Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 926: Tổn thất thảm trọng



“Trước nếm thử ảo cảnh sau khi ta mở thiên địa hư giới đi.” Đông Bá Tuyết Ưng đây cũng là lần đầu tiên ở sau khi mở hư giới đạo, lấy ảo cảnh để đối địch, còn là đối phó hộ pháp Mẫu Tổ giáo.

“Hả?”

Họa Chúc hộ pháp bốn vị bọn họ mỗi người cảm giác cảnh tượng trước mắt biến ảo, lực lượng vô hình thậm chí bắt đầu ảnh hưởng linh hồn bọn họ.

Ảo cảnh buông xuống.

Nam tử mắt biếc trong bốn vị hộ pháp Mẫu Tổ giáo lại trong nháy mắt đã hoàn toàn trầm luân, linh hồn hắn hoàn toàn bị dẫn vào trong ảo cảnh.

Ở trong ảo cảnh, hắn bắt đầu cuộc sống mới tinh.

Hắn có người yêu nhất, có tộc nhân, có phấn đấu, hắn thậm chí có cái tên mới —— ‘Đao Cửu’, hắn hoàn toàn quên đi bản thân hắn là ai!

Đây là trầm luân thật sự dưới ‘Ảo cảnh’.

Tựa như phàm nhân nằm mơ, trầm mê trong đó, cũng quên mình là ai, linh hồn bị ảo cảnh che mắt, tất cả tất cả đều chịu thao túng, ngay cả sinh tử cũng chịu thao túng!

...

Nữ hộ pháp áo bào tro phương diện tu tâm xem như không tệ, tuy bị dẫn vào trong ảo cảnh, nhưng linh hồn của nàng không bị che đậy, còn có thể bảo trì sự tỉnh táo cơ bản nhất, nàng biết mình là hộ pháp Mẫu Tổ giáo, là bị Đông Bá Tuyết Ưng của vũ trụ người tu hành dẫn vào ảo cảnh.

“Đây là ảo cảnh.”

“Phá cho ta.”

“Phá.”

Nữ hộ pháp áo bào tro cũng có thể cảm ứng được thân thể của mình, nàng thao túng vô số cành lá màu xanh lục bảo hộ bản thân, thân thể, cành lá cũng có thể cảm ứng, nhưng lại không thể xem xét cảnh tượng chân thật chung quanh, linh hồn của nàng không thể thoát khỏi ảo cảnh này.

...

Họa Chúc hộ pháp ở trong nháy mắt lâm vào ảo cảnh.

Linh hồn cường đại đang rống giận: “Phá!”

Năng lượng vô hình ngoài thân hắn cũng đang lan đi xé rách ảo cảnh, ở dưới linh hồn cùng ý chí cường đại, cùng với dưới lực lượng thần bí chung quanh thân thể lan đến, ảo cảnh nhanh chóng phá thành mảnh nhỏ.

...

Nhẹ nhàng nhất phải kể tới vị lão giả kia bị áo bào tím bọc chỉ lộ ra một đôi mắt, đôi mắt hắn âm u lạnh lẽo mà tràn ngập trí tuệ, chỉ trong nháy mắt, linh hồn cùng ý chí hắn đã phá nát ảo cảnh!

“Họa Chúc, mau cứu hai người bọn họ.” Lão giả áo bào tím vội truyền âm nói.

“Biết.” Họa Chúc hộ pháp tỉnh táo cũng đột nhiên há mồm phun ra lửa, lửa hừng hực hóa thành các con rắn lửa, lao đi bốn phương tám hướng. Tốc độ của những con rắn lửa này còn xa ở trên tốc độ phi hành của bản thân Họa Chúc hộ pháp, nhanh chóng hướng nữ hộ pháp áo bào tro và nam tử mắt biếc bay qua.

“Thế mà có thể thi triển ảo cảnh lợi hại như vậy. Đông Bá Tuyết Ưng này, che dấu thực sâu.” Lão giả áo bào tím có chút sốt ruột.

******

Đông Bá Tuyết Ưng tuy biết cường giả Mẫu Tổ giáo ở trên tu tâm phổ biến yếu ớt, nhưng hiệu quả của ảo cảnh vẫn khiến hắn kinh hỉ.

“Một kẻ tuy bảo trì tỉnh táo, nhưng cũng không giãy ra được. Một kẻ khác thì càng thêm khoa trương, thế mà hoàn toàn bị che mắt linh trí.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng đè nén sự mừng như điên, nữ hộ pháp kia tuy không giãy dụa được, nhưng vẫn có thể thao túng thân thể và những cành lá dây, muốn giết chết cũng không dễ. Nhưng hộ pháp mắt biếc kia thì khác.

Linh hồn hoàn toàn bị che phủ, như vậy muốn nắn bóp như thế nào thì nắn bóp như thế đó.

“Đến cho ta.”

Đông Bá Tuyết Ưng khẽ cất bước, hành tẩu thiên địa hư giới, trực tiếp thuấn di một cái đến bên cạnh nam tử mắt biếc kia, vươn tay xuyên qua thiên địa hư giới tiến vào thiên địa bình thường, bắt được nam tử mắt biếc.

Một trảo.

“Thu.” Đông Bá Tuyết Ưng dễ dàng đem nam tử mắt biếc này thu vào trong động thiên bảo vật của mình.

Linh hồn cũng bị che phủ, nam tử mắt biếc giống như lâm vào ngủ say, không có chút sức phản kháng.

“Lại một kẻ nữa!” Đông Bá Tuyết Ưng rất vui vẻ. Có thể giải quyết một người đã rất khá rồi.

“Lại đi giải quyết một người khác.” Đông Bá Tuyết Ưng phân tâm thao túng ảo cảnh, để nam tử mắt biếc vẫn trầm luân ở trong ảo cảnh, đồng thời ở trong thiên địa hư giới lại thuấn di một cái đến bên cạnh nữ hộ pháp áo bào tro kia.

Tay phải đột nhiên xuất hiện một sợi xích, vung tay lên, sợi xích tiến vào thiên địa bình thường rất đột ngột trói chặt nữ hộ pháp áo bào tro, muốn đem nàng kéo vào thiên địa hư giới.

Nhưng thân thể nữ hộ pháp áo bào tro vốn bị vô số cành lá bao vây, bao vây rất kín kẽ không lộ ra một khe hở. Thậm chí trong cơ thể nàng cũng có cành lá màu xanh lục, cùng lúc xiềng xích xuất hiện quấn quanh vây khốn, những cành lá đó liền điên cuồng quấn quanh sợi xích, một lực lượng kinh khủng tác dụng ở trên sợi xích, Đông Bá Tuyết Ưng muốn kéo, lại không kéo nổi, ngược lại sợi xích bị kéo bay hướng ra ngoài.

Đông Bá Tuyết Ưng vội để cho sợi xích kịch liệt thu nhỏ lại, nháy mắt thoát ly trói buộc, nhanh chóng thu về thiên địa hư giới.

Sợi xích cũng không dám kéo nữ hộ pháp áo bào tro nữa. Nữ hộ pháp áo bào tro hiện nay thân thể hoàn toàn bị những cành lá kia bảo hộ, căn bản không kéo nổi.

“Những cành lá này khí lực so với ta còn lớn hơn.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm. “Cũng đúng, lúc trước một đòn toàn lực của Huyết Xà thương cũng chưa thể xuyên qua những cành lá này.”

“Rầm rầm rầm ~~~ “

Những cành lá cứng cỏi đó lúc này lại bị mạnh mẽ tách ra. Một bóng người lửa nhanh chóng tới gần, chính là Họa Chúc hộ pháp thi triển ra một cái hỏa diễm phân thân, hỏa diễm phân thân này lực lượng lớn vô cùng, mạnh mẽ xé rách những cành lá đó.

Dù sao nữ hộ pháp hiện tại thân hãm ảo cảnh, thi triển cành lá cũng là địch ta chẳng phân biệt, nhưng lực lượng của Họa Chúc hộ pháp cường đại hơn Đông Bá Tuyết Ưng rất nhiều, mặc dù một cái phân thân cũng cường hãn vô cùng, rất nhanh đã tới bên cạnh nữ hộ pháp, vô số hỏa diễm lập tức bao phủ nữ hộ pháp áo bào tro.

Đông Bá Tuyết Ưng quay đầu nhìn lại.

Xa xa, lão giả áo bào tím cũng hội hợp với Họa Chúc hộ pháp, trực tiếp bị Họa Chúc hộ pháp thu lại.

“Hô.” Nữ hộ pháp áo bào tro được hỏa diễm bảo hộ được thu lại, ảo cảnh của Đông Bá Tuyết Ưng không thể ảnh hưởng nàng nữa.

Nay trong thế giới phong bế này.

Chỉ có hai vị.

Một là Họa Chúc hộ pháp vô cùng phẫn nộ, một người khác chính là Đông Bá Tuyết Ưng ở trong thiên địa hư giới.

“Đông Bá Tuyết Ưng, giao ra Chung Xà hộ pháp.” Họa Chúc hộ pháp hình thể khôi ngô, lực lượng vô hình ngoài thân tràn ngập chung quanh, “Ta tha cho ngươi không chết.”

“Ha ha ha, đến nước này rồi, ngươi còn ngông nghênh như vậy, ngươi muốn giết ta cứ việc đến, ngươi hiện tại chỉ sợ cũng tìm không thấy ta.” Thanh âm Đông Bá Tuyết Ưng quanh quẩn ở trong thế giới phong bế này, nhưng mặc cho Họa Chúc hộ pháp cẩn thận tìm kiếm, lại căn bản không tìm thấy Đông Bá Tuyết Ưng.

“Giao ra Chung Xà hộ pháp, cần điều kiện gì, ngươi nói.” Họa Chúc hộ pháp kìm nén lửa giận.

Ở trong Mẫu Tổ giáo, hắn cũng là đỉnh tầng tồn tại.

Nhưng hiện tại lại căn bản không làm gì được Đông Bá Tuyết Ưng, khiến hắn cảm thấy nghẹn khuất, nhưng mặc kệ như thế nào, hắn cũng phải nghĩ cách cứu Chung Xà hộ pháp về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.