Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1838: Đường (2)



Cũng có thể nhìn ra quá trình Yến Phi Thần Đế tiến bộ, một môn chiêu số chiến đấu này ban đầu nghịch thiên, càng về sau, sát chiêu chiến đấu lại bắt đầu tẩm bổ cải tạo ngược thân thể, làm thân thể càng thêm thích hợp chiến đấu! Ở trong quá trình này, thân thể không ngừng cường đại, từng lần một thay đổi phù hợp phương thức chiến đấu mới.

“Từ góc độ phù hợp chiến đấu, thay đổi thân thể.”

“Lấy chiến để tu hành.”

Phương hướng này, không thể nói cao minh hơn 《 Thiên Địa 》《 Vô Giới 》《 Hư Không Ma Trùng điển 》, con đường cũng không có phân chia cao thấp, lại có khác biệt về dài ngắn! Hiển nhiên Yến Phi Thần Đế ở trên con đường của hắn, đi tới Thần Đế hậu kỳ một bước này. Ít nhất ở thần giới này, các phi thăng giả khác hư không nhất mạch cũng không đi xa bằng Yến Phi Thần Đế, không tính Đông Bá Tuyết Ưng vị khách tới từ thế giới khác.

“Thế mà lại dùng hồn nguyên lực tu hành.” Yến Phi Thần Đế nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, khâm phục vạn phần, “Bội phục bội phục, Phi Tuyết Thần Đế ngươi thế mà nghĩ đến lợi dụng lực lượng ‘Hồn Nguyên Tinh Ngọc’ tu hành, ở lúc thực lực nhỏ yếu, một khối Hồn Nguyên Tinh Ngọc đối với chúng ta mà nói lại là vô cùng quý trọng.”

Đông Bá Tuyết Ưng cười cười, không giải thích.

Ở nguyên thế giới, đánh vỡ màng ngăn liền có hồn nguyên lực tràn vào.

Nhưng ở thế giới này... Muốn đạt được hồn nguyên lực lại rất khó, một là Hồn Nguyên Tinh Ngọc, đó là hồn nguyên lực cực kỳ tinh thuần ngưng kết tinh hoa. Hai là trong thần giới có một số nơi đặc thù có hồn nguyên lực chiếm cứ! Chủ yếu là hai loại phương pháp này, đương nhiên cũng có một số bảo vật, cũng ẩn chứa hồn nguyên lực có thể lợi dụng.

Thời kì đầu Đông Bá Tuyết Ưng tới thế giới này, tuy thân thể bởi vì quy tắc mâu thuẫn không ổn định, nhưng trong cơ thể ẩn chứa hồn nguyên lực lại vẫn khổng lồ như cũ, chờ luyện thành Đại Phá Giới Truyền Tống Thuật, vốn hắn tính đi một số nơi đặc thù hấp thu hồn nguyên lực, nhưng về sau phát hiện một khối Hồn Nguyên Tinh Ngọc ẩn chứa ‘Hồn nguyên lực’ khổng lồ vô cùng, hơn nữa lại rất ôn hòa đối với thân thể, liền một mực lợi dụng Hồn Nguyên Tinh Ngọc để tu hành.

“Chúng ta tỷ thí một phen, được không?” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.

“Được.” Mắt Yến Phi Thần Đế sáng lên gật đầu.

Chiến đấu, cũng là một loại diễn luyện đối với Hư không đạo.

...

Ở Tuấn Sơn thành.

Trong một tửu lâu đang có hai nữ tử ngồi đối mặt.

“Tỷ tỷ, chỉ ở đây chờ, chúng ta cũng chờ ba ngày rồi.” Hỏa Phượng Thần Đế có chút bất mãn nói.

“Đừng vội, chờ Thần Đế khác đều rời khỏi, chúng ta lại đi.” Vân Phượng thành chủ ngồi ở nơi đó thản nhiên, nàng tự nhiên cũng là tới gặp Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng lấy tính cách của nàng, tự nhiên là lười gặp cao thủ Thần Đế khác. Nhiều cao thủ Thần Đế viên mãn như vậy bái phỏng Đông Bá Tuyết Ưng... Vân Phượng thành chủ tình nguyện đợi một chút, chờ cuối cùng lại đi gặp.

“Năm tháng dài lâu cũng đợi rồi, cũng không vội mấy ngày nay.” Vân Phượng thành chủ lộ ra nụ cười, “Thật không ngờ lúc trước đối phó cháu ta, lại sẽ là Phi Tuyết Thần Đế, hơn nữa còn lợi hại như thế. Có thể có cao thủ như vậy, thật sự là chuyện may mắn.”

Vân Phượng thành chủ quả thực rất vui vẻ.

Thần giới này, nàng đã sớm vô địch! Thực lực của nàng, so với hạng hai Thần Đế bảng cũng cao hơn một mảng lớn.

Thần giới hiện nay cường giả chiến lực Thần Đế viên mãn cấp, chia làm hai loại, một loại là Vân Phượng thành chủ, một loại khác chính là chiến lực cấp Thần Đế viên mãn khác. Khác với Đông Bá Tuyết Ưng dựa vào chiêu số linh hồn, làm các Thần Đế viên mãn thực lực tổn hao nhiều! Vân Phượng thành chủ đó là chính diện giao thủ, những người cấp số Thần Đế viên mãn kia cho dù có thể phát huy thực lực hoàn mỹ, Vân Phượng thành chủ vẫn hoàn toàn lực áp bọn họ, trong đó bảo mệnh yếu chút, cũng có khả năng ngã xuống!

“Từng có phi thăng giả Thần Đế viên mãn xuất hiện.” Vân Phượng thành chủ nói, “Về sau đều đã biến mất! Ta đoán hẳn là đã rời khỏi thế giới này, muốn làm tới mức này, sợ là có liên quan với ba vị hồn nguyên tổ thần.”

“Nhưng... Ta lại một mực không thể rời khỏi.”

Vân Phượng thành chủ thấp giọng cười xùy, “Là vì chê ta yếu sao?”

Hỏa Phượng Thần Đế bên cạnh trầm mặc.

Nàng cũng rõ, tỷ tỷ nàng ở thần giới vô địch, vô địch tịch mịch! Theo đuổi thức tỉnh đỉnh cao, thành tựu hồn nguyên, nhưng mãi chưa thể thành công.

“Yến Phi Thần Đế đi rồi.” Vân Phượng thành chủ đứng dậy, “Đi, đi gặp vị Phi Tuyết Thần Đế này một chút.”

“Rốt cuộc gặp rồi, Yến Phi Thần Đế này thế mà kéo dài lâu như vậy, ta cũng sốt ruột chờ.” Hỏa Phượng Thần Đế đứng dậy.

“Tu tâm!” Vân Phượng thành chủ bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu.

“Ta một hồn nguyên sinh mệnh trời sinh, còn tu tâm?” Hỏa Phượng Thần Đế hừ nhẹ. Hồn nguyên sinh mệnh trời sinh, mặc dù bình thường nhất, từ nhỏ đã là hoàng cấp ( Thần Đế). Nàng kết bạn Vân Phượng thành chủ, ở dưới sự trợ giúp của Vân Phượng thành chủ, dần dần nhận biết lực lượng bản thân, phát huy lực lượng bản thân, nay cũng là Thần Đế viên mãn một cấp độ này.

...

Đông Bá Tuyết Ưng vừa tiễn bước Yến Phi Thần Đế, mới ngồi xuống muốn tự hỏi thật kỹ cảnh tượng giao thủ trước đó với Yến Phi Thần Đế, bỗng hắn cảm giác được hai luồng hơi thở đã đến.

“Có khách đến.” Đông Bá Tuyết Ưng đứng dậy.

“Lại có khách?” Ngự Phong Thanh Âm ở bên rót rượu cho sư phụ có chút không rõ, nàng cầm bầu rượu quay đầu nhìn, giữa không trung hai bóng người đã đáp xuống, một vị nữ tử áo trắng, một vị nữ tử áo bào màu lửa đỏ, hai vị này hiển nhiên là không che giấu tung tích, đều lộ ra hình dáng.

Ngự Phong Thanh Âm liếc một cái đã nhận ra thân phận hai người này, không khỏi giật mình: “Vân Phượng thành chủ, Hỏa Phượng Thần Đế?”

Vân Phượng thành chủ... Hạng nhất Thần Đế bảng!

“Phi Tuyết Thần Đế, đi ra ngoài một chút?” Vân Phượng thành chủ mỉm cười nói.

“Vui vẻ mà tới.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, hắn cũng hiểu Vân Phượng thành chủ vì sao mà đến, quay đầu nhìn nữ đồ đệ bên cạnh một cái, “Thanh Âm, chúng ta một lát trở về.”

Lập tức hắn theo Vân Phượng thành chủ, Hỏa Phượng Thần Đế cùng nhau rời khỏi.

Ngự Phong Thanh Âm ngẩng đầu nhìn tất cả cái này.

“Sư phụ...” Ngự Phong Thanh Âm lẩm bẩm.

Nàng ba ngày qua, ở dưới sư phụ phân phó, cũng cùng gặp rất nhiều Thần Đế viên mãn.

Nhưng Ngự Phong Thanh Âm lại không rõ cảm giác... Mình và sư phụ chênh lệch, quá lớn quá lớn! Thậm chí Ngự Phong Thanh Âm có một loại cảm giác không chân thực, giống như tất cả là một giấc mộng.

“Là thật, ông ấy là sư phụ ta.” Ngự Phong Thanh Âm yên lặng nói với bản thân.

Ở ngoài Tuấn Sơn thành, ở sâu trong đại hoang.

Hỏa Phượng Thần Đế thì ở một bên xem cuộc chiến, nhìn hai vị xa xa đứng ở giữa không trung giằng co, một nam tử áo trắng, một nữ tử áo trắng! Đông Bá Tuyết Ưng và Vân Phượng thành chủ tất cả đều là đồ trắng, chỉ là khí chất hai người lại hoàn toàn khác nhau, Vân Phượng thành chủ giờ phút này phóng thích khí tức cuồn cuộn che cả bầu trời, ép ngang tất cả, ngay cả thiên địa cũng run rẩy ở dưới khí tức của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.