Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 857: Thu đồ Đệ



Đông Bá Tuyết Ưng thấy thế sửng sốt, cũng hiểu làm đại năng giả cũng có tôn nghiêm tối thiểu! Xích Hỏa lão tổ cũng là bởi vì đại sự tu hành mới không để ý mặt mũi đến cầu hỗ trợ, nhưng nếu ngay cả rất nhiều bảo vật cũng để Đông Bá Tuyết Ưng bỏ ra... thế này quá tổn thương tôn nghiêm của hắn.

“Được rồi được rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười gật đầu, “Lão tổ ngươi đã nói như vậy, vậy nghe lão tổ ngươi.”

Thật ra luận bảo vật.

Tuy Xích Hỏa lão tổ tích lũy năm tháng dài lâu, nhưng nội tình Đông Bá Tuyết Ưng lại sâu hơn. Không nói chân thần khí phi đao, bản gốc tuyệt học Huyết Ma quyển quyển thượng, phù bài, ngũ sư thúc tặng một cái lông chim những bảo vật cực trân quý này, tiệc mở phủ lần này, mỗi người bọn họ tặng quà đều không nhẹ, các giới thần tứ trọng thiên ra tay ít nhất cũng giá trị mấy ức thần tinh.

Các chân thần ra tay tự nhiên càng nhiều hơn, như Thanh Quân, Trúc Sơn phủ chủ, Hỏa Thành tôn giả ba vị bọn họ đều là xếp hai mươi hạng đầu của vũ trụ thần ma bảng, ra tay càng thêm bất phàm.

Những cái này cộng lại đã đủ dọa người!

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng hiện nay thực lực rất mạnh, có chiến lực gần như tôn giả! Thực lực mạnh, như vậy những lễ vật này đối với hắn mà nói chỉ có thể tính là ‘dệt hoa trên gấm’, là thuộc loại lễ thượng vãng lai bình thường. Như lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng đảm đương Giám Sát sứ, thực lực còn yếu, các giới thần tứ trọng thiên kia mỗi người muốn kết nhân tình kết nhân quả, đưa tới lượng lớn lễ vật, Đông Bá Tuyết Ưng đều không dám thu.

Bởi vì khi đó Đông Bá Tuyết Ưng thực lực yếu, khi đó tặng hắn lễ vật mấy ức thần tinh, là nhân tình lớn! Mà hiện tại? Tặng quà mấy ức thần tinh, đối với Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ là mưa bụi! Đông Bá Tuyết Ưng đồng ý thu, đồng ý để đối phương tham gia yến hội, chính là nể mặt. Rất nhiều giới thần cũng không có tư cách tham gia lần tiệc mở phủ này.

Đương nhiên cũng chính là tiệc mở phủ, mọi người đến chúc mừng. Nếu là yến hội tầm thường mọi người tụ hội cũng không cần tặng lễ.

Hơn nữa cũng là Đông Bá Tuyết Ưng, nếu là giới thần tứ trọng thiên bình thường siêu thoát thành đại năng giả, đại năng giả đến chúc mừng cũng sẽ không nhiều lắm, tặng quà cũng sẽ không quá nặng.

Tặng quà, cũng xem đối tượng.

“Đúng rồi, Tuệ Minh sư huynh, lão tổ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói. “Các ngươi đều biết ta đã đạt được bản gốc Huyết Ma quyển quyển thượng.”

“Ừm.” Xích Hỏa lão tổ, Tuệ Minh đại sư huynh nghe Đông Bá Tuyết Ưng nói như vậy, đều có điều phán đoán.

“Muốn học Huyết Ma quyển này không?” Đông Bá Tuyết Ưng cười hỏi, “Nói rõ trước, Huyết Ma quyển này có hai loại phương pháp nhập môn, một loại cần vô số linh hồn phụ trợ, cực kỳ tà ác, hơn nữa dựa vào phương pháp mưu lợi này tương lai cũng khó có thành tựu lớn. Loại thứ hai thì thuần túy dựa vào bản thân tu hành. Nếu các ngươi muốn học, cũng chỉ có thể dựa vào loại thứ hai này.”

Có tư cách để hắn truyền thụ Huyết Ma quyển cũng không nhiều, mặc dù truyền, Đông Bá Tuyết Ưng cũng cấm loại phương pháp thứ nhất.

Bởi vì, hắn không muốn mình truyền thụ tạo thành vô số tội nghiệt.

“Lão đầu ta sẽ mặt dày học.” Xích Hỏa lão tổ cười nói, “Tìm hiểu đôi chút, có lẽ ta có thể mượn cái này ngộ đạo.”

“Ta thì thôi.” Tuệ Minh sư huynh mỉm cười nói.

Đông Bá Tuyết Ưng, Xích Hỏa lão tổ đều giật mình nhìn về phía Tuệ Minh.

Không học?

Tuyệt học đưa lên cửa! Không học?

“Tuệ Minh, không tu hành cũng có thể tham khảo.” Xích Hỏa lão tổ khuyên, “Đối với ngươi siêu thoát, có lẽ có trợ giúp.”

“Không cần.” Tuệ Minh lắc đầu, “Huyết Ma quyển là một trong sáu đại truyền thừa của ma tổ, cực kỳ tà ác, không thích hợp ta. Ta nay cảnh giới không đủ, tốt nhất xem cũng không xem.”

“Sáu đại truyền thừa của ma tổ? Ma tổ là ai?” Xích Hỏa lão tổ nghi hoặc nói.

Đông Bá Tuyết Ưng thì âm thầm kinh ngạc.

Tuệ Minh sư huynh này thế mà biết ma tổ?

“Lão tổ hẳn là biết, vũ trụ mênh mông này của chúng ta không đơn giản chúng ta một kỷ nguyên này.” Tuệ Minh nhìn về phía Xích Hỏa lão tổ.

“Cái này ta từng nghe nói.” Xích Hỏa lão tổ gật đầu. “Tất cả có khởi đầu có chung kết, vũ trụ cũng có từng nhiều kỷ nguyên.”

Tuệ Minh gật đầu: “Ở trong rất nhiều kỷ nguyên vũ trụ, có hai vị xuất sắc nhất, một người là chủ nhân Hồ Tâm đảo, một người khác chính là ma tổ.”

“Chủ nhân Hồ Tâm đảo ta từng nghe nói, thế mà còn có một vị ma tổ tương đương với hắn?” Xích Hỏa lão tổ gật đầu.

Đông Bá Tuyết Ưng thì yên lặng quan sát vị sư huynh này của mình.

Tuệ Minh sư huynh thế mà biết nhiều bí mật như vậy. Nhắm chừng cũng từng có chút gặp gỡ nhỉ.

...

Cùng ngày.

Xích Hỏa lão tổ trước lập thệ ước sau học Huyết Ma quyển quyển thượng, mà Tuệ Minh thì cáo biệt rời khỏi trước.

Huyết Ma quyển, người học cũng không nhiều. Ma Tuyết quốc chủ cách bản tôn thần tâm tán loạn cũng không xa, sắp lựa chọn đầu thai chuyển thế. Dư Tĩnh Thu sớm mở miệng vì phụ thân nàng, Đông Bá Tuyết Ưng cũng không do dự, để nhạc phụ đại nhân học Huyết Ma quyển quyển thượng. Nhưng mặc dù học, Đông Bá Tuyết Ưng đoán, trợ giúp đối với siêu thoát cũng là cực kỳ bé nhỏ.

Ngoài ra là Dư Tĩnh Thu, Bạch Sa thành chủ cũng học.

Về phần người khác bao gồm con cái, đều không dạy! Bởi vì Huyết Ma quyển khác với tuyệt học bình thường, nhập môn cực kỳ gian nan, Hào Ma giáo chủ thực lực như vậy mượn dùng vô số linh hồn, cũng phải hao phí rất lâu mới có hi vọng nhập môn. Có thể thấy được nhập môn khó khăn! Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy còn chưa quá thích hợp dạy cho con cái. Về phần Bạch Sa thành chủ, Bạch Sa lão ca cũng lớn tuổi rồi, kiếp này cũng không nhất định có thể thành tứ trọng thiên, mặc kệ hữu dụng vô dụng học trước nói sau.

“Hỏa Thành đại ca.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức đi gặp Hỏa Thành tôn giả, Hỏa Thành tôn giả sau yến hội chưa rời khỏi, đang ở trong phủ đệ.

Hỏa Thành tôn giả đang ngồi ở trên ghế, tay phải nhẹ nhàng gõ tay vịn, nheo mắt thấp giọng hừ.

Hỏa Thành tôn giả tóc đỏ lông mày đỏ da đỏ, tựa như tâm tình vô cùng tốt.

Hắn ngẩng đầu nhìn thấy Đông Bá Tuyết Ưng đến, lộ ra nụ cười: “Đông Bá huynh đệ, giải quyết chuyện Kim Tiêu rồi? Ngươi không tới tìm ta, ta cũng có việc đi tìm ngươi.”

“Chuyện Kim Tiêu lão tổ giải quyết rồi, thật ra hắn cũng không muốn xé rách mặt mũi với ta.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng ngồi một bên, “Không biết Hỏa Thành đại ca có chuyện gì tìm ta?”

“Ha ha, lúc ta ở phủ đệ ngươi đi dạo, từng gặp được con gái ngươi, còn chỉ điểm nó một phen, nó thế mà nói với ta muốn bái ta làm thầy... Nhưng ta cũng cảm thấy cô bé này rất khá, không biết Đông Bá huynh đệ đồng ý không, để con gái ngươi bái ở môn hạ ta.” Hỏa Thành tôn giả cười nói.

Đông Bá Tuyết Ưng mừng rỡ, vội nói: “Cầu còn không được, cầu còn không được!”

Về chuyện con cái bái sư.

Đông Bá Tuyết Ưng vợ chồng bọn họ cũng từng thương lượng, đại năng giả tầm thường bọn họ không để ý. Dù sao vợ chồng bọn họ tự mình dạy cũng không kém gì. Trừ phi bái ở môn hạ tôn giả thậm chí môn hạ đại năng, hơn nữa là thân truyền đệ tử. Nhưng điều này quá khó khăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.