Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 985: Nguyệt lạc ô đề



Lâm Phong nghe Hoa Trường Phong hỏi, ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm hắn, chỉ thấy thần sắc đối phương mang theo nghi hoặc và khó hiểu.

- Hả? Ánh mắt Lâm Phong cứng lại, rồi nhìn muội muội Hoa Trường Phong, nữ tử mỹ lệ tương tự nhìn hắn, mang theo vẻ nghi hoặc giống ca ca.

- Hai người bọn họ đều không nghe được.

Trong lòng Lâm Phong hung hăng chấn động, nói cách khác, chỉ có hắn vừa mới nghe được rồng ngâm.

- Viêm Đế, vừa rồi ngươi có nghe được âm thanh gì không? Vì để xác định, Lâm Phong truyền âm hỏi Cùng Kỳ.

Đôi mắt to của Cùng Kỳ lóe lên, nhìn Lâm Phong:

- Không, chẳng lẽ tiểu tử nhà ngươi nghe được gì? - Ta nghe thấy rồng gầm.

Lâm Phong không giấu Cùng Kỳ, trực tiếp nói cho nó, khiến đôi mắt to của Cùng Kỳ cứng lại. Lâm Phong nghe được rồng gầm.

- Không có gì, chỉ đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng.

Lâm Phong cười với Hoa Trường Phong, không nói cho hắn biết mình nghe được tiếng rồng gầm, bọn họ tuy quen nhau nhưng có một số việc không nên nói. Tuy Hoa Trường Phong nghi hoặc nhưng cũng không tiếp tục hỏi, chỉ có điều nhìn về phía Ô tháp, giữa bầu trời đêm, xuất hiện vài đạo hắc ảnh, hướng về phía Ô tháp.

- Tiểu tử, ngươi xác định vừa rồi không nghe lầm, tiếng rồng gầm? Ánh mắt Cùng Kỳ nghiêm túc, đối với Lâm Phong, long là Hoàng tộc yêu giới, đây là việc chấn động.

- Không xác định.

Lâm Phong lắc đầu.

- Không xác định? Ánh mắt Cùng Kỳ cứng lại, hung hăng trừng mắt nhìn hắn.

- Ta chưa từng nghe rồng ngâm, sao có thể xác định.

Tuy nhiên vừa rồi, ta cảm giác tai chấn động, huyết dịch quay cuồng, muốn phá thể mà ra, dường như… lực lượng huyết mạch! Lâm Phong bổ sung. Thần sắc Cùng Kỳ cứng lại, đúng, Lâm Phong chưa từng nghe rồng gầm, cho nên mới không thể xác định, nhưng cảm giác vừa rồi của hắn?

- Trước kia từng có loại cảm giác đó không? - Không có.

Lâm Phong trực tiếp nói.

- Lực lượng huyết mạch của ngươi rất yếu.

Cùng Kỳ hung hăng khinh bỉ nói, lực lượng huyết mạch yếu mới không thể cảm thụ. Huyết mạch cường đại tới trình độ nhất định, có thể dễ dàng cảm nhận được huyết dịch sôi trào, bản thân có thể cảm nhận được lực lượng huyết mạch. Vừa rồi một tiếng ngâm trong đêm, kích phát lực lượng huyết mạch Lâm Phong, có nghĩa tiếng ngâm trong đêm khuya có liên quan tới huyết mạch Lâm Phong, dẫn tới cộng hưởng.

- Lực lượng huyết mạch của ngươi là gì? Cùng Kỳ hỏi Lâm Phong, điều này rất quan trọng.

- Không biết, ta chỉ nghe mẫu thân nói, tổ tiên của ta từng xuất hiện một vị Tôn giả, cắn nuốt Cửu Long Thiên Phệ Thú, hóa thành lực lượng huyết mạch bản thân, khiến hậu nhân có di truyền Vũ Hồn Cửu Long thiên phệ.

Lâm Phong nói.

- Cửu Long Thiên Phệ Thú!

Ánh mắt Cùng Kỳ ngưng tụ, lập tức lóe lên:

- Khó trách lực lượng huyết mạch của ngươi yếu như vậy.

Tổ tiên từng có một vị Tôn giả những đã cách rất lâu. Tuy nhiên, Cửu Long Thiên Phệ Thú đích thực có huyết mạch của Rồng. Ngươi có thể cảm ứng được, xem ra thực sự tiếng rồng gầm. Nhưng cũng không hẳn tiếng ngâm, bằng không không chỉ người có lực lượng huyết mạch của Long sinh ra cộng hưởng mà tất cả mọi người đều nghe được.

- Ừ? Lâm Phong đồng ý với Cùng Kỳ, chắc không phải tiếng ngâm mà huyết mạch sinh ra cộng hưởng mới khiến hắn phản ứng mãnh liệt như thế.

Nhiều thân ảnh lóe lên, tiến về phía Ô tháp. Hẳn cũng có người giống hắn, có được Long huyết mạch hoặc ít hoặc nhiều. Nhưng lực lượng Long huyết mạch trên người hắn quá yếu. Ngày thường không cảm giác được lực lượng huyết mạch, khác hắn với đám người Thiên Lâm công tử, Cừu Quân Lạc, trực tiếp vận dụng lực lượng huyết mạch, tăng phúc Vũ Hồn

- Lâm huynh, hình như có động tĩnh.

Hoa Trường Phong nói với Lâm Phong, rất nhiều thân ảnh lóe lên tiến về Ô tháp, nhờ ánh trăng, có thể thấy trên hư không đứng không ít bóng người.

- Ừ? Lâm Phong gật đầu, xem ra những người nghe được tiếng rồng ngâm gọi bằng hữu tới, nếu không cũng không có nhiều người cùng tới như vậy.

Dị tượng Rồng ngâm đêm khuya, không thể đoán được chuyện gì sẽ phát sinh, những người đó mời bằng hữu tới giúp cũng bình thường.

- Ngao… Trái tim Lâm Phong lại lần nữa hung hăng run rẩy, thân thể mãnh liệt đứng lên, giờ phút này hắn cảm giác huyết mạch sôi trào, lại là rồng gầm.

Lúc này mới cách bao nhiêu lâu, hắn lại nghe được tiếng thứ hai. Hơn nữa, còn kịch liệt hơn lần vừa rồi. Bởi vì Lâm Phong che giấu tốt nên Hoa Trường Phong vẫn chưa phát hiện dị thường, nhìn Lâm Phong đứng đó hỏi:

- Lâm huynh, hiện giờ ở Ô tháp cường giả như mây, chúng ta có qua không? - Qua chứ, vì sao lại không qua, ít nhất có thêm kiến thức cũng tốt.

Những cường giả đó sẽ không vô cớ đụng tới những người đứng xem như chúng ta đâu. Lâm Phong nói. Giờ phút này, trong lòng của hắn cũng chấn động, liên tục hai tiếng rồng gầm, điều này đại biểu cho cái gì?

- Trường Phong!

Giữa hư không, một âm thanh truyền đến, Lâm Phong và Hoa Trường Phong ngẩng đầu, nhìn vài đạo thân ảnh đứng trong hư không, cả đám ánh mắt sắc bén, tinh thần sáng láng, khí chất phi phàm.

- Sư huynh, các huynh tới rồi sao!

Hoa Trường Phong ngẩng đầu nói.

- Trường Phong, trong đêm khuya liên tục truyền ra hai tiếng rồng ngâm.

Dị tượng như thế là điềm lành, khả năng có việc sắp xảy ra. Ngươi mang muội muội ngươi rời khỏi nơi này, các ngươi không thích hợp tới đây. Trong hư không, một người mở miệng nói. Nói xong liền ngự không rời đi. Ánh mắt Hoa Trường Phong cứng lại, trong đêm khuya liên tục truyền ra hai tiếng rồng ngâm? Nhìn Lâm Phong, Hoa Trường Phong dường như muốn nói gì.

- Hoa huynh, sư huynh ngươi cũng nói có điềm lành xuất hiện, không tới kiến thức, ngươi cam tâm sao? Lâm Phong cười nhạt nói: - Đương nhiên Hoa huynh rời đi cũng không có gì, ta một mình tới.

- Ha ha, nếu Lâm huynh hào hứng, ta sao có thể vắng mặt.

Hoa Trường Phong cười sang sảng, thuyền nhỏ trên Ô giang tiếp tục tiến về phía Ô tháp. tốc độ không nhanh không chậm. Lâm Phong cười không nói theo sau, hắn lại nghe được tiếng gầm thứ ba, chấn động tâm linh hắn. Mặc dù tiếng gầm đã tắt, hắn vẫn cảm thấy cảm xúc bành trướng, khó có thể bình thường trở lại. Đồng thời, khoảng cánh giữa đám người Lâm Phong và Ô tháp càng ngày càng gần. Nhưng phía trên Ô tháp đã hội tụ rất nhiều cường giả, liên tục ba tiếng rồng gầm, thu hút toàn bộ cường giả tới. Trong không gian, yên tĩnh thần kỳ, không chút âm thanh nào. Lúc này ánh trăng mờ đi, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn ánh trăng treo trên không, chỉ thấy một bóng đen xẹt qua mặt trăng, che mặt trăng lại. Lập tức, vầng trăng tròn không ngờ từ từ trầm xuống.

- Cô dát, cô dát….

Từng tiếng ô nha gáy truyền ra. Trong bóng đen, rất nhiều ô nha giương cánh bay, kết thành đội, rời xa Ô tháp.

- Tại sao vậy? Hoa Trường Phong nhìn ánh trăng trầm xuống cùng với ô nha phi hành, thần sắc lộ vẻ ngưng trọng.

- Sao vậy? Lâm Phong hỏi Hoa Trường Phong.

Ánh mắt Hoa Trường Phong nhìn Lâm Phong, từ từ nói.

- Nguyệt lạc, ô đề!

- Nguyệt lạc, ô đề!

Lâm Phong cau mày, không hiểu ý Hoa Trường Phong.

- Lâm huynh, rồng ngâm đêm khuya chính là điềm lành, ý nghĩa tường hòa, kỳ ngộ, nhưng nguyệt lạc ô đề là biểu tượng cho đại hung, tượng trưng cho hủy diệt, tử vong.

Ánh mắt Hoa Trường Phong nhìn Lâm Phong, ánh mắt ngưng trọng:

- Tối nay, trước có rồng ngâm đêm khuya lại có nguyệt lạc ô đề, điềm lành và đại hung cùng xuất hiện, khiến người ta có cảm giác kinh hồn khiếp vía.

- Có cách nói đó? Lâm Phong thì thầm nói nhỏ, chẳng lẽ còn có thể thông qua dị tượng tự nhiên để đo lường hung cát.

- Đúng, võ tu và thiên địa tranh đấu, đoạt tạo hóa thiên địa, không tin vào số mệnh nhưng cổ nhân không lừa người, sự hiện hữu của một số vật đều có đạo lý!

Hoa Trường Phong từ từ nói:

- Tử xưa tới nay, rồng ngâm đêm khuya là điềm lành, nguyệt lạc ô đề là điềm hung.

Tối nay có cả hai loại dị tượng, nói thật, ta cũng có chút khủng hoảng. Đôi mắt Lâm Phong lóe lên, nhìn về phía Cùng Kỳ.

- Có cách nói đó!

Cùng Kỳ gật đầu, mặc dù Đại Đế như hắn nhưng cũng phải thừa nhận. Điều này khiến Lâm Phong sinh ra cảm giác kỳ diệu, có một chút kinh sợ, lại có vẻ mong đợi. Điềm lành và đại hung cùng hiện ra, rốt cuộc sẽ phát sinh chuyện gì? Giờ phút này, thuyền nhỏ trôi trên Ô giang, tới bên cạnh Ô tháp. Ở phía xa hơn, là lãnh địa của các cường giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.