Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 203: Trùng Vân phong



Cẩn thận ngẫm lại.

Phụ thân lúc thiếu niên cũng chưa có cơ hội tiếp xúc đấu pháp môn khí, vẫn là sau khi trưởng thành dấn thân vào quân đội mới bắt đầu tiếp xúc đấu khí, hơn nữa ngay từ đầu học là pháp môn đấu khí hạ phẩm so với mình còn kém hơn! Lớn tuổi, học đấu khí muộn, đấu khí pháp môn kém! Vẫn tu luyện thành Thiên giai kỵ sĩ! Tông thúc thì là vương tộc của xà nhân tộc, pháp môn tu hành cũng tốt, từ nhỏ đã tu hành, lúc trước cũng chỉ là Thiên giai kỵ sĩ, chỉ là đặc thù Lục Tí Xà Ma, khiến thực lực của hắn mạnh hơn phụ thân mình một bậc.

Từ điểm đó mà nói, phụ thân mình hẳn là thiên phú rất cao.

Về sau bị bắt hai mươi năm, hai mươi năm gián đoạn tu hành, sau đó mình cứu cha mẹ về, linh dịch Hải Dương Giới Thạch cung ứng lượng lớn, điều kiện khác thậm chí đấu khí pháp môn mọi thứ đều là đỉnh cao nhất trong phàm tục. Đối với một Siêu Phàm mà nói, cung cấp cho người nhà điều kiện tốt nhất quá thoải mái, phụ thân tu hành đột nhiên tăng mạnh, cũng coi như bình thường.

“Phụ thân, mẫu thân, Tông thúc, Đồng thúc bốn người bọn họ, nói không chừng, cha ta mới là thiên phú cao nhất, chỉ là mãi không có kỳ ngộ.” Đông Bá Tuyết Ưng cười, lập tức đứng dậy.

Tay duỗi ra, Hắc Long Thương xuất hiện ở trong tay.

Oành!

Trường thương lập tức bắt đầu thi triển ra.

“Ầm ầm ầm ~~~” chỉ thấy Đông Bá Tuyết Ưng thi triển ra thương pháp, mặc kệ là giận bổ quét ngang hay là đâm thẳng, thanh âm trường thương phát ra đều rất lớn, giống như sấm sét mãnh liệt cuồn cuộn, nghiền áp tất cả! Trên trường thương thậm chí có nước lửa quấn quanh, mơ hồ có từng đợt từng đợt dòng gió cùng nước lửa quấn quanh thân mật không kẽ hở, làm uy thế cả thương pháp tăng nhiều.

“Đây mới là thương pháp ta muốn.”

“Thương pháp này, so với thương pháp đơn thuần thủy hỏa ảo diệu mạnh hơn nhiều.” Đông Bá Tuyết Ưng tràn đầy vui mừng.

Từ sau năm trước thành công đem thủy hỏa ảo diệu kết hợp hoàn mỹ, thủy hỏa ảo diệu nối thành một thể với nhau, sát chiêu lúc trước ‘Thủy Hỏa Giao Long Sát’, đầu tiên là thủy ảo diệu sau đó chuyển hoàn mỹ thành hỏa ảo diệu. Trên thực tế hai cái là một cái quá trình kết hợp chuyển hóa! Chỉ có thể xem như dung hợp bước đầu, mà ở năm trước... Hai loại ảo diệu thật sự hoàn toàn dung hợp!

Thủy xoay tròn, khiến hỏa diễm bùng nổ mãnh liệt hơn. Hỏa diễm bùng nổ mãnh liệt hơn, làm thủy xoay tròn mạnh hơn. Hai cái hỗ trợ lẫn nhau, có sự lột xác về chất, tùy tiện một đập một bổ cũng có uy lực rất lớn.

Thủy hỏa ảo diệu dung hợp hoàn mỹ, Đông Bá Tuyết Ưng lại dần dần phát hiện khuyết điểm.

“Quá đơn điệu.”

“Nước lửa, hai loại lực lượng quá đơn điệu, thiếu linh tính cùng biến hóa và cảm giác tầng thứ, hơn nữa giữa mỗi một chiêu thương pháp, chuyển biến vẫn quá đông cứng!” Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy thương pháp của mình có vấn đề, ví dụ như một chiêu ‘Giao long sát’ đánh ra, uy thế hung mãnh vô cùng! Sau đó mượn dùng thủy ảo diệu lập tức chuyển thành chiêu tiếp theo, nhìn như rất nối liền, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lại cảm thấy... Quá đông cứng!

Nửa năm trước, Đông Bá Tuyết Ưng ngộ ra phong chi ảo diệu tầng thứ nhất!

Phong chi ảo diệu đã có linh tính cùng biến hóa mình muốn! Nếu có thể đem phong chi ảo diệu hoàn toàn dung nhập đến trong ‘Thủy hỏa ảo diệu’, như vậy uy lực thương pháp nhất định tăng vọt!

“Hiện tại thương pháp của ta mới gọi là biến ảo khó dò, mới gọi là uy lực vô cùng!” Đông Bá Tuyết Ưng rất đắc ý vui sướng.

Oành.

Trường thương đâm ra hung mãnh vô cùng, rầm rầm rầm, liên tiếp đâm ra ba thương, uy lực thương sau lớn hơn thương trước! Đây là vì sao? Liền là vì uy lực thương thứ nhất bị Đông Bá Tuyết Ưng dẫn dắt tiếp tục dùng ở trên chiêu thứ hai, sau đó lại dẫn ở trên chiêu thứ ba, làm cho chiêu sau mạnh hơn chiêu trước. Đương nhiên nay cũng chỉ có thể làm được liên tục ba thương thương sau mãnh liệt hơn thương trước.

“Oành đùng đùng ~~~” Trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng biến ảo khó dò, bổ, quét, vụt, phá, vẩy... Các loại chiêu số chuyển biến cực nhanh, hơn nữa uy lực cũng cực mãnh liệt. Bởi vì uy lực chiêu số khác đều bị dẫn dắt tới, tiếp tục chồng chất ở trên chiêu thứ hai.

“Vốn thương pháp của ta quá thô tục. Đối với lợi dụng uy lực không đủ linh động, không đủ tự nhiên.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra ý cười, “Hiện tại lại mạnh hơn nhiều rồi.”

Gió giúp thế lửa, làm lửa mãnh liệt hơn.

Gió giúp thế nước, làm nước càng thêm mãnh liệt.

Mà thủy hỏa lực, cũng khiến gió càng mạnh hơn.

Ba cái chồng chất lẫn nhau, hỗ trợ lẫn nhau, uy lực không thể tưởng tượng.

Mà ở trước đó không lâu Đông Bá Tuyết Ưng đã đem phong chi ảo diệu thành công dung nhập vào, khiến thương pháp của Đông Bá Tuyết Ưng so sánh với một năm trước có biến hóa về chất! Cung Ngu sư phụ tuy bảo hắn đừng phân tâm, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lại cảm thấy... Như vậy, thương pháp của mình mới càng thêm hoàn mỹ. Mình từ nhỏ tu luyện thương pháp, chính là theo đuổi thương pháp hoàn mỹ.

“Đông Bá Tuyết Ưng, mau đến Trúc Ốc sơn, Tư Không quan chủ một lát nữa sẽ đến.” Vòng tay đưa tin lập tức thu được tin tức của Cung Ngu.

“Quan chủ?” Đông Bá Tuyết Ưng không dám chậm trễ, đồng thời cũng có biểu cảm vui mừng, “Đến lúc đó cũng có thể xin quan chủ chỉ điểm một phen thương pháp của ta.”

Quan chủ một năm một năm rưỡi mới đến một lần, cơ hội khó được.

Vù!

Đông Bá Tuyết Ưng lập tức hóa thành một luồng sáng, hướng Trúc Ốc sơn bay đi với tốc độ cao. Đồng thời tám vị Siêu Phàm khác cũng đều nhận được tin tức của Cung Ngu, có giờ phút này còn ở Hạ Đô thành, cũng vội vàng chạy tới.

...

Một lát sau.

Trên một mảnh đất trống lớn giữa sườn Trúc Ốc sơn, chín vị Siêu Phàm bọn Đông Bá Tuyết Ưng hóa thành luồng sáng liên tiếp hạ xuống, Bộc Dương Ba là một người đến cuối cùng.

“Hô, dọa ta nhảy dựng, ta vừa rồi còn bầu bạn mỹ nữ, chỉ có thể bỏ lại mỹ nữ chạy tới.” Bộc Dương Ba một bộ dáng nghĩ mà sợ, “May mắn, chưa tới trễ.”

Dư Phong liền nói: “Mỹ nữ nào, thế mà không nói cho ta biết.”

“Một nữ kỵ sĩ Siêu Phàm, rất cay, ta cũng đánh không lại nàng.” Bộc Dương Ba cười hắc hắc nói, “Chỉ có thể dựa vào thuấn di chạy trốn trốn tránh, nhưng ta cảm thấy nàng có ý tứ với ta.”

“Ngươi nhất định phải nhằm vào nữ Siêu Phàm chọn thê tử?” Đông Bá Tuyết Ưng trêu ghẹo, “Đây đã là người thứ mấy rồi?”

Trong bọn họ nhóm Siêu Phàm này, cũng chỉ Bộc Dương Ba luôn hô hào muốn tìm thê tử, hơn nữa theo đuổi còn đều là nữ Siêu Phàm xinh đẹp, đáng tiếc, lần nào cũng thất bại!

“Đông Bá tiểu đệ đệ, ngươi có thể không cạy vết sẹo không?” Bộc Dương Ba trừng mắt.

Hắn chính là kẻ dở hơi, luận thực lực, ở trong chín người hắn đội sổ.

“Tư Không quan chủ đến rồi.”

Chín người bọn Đông Bá Tuyết Ưng đều an tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn xa xa, hai bóng người đang sóng vai bay tới, chính là Tư Không quan chủ cùng Cung Ngu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.