Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1693: Ba mươi sáu thần tướng (1)



“Ha ha, đúng, ở lúc chiến đấu sinh tử, chiêu số linh hồn này của ngươi lại lặng yên không một tiếng động, cao thủ Tinh Quang nhất tộc chúng ta thật sự không dừng tay được.” Tinh Quang chi chủ hiểu rõ, “Như vậy tốt, tất cả đều bắt làm tù binh, đối với Tinh Quang nhất tộc ta cũng là chuyện tốt. Có thể khiến kẻ địch không dám sơ ý.”

“Chủ quân.” Bên cạnh, một vị nguyên lão tóc bạc thấp giọng nói, “Đại thắng cỡ này, Phi Tuyết đế quân lại cứu toàn bộ tộc đàn chúng ta, lúc này, cũng nên ăn mừng lớn một phen!”

“Phải, nên ăn mừng, nên ăn mừng.” Tinh Quang chi chủ cười to, trực tiếp đưa tay giữ chặt Đông Bá Tuyết Ưng thủ, “Phi Tuyết lão đệ, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đại ân nhân của toàn bộ Tinh Quang nhất tộc ta.”

Mà xa xa.

Công chúa Tinh Quang nhất tộc đứng chung một chỗ với mẫu thân, thì ở xa xa nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, đôi mắt rất sáng, thấp giọng tự nói: “Phi Tuyết... Đây là duyên phận sao?”

******

Mà ở một chỗ khác.

Cao thủ năm tộc lại ngồi thuyền lớn, xuyên qua hư không xa xăm, đến ‘Bắc Hà thế giới’.

“Chẳng những không thể đánh hạ, nhiều cao thủ như vậy cũng bị bắt làm tù binh, hiện tại chúng ta là không có cách nào cả, chỉ có thể bẩm báo đế quân.” Năm vị thủ lĩnh đều có chút sốt ruột, sốt ruột cao thủ tộc đàn mình bị bắt làm tù binh.

Bắc Hà thế giới, năm vị thủ lĩnh bay đến trước cửa cung điện nguy nga lơ lửng ở trời cao.

“Thiên Trần huynh.” Người khổng lồ tám tay trong năm vị thủ lĩnh lại nói, “Thỉnh cầu ngươi đi truyền lời, chúng ta muốn bái kiến đế quân.”

“Ồ?”

Thủ vệ ở trước cửa điện chính là một vị nam tử tóc bạc, cũng bước vào hoàng cấp, nếu không cũng không có tư cách chỉ một mình đã đảm đương trông coi toàn bộ Bắc Hà thần cung. Nam tử tóc bạc này cười nói, “Năm tộc các ngươi không phải đi tấn công Tinh Quang thế giới sao. Các ngươi thân là thủ lĩnh, nên ở nơi đó tọa trấn, sao lại đều đi tới đây?”

“Đừng nói nữa, Tinh Quang thế giới kia toát ra một cao thủ thần bí, khiến chúng ta tổn thất rất lớn.” Người khổng lồ tám tay nói, “Thiên Trần huynh, ngươi vẫn là mau truyền lời đi.”

“Được được, ta đi truyền lời đây.” Nam tử tóc bạc lập tức phân ra một hóa thân, nhanh chóng hướng bên trong cung điện chạy đi.

...

Ở trước một vườn hoa màu tím.

Một người áo bào xanh khoanh tay đứng, đứng ở trước vườn hoa màu tím yên lặng nhìn những bông hoa kia, ánh mắt sâu thẳm như biển. Hắn mặc dù đứng ở đây, cũng có khí tức sát khí lạnh lẽo làm người ta kinh hãi!

Danh tiếng ‘Bắc Hà đại đế’, quả nhiên là giết ra.

Kiếm quang như một dải thiên hà, chói mắt lấp lánh, giết bốn phương đều cúi đầu. Dù là bốn đại đế quân dưới trướng Hạo Cổ chí tôn đánh cược, Bắc Hà đại đế cũng liên tiếp đánh bại ba vị đế quân khác! Trở thành tồn tại khủng bố tiếp cận Hạo Cổ chí tôn trong một mảng lãnh thổ rộng lớn Hạo Cổ chí tôn thống trị. Hắn ra lệnh một tiếng, liền khiến vô số thế giới thần phục run rẩy.

Vù.

Một luồng sáng từ xa xa bay tới đáp xuống, chính là hóa thân của nam tử tóc bạc, cung kính nói: “Đế quân.”

“Chuyện gì?” Bắc Hà đại đế vẫn si ngốc ngắm hoa như cũ, lạnh nhạt mở miệng.

“Hỏa Dũng đám thủ lĩnh năm tộc cầu kiến.” Nam tử tóc bạc nói.

“Ồ? Để bọn họ vào.” Bắc Hà đại đế phân phó.

“Vâng.”

Hóa thân nam tử tóc bạc nhanh chóng thối lui.

Chỉ thời gian mấy nhịp thở.

Thủ lĩnh năm tộc đều đi tới đây, nơm nớp lo sợ, tất cả đều cung kính hành lễ: “Bái kiến đế quân.”

Bắc Hà đại đế lúc này mới xoay người, bình tĩnh nhìn năm người bọn họ: “Các ngươi không chinh chiến, lại đến chỗ ta, là chinh chiến xuất hiện ngoài ý muốn?”

“Vâng.” Nam tử xấu xí làn da đỏ đậm cung kính nói, “Năm tộc chúng ta tấn công Tinh Quang thế giới, tất cả dựa theo kế hoạch tiến hành, lúc trước cũng rất thuận lợi, ai ngờ xuất hiện một thiếu niên áo trắng tên là Phi Tuyết đế quân, hắn sở trường chiêu số linh hồn khủng bố, thế mà một ý niệm, đã khiến năm tộc chúng ta phái ra cả thảy ba mươi vị cao thủ đứng đầu tất cả đều trúng chiêu lâm vào ngủ say, năm tộc chúng ta một lượng lớn cao thủ như vậy tất cả đều bị bắt làm tù binh, đối mặt chiêu số linh hồn của hắn, số lượng nhiều cũng vô dụng! Mà chỉ năm người chúng ta liên thủ, mặc dù có lòng tin chống đỡ chiêu số linh hồn kia, sợ thực lực cũng sẽ lọt vào suy yếu. Đồng thời chúng ta còn phải lọt vào Tinh Quang chi chủ cùng với một đám cường giả Tinh Quang thế giới kết chiến trận vây công, chúng ta chỉ sợ còn ở thế yếu, mà thủ hạ của chúng ta cũng có nguy hiểm ngã xuống, cho nên chúng ta liền tạm thời rút lui.”

“Trong ba mươi vị cao thủ bị bắt làm tù binh, không có hoàng cấp chứ?” Bắc Hà đại đế mở miệng.

“Vâng, không có hoàng cấp.” Nam tử xấu xí làn da đỏ rực cung kính nói.

“Phong Yên.” Bắc Hà đại đế nói.

Nhất thời sương mù vô hình ở một bên ngưng tụ biến thành một vị nữ tử giáp bạc xinh đẹp, nữ tử giáp bạc xinh đẹp này cung kính hành lễ: “Đế quân.”

“Phi Tuyết đế quân, ngươi từng nghe danh hiệu này hay không?” Bắc Hà đại đế hỏi.

Nữ tử xinh đẹp giáp bạc hơi sửng sốt, hơi suy tư liền nói: “Ở trong Đoạn Nha sơn mạch ta chưa từng nghe nói cường giả hạng nhất này, nhưng ở Giới Tâm đại lục, thì lại có một vị Phi Tuyết đại tôn tiếng tăm rất lớn! Hắn từng dùng tên giả là ‘Thiên Tâm đ*o nhân’, lấy sức một người chấn nhiếp tất cả ma đầu toàn bộ Giới Tâm đại lục, thậm chí còn có thể hỏng việc tốt của vị Bất Tử Minh Đế kia, chọc Bất Tử Minh Đế giận dữ, Bất Tử Minh Đế nhìn thấu thân phận của hắn, trực tiếp đánh đến thành Phi Tuyết... Một trận chiến đó, Tinh Quang chi chủ cũng từng xuất hiện hỗ trợ ngăn cản Bất Tử Minh Đế. Nhưng Bất Tử Minh Đế thực lực bùng nổ, quét ngang bốn phương. Về sau vị Phi Tuyết đại tôn kia mượn dùng rất nhiều pháp trận của thành trì, mạnh mẽ chặn được Bất Tử Minh Đế.”

“Căn cứ phán đoán, thực lực Phi Tuyết đại tôn hẳn là Vũ Trụ thần tầng hai, nghe nói có hồn nguyên thần binh, thực lực bản thân không đáng giá nhắc tới.” Nữ tử xinh đẹp giáp bạc giải thích.

Nàng thân là một trong chín đại thần tướng tùy tùng bên người Bắc Hà đại đế hiện nay, cũng luôn luôn sưu tập tình báo các phương.

Thật ra, mặc kệ là Giới Tâm đại lục, hay là tộc đàn dân bản xứ, tình báo truyền bá đều rất nhanh!

Ngược lại ‘Tử Nghiệt tộc’, ngay cả nội bộ Tử Nghiệt tộc truyền bá tình báo cũng phi thường phi thường chậm, 99% trí tuệ chúng nó đều giống như dã thú, mặc dù trí tuệ cao chút, đưa tin cũng là dựa vào ‘truyền âm’. Như ‘Hoàng’ của một hòn đảo bay, cũng là rất lâu rất lâu không rời khỏi một hòn đảo bay! Cho nên liên hệ với bên ngoài cũng rất ít.

Đông Bá Tuyết Ưng tuy lấy đại sát chiêu hư giới ảo cảnh đạo, từng quét ngang Tử Nghiệt tộc của nhiều hòn đảo bay, nhưng lại không có tiếng tăm gì.

Mà ở tộc đàn dân bản xứ, vừa rồi thử một chút dao mổ trâu cắt tiết gà! Thậm chí đối phó mạnh nhất mới chỉ là ‘Vương cấp’ mà thôi, tin tức đã truyền tới chỗ Bắc Hà đại đế!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.