Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1946: Lĩnh chủ (Đại kết cục hạ) (5)



Đông Bá Tuyết Ưng ở sau khi đột phá, cũng lập tức cảm ứng được các vị tồn tại khác cường đại tương tự.

Đầu tiên hắn cảm ứng được tám vị tồn tại khí tức loại hình tương tự với mình, bọn họ phân tán các nơi, mỗi người có được lực lượng khác biệt, có như đao quang lạnh thấu xương không thể ngăn cản, có hủy diệt giết chóc tràn ngập khắp nơi, có thì uy năng nội liễm đến mức tận cùng lại làm người ta không khỏi sinh ra lòng kiêng kị... Tám vị này, mỗi người đều không thua gì hắn, là lực lượng cùng cấp độ với hắn.

“Tám vị lĩnh chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng hiểu.

“Đông Bá Tuyết Ưng, chúc mừng.”

“Chúng ta lại thêm một vị đạo hữu, nên ăn mừng, nên ăn mừng.”

“Nghe nói ngươi không thích Hủy Diệt Ma Tộc? Ta chính là Hủy Diệt Ma Tộc đó, ha ha...”

Tám vị này đều bày tỏ hoan nghênh.

Tuy vị lĩnh chủ kia xuất thân Hủy Diệt Ma Tộc, có chút khiêu khích, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được trong giọng nói của đối phương vẫn mang theo ‘hoan nghênh’, ở trong mắt vị lĩnh chủ Hủy Diệt Ma Tộc kia... Các Hủy Diệt Ma Tộc nhỏ yếu chết nhiều nữa hắn cũng không để bụng, Đông Bá Tuyết Ưng vị tân tấn lĩnh chủ này mới là đồng bạn thật sự của hắn về sau.

Đông Bá Tuyết Ưng sau đó lại quan sát từng tồn tại khủng bố khác.

Ở trên một lục địa kỳ lạ, lục địa đó mang đến uy thế làm Đông Bá Tuyết Ưng cũng kinh hãi, ở khoảnh khắc nhìn tới đó tốc độ thời gian trôi chung quanh thế mà hoàn toàn dừng lại, sau đó Đông Bá Tuyết Ưng mới nhìn thấy một cái bàn tròn trên lục địa kia, cùng với ba mươi hai chỗ ngồi chung quanh. Trên ba mươi hai chỗ ngồi đó, có năm chỗ ngồi bên trên có cường giả.

Trong đó một con đại xà ánh mắt nhìn mình, có chút bất thiện.

Bốn vị khác, có một vị là rất vui mừng, còn có một vị thì biểu đạt thiện ý, hai vị cuối cùng chỉ là tò mò.

“Những tồn tại khủng bố này.”

Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được.

Hồn nguyên không gian vô hạn, chỉ riêng tồn tại khủng bố mình có thể cảm ứng được đã có nhiều tới hai trăm! Đương nhiên trong đó quá nửa đều là các thuỷ tổ hồn nguyên sinh mệnh trời sinh nhất tộc. Tộc đàn hồn nguyên sinh mệnh trời sinh này ở trên số lượng ưu thế quả thực rất lớn.

“Hẳn là còn có một số, ta không cảm ứng được.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Hơn nữa hồn nguyên không gian vô hạn này, ta luôn cảm thấy tồn tại rất nhiều nơi chưa biết.”

Hắn nắm giữ chính là hồn nguyên hư không chi đạo.

Cho nên dễ dàng mơ hồ phát hiện một số nơi chưa biết, những nơi đó, hắn đều không thể xa xôi nhìn trộm. Phải tự mình quá khứ, mới có thể tìm tòi.

...

“Rút.”

“Rút cho ta, rút toàn bộ.”

Thế công của tộc đàn hồn nguyên sinh mệnh trời sinh cũng dừng lại, từng chỗ hồn nguyên sinh mệnh rút lui.

Đám thuỷ tổ kia rất nghẹn khuất.

Vốn, bọn họ rất xem trọng vị chủ nhân Thâm Uyên hải ‘Thành Hào’ kia, cảm thấy nói không chừng có một tia hy vọng thành thuỷ tổ! Tuy chỉ là một tia hy vọng, bọn họ vẫn hết sức đi cứu viện. Nào ngờ cuối cùng chẳng những chưa cứu viện được, ngược lại trơ mắt nhìn trong sinh linh nhỏ yếu của nguyên thế giới kia lại một vị lĩnh chủ sinh ra, làm bọn họ rất nghẹn khuất.

Lĩnh chủ đó! Mỗi một vị lĩnh chủ, đều cho bọn họ áp bách rất lớn.

Bọn họ cũng cảm giác được tiềm lực của Đông Bá Tuyết Ưng, đều quyết định chế định kế hoạch, nghĩ cách phá hủy nguyên thế giới của Đông Bá Tuyết Ưng, sau đó mượn dùng linh hồn cảm ứng, diệt sát toàn bộ phân thân của Đông Bá Tuyết Ưng.

Ngại là...

Kế hoạch còn chưa quyết định, càng miễn bàn thực thi, Đông Bá Tuyết Ưng này đã đột phá!

“Kẻ tên Phi Tuyết Đế Quân này, cùng ngày thành hồn nguyên sinh mệnh cấp Thế Giới, cùng ngày lại thành lĩnh chủ. Đột phá sao mà nhanh như vậy?”

“Phẫn nộ nữa lại có thể như thế nào? Sự thật ngay tại trước mắt.”

******

Đông Bá Tuyết Ưng phất tay thu lại sáu vị hồn nguyên sinh mệnh cấp Thế Giới bên người, bọn họ ai cũng đều bị mình hoàn toàn phong cấm, một chút lực lượng cũng không phát huy ra được, đều không thể động đậy chút nào, sau đó liền quay về.

Mà cách đó không xa Xích Phong đạo nhân, Thiên Lang khách thì lập tức khom mình hành lễ: “Lĩnh chủ.”

Thiên Lang khách càng cảm thấy xấu hổ... Trước đó mình thế mà lựa chọn bỏ chạy, nếu có thể kề vai chiến đấu với lĩnh chủ, thậm chí đó còn là trận chiến lĩnh chủ đột phá! Về sau quan hệ tự nhiên khác biệt.

“Ta sao lại bỏ chạy, không phải chỉ một cái phân thân chủ chiến sao, không phải binh khí sao.” Thiên Lang khách âm thầm ảo não.

“Hai người các ngươi trở về đi, nơi này không còn nguy hiểm.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Vâng.” Thiên Lang khách, Xích Phong đạo nhân đều cung kính hành lễ, lập tức thi triển độn thuật rời đi.

Đông Bá Tuyết Ưng thì quay trở về tu hành thánh giới.

Một phân thân chủ chiến này tạm thời ở đây, ẩn cư! Dù sao phân thân rất nhiều, cũng không cần thiết đều trở về.

...

Nguyên thế giới quê nhà.

Nay đám đông Vũ Trụ Thần trong quê nhà đã sớm xôn xao, bọn họ sớm phát hiện hỗn độn hư không biến hóa, ví dụ như, hỗn độn hư không co lại với quy mô lớn, khoảng cách giữa vũ trụ cùng vũ trụ cũng rút lại với quy mô lớn. Chẳng những không khuếch tán, còn thu nhỏ lại? Có phải ban đầu khuếch tán dẫn tới nguy hiểm phá diệt, từ nay về sau không còn nữa hay không?

Lại ví dụ như Hành Lang Mê Giới thế mà biến mất rồi! Vị đại ma đầu ‘Thánh Chủ’ kia đâu?

Còn có, bọn họ từng ở trên một số ‘đạo’ của thế giới bổn nguyên đặt ấn ký, nay lại tất cả đều không còn nữa? Không thể đặt ấn ký nữa.

“Rốt cuộc đã xảy ra cái gì?”

“Mối nguy phá diệt của nguyên thế giới, cứ thế biến mất?”

Thiên Ngu lão tổ, Đao Hoàng, Vu Tổ, Thạch lão quái, Kiếm Chủ… mỗi người đều lòng tràn đầy nghi hoặc, bọn họ đều nghĩ tới một loại khả năng

Nguyên thế giới này sinh ra hồn nguyên cường giả!

Chỉ có nguyên thế giới có chủ nhân, mới có thể giải trừ nguy cơ đại phá diệt. Như Kiếm Chủ cũng là có phân thân ở Giới Tâm đại lục, hắn cũng biết, một nguyên thế giới có chủ nhân... Như vậy nguyên thế giới này, sẽ vĩnh viễn phồn vinh duy trì hình thái đỉnh cao nhất, sẽ không có đại phá diệt nữa.

“Tuyết Ưng, đã xảy ra chuyện gì?”

“Tuyết Ưng, ngươi đã thành hồn nguyên sinh mệnh?”

“Tuyết Ưng, nguyên thế giới của chúng ta, có phải từ nay về sau không hủy diệt nữa hay không?”

Bọn họ trước đó mỗi người liên tiếp truyền âm.

Mà lúc ấy Đông Bá Tuyết Ưng đang toàn lực ứng phó tu hành, muốn nhanh một chút trở thành lĩnh chủ, cho nên đều chỉ là đơn giản đáp lại: “Mối nguy đại phá diệt đã giải, việc chi tiết hơn, hôm nay thời điểm muộn chút ta sẽ nói tỉ mỉ với mọi người.”

Mà hiện nay.

“Rốt cuộc đột phá rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở dưới đình biệt viện của mình, tâm tình vô cùng tốt.

“Đông Bá Tuyết Ưng, thật không ngờ ngươi nhanh như vậy đã thành lĩnh chủ.” La thành chủ xuất hiện ở trên mặt cỏ một bên, “Trước đó còn chúc mừng ngươi đạt tới tầng hồn nguyên cấp Thế Giới, lúc này mới qua... Ước chừng hai canh giờ đi, ngươi đã là cấp bậc lĩnh chủ. Từ cấp Thế Giới, đến cấp lĩnh chủ. Đột phá cực nhanh, chỉ sợ ở năm tháng dài lâu sau này cũng khó có ai theo được ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.