Cường giả Cửu Long đảo thấy người khống chế chiến hạm Tử Ngọc không phản ứng, lạnh lùng ra lệnh, trên người họ phóng thích khí tức đáng sợ. Tâm niệm người khống chế chiến hạm Tử Ngọc khẽ động, một tiếng vang đáng sợ truyền ra, chiến hạm Tử Ngọc chợt xoay chuyển, Hoang Hải quay cuồng, muốn thoát đi.
- Đi được sao? Người Cửu Long đảo cười lạnh như băng, đám người trên chiến hạm Tử Ngọc nhìn thấy bọn chúng lập tức xoay người về sau, phía trước lại xuất hiện vài chiếc chiến hạm, hoàn toàn chặn bọn họ lại.
Hơn nữa, những chiến hạm này rất lớn, nếu đâm thẳng, lực hủy diệt cực kỳ đáng sợ, phía trước chiến hạm, mấy đạo thân ảnh chậm rãi bay lên không, lại là Tôn giả. Sắc mặt người khống chế chiến hạm Tử Ngọc hoàn toàn trầm xuống, Tôn giả, Cửu Long đảo sao lại xuất động nhiều Tôn giả như vậy. Trên chiến hạm Tử Ngọc, Dương tiểu thư được vài tên hộ vệ vây xung quanh, ánh mắt không ngừng lóe lên, nhìn đám Tôn giả trên hư không.
- Hôm nay gặp phải người Cửu Long đảo, là Minh Nguyệt Phàm không mong muốn, chư vị tự cầu nhiều phúc.
Người khống chế chiến hạm Tử Ngọc mở miệng nói, dường như cũng rõ cục diện lúc này. Trải qua phong bạo Hoang Hải hủy diệt, chiến hạm Tử Ngọc vốn đã vỡ nát, quầng sáng áo nghĩa đã không còn vững chắc. Hiện giờ, đối phương có nhiều cường giả như vậy, quầng sáng áo nghĩa đã không còn tác dụng, y cũng vô lực bảo vệ mọi người. Quả nhiên, Tôn giả Cửu Long đảo đồng thời di động, thống nhất một cách thần kỳ, trên người bọn chúng phóng thích khí tức kinh khủng, gần như trong nháy mắt, tất cả cường giả công kích vào quầng sáng áo nghĩa cùng một lúc, một vòng quang hoa liên tục tỏa ra hào quang rực rỡ, tiếng răng rắc liên tiếp vang lên.
- Xong rồi!
Trong lòng mọi người trên chiến hạm thở dài, một khi quầng sáng áo nghĩa tan vỡ, bọn họ sẽ bị hoang khí xâm thực, Thiên Vũ cảnh đối mặt với hoang khí, chắc chắn phải ch.ết. Từng đạo vết nứt hiện ra, tràn ngập quầng sáng.
- Răng rắc!
Âm thanh thanh thúy truyền ra, khiến tâm mọi người trầm xuống, tan vỡ, quầng sáng áo nghĩa tan vỡ. Quầng sáng tan vỡ, hoang khí trong nháy mắt xâm nhập vào, tiến vào chiến hạm.
- Cho các ngươi một cơ hội, chỉ cần có người có thể bước lên chiến hạm của chúng ta, chúng ta sẽ để các ngươi lên thuyền.
Người của Cửu Long đảo nói với đám người trên chiến hạm Tử Ngọc, cho bọn hắn cơ hội sinh tồn, điều kiện tiên quyết là bọn họ dựa vào thực lực của mình, bước lên chiến hạm Cửu Long đảo. Ánh mắt mọi người ngưng lại, trong lòng dâng lên một tia hy vọng sinh tồn. Muốn giữ mang, phải bước lên chiến hạm của Cửu Long đảo, cơ hội duy nhất, nếu không bọn họ sẽ bị hoang khí cắn nuốt.
- Oanh!
Một đạo thân ảnh hóa thành lưu quang, hướng về phía chiến hạm của Cửu Long đảo, không thể ch.ết được, gã còn muốn vượt Hoang Hải, tới Bát Hoang cảnh, sao có thể ch.ết ở chỗ này.
- Ông!
Hoang khí kh.ủng bố xâm nhập, mọi người chỉ thấy thân thể người nọ trong nháy mắt cứng lại, da thịt gã lão hóa ngay tức khắc. Đôi mắt đám người toàn bộ cứng lại, hoang khí, đây là hoang khí, là năm tháng, là hủy diệt, còn là tử vong. Hoang, tất cả đều muốn hóa thành hoang Khí tức sinh mệnh của người đó đình chỉ, thân thể cứng ngắc rơi xuống dưới, trong nháy mắt bị Hoang Hải cắn nuốt, ch.ết. Nhìn thấy mà kinh người! Tâm của mọi người run rẩy, mặc dù chỉ là khoảng cách ngắn, gần trong gang tấc nhưng lại như cách biệt giữa trời và biển. Bọn họ không có biện pháp vượt qua, một khi hoang khí xâm nhập vào người, chính là hủy diệt, là tử vong.
- Sát!
Lại một đạo thân ảnh bước ra, kiếm quang quét ngang, giống như vẽ lên một tầng sáng trong hư không, thân thể của gã trong nháy mắt vượt qua, đạp trên tầng kiếm mang tiến về phía chiến hạm Cửu Long đảo.
- Oanh!
Hoang khí xâm nhập, trong nháy mắt kiếm mang bị ăn mòn.
- Không!
Người nọ rống giận một tiếng, một tiếng xuy truyền ra, thân thể người nọ cứng lại, dường như có thứ gì chui vào trong người gã. ch.ết rồi, lại một người nữa rơi xuống, tâm mọi người như rơi vào hầm băng, lạnh quá, lúc này tử vong cách bọn họ quá gần. Người khống chế chiến hạm Tử Ngọc, thân thể phóng lên cao, ánh sáng áo nghĩa bao phủ thân thể, ngự không rời đi. Cường giả Cửu Long đảo không chặn y lại, thậm chí không liếc mắt nhìn y, y không phải mục tiêu của Cửu Long đảo.
- Đi rồi!
Tâm mọi người như rơi xuống vực sâu, Tôn giả Minh Nguyệt Phàm đi rồi. Hiện tại, chỉ có bọn họ đối mặt với người Cửu Long đảo, hoặc bước lên chiến hạm đối phương, hoặc bị Hoang Hải cắn nuốt mà ch.ết.
- Dương tiểu thư, chúng ta tất nhiên không làm khó nàng, mời tiểu thư lên chiến hạm Cửu Long đảo.
Trong hư không, ánh mắt cường giả Cửu Long đảo dừng trên người nữ tử xinh đẹp, khiến trong lòng mọi người hiểu ra, thì ra là thế, cường giả Cửu Long đảo vì nữ tử xinh đẹp này mà tới. Đáng giận, bọn họ trở thành vật hi sinh, bị tai bay vạ gió.
- Lâm Phong.
Đám người Đường U U vây quanh Lâm Phong, không biết làm thế nào. Vừa rồi bọn họ đối mặt với phong bạo Hoang Hải hủy diệt còn không ch.ết, chẳng lẽ bọn họ sẽ ch.ết vì bị Cửu Long đảo chặn giết? Không nghĩ hành trình tới Bát Hoang cảnh lại liên tiếp xảy ra chuyện.
- Ta đưa các ngươi đi lên chiến hạm Cửu Long đảo, tới Cửu Long đảo, các ngươi nhớ ẩn nhẫn, chúng ta sẽ gặp lại ở Bát Hoang cảnh.
Lâm Phong truyền âm với mấy người, khiến thần sắc mấy người cứng lại, Lâm Phong đưa bọn họ lên chiến hạm của Cửu Long đảo?
- Còn ngươi thì sao? Đôi mắt Đường U U chăm chú nhìn Lâm Phong, người này lại muốn làm gì.
- Yên tâm, ta sẽ không ch.ết, hẹn gặp tại Bát Hoang cảnh, ta sẽ trở thành môn đồ của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, các ngươi nhớ tới tìm ta.
Lâm Phong lại lần nữa truyền âm, mấy người hiểu đây là Lâm Phong lưu lại tin tức cho bọn họ. Hắn nói như vậy, có nghĩa hắn nhất định phải trở thành môn đồ Hoàng Vũ, để bọn họ có thể tìm được hắn.
- Không được, ngươi có thủ đoạn giữ được mạng sống, vậy mang theo ta.
Đường U U không đồng ý nói, nàng không tin lời Lâm Phong nói, nếu đúng như lời Lâm Phong nói, hắn có biện pháp giữ được mạng sống…, chắc chắn hắn sẽ không để bọn họ lên chiến hạm của Cửu Long đảo, mà sẽ đưa bọn họ cùng đi. Trừ khi Lâm Phong muốn mạo hiểm, một người mạo hiểm đưa bọn họ lên chiến hạm của Cửu Long đảo.
- Không!
Lâm Phong lắc đầu, không nói lý do. Điều này khiến cho đám người Đường U U hiểu rõ.
- Lâm Phong, không thể để ngươi một mình mạo hiểm.
Quân Mạc Tích cũng mở miệng nói.
- Chúng ta không có lựa chọn, nghe ta, tin tưởng ta.
Ánh mắt Lâm Phong kiên định nhìn đám người Quân Mạc Tích. Đường U U lắc đầu, lại thấy Lâm Phong vươn tay, vỗ nhẹ mặt nàng, cười nói:
- Yên tâm, ta mạng lớn, không ch.ết được đâu.
- Oanh!
Một đạo khí tức kinh khủng phóng ra, chỉ thấy một đạo huyễn ảnh xâm nhập vào hư không. Bọn họ nhìn thấy nữ tử họ Dương đạp trên chiến hạm cỡ nhỏ, phóng lên không trung, muốn bỏ chạy.
- Chiến hạm cỡ nhỏ!
Thần sắc mọi người đọng lại, loại bảo vật này là thứ tốt nhất dùng để chạy trốn. Thân phận nữ tử này quả nhiên không tầm thường, trên người vậy mà lại có bảo vật lợi hại như vậy.
- Dương tiểu thư, ngươi không trốn được.
Từng khí tức đáng sợ dường như phong kín mảnh không gian, nữ tử ngồi chiến hạm đụng vào quầng sáng phía trên, rõ ràng thoát đi.
- Không, ta không muốn ch.ết.
Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra, kéo suy nghĩ mọi người từ trong hư không trở về, tất cả quay sang nhìn thấy một cỗ hoang khí xâm nhập vào chiến hạm Tử Ngọc. Có mấy người trong nháy mắt bị một tầng tử khí bao trùm, thân thể lập tức hóa thành màu xám, sinh mệnh trôi đi. Đám người sợ tới mức thân thể không ngừng run rẩy, đều phải ch.ết sao. Trên chiến hạm Tử Ngọc, đột nhiên sinh ra một cỗ hàn ý băng sương, trên chiến hạm Tử Ngọc trong Hoang Hải, thậm chí có tuyết rơi. Trên người Lâm Phong, một cỗ Linh Lung Thánh Tiên khí từ từ phóng ra, trong khoảnh khắc, khuôn mặt của hắn tuấn tú như yêu, lại có chút thánh khiết.
- Yêu thuật hư không!
Lâm Phong nói, trong khoảnh khắc, một tầng hư không tuyết lộ hiện ra, không gian xung quanh, xuất hiện một mảnh hư không băng tuyết.
- Ta đưa các ngươi lên chiến hạm Cửu Long đảo, đạp trên đường tuyết, ta bảo vệ các ngươi không ch.ết.
Lâm Phong nói với đám người, hư không tuyết lộ tràn ra, dường như ngưng kết thành một mảnh hư không băng tuyết.
- Hả? Thần sắc mọi người cứng đờ, quay đầu nhìn Lâm Phong, người này có thể đưa bọn họ lên chiến hạm của Cửu Long đảo sao? - Các ngươi chỉ có thể tin tưởng ta, nếu không chỉ có con đường ch.ết!
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, thần sắc của mọi người ngưng lại, nhìn con đường tuyết lan tới chiến hạm Cửu Long đảo.