường giả như vậy muốn xâm lấn Thiên Trì, tuyệt đối có tính chất hủy diệt. Người Thiên Trì đế quốc rất kính yêu Thiên Trì. Trong đế quốc, người có thiên phú tốt, lập tức được Thiên Trì chiêu mộ và bồi dưỡng, hơn nữa còn rất vô tư. Tôn chỉ và tín ngưỡng Thiên Trì là vì đế quốc, đế quốc tự nhiên yêu quý Thiên Trì. Đối với người Thiên Trì đế quốc, Thiên Trì, là tín ngưỡng của họ.

- Đám gia hỏa này còn đi theo chúng ta, chẳng lẽ muốn trợ giúp Thiên Trì, muốn ch.ết.

Nhìn phía dưới có rất nhiều người tiến về phía Thiên Trì, đôi mắt cung chủ Diệt Tình hiện lên hàn quang, bàn tay huy động, một đạo chưởng lực mang theo áo nghĩa hủy diệt, phóng xuống khoảng không. Đám người dưới ngẩng đầu nhìn hư không, sắc mặt trắng bệch, lộ ra vẻ tuyệt vọng.

- Ầm, ầm!

Âm thanh hủy diệt k.hủng bố truyền ra, phía dưới xuất hiện một cái hố lớn, tất cả mọi người bị một chưởng này hủy diệt. Hừ lạnh một tiếng, cung chủ Diệt Tình như thể giết một bầy kiến hôi, sắc mặt bình tĩnh, không có chút gợn sóng.

- Cung chủ cần gì phải tức giận như thế, người Thiên Trì không bỏ đi, rất nhanh, ngươi có thể đại triển thân thủ, sảng khoái tàn sát Thiên Trì, dùng máu tươi bọn chúng tế điện Thần Cung.

Long chủ thản nhiên nói, ánh mắt bọn họ đều lộ vẻ độc ác, người Thiên Trì không chạy, quả thật muốn ch.ết, lần này Thiên Trì tất diệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.