Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 696: Tuyệt học《 Thái Hạo 》



Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn chưa có nắm chắc.

Hơn nữa bởi vì hắn ngẫu nhiên cũng tìm hiểu thiên địa, cân nhắc ‘Cực Điểm Thần Tâm’.

Thế giới, hỗn động, cực điểm...

Chính là cảnh tượng hủy diệt của một thế giới, một thế giới khổng lồ bắt đầu hủy diệt sụp đổ hóa thành hỗn động, hỗn động cuối cùng sụp đổ hóa thành một cực điểm cuối cùng! Cực điểm, đó là điểm cuối của mọi sự vạn vật, nhưng một cực điểm này, cũng là khởi đầu của tất cả! Sẽ lại lần nữa diễn biến thành một thế giới.

Cực Điểm Thần Tâm còn chưa ngộ ra, nhưng lại khiến Đông Bá Tuyết Ưng có một cái dã tâm!

“Ta sao không đem toàn bộ thế giới hủy diệt hòa vào một chiêu?” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.

Các Giới Thần bình thường tu hành.

Bình thường đều là lấy một nhất phẩm thần tâm làm chủ, tựa như Đông Bá Tuyết Ưng, lấy Thế Giới Thần Tâm làm chủ, trước dung nhập Hỗn Động Thần Tâm, tương lai còn tính dung nhập Cực Điểm Thần Tâm, Thời Không Thần Tâm! Bởi vì là lấy ‘Thế Giới Thần Tâm’ làm chủ, Đông Bá Tuyết Ưng nắm giữ quy tắc ảo diệu cũng thiên hướng thế giới, sáng chế bí kỹ, càng lấy thế giới làm chủ, thần tâm khác dung nhập vào làm phụ trợ.

Như vậy sáng tạo bí kỹ rất nhẹ nhàng!

Nhưng?

Các đại năng giả, nắm giữ thiên địa quy tắc hoàn chỉnh! Bọn họ sáng chế bí kỹ sát chiêu, trong một chiêu, có thể bao hàm toàn bộ thiên địa quy tắc, uy thế khủng bố vô cùng. Như loại bao dung này cố gắng nhiều thiên địa quy tắc hơn nữa phát huy tốt, đây mới là con đường bí kỹ mạnh nhất.

Như Giới Thần tứ trọng thiên, bọn họ cũng dần dần có thể loại suy, cảm giác rất nhiều thần tâm, tuy kẹt ở một bước cuối cùng chưa thể thành đại năng giả, nhưng các Giới Thần tứ trọng thiên bình thường mỗi người đều có thể sáng chế sát chiêu khủng bố, cố gắng bao dung nhiều thiên địa quy tắc! Thậm chí trong đó uy lực lớn, bởi vì thiên địa quy tắc phối hợp tốt, bí kỹ mạnh mẽ, thậm chí so với đại năng giả bình thường còn mạnh hơn chút.

Tài liệu như nhau, làm ra món ăn, tiêu chuẩn lại không giống nhau.

Đại năng giả, phổ biến sáng chế sát chiêu, mạnh hơn Giới Thần tứ trọng thiên. Nhưng trong Giới Thần tứ trọng thiên vẫn có kẻ cực xuất sắc!

Nếu nói các Giới Thần tứ trọng thiên mỗi người đều có thể sáng chế sát chiêu như vậy.

Như vậy Giới Thần tam trọng thiên, chỉ có số ít có thể sáng tạo thành công, một khi sáng tạo thành công, bằng bí kỹ này, có thể đứng ở đỉnh cao nhất.

Như ‘Bạch Sa thành chủ’ bí kỹ chiến đấu chân chính không tính là mạnh, tuyệt chiêu duy nhất của hắn chính là ‘Yên Diệt Bạch Sa’, Yên Diệt Bạch Sa chủ yếu dựa vào là hắn từ trong Tỏa Giới tháp nhận được bí thuật bản thân hoàn thiện trong năm tháng dài lâu.

Đông Bá Tuyết Ưng lại khác...

Hắn có dã tâm hơn.

Mưu toan đem chỉnh thể thiên địa quy tắc ‘hủy diệt’ hoàn toàn dung hợp ở trong một chiêu, thậm chí theo hắn thấy ‘Thế giới, hỗn động, cực điểm’ ba loại thần tâm này vừa vặn chính là giai đoạn khác nhau của thiên địa quy tắc hủy diệt, chỉ tiếc nay ‘Cực Điểm Thần Tâm’ chưa thể ngộ ra, cho nên uy thế một chiêu này còn chưa đủ mãnh liệt, nhưng dù vậy, Đông Bá Tuyết Ưng muốn sáng chế một chiêu này, cũng hao phí vô tận tâm huyết.

Hắn tìm hiểu thiên địa trở thành Giới Thần nhị trọng thiên, cũng chỉ mới năm ngàn năm.

Ở dưới thời gian tăng tốc vì hoàn thiện một chiêu này, lại đã hao phí gần chín vạn năm!

Hắn bế quan thời gian tăng tốc mười vạn năm, gần chín vạn năm đều là vì một chiêu này! Cũng là hắn thiên tư cực cao, hơn nữa thế giới, hỗn động, cực điểm lại vừa vặn chính là ba giai đoạn hủy diệt của thiên địa quy tắc, cực điểm tuy chưa ngộ ra, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng ở lúc Siêu Phàm đã rất có cảm ngộ đối với cực điểm, nay đã sớm đạt tới Thần cấp cực hạn.

Có bộ phận cực điểm xúc động phụ trợ... Gần chín vạn năm, Đông Bá Tuyết Ưng mới sáng chế một chiêu đại biểu thiên địa hủy diệt —— thương pháp ‘Hủy Diệt’.

...

“Thật không ngờ, ta sẽ chết ở trong tay ngươi, sẽ chết ở trong tay một Giới Thần nhị trọng thiên. Thực không cam lòng, không cam lòng.” Toàn thân đại ma thần đã rách tung toé, sinh mệnh lực đã hoàn toàn tiêu hao hầu như không còn, thân thể đã không thể khôi phục nữa, sáu cánh tay khác của hắn cũng bắt đầu dần dần sụp đổ.

Phốc!

Dọc theo vết thương trên đầu đại ma thần, Xích Vân thương đâm một thương vào trong đầu đại ma thần.

Trong đôi mắt màu đỏ tươi của đại ma thần tràn đầy tức giận cùng không cam lòng, nhưng dần dần, khí tức bắt đầu ảm đạm trôi đi.

Đông Bá Tuyết Ưng rút thương, chín thân thể thế giới chung quanh cũng tiêu tán, Thế Giới Tỏa Liên cũng tiêu tán hết.

“Một chiêu thương pháp ‘Hủy Diệt’ này của ta, muốn bao dung toàn bộ thiên địa quy tắc hủy diệt, nhưng vẫn quá đơn sơ vụng về.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Nếu ngộ ra Cực Điểm Thần Tâm, một chiêu này mới tính là có bộ khung cơ bản nhỉ.”

Muốn thật sự đại thành.

Phải thành Giới Thần tứ trọng thiên, khi đó mới có thể loại suy, rất nhiều thần tâm khác chưa cảm ngộ cũng sẽ lần lượt cảm ngộ, cảm ngộ rất nhiều nhất phẩm thần tâm, một chiêu này mới có thể trở nên viên mãn.

“Nhưng đối phó một đại ma thần bị phong cấm bị nhốt, lại là đủ.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn thi thể một vị đại ma thần này, vị đại ma thần này chỉ sợ luận thực lực cũng gần bằng Bạch Sa thành chủ, nếu không chịu bất cứ hạn chế nào, chỉ sợ mấy chiêu mình sẽ bị giết, nhưng như vậy, sư tôn cũng sẽ không lấy ra để khảo nghiệm mình.

“Tạp tạp tạp ~~~ “

Bỗng nhiên ở bên cạnh thi thể đại ma thần, mặt đất bắt đầu dần dần nhô cao lên.

Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt.

Mặt đất nhô cao lên đó ước chừng tăng lên đến độ cao hơn mười thước, tầng tầng bậc thang, giống như hình tháp, ở phía trên cùng của mặt đất nhô lên lại bỗng hiện ra quả cầu sáng ngời màu trắng. Quả cầu màu trắng này lơ lửng, toàn thân trắng lóa mắt, đồng thời có mũi nhọn khiến Đông Bá Tuyết Ưng kinh hãi. Quả cầu màu trắng này chậm rãi lơ lửng xoay tròn, mũi nhọn vô hình vờn quanh ở chung quanh nó, nó tràn ra mũi nhọn, dễ dàng cắt không gian chung quanh, trong không gian có vô số vết nứt.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn, lại có sự áp bách cùng sợ hãi theo bản năng.

Hắn thậm chí cảm giác...

Quả cầu màu trắng, bất cứ một tia mũi nhọn nào, đừng nói hắn, Giới Thần tứ trọng thiên cũng có thể cắt nhỉ.

“Đông Bá, đi lên phía trước, đưa tay cầm nó.” Một thanh âm lạnh như băng vang lên.

“Sư tôn?” Đông Bá Tuyết Ưng nghe được.

Cầm?

Mũi nhọn đó phải cắt nát mình đi, nhưng sư tôn đã phân phó, mình lại tu hành phép phân thân, thật ra không có gì phải sợ. Lúc này từng bước một dọc theo bậc thang đi lên, theo tới gần quả cầu màu trắng, mũi nhọn quả cầu màu trắng tản ra bắt đầu thu liễm.

Tới gần, Đông Bá Tuyết Ưng mới có thể nhìn thấy mặt ngoài quả cầu màu trắng này mơ hồ lưu chuyển vô số hoa văn, vô số hoa văn này huyền diệu khó lường, hắn đưa tay cầm, liền cầm được quả cầu màu trắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.