Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 8: Quyết định



"Hả?" Tông Lăng, Đồng Tam đều nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, chờ đợi quyết định của hắn.

Nói từ góc độ tình cảm bọn họ kỳ thực là không muốn xa Tuyết Ưng, dù sao khoảng cách giữa học viện Trường Phong và Tuyết Ưng lĩnh có hơn ba vạn dặm, một khi tiến vào học viện phải ở luôn ở trong học viện, ở trong học viện bình thường cũng phải vượt qua thời gian sáu năm, có ít người thậm chí ở trong học viện mười mấy năm mới được tốt nghiệp. Tách ra thời gian dài như vậy, sao bọn họ cam lòng cho được?

Hai ông già này cũng không con cái, hơn nữa tình cảm bọn họ và vợ chồng Đông Bá Liệt cũng rất sâu, ở trong lòng Đồng Tam, Mặc Dương Du là người chủ nhân quan trọng nhất của hắn. Tông Lăng kỳ thực vẫn có một chút tình cảm với Mặc Dương Du, nhưng hắn chỉ là một con Lục Tí Xà Ma... Mặc Dương Du là không chịu nhận, lúc trước cùng chung nhóm mạo hiểm, Mặc Dương Du cuối cùng cũng lựa chọn Đông Bá Liệt.

Sau đó Mặc Dương Du mang thai, hai người này cũng rất vui vẻ! Cùng theo tới đây, Tuyết Ưng sinh ra, bọn họ nhìn Tuyết Ưng lớn lên! Kỳ thực ở tận đáy lòng, bọn họ coi Tuyết Ưng chính là con của chính mình.

Thật sự muốn tách ra một thời gian dài? Bọn họ thật sự không nỡ lòng bỏ.

Nhưng "Học viện Trường Phong" là nơi tốt nhất tỉnh An Dương, đối với sự trưởng thành của Đông Bá Tuyết Ưng có trợ giúp rất lớn.

"Cháu quyết định không đi." Đông Bá Tuyết Ưng nói.

"Tại sao?" Tông Lăng vội la lên.

"Tại sao không đi, cháu muốn trở thành một tên kỵ sĩ mạnh mẽ, học viện Trường Phong là nơi tốt nhất, chúng ta muốn đi còn không đi được, chờ tới năm sau, cháu mười một tuổi, thì cũng không có cách nào đi vào." Đồng Tam cũng vội la lên.

Người yếu, là không có tiền đồ.

Đây là một thế giới của người mạnh! Nhà giàu quý tộc đều là có vũ lực mạnh mẽ.

"Cháu không nỡ rời xa Thạch Đầu?" Tông Lăng bỗng nhiên nói.

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu nói: "Cháu xác thực không nỡ xa Thạch Đầu, nó năm nay mới bốn tuổi, nó lại không thân với các chú... Nó quấn cháu nhất, thậm chí đến bây giờ mỗi ngày đều ngủ cùng cháu, Thạch Đầu hiện giờ cũng không còn ấn tượng gì với cha mẹ, nó chỉ cần người anh trai này, cháu không muốn tuổi thơ của nó đã không còn cha mẹ, lại không có cả anh trai!"

Tông Lăng, Đồng Tam trầm mặc, bọn họ xác thực cảm thụ được sự bảo vệ của Tuyết Ưng với em trai.

"Cháu chí ít trước tám tuổi còn có cha mẹ, em trai cháu mới bốn tuổi, không có cha mẹ không có ca ca... Cháu không thể làm như thế." Đông Bá Tuyết Ưng nói.

"Hơn nữa —— "

"Cháu muốn cứu cha mẹ, đi học viện Trường Phong có tác dụng sao?" Đông Bá Tuyết Ưng nói, "Cháu nghĩ cũng không nhất định!"

"Hả?" Tông Lăng, Đồng Tam nghi hoặc.

"Học viện Trường Phong bồi dưỡng xác thực không tệ, có thể bồi dưỡng được rất nhiều rất nhiều kỵ sĩ Thiên Giai, thậm chí có một số trở thành kỵ sĩ Lưu Tinh. Nhưng là... Coi như thành kỵ sĩ Lưu Tinh, thì có thể cứu cha mẹ cháu sao? Hừ, cậu của cháu là Ngân Nguyệt cấp Đại pháp sư, cậu cũng không có bất kỳ biện pháp nào chống đối lại tộc quy của Mặc Dương gia tộc." Đông Bá Tuyết Ưng nói, "Để cứu cha mẹ, cháu e rằng phải trở nên mạnh hơn cậu. Trở thành kỵ sĩ cấp Xưng Hào! Thậm chí phải trở thành sinh mệnh Siêu Phàm!"

Tông Lăng Đồng Tam nhìn nhau, có chút giật mình.

Bọn họ chưa nói tường tận hư thực về Mặc Dương gia tộc, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng suy đoán ra ít nhất phải là kỵ sĩ Xưng Hào thậm chí sinh mệnh Siêu Phàm mới chắc chắn, đứa nhỏ này xác thực thông minh, bởi vì suy đoán này là chính xác!

"Kỵ sĩ Xưng Hào, số lượng cực ít ỏi."

"Kỵ sĩ Siêu Phàm càng là truyền thuyết, cháu sưu tập rất nhiều bút ký có ghi lại những chuyện liên quan với kỵ sĩ Siêu Phàm, có một số chuyện tình tiết là khuếch đại hư cấu, nhưng quỹ tích trưởng thành của bọn họ nhưng là chân thực." Đông Bá Tuyết Ưng nói, "Cháu đã chỉnh lý quỹ tích trưởng thành của những cường giả Siêu Phàm này."

"Trong lịch sử 125 cường giả Siêu Phàm, tự mình tìm kiếm tu hành, trải qua rất nhiều sinh tử tôi luyện trở thành Siêu Phàm, có 109 vị!"

"Còn trường phái học viện, cũng chỉ có mười sáu vị!"

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía Tông Lăng cùng Đồng Tam, "Điều này nói rõ cái gì? Muốn trở thành sinh mệnh Siêu Phàm, trường phái học viện trái lại là yếu thế!"

Tông Lăng cùng Đồng Tam cũng chấn kinh rồi.

Bọn họ chưa từng có nghĩ tới điểm này, bọn họ chỉ biết, cường giả Siêu Phàm khai sáng học viện, vậy tuyệt đối là Thánh địa a! Thật tốt a, rất nhiều rất nhiều kỵ sĩ Thiên Giai, thậm chí kỵ sĩ cấp Tinh Thần... Nhưng từ viễn cổ lưu truyền tới nay thậm chí được ghi chép lại truyền tụng từng vị cường giả Siêu Phàm, dĩ nhiên tuyệt đại đa số cũng không từng tiến vào học viện!

Đều là một mình tìm kiếm cách tu hành!

"Tại sao lại như vậy?" Đồng Tam sững sờ không thể tin được.

"Sách ngay ở thư phòng của cháu, cháu còn cố ý sai người đi Nghi Thủy thành sưu tập sách ghi chép sinh mệnh Siêu Phàm." Đông Bá Tuyết Ưng nói, "Sự thực chính là như vậy, tuy rằng thiên tư rất tốt thường gia nhập học viện, nhưng chung quy khó thành Siêu Phàm!"

"Cháu cũng cẩn thận nghiên cứu qua vì sao lại như vậy."

"Căn cứ phụ thân để cho cháu quyển sách kia về thương pháp của kỵ sĩ Siêu Phàm, ta có một suy đoán." Đông Bá Tuyết Ưng nói, "Trở thành Siêu Phàm, là cần phải đi ra con đường thuộc về chính mình! Mà những kỵ sĩ thuộc trường phái học viện kia ở dưới sự dẫn đường của thầy giáo, bọn họ khi mới tu hành càng dễ dàng, không ngừng đột phá tăng lên, mà khi cần phải đi ra một con đường của chính mình, đột nhiên không có lão sư chỉ dẫn, bọn họ liền thành người mù! Bọn họ không biết nên tiếp tục đi bằng cách nào!"

"Mà những người không phải trường phái học viện, không có hệ thống chỉ dẫn!"

"Bọn họ cần một mình tìm kiếm, gặp phải mỗi một cái cửa ải khó, cần chính mình cân nhắc đánh hạ, mỗi một bước rất gian nan. Nhưng ở trên con đường này, bọn họ có sự lĩnh ngộ của chính mình! Con đường này là chính mình đi ra, ngộ ra! Thậm chí bọn họ cũng sẽ tìm kiếm cách bước vào Siêu Phàm!"

Con mắt Đông Bá Tuyết Ưng rất sáng, "Chỉ dẫn một cách rất tỉ mỉ và có hệ thống, đối với việc bồi dưỡng kỵ sĩ số lượng lớn mới có lợi. Nhưng muốn bồi dưỡng một tên cường giả Siêu Phàm chân chính! Sự giáo dục tỉ mỉ đó, ngược lại sẽ trở thành ràng buộc! Muốn đột phá ràng buộc này cũng rất khó."

Đồng Tam sững sờ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, ngây ngốc nói: "Không hổ là con trai của chủ nhân, nói rất có sức thuyết phục."

Tông Lăng nhưng là nở nụ cười: "Không nghĩ tới những truyện ký cố sự kia lại vẫn ẩn hàm đạo lý như vậy! Ta chí ít cảm thấy... Suy đoán của cháu rất có đạo lý."

"Cháu suy đoán có thể sai!"

"Nhưng số liệu sẽ không sai!"

"125 tên kỵ sĩ Siêu Phàm có thể lưu danh trong lịch sử, có 109 tên chưa từng gia nhập học viện! Vì lẽ đó, cháu cũng sẽ không gia nhập học viện." Đông Bá Tuyết Ưng nói.

"Ha ha, đó là bởi vì cháu theo đuổi tầng cao, đối với rất nhiều đứa bé mà nói có thể trở thành là kỵ sĩ Thiên Giai là tốt lắm rồi, trở thành kỵ sĩ cấp Tinh Thần thì càng ghê gớm. Có mấy người dám đem mục tiêu đặt cao như vậy, tới "Sinh mệnh Siêu Phàm"?" Tông Lăng cười nói, "Xem từ việc bồi dưỡng kỵ sĩ Siêu Phàm trở xuống, trường phái học viện vẫn có sự trợ giúp rất rõ ràng, chí ít rất nhiều rất nhiều kỵ sĩ đều là trường phái học viện."

"Ừm." Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Hắn tán thành điểm này.

Nhưng mục tiêu của hắn càng xa hơn!

"Cháu xem những bút ký kia đều có tổng kết số liệu, không hổ là con trai của A Du, nếu như cháu đi làm pháp sư, e rằng cũng có tiền đồ." Tông Lăng tán dương, pháp sư chính là cần phân tích nghiên cứu thiên địa ảo diệu, tư duy kiểu này rất trọng yếu, mỗi một pháp sư thực sự mạnh mẽ đều rất có trí tuệ.

"Đáng tiếc tinh thần lực của cháu không đủ." Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, "Không phải mầm giống làm pháp sư."

Khác với kỵ sĩ.

Kỵ sĩ chỉ cần khổ luyện, có quyết tâm, mỗi người không phân biệt nam nữ đều có thể cố gắng một lần.

Pháp sư yêu cầu về thiên tư quá cao, đầu tiên lực lượng tinh thần yêu cầu liền rất cao! Lực lượng tinh thần không đủ, căn bản cũng không có cả tư cách thử nghiệm.

"Thạch Đầu nó hết năm nay là năm tuổi, hiện tại cũng có thể thử xem, xem lực lượng tinh thần như thế nào." Đông Bá Tuyết Ưng nói rằng, "Nói không chắc hiện giờ đã có thể đạt đến nhập môn."

Lực lượng tinh thần càng sớm đạt đến nhập môn, nói rõ thiên phú càng cao.

Bình thường trước lúc mười tuổi cũng không đạt tới nhập môn, liền không hi vọng! Mẹ đạt đến nhập môn lúc sáu tuổi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.