Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 687: Tù nhân (Thượng) (2)



“Ra mắt điện hạ, đây là bệ hạ bảo đưa tới, còn có, điện hạ có thời gian thì dời đi, đi một tòa động phủ khác.” Lão giả áo bào đen mỉm cười nói, không quá cung kính, các thị vệ người hầu bên cạnh hắn lại là ai cũng cung kính vô cùng.

“Hả?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn nhìn lão giả, khí tức hoàn toàn thu liễm? Mình cảm ứng không ra! Chỉ là mơ hồ theo bản năng cảm giác được áp bách vô hình, đây là cao thủ ẩn giấu của Huyết Nhận thần đình, tựa như hắc điểu sâu không lường được trên vai bệ hạ.

“Cảm ơn các vị.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Đồ đã đưa đến, chúng ta cáo từ.” Lão giả áo bào đen mỉm cười, xoay người bỏ đi, mang theo một đám thị vệ người hầu rời đi.

Bọn họ vừa đi, trong phòng này nhất thời xôn xao náo nhiệt hẳn lên.

“Đông Bá, ngươi đã thành thân truyền đệ tử của bệ hạ?”

“Thế mà xưng hô ngươi là điện hạ?”

“Trong hàng đệ tử của bệ hạ, chỉ có thân truyền đệ tử có tư cách được xưng hô là điện hạ nhỉ.” Các thần linh Hạ tộc cũng khó giấu được kích động hưng phấn.

Đông Bá Tuyết Ưng gật gật đầu.

Dư Tĩnh Thu thì vội hỏi: “Tuyết Ưng, ngươi thành Giới Thần, bệ hạ liền thu ngươi làm thân truyền?”

“Ta đột phá là Giới Thần nhị trọng thiên.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, cũng không có gì phải che giấu, hơn nữa ngay cả Cung Phong, ngay cả những người hầu kia cũng đã biết, hiển nhiên thần đế bệ hạ cũng không tính giữ bí mật. Hiện nay có thể ở lúc mình nhỏ yếu diệt mình cũng chỉ Thời Không đảo chủ, Vạn thần điện chủ một cấp độ này. Mà trên thực tế trong năm tháng dài lâu, cũng chưa từng nghe nói Huyết Nhận thần đế, Thời Không đảo chủ tồn tại đứng ở đỉnh cao nhất thần giới, thâm uyên bực này, không để ý mặt mũi đi đối phó tiểu gia hỏa.

Bọn họ đã thật sự đứng ở đỉnh cao nhất, là đại năng giả dưới trướng bọn họ chém giết, bọn họ cũng bình tĩnh quan sát.

Nghe nói Đông Bá Tuyết Ưng trở thành nhị trọng thiên, trong phòng đầu tiên là yên tĩnh, sau đó liền nổ tung.

Rất nhiều tin tức hôm nay thật sự làm bọn họ có chút không chịu nổi.

“Ha ha ha, xem Cung Phong kia, ở trước mặt Đông Bá còn dám kiêu ngạo hay không.”

“Cô ta hiện tại muốn khóc cũng không kịp nhỉ.”

“Đông Bá quá lợi hại.”

Trong phòng một mảng náo nhiệt.

Đông Bá Tuyết Ưng đầu tiên là cùng nhau dọn đến một tòa động phủ khác, lập tức bày tiệc ăn mừng một phen với bọn họ, thậm chí đem một số bảo vật có trợ giúp đối với bọn họ tặng cho bọn họ không ít. Đối với thân truyền đệ tử, thần đế bệ hạ ra tay bất phàm! Đông Bá Tuyết Ưng cho cũng chỉ là cực ít mà thôi, cũng đã khiến các thần linh Hạ tộc liên tục từ chối, bảo vật bọn họ mỗi người được chia đều có mười vạn thần tinh, nhiều nữa bọn họ cũng không chịu tiếp nhận.

“Tĩnh Thu, ta còn cần bế quan diễn biến thế giới trong cơ thể, trừ phi là chuyện cực quan trọng, nếu không ai tới cũng mặc kệ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Ừm, được.” Nụ cười sáng lạn trên mặt Dư Tĩnh Thu, chỉ là đợi đến sau khi Đông Bá Tuyết Ưng đi vào tĩnh thất, nàng bắt đầu trầm ngâm.

...

Đi ở trên hành lang, lòng Cung Phong tràn đầy do dự.

Nàng rất rõ, nàng đã đi tới lối rẽ mấu chốt, đắc tội thân truyền đệ tử, nếu Đông Bá Tuyết Ưng muốn đối phó nàng, nàng căn bản không có khả năng nán lại lâu dài ở đây! Một khi thế lực bên ngoài biết hết, nàng đắc tội thân truyền đệ tử của Huyết Nhận thần đế, hơn nữa nay lại không hầu hạ thần đế, gia tộc thế lực của nàng nhất định sẽ chịu đả kích nặng nề, địa vị xuống dốc không phanh! Nàng quá khứ làm người làm việc quá kém, cũng đã đắc tội không ít, chỉ sợ phiền toái cũng sẽ theo nhau mà đến.

“Hắn là thân truyền đệ tử, hướng hắn nhận lại không có gì.”

“Cúi đầu thì cúi đầu.”

“Chỉ cần nhịn...” Cung Phong cắn răng khuyên bảo chính mình, nàng dù sao thân ở địa vị cao thời gian dài, muốn nàng lập tức nén giận.

“Nhịn nhịn nhịn!”

Cung Phong cắn răng một cái, liền rất nhanh hướng động phủ xa xa đi đến, nàng biết Đông Bá Tuyết Ưng đã dọn đến động phủ mới.

Đến cửa động phủ, ở cửa chính là Long Sơn đại đế ở nơi đó cầm bầu rượu uống rượu.

“Ngươi đi truyền lời, ta muốn gặp Đông Bá sư huynh.” Cung Phong nói. Nay toàn bộ nội môn đệ tử, ký danh đệ tử đều gọi Đông Bá Tuyết Ưng một tiếng sư huynh!

“Ồ?” Long Sơn đại đế liếc nàng một cái, không chút để ý nói, “Điện hạ đang bế quan, ai cũng không gặp!”

“Ngươi cũng chưa đi truyền lời.” Sắc mặt Cung Phong khó coi, quá khứ nàng nào sẽ để ý một người hầu nho nhỏ, nhưng hiện tại lại chỉ có thể cố nhịn, bởi vì đây là người của Đông Bá Tuyết Ưng.

“Chưa nghe thấy? Điện hạ đang bế quan!” Long Sơn đại đế cười lạnh.

Lúc trước Cung Phong ở trước mặt Đông Bá Tuyết Ưng răn dạy quát mắng, các thần linh Hạ tộc ở xa xa cũng đều nhìn thấy nghe thấy, dù sao đều là thần linh, thị lực thính lực đều cực sâu sắc, bọn họ cũng đều nén một bụng giận, khó chịu nhất là Cung Phong này.

“Được, nói cho điện hạ, chờ điện hạ xuất quan, ta lại đến bái kiến.” Cung Phong cố nhịn nói xong, quay đầu bước đi, cả người cũng sắp cuồng bạo rồi.

Long Sơn đại đế thì cười lạnh nhìn một màn này, lập tức xoay người đi vào trong động phủ tìm các thần linh khác của Hạ tộc nói chuyện này.

...

Trong tĩnh thất.

Hương thơm lượn lờ, nóc nhà thành hình tám cạnh, có tám cây gỗ kỳ dị màu tím làm thân cây, tản ra dao động kỳ dị tràn ngập ở trong tĩnh thất, làm trong lòng người ta trống trải kỳ ảo.

Đông Bá Tuyết Ưng đang khoanh chân ngồi, bắt đầu diễn biến nội thế giới.

Ở trong thức hải của Đông Bá Tuyết Ưng, đang có một người tí hon khoanh chân ngồi, người tí hon này chính là linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng, cũng là bản tôn thần tâm của hắn!

Nay người tí hon này rất non, rất đáng yêu, hơn nữa khí tức càng thêm thâm thúy cường đại. Ở chung quanh hắn, hư ảnh thế giới khổng lồ cũng rõ ràng hơn chút, tất cả đều quay quanh người tí hon vận chuyển, người tí hon tựa như nhất cử nhất động đều mang theo uy lực.

“Thế giới là ta, ta là thế giới.”

“Diễn biến.”

Thần hải đã sớm mở, hơn nữa đã sớm đạt tới Thần cấp cực hạn, nay theo bản tôn thần tâm Đông Bá Tuyết Ưng điều động.

Thần hải mênh mông cuồn cuộn lập tức bắt đầu xảy ra biến đổi lớn, như khai thiên tích địa, mọi sự vạn vật đều bắt đầu sinh ra, đất liền đang kéo dài, trên đất liền dãy núi nhô lên, thung lũng hình thành, thảm thực vật trên thảo nguyên đang sinh trưởng... Có sư tôn cung cấp lượng lớn bảo vật, ngay cả thần tinh cũng chuẩn bị ước chừng hơn một ức, Đông Bá Tuyết Ưng có thể tận tình hấp thu thần tinh để khiến thế giới diễn biến.

Nội thế giới mở rộng, một mực mở rộng đến phạm vi mười ức dặm, rộng rãi cỡ nào?

Nếu không có lượng lớn thần tinh, chậm rãi tu luyện hấp thu lực lượng bên ngoài vậy thời gian hao phí sẽ khủng bố.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.