Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 990: Rồng ngâm từng trận



Những cường giả khác cũng phá vỡ đại điện, xông ra ngoài.

Yêu hạch này thật k.hủng bố nhưng càng như thế, tham niệm trong lòng bọn hắn càng tăng.

- Chúng ta đi!

Lâm Phong di động, muốn lao ra, thì nghe Cùng Kỳ quát:

- Đứng lại cho ta.

Lâm Phong dừng lại, quay đầu nghi hoặc nhìn Cùng Kỳ.

- Đi cái rắm, nhanh dùng Phong Ma Thạch của ngươi, che đại điện lại.

Cùng Kỳ vội vàng gầm nhẹ, giờ phút này nước Ô giang liên tục chảy vào trong đây, dường như muốn chôn vùi đại điện.

- Hử? Thần sắc Lâm Phong cứng lại, tiếng ầm ầm liên tục truyền ra, một số điêu khắc và hài cốt trong đại điện sụp đổ, nước Ô giang đang tràn vào rất nhanh.

Cùng Kỳ muốn làm gì, sao lại muốn hắn che đại điện lại.

- Không đuổi theo sao? Lâm Phong thấp giọng hỏi.

- Đuổi cái rắm, nhanh che đại điện lại, ngươi đuổi theo cũng không chiếm được yêu hạch, lũ ngu xuẩn đó không hiểu tập tính của yêu Long.

Cùng Kỳ chửi nhỏ một tiếng, khiến Lâm Phong không nói được gì, lão hỗn đản này vậy mà dám khinh bỉ đám người kia ngu xuẩn.

- Có gì lạ.

Lâm Phong không do dự, lấy Phong Ma Thạch ra, từng cỗ lực lượng phong ấn phóng ra, hướng vào giữa đại điện, lực lượng phong ấn bao phủ toàn bộ đại điện, che lổ hổng lại. Trong khoảng khắc, nước Ô giang ngừng chảy, ánh mắt Lâm Phong nhìn sang Cùng Kỳ nói:

- Tình huống thế nào? - Lũ ngu xuẩn, yêu Long cố ý để lộ yêu hạch, hấp dẫn sự chú ý của bọn chúng.

Cùng Kỳ tới trước mặt hài cốt yêu Long, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lợi trảo sắc bén phần bụng dưới của yêu Long.

- Yêu Long coi trọng nhất là lợi trảo dưới bụng, nếu có vật quan trọng, chắc chắn nó sẽ dùng lợi trảo sắc bén đó để bảo vệ.

Ánh mắt Cùng Kỳ nhìn chằm chằm vào lợi trảo sắc bén dưới bụng yêu Long, ánh mắt lóe lên.

- Ý của ngươi, phía dưới lợi trảo có che giấu cái gì đó!

Thần sắc Lâm Phong ngưng tụ, nhìn chằm chằm Cùng Kỳ nói.

- Xem xem có thể chém rụng lợi trảo không? Cùng Kỳ nói với Lâm Phong.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm lợi trảo to lớn kia, trên người phóng ra kiếm khí mạnh mẽ, vô cùng sắc bén.

- Phá!

Giận quát một tiếng, bàn tay của Lâm Phong hóa thành kiếm sắc, chém về phía lợi trảo to lớn. Một tiếng ầm vang truyền ra, xương trảo gãy, nhưng lợi trảo vẫn cắm chặt vào mặt đất.

- Hài cốt yêu Long bị ăn mòn, trước kia hoang khí hẳn rất đáng sợ, tuy nhiên hiện tại nhạt đi nhiều, nếu không không thể chém đứt được.

Cùng Kỳ tiếp tục nói, Lâm Phong dùng bàn tay muốn di động lợi trảo cắm trên mặt đất, nhưng lại phát hiện không thể di động được. Lợi trảo to lớn cắm chặt vào mặt đất, dường như thủ hộ thứ gì ở dưới.

- Nó không đủ cứng, chém vỡ nó.

Cùng Kỳ gầm nhẹ nói với Lâm Phong, Lâm Phong gật đầu, bàn tay lại lần nữa hóa thành kiếm sắc, liên tục chém về phía lợi trảo. Lợi trảo đứt gãy, nát vụn từng chút một. Lợi trảo cắm trên mặt đất, mặt đất không có gì, chỉ có một dấu trảo, khiến lông mày Lâm Phong hơi nhíu xuống, quay đầu nhìn về phía Cùng Kỳ. Cùng Kỳ tiến lên phía trước, đôi mắt yêu dị nhìn chằm chằm vào mặt đất, thân thể ngồi xổm xuống, dùng bàn tay khắc trên mặt đất, dường như khắc một đồ án, đồ án hình rồng. Lâm Phong kinh ngạc với cảnh tượng xuất hiện trước mắt, sau khi đồ án xuất hiện, trên mặt đất, không ngờ xuất hiện từng đạo đường vân, đan vào với nhau tạo thành hoa văn đặc thù, dường như là Long văn.

- Quả nhiên là Long ngữ thuật, phía dưới có cất giấu thứ gì đó.

Đôi mắt Cùng Kỳ lộ vẻ sắc bén, yêu Long dùng Long ngữ thuật ẩn giấu yêu văn, may mắn nó tinh thông một số thủ đoạn, có thể phá vỡ Long ngữ thuật. Nó có thể xác định, phía dưới nhất định có cất giấu thứ gì đó, lợi trảo dưới bụng yêu Long bảo hộ, lại dùng yêu hạch của bản thân để hấp dẫn người khác, dưới này lại dùng Long ngữ thuật che giấu yêu văn, nếu nói phía dưới không có cất giấu bảo vật, có ma mới tin. Hơn nữa, đồ vật phía dưới còn trân quý hơn cả yêu hạch của yêu Long, nên mới không tiếc dùng yêu hạch hấp dẫn người khác.

- Có thể phá vỡ không!

Lâm Phong nhìn Cùng Kỳ hỏi.

- Nếu ngươi có thể phá vỡ, yêu Long sống vô dụng rồi.

Cùng Kỳ hung hăng liếc nhìn hắn.

- Nơi này có khắc yêu văn, chắc liên tiếp với cả tòa Long cung, ta cần có thời gian, hy vọng không bị đám ngu kia phát hiện, nếu không sẽ làm mai mối cho đám ngu kia.

Cùng Kỳ vừa nói chuyện vừa động thủ, chuẩn bị phá giải yêu văn. Giờ phút này tâm tình của Lâm Phong vô cùng khẩn trương, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện không bị người khác phát hiện. Bằng không sẽ đúng như Cùng Kỳ nói, vì người khác làm mai mối. Tuy nhiên những người đó đi tranh đoạt yêu hạch của yêu Long, chắc không dễ dàng đạt được, bọn họ còn có chút thời gian. Lúc này Cùng Kỳ dốc toàn lực, chỉ thấy động tác của nó cực nhanh, liên tục khắc trên mặt đất. Quả nhiên Lâm Phong phát hiện theo bàn tay Cùng Kỳ chuyển động, cả tòa đại điện trên mặt đất, từng đạo hoa văn giăng khắp nơi, cả tòa đại điện bị hoa văn đáng sợ trước mắt, phong ấn bên trong.

- Rốt cuộc cất giấu cái gì, không ngờ khiến yêu Long trả một cái giá lớn như vậy.

Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, yêu hạch phá không bỏ đi, cả tòa đại điện phảng phất sụp đổ, nước Ô giang chảy vào, chôn vùi đại điện. Yêu Long bày ra thủ đoạn đó là vì để yêu văn vĩnh viễn không lộ ra. Nó rốt cuộc thủ hộ cái gì!

- Ầm, ầm!

Đại điện bắt đầu chấn động, trên mặt đất xuất hiện từng đạo quang hoa hoa mỹ, trong đó dường như ẩn chứa yêu lực đáng sợ. Yêu Long dùng thủ đoạn hủy diệt hấp dẫn người khác, lại dùng thủ đoạn để che giấu, nó gần như lừa được mọi người nhưng đáng tiếc đụng phải lão gia hỏa Cùng Kỳ. Đại điện càng ngày càng chấn động mạnh, theo động tác của Cùng Kỳ, toàn bộ đại điện phóng ra một cỗ quang hoa đáng sợ, yêu văn tung hoành đan xen, phảng phất muốn bị phá ra.

- Oanh!

Đại điện bắt đầu sụp xuống, Phong Ma Thạch không thể ngăn cản. Tòa Long cung này sắp sụp đổ.

- Ngao… Một tiếng Long ngâm truyền ra, chấn động khiến Lâm Phong thiếu chút nữa ngã gục, thanh âm này từ hài cốt yêu Long khổng lồ bên cạnh truyền ra.

- Răng rắc!

Tiếng vang thanh thúy truyền ra, sau khi có Long ngâm xuất hiện, hài cốt yêu Long bất ngờ vỡ vụn, liên tục rơi xuống mặt đất.

- Vỡ tan rồi, hài cốt yêu Long vỡ tan rồi Thần sắc Lâm Phong cứng lại, tiếng Long ngâm cuối cùng dường như có chút lắng đọng và không cam lòng.

Không ngờ Cùng Kỳ mở ra yêu văn, lại dẫn tới động tĩnh lớn như vậy, xem ra phải nhanh.

- Lão gia hỏa, thời gian của chúng ta không có nhiều, nắm chặt.

Lâm Phong lo lắng nói một tiếng, giờ phút này Long cung sắp sụp đổ, nhất định sẽ hấp dẫn người bên ngoài.

- Được rồi!

Cùng Kỳ hạ giọng nói, mái tóc đỏ trên đầu tung bay, tiếng ầm vang truyền ra, mặt đất trong đại điện lại lần nữa nứt ra, từng đạo đường vân đan thành hoa văn, dường như nứt ra thành hai phía.

- Phía dưới có động thiên khác.

Ánh mắt Lâm Phong hơi đọng lại, đôi mắt nhìn đại điện vỡ ra, tiếng nổ lớn liên tục truyền ra, đại điện sụp đỗ, chỉ sợ không lâu sau, tòa cung điện này sẽ bị chôn vùi.

- Ngao… Một tiếng Long ngâm thanh thúy truyền ra tiếp, khiến cả người Lâm Phong đột nhiên cứng lại, thân thể liên tục run rẩy.

- Rồng ngâm đêm khuya!

Lâm Phong chỉ cảm thấy máu trong người sôi trào, so với lúc trên Ô giang còn mãnh liệt hơn nhiều, dường như máu trong người muốn phá ra ngoài, cảm giác này quá mãnh liệt. Đây mới thực sự là rồng ngâm đêm khuya, còn Long khiếu chỉ là âm thanh giận dữ và hủy diệt. Chỉ thấy nơi Lâm Phong đứng, Long trảo của yêu Long cắm trên mặt đất, mặt đất nứt ra, một đạo huyết sắc quang hoa lóa mắt phóng ra, từng tiếng rồng gầm, không phải một tiếng một mà liên tục những tiếng phát ra. Máu trong người Lâm Phong liên tục quay cuồng, không thể bình ổn, thân thể hắn vì vậy không ngừng run rẩy, loại cảm giác này quá mãnh liệt, lực lượng huyết mạch dường như bị chấn động sống lại. Đôi mắt của hắn chăm chú nhìn không gian dưới mặt đất.

- Không tốt, tiểu tử, nhanh đi xuống!

Cùng Kỳ nổi giận gầm lên một tiếng, kéo Lâm Phong nhảy xuống. Giờ phút này liên tục phát ra những tiếng rồng gầm, chỉ sợ những người đó đã bị kinh động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.