Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1669: Tộc địa (1)



“Bọn chúng biết được thực lực chúng ta, như vậy lần sau đến, sẽ càng thêm nguy hiểm, thực lực Yêu Kiếm Chi Chủ, sợ cũng không thể bảo vệ chúng ta.” Huyết Viêm Ký nói, “Chúng ta có thể làm, chính là ở trước khi bọn chúng trao đổi tình báo, tiến hành tập kích mới mau chóng hướng tới.”

“Được rồi, điện hạ các ngươi hiểu biết hòn đảo bay hơn, vậy mau chóng tới đi.” Kiếm Chủ nói.

“Việc này không nên chậm trễ, xuất phát ngay bây giờ, tốc độ phải nhanh hơn.” Huyết Viêm Ký lần này mang theo mọi người phi hành tốc độ cao tiến tới. Hắn đã biết thực lực phe Đông Bá Tuyết Ưng, không lo lắng không theo kịp.

Ba người bọn Đông Bá Tuyết Ưng vẫn ở phía sau.

“Nghe được vị điện hạ kia nói không? Kiếm Chủ lần này triển lộ thực lực, lần sau Tử Nghiệt tộc xuất hiện, chỉ sợ Kiếm Chủ cũng không ngăn được.” Trùng Tổ Ba Thỏa Thần truyền âm.

“Chúng ta từ trước tới giờ không nghĩ tới có thể quét ngang Tử Nghiệt tộc, chúng ta phải làm, có thể đủ ở dưới Tử Nghiệt tộc đuổi giết sống sót là được, đạt được thêm chút bảo vật thì càng tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng thì truyền âm cười nói.

“Tuyết Ưng, ngươi chính là đòn sát thủ của chúng ta, có lẽ đợi lát nữa ta không ngăn được, phải dựa vào sát chiêu của ngươi.” Kiếm Chủ truyền âm.

“Đòn sát thủ này hiệu quả như thế nào, đợi lát nữa mới biết được.” Đông Bá Tuyết Ưng truyền âm nói.

“Phi Tuyết đại ca, ta thấy đội ngũ dân bản xứ này, bọn họ tựa như đem ngươi coi là một vị yếu nhất trong ba người chúng ta đó! Bọn họ lại không biết, ta mới là một người yếu nhất.” Trùng Tổ Ba Thỏa Thần truyền âm cười nói, tâm tình bọn họ đều rất nhẹ nhàng.

Đám người Đông Bá Tuyết Ưng cùng đội ngũ dân bản xứ lấy tốc độ cực nhanh, đến thẳng chỗ trung tâm hòn đảo bay này. Có dân bản xứ dẫn đường, một đường thông thuận.

Mà ở một chỗ khác.

Ào ào ào...

Một đám sương mù đen ngưng tụ, hóa thành một đám Tử Nghiệt tộc, bọn họ có bộ dáng dị thú, có hình người, cầm đầu chính là thiếu nữ đồ đen kia.

“Vương, những kẻ xâm nhập này rất cường đại.”

“Chỉ bằng chúng ta, không ngăn được!”

Mỗi người bọn họ đều nhìn thiếu nữ đồ đen.

Một đôi móng vuốt màu đen của thiếu nữ đồ đen tùy ý xoay tròn, trong đôi mắt nàng tràn đầy sự lạnh lẽo, lạnh nhạt nói: “Kẻ xâm nhập đã vượt qua năng lực chống cự của chúng ta một mũi này, các ngươi đều lui đi, nhớ kỹ, tránh bọn họ, đừng đi chịu chết! Chúng ta một lần này tổn thất đã rất lớn, ta sẽ đem tin tức bẩm lên, giao cho các trưởng lão đi phiền đi.”

“Vâng, vương.” Toàn bộ thủ hạ đều cúi đầu cung kính nói.

Thiếu nữ đồ đen lập tức hóa thành sương mù đen, chợt lóe đã biến mất không dấu vết.

Đám thủ hạ này cũng hóa hết thành sương mù đen chui vào lòng đất.

Hòn đảo bay, chính là nơi chúng nó sinh ra, ở nơi đây, chúng nó hoàn toàn chiếm chủ động, muốn chiến thì chiến, muốn lui thì lui.

...

Trung tâm hòn đảo bay, là một ngọn núi lớn hầu như bị đào rỗng, trong ngọn núi lớn đào ra một số cung điện đơn sơ. Tử Nghiệt tộc có thể bố trí ra những cung điện này coi như rất không tệ rồi, một số Tử Nghiệt tộc nhỏ yếu trí tuệ không khác nhiều với động vật dã thú, cao thủ tinh anh trong đó trí tuệ mới hơi cao chút, tầng đỉnh trung tâm nhất, trí tuệ cũng là cao nhất. Nhưng so sánh với người tu hành, tộc dân bản xứ, đều kém rất nhiều.

Dao động vô hình nhộn nhạo lên.

Một đám sương mù đen xuất hiện ở trước gợn sóng dao động, ngưng tụ hóa thành thiếu nữ đồ đen, thiếu nữ đồ đen lạnh như băng đứng ở nơi đó.

Trong gợn sóng dao động hiện lên một gương mặt dị thú tối như mực, nhìn chằm chằm thiếu nữ đồ đen bên ngoài.

“Phù Sa vương, vì sao đến tộc địa?” Gương mặt dị thú xấu xí kia phát ra âm thanh.

“Ta có chuyện quan trọng muốn bẩm lên cho hoàng! Nhanh chóng đi truyền lời.” Thiếu nữ đồ đen quát lạnh, nàng căn bản khinh thường nhiều lời với thủ vệ này.

“Bẩm lên cho hoàng?” Gương mặt dị thú kia kinh hô, “Phù Sa vương, ngươi thật sự có chuyện muốn bẩm lên cho hoàng?”

“Chuyện bực này, ta dám nói dối?” Thiếu nữ đồ đen quát, “Đừng lãng phí thời gian, đi nhanh.”

Gương mặt dị thú thoáng do dự, tuy đám Tử Nghiệt tộc tộc địa này, đối với Tử Nghiệt tộc bên ngoài rất là xem thường. Nhưng thế mà lại có tin tức quan trọng dám bẩm lên cấp hoàng, lừa gạt người khác, sợ cũng không ai dám lừa gạt hoàng.

Ào.

Gợn sóng dao động vô hình lập tức tách ra một thông đạo.

“Mời đi Trưởng lão điện chờ.” Một dị thú thân thể màu đen cái đầu khổng lồ màu lửa đỏ ở một bên gầm nhẹ.

“Hừ.” Thiếu nữ đồ đen lười nhìn thủ vệ một cái, nhanh chóng hướng Trưởng lão điện chạy đi.

Ngọn núi lớn này diện tích cực rộng, chính là chỗ trung tâm nhất quan trọng nhất của toàn bộ hòn đảo bay.

Thiếu nữ đồ đen cũng chưa xông loạn, trực tiếp đi tới Trưởng lão điện.

Trưởng lão điện...

Là một cung điện âm u to lớn, bên trên cung điện cũng có dựng ba cái ngai báu, mà trung ương cung điện đơn sơ này, thì có thêm một đầm nước thật lớn, chất lỏng trong đầm nước tối như mực, lại mọc ra một cái cây ăn quả kỳ lạ gấp khúc, trên cây ăn quả mọc hai quả trái cây, vỏ trái cây rất mỏng, có thể nhìn thấy bên trong trái cây có vô số hào quang đang vận chuyển.

Mà cái cây ăn quả này cao khoảng hơn mười trượng, đoạn cao nhất của cây ăn quả, lại có một ‘Con mắt màu xám’ kỳ dị.

Con mắt màu xám tản ra uy áp vô hình, trong toàn bộ cung điện đều là một mảng tĩnh mịch.

“Phù Sa vương, xin đợi chút.” Hai thủ vệ ngoài Trưởng lão điện lạnh như băng nhìn Phù Sa vương.

Phù Sa vương hừ lạnh một tiếng, đứng ở trong Trưởng lão điện, cứ như vậy chờ đợi.

Lấy tính tình của nàng, nếu không phải lần này kẻ xâm nhập thực lực rất mạnh, nàng phải bẩm lên, nếu không nàng lười đến tộc địa. Thực lực kẻ xâm nhập đã đến mức đủ khiến tộc địa đề phòng, tin tức bực này nếu không bẩm lên, một khi sau chuyện điều tra ra, nàng sẽ phiền toái to.

“Phù Sa vương, rốt cuộc là chuyện gì, ngươi thế mà muốn bẩm lên cho hoàng? Chẳng lẽ ngươi không biết, hoàng và các trưởng lão đều đang ngủ say sao?” Một vị nam tử cao gầy đi đến, hắn có một cái đuôi dài kéo trên mặt đất, nam tử cao gầy cười nhạo nói, “Ngươi hẳn là biết, từ trong ngủ say tỉnh lại, hoàng và các trưởng lão là phẫn nộ cỡ nào, việc không đủ quan trọng, chỉ sợ còn sẽ dẫn tới một ít trừng phạt.”

“Khất Đỗ vương, ở lĩnh địa của ta phát hiện kẻ xâm nhập.” Phù Sa vương lại lạnh như băng nói, “Kẻ xâm nhập là một đội ngũ dân bản xứ và ba người tu hành Giới Tâm đại lục liên hợp tạo thành, thủ lĩnh đội ngũ dân bản xứ, thực lực không thua gì ta! Mà trong ba người tu hành Giới Tâm đại lục có một vị, thực lực còn ở trên ta, ít nhất là vương cấp đỉnh phong.”

“Ồ?” Nam tử cao gầy lộ ra nét kinh ngạc, “Kẻ xâm nhập, còn có Giới Tâm đại lục? Ít nhất vương cấp đỉnh phong?”

Người tu hành Giới Tâm đại lục, vẫn rất hiếm thấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.