Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 946: Tiêu Dao môn chủ thê thảm



- - Lâm Phong không biết dùng thủ đoạn gì, dùng bảy ngọn chủ phong Thiên Trì bố trí thành trận đạo sát phạt.

Bảy chủ phong buộc chung một chỗ, lực lượng có thể lập tức hội tụ, phát ra sức mạnh hủy diệt đáng sợ. Ngoài điều đó ra, bảy chủ phong Thiên Trì, có sáu chủ Phong được bao phủ bằng khí tức áo nghĩa, trở thành thánh địa tu luyện, duy chỉ có Thiên Xu Phong ngoại lệ. Không chỉ như thế, Thiên Xu Phong chẳng những không có đãi ngộ như những ngọn chủ phong khác, thậm chí còn phải hứng chịu toàn bộ công kích thay Thiên Trì. Bất kể công kích vào ngọn chủ Phong nào, lực lượng đều rơi xuống Thiên Xu Phong, Thiên Xu Phong đã trở thành mục tiêu sống. Rất hiển nhiên do Lâm Phong cố ý, hãm hại Thiên Xu Phong, điều này khiến Thiên Xu Tử tức giận, hận không thể xé nát thằng nhãi kia. Nhất là khi ánh mắt của toàn bộ mọi người trên Thiên Xu Phong dừng trên người gã, sắc mặt Thiên Xu Tử càng thêm khó coi.

- Lâm Phong!

Không thể kiềm chế được giận dữ, Thiên Xu Tử rống lên một tiếng. Lâm Phong quay đầu lại,ánh mắt lãnh đạm nhìn Thiên Xu Phong, thản nhiên nói:

- Sát phạt đại trận này nhất định phải có một ngọn chủ Phong chịu đựng công kích, bốn ngọn chủ Phong phía trước là chủ công.

Bởi vậy, chỉ có thể lựa chọn ba ngọn chủ phong ở phía sau, Thiên Xu Tử tiền bối một lòng vì Thiên Trì, thậm chí không tiếc hi sinh danh dự Thiên Trì, trục xuất ta khỏi Thiên Trì, đoạt bảo vật trên người ta, vì bảo vệ đại nghĩa Thiên Trì có thể diệt, huống chi chuyện này chỉ là việc nhỏ này. Nói vậy, Thiên Xu Tử tiền bối sẽ không vì trọng trách bảo vệ Thiên Trì mà canh cánh trong lòng chứ. Thanh âm đạm mạc lộ vài phần chính nghĩa, nhưng cũng vô cùng châm chọc, Lâm Phong nói thẳng, Thiên Xu Tử muốn trục xuất hắn khỏi Thiên Trì, đoạt bảo vật của hắn. Hắn nói cho Thiên Xu Tử biết, ta trả thù ngươi đó, nếu bảy chủ Phong có một ngọn phải gánh chịu nhiệm vụ bị công kích, không phải Thiên Xu Phong thì là ai! Thiên Xu Tử không thể trả lời lại, nuốt cơn buồn bực vào trong lòng, ánh mắt lóe lên hàn quang, nhìn chằm chằm Lâm Phong. Lâm Phong nói chuyện, những người khác cũng không nhàn rỗi, trừ Thiên Xu Phong, sáu ngọn chủ Phong lại lần nữa điều động lực lượng đáng sợ, lại lần nữa hội tụ tới Thiên Tuyền Phong, những người này nếu muốn diệt Thiên Trì của họ, họ sao có thể khách khí, phải hoàn toàn đánh tan bọn chúng.

- Hôm nay Thiên Trì vào tình cảnh sinh tử tồn vong, người Thiên Trì đều ra sức giết địch, sao Thiên Xu Tử tiền bối vẫn rảnh nói chuyện phiếm với Lâm Phong vậy.

Một thanh âm từ miệng Lâm Phong phun ra, khiến sắc mặt Thiên Xu Tử càng thêm khó coi, bắt đầu điều động lực lượng Thiên Xu Phong, chuẩn bị cùng tham gia công kích, chuyện với Lâm Phong sẽ tính toán sau. Lâm Phong lãnh đạm mỉm cười, lập tức quay người, không nhìn Thiên Xu Phong nữa, nói với mấy người Tuyết Tôn giả:

- Lão sư, mấy tên dẫn đầu đều vô cùng kiêu ngạo, trọng điểm chiếu cố chúng.

- Tốt, ta đang có ý đó.

Tuyết Tôn giả gật đầu, ánh mắt ca ông trực tiếp khóa chặt thân thể Tiêu Dao môn chủ. Tên này ở Vạn Tông đại hội tích cực nhất, ngang ngược càn rỡ, mời người của Tiêu Dao Thần Tông đến, muốn hoàn toàn tiêu diệt Thiên Trì, là người thứ nhất ông muốn giết. Dường như cảm nhận được gì đó, ánh mắt Tiêu Dao môn chủ cứng lại, lập tức nhìn về phía Thiên Tuyền Phong, đôi mắt của gã thấy được sát ý trong mắt Tuyết Tôn giả. Đồng thời, ánh mắt Kiếm Tôn giả và Hỏa Tôn giả dừng lại trên người Long chủ và hoàng tử Đoan Mộc, chuẩn bị trọng điểm chiếu cố hai người này.

- Theo ta công kích, không cần tự kiếm mục tiêu, chúng ta đồng thời công kích Tiêu Dao môn chủ, tranh thủ giết ch.ết gã.

Tuyết Tôn giả mở miệng nói, mấy người Tiêu Dao môn chủ đều là nhân vật cự phách của Càn Vực, thực lực cường đại, muốn giết bọn hắn không dễ. Nếu phân tán công kích, chỉ có thể giết được những người khác, rất khó giết được những cường giả có thực lực chân chính kh.ủng bố này. Bởi vậy, Tuyết Tôn giả mới đề nghị, trước giết một người, nếu có thể giết ch.ết, đối với đoàn người cũng có tính chất hủy diệt.

- Tốt, tốt!

Hai người kia đều gật đầu, lập tức ánh mắt của họ dừng lại trên người Tiêu Dao môn chủ, khiến cả người hắn cứng lại, sắc mặt có chút tái nhợt, với thực lực của gã, lực cảm ứng tự nhiên vô cùng cường đại. Ba người Tuyết Tôn giả không che giấu sát khí nhắm vào gã, gã giờ cảm thấy khí tức tử vong đang tới gần.

- Không nên rối loạn, chư vị tập trung lực lượng ngăn cản công kích, bằng không người ch.ết sẽ là các ngươi.

Tiêu Dao môn chủ nối giận gầm lên với mọi người, thanh âm kh.ủng bố giống như một đạo sấm sét giữa trời quan, chấn động màng tai tất cả, gã nhất định phải tụ tập lực lượng của mọi người tiếp một kích liên thủ.

- Đúng, ai trốn liền hủy diệt hắn.

- Sát!

Từng tiếng gầm giận dữ truyền ra, đám người lại lần nữa hội tụ công kích. Đúng lúc này, ba vị Tôn giả Thiên Tuyền Phong đắm chìm trong quang hoa áo nghĩa lại lần nữa xuất thủ, hơn nữa lần xuất thủ này, chỉ có một kích. Ba người công kích, tập trung cùng nhau, hóa thành một luồng ánh sáng đáng sợ, lao về phía Tiêu Dao môn chủ, ánh sáng chói mắt phát ra tiếng kêu chói tai, khiến đôi mắt của mọi người đau đớn.

- Không muốn ch.ết thì công kích, ngăn nó lại.

Tiêu Dao môn chủ nổi giận gầm lên một tiếng.

- Oanh, ầm ầm!

Đám người đồng loạt xuất thủ, vô tận công kích toàn bộ phóng về phía chùm ánh sáng, nhưng khi va chạm với chùm ánh sáng, trong nháy mắt đều tan biến. Gần như đồng thời, Tiêu Dao môn chủ, người lên tiếng nhiều nhất, kêu gọi mọi người đồng loạt xuất thủ, chân lại đạp Tiêu Dao bộ pháp, điên cuồng bỏ chạy khỏi đoàn người, vô số người ở phía sau biến thành lá chắn thịt cho gã. Tốc độ của ánh sáng hủy diệt vô cùng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã hàng lâm, ánh sáng khiến sắc mặt đám người trắng bệch, mang theo vẻ tuyệt vọng, bọn họ đã phóng xuất toàn bộ lực lượng và sinh mệnh của mình để tiêu hao lực lượng của ánh sáng hủy diệt này.

- Xuy, xuy… Nơi ánh sáng đi qua, thiên địa tịch diệt, những người ở ngoài có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh ánh sáng xé tan thân thể người bên trong, nơi nó đi qua, xuất hiện một mảnh trống không, tất cả hoàn toàn bị hủy diệt.

Ánh sáng hủy diệt xuyên qua thân thể vô số người, lực lượng hủy diệt không còn mãnh liệt như trước, Tiêu Dao môn chủ vẫn như trước chạy như điên, lực lượng hủy diệt đáng sợ đã khóa chặt gã, tốc độ của gã rất nhanh nhưng không nhanh bằng ánh sáng.

- Không!

Tiêu Dao môn chủ nổi giận gầm lên một tiếng, tại sao có thể như vậy, ánh sáng hủy diệt kia muốn cắn nuốt gã. Gã đường đường là lãnh tụ của Tiêu Dao môn, nhân vật bá chủ Càn Vực, sao có thể ch.ết được. Không, tuyệt đối không thể. Giờ phút này, thân thể Tiêu Dao môn chủ dường như hóa thân thành vô số, toàn bộ đều là ảo ảnh, không ai có thể nhận rõ chân thân của gã. Đồng thời, khí tức vô cùng vô tận điên cuồng xung thiên, không che giấu gì cả, lực lượng huyết mạch của gã điên cuồng gầm thét. Không, gã tuyệt đối không thể ch.ết.

- A.

..Điên cuồng rít gào một tiếng, thiên địa lăn lộn, tốc độ hắn hóa thành cực hạn, Tiêu Diêu với ngày, huyễn ảnh ngàn vạn, nhưng tịch diệt ánh sáng kia vẫn tiến đến, chùm sáng hủy diệt nháy mắt nuốt hết thân thể hắn. Cả đám người quên cả việc chạy trốn nhìn chằm chằm vào thân ảnh Tiêu Dao môn chủ, nhân vật cự phách tại Càn Vực lại bị giết như vậy? "A..." Một tiếng rít gào truyền ra, tiếng vang ầm ầm nổ tung trong hư không, con ngươi đoàn người cứng ngắc, đều nhìn chằm chằm vào huyết nhân xuất hiện sau khi màn sáng tiêu tan. Huyết nhân là Tiêu Diêu Môn chủ, nhưng giờ khắc này, sắc mặt hắn dữ tợn, tóc loạn thành một đoàn, cả người đều là máu, càng thêm giật mình chính là, một cánh tay của hắn đã biến mất. Đường đường Tiêu Diêu Môn chủ, giờ này lại thê thảm như vậy, cánh tay không còn, khí tức yếu ớt, cả người đẫm máu, diện sắc dữ tợn, phi thường đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.