[Twilight X Harry Potter] Phù Thủy Và Ma Cà Rồng (Vu Sư Cùng Hấp Huyết Quỷ)

Chương 59: Cuộc đi săn và con mồi (tứ)



Mấy phút đồng hồ sau, sắc mặt Harry bỗng nhiên nghiêm túc, cậu thẳng người dậy, trong miệng dường như đang nhẩm lại câu thần chú gì đó.

“Hắn đến đây?” Edward buông cậu ra, thấp giọng hỏi.

“Đúng vậy, bây giờ anh nên đi mời bác sĩ giúp em, Edward. Anh cũng không thể mạo hiểm dưới mưa lớn, cõng theo người đang sinh bệnh nặng chạy đến bệnh viện.” Harry mở to mắt nhìn anh.

Trước khi vào nhà, Harry nhân cơ hội ở bên ngoài tung ra mấy câu thần chú cảnh giới, dùng để phát hiện ma cà rồng đang ở ngoài. Trốn ở nơi này James nhất định không thể tưởng tượng được họ có những phương pháp khác để biết trước sự xâm nhập của hắn.

Ngay khi James xuất hiện trong phạm vi câu thần chú của Harry, thì không có động tĩnh gì nữa, có vẻ hắn khá cẩn thận, vẫn không tới gần.

Edward chậm rãi nhắm hai mắt lại, một lúc sau, anh có chút buồn bực đứng lên nói: “Anh hối hận về kế hoạch này, Harry, anh không muốn rời khỏi em. Có anh ở đây, anh có thể bắt được hắn!”

“Này, chúng ta không thể tùy tiện thay đổi kế hoạch, Edward, có lẽ nhóm của Emmet đã chuẩn bị hành động xong rồi.” Harry mở miệng nói.

“Được rồi, anh biết. Nhưng anh lại mong em ít can đảm 1 tí.” Dứt lời Edward có chút nôn nóng đi về phía cửa.

“Không thể nào, nếu anh thật sự thích như vậy, thì nên tìm các cô gái đi. Theo em được biết, trong trường những cô gái xinh đẹp tiếp cận anh cũng không ít.” Harry nheo mắt cuộn tròn tựa vào vách tường, hai má đỏ bừng. Không biết có phải bởi vì nhiệt độ cơ thể quá cao hay không, đôi mắt màu xanh ngày thường luôn lấp lánh giờ mang theo một chút mông lung.

Edward lẳng lặng chăm chú nhìn cậu trong chốc lát, rồi xoay đầu, sau đó anh dường như nhớ ra điều gì, nghiêm túc nói: “Lát nữa em chỉ cần dùng ngôn ngữ cầm chân hắn, đừng chọc giận hắn.”

“Yên tâm đi, James là vì thú vui mà truy sát em. Em dám đánh cuộc hắn nhất định sẽ không lập tức giết chết em đâu, hơn nữa dường như hắn rất thích nhìn bộ dáng hoảng sợ của em.” Harry nháy nháy mắt với Edward đang đứng ở cửa, nhưng không trực tiếp đáp lại nhắc nhở của anh.

Đối với chuyện lần này, Harry đã hạ quyết tâm trước khi nhóm mai phục của gia đình Cullen đến, sẽ tự mình giải quyết. Thừa dịp James không chú ý, dùng phép thuật đánh lén hắn... Cho dù cậu thất bại, vẫn còn có gia đình Cullen.

Lúc cửa trước bị mở ra, tiếng mưa gió lập tức lớn lên, không khí ban đêm ướt át lạnh như băng ào vào trong phòng.

Sau tiếng đóng cửa, bóng dáng đầy lo lắng của Edward đã biến mất trong mưa đêm.

Harry mê man dựa vào tường, dường như đang ngủ.

Một lúc sau, cửa nhà gỗ nhanh chóng mở ra rồi khép lại, một cái bóng màu đen linh hoạt như dã thú lặng yên không một tiếng động lướt vào nhà.

Người đàn ông tóc ngắn màu nâu lẳng lặng đứng ở đó nhìn Harry, bỗng nhiên lè lưỡi liếm môi dưới, trên mặt lộ ra biểu cảm hưng phấn xen lẫn thất vọng.

Hưng phấn vì, hắn đã tìm được mục tiêu cần truy sát lần này thất vọng vì, quá trình quá mức dễ dàng, khiến hắn không có cảm giác thỏa mãn.Tên người yêu ma cà rồng của thằng nhóc này nghĩ kỹ xảo nhỏ nhặt như thế là có thể ngăn cản hắn truy lùng, có lẽ loại phương pháp này đối với ma cà rồng khác thì sẽ hữu dụng, nhưng đối với thiên phú trung lùng của hắn thì hoàn toàn vô dụng.

Vì thế, hắn không hề che dấu vị trí của mình.

Hắn chậm rãi hướng về phía con mồi đang không hề phòng bị, chân bỗng nhiên giẫm phải ván gỗ bị mục nát. Tấm ván gỗ bị gãy, phát ra tiếng “răng rắc”.

Harry giống như sắp bị đánh thức, nhíu mày.

James nghe được hô hấp của cậu thay đổi, chậm rãi nhếch miệng.

Hắn cuối người xuống nhẹ giọng kêu: “Harry? Harry...”

“Edward?” Harry hai má đỏ bừng mơ mơ màng màng mở mắt ra, sau khi nhìn thấy hắn thì sắc mặt thay đổi, “Là ngươi?”

“Đương nhiên là ta, tình nhân ma cà rồng của ngươi sợ ngươi bệnh chết ở chỗ này, đã đi mời bác sĩ. Có vẻ hắn thật sự rất thích ngươi, thích một con người...” James cúi đầu nhìn cậu chậm rãi mở miệng nói.

Giọng của hắn nghe vô cùng diu dàng, nhưng đôi mắt màu đỏ lại lóe ra lên sự hưng phấn và đói khát: “Ta cảm thấy hứng thú đối với ngươi! Đúng là 1 thằng nhóc thông minh, khi đó ngươi là làm cách nào biến hai mắt của mình thành màu vàng? Dùng kính sát tròng? Dù sao thì, ta suýt chút nữa đã bị ngươi lừa...”

“Ngươi vì sao phải làm như vậy? Ngươi phải biết là giết ta sẽ chọc giận cả gia đình Cullen!” Harry rụt người về góc tường, chiếc nhẫn trên tay tiếp xúc với mặt đất.

“Không ai ngăn cản sự truy sát của ta được, bọn chúng không tìm được ta dễ dàng như vậy đâu, thằng nhóc. Victoria đang trên đường giúp ta dẫn 2 tên trong số chúng rời đi. Cho nên, bây giờ ngươi nên ngoan ngoãn chờ đợi cùng với ta, hay... cậu bé của ta, mùi của ngươi thật sự rất dễ chịu, chẳng thể trách bạn trai của ngươi lại thích ngươi như vậy.” James bắt đầu mỉm cười với cậu, sau đó nụ cười càng lúc càng rộng, mãi đến khi môi giơ lên, lộ ra răng nanh bén nhọn.

“...” Harry hoảng sợ nhìn hắn, toàn thân dán chặt vào vách tường, bả vai hơi run lẩy bẩy, không biết bởi vì lạnh hay vì sợ hãi.

James hình như rất vừa lòng với phản ứng của con mồi, hắn lui về phía sau từng bước, tiếc nuối mỉm cười nói: “Có lẽ, ta nên mang theo máy ghi hình, sau đó làm thành bản sao tặng cho bạn trai của ngươi xem. Cậu bé, ngươi nói xem ý này thế nào?”

Harry cúi đầu, môi run rẩy, hình như là đang lẩm nhẩm gì đó.

“Ngươi muốn nói cái gì? Cậu bé của ta, ngươi...” Cho dù dùng thính giác của ma cà rồng, cũng không nghe được Harry đang nói gì. James vừa mới mở miệng hỏi, lại bỗng nhiên biến sắc, “Cạm bẫy! Bọn chúng sao có thể vứt bỏ ngươi?”

“A, ta là mồi, hoan nghênh ngươi đến cái chết lần thứ 2 của ngươi, James!” Harrry mới vừa rồi vẫn còn bộ dáng ốm yếu đang bất đắc dĩ nhún nhún vai, thoải mái mở miệng nói.

Cảm giác của James quả nhiên rất nhạy bén linh mẫn, gia đình Cullen vừa mới tới gần, hắn đã ngửi được mùi vị khác giữa màn mưa.

Khi phát hiện có mai phục, hắn nhất thời giận dữ, hắn cười lạnh vươn tay: “Mặc kệ ta sẽ như thế nào, ngươi cũng không thể thấy được.”

Luồn gió mạnh đánh tới cách Harry khoảng mười phân bỗng nhiên bị cái gì đó chặn lại, như 1 lá chắn trong suốt che trước mặt thiếu niên con người này.

Hắn nhanh chóng lui về phía sau, kinh ngạc nhìn đối phương. Vốn định tiếp tục ra tay, nhưng thành viên nhà Cullen đã ở rất gần, nếu không đi bây giờ sẽ không còn kịp. Kẻ đầy kinh nghiệm như James sẽ không vì khoe khoang nhất thời, vì giết chết Harry, mà khiến chính mình sa vào vòng vây của đám ma cà rồng kia.

Hắn quyết đoán phóng về phía cửa sổ, muốn xuyên qua cửa sổ ra ngoài, lại đột nhiên cảm giác một trận choáng váng.

“Stupety” chỉ có thể khiến ma cà rồng choáng váng hai giây, Harry nhân cơ hội thối lui đến góc phòng, thêm 1 câu Protego. Đồng thời dùng “Petrificus Totalus” và “Stupety” nện vào người James, ngay sau đó là một cậu thần chú trói buộc và rút sức lực.

… những phép thuật không tiếng động này, đối ma cà rồng không có nhiều tác dụng, nhưng luôn có thể làm kẻ địch nhân của cậu gặp chút phiền toái.

Bị câu thần chú lập tức làm cho choáng váng, ma cà rồng bỗng nhiên phản ứng lại được: “Là ngươi!”

“Đúng vậy, James. Vĩnh biệt!” Harry yên lặng di chuyển tới cửa, ngón tay mang nhẫn nhẹ cong lên, dùng phép thuật khở động bùa chú ngọn lửa ma quỷ đã vẽ trước đó, ngay khi James muốn nhào tới chỗ cậu, trên mặt đất bỗng nhiên tràn ra một vòng tròn lửa màu đen, lập tức đốt cháy tên ma cà rồng vẫn đang ở giữa không trung.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức vang lên, ngọn lửa màu đen không ngừng toát ra bám vào người ma cà rồng, liền nhanh chóng lan ra. Ngọn lửa màu đen có nhiệt độ bình thường cùng với tiếng kêu thảm thiết khiến người khác lông tóc dựng đứng, James lập tức biến thành một người lửa. Chung quanh tỏa ra mùi gay mũi đặc biệt khi ma cà rồng bị thiêu hủy cùng với sức nóng.

James đau đớn giãy dụa trong phòng, lập tức đập cửa sổ lao ra ngoài muốn nhờ nước mưa để dập lửa trên người. Nhưng ngọn lửa màu đen này khác với ngọn lửa bình thường, nước mưa bên ngoài hoàn toàn không có tác dụng, loại cảm giác đau đớn giống như trực tiếp thiêu huỷ xương cốt linh hồn này khiến hắn ở trong ngọn lửa giữa mưa to đau đớn giãy dụa.

Sàn nhà vách tường chung quanh cũng bị cháy lây, toàn bộ căn phòng đều bốc cháy...

Nghệ thuật hắc ám có sức mạnh rất lớn nếu dùng thần chú vô thanh lại không có đũa phép thì rất khó, cho nên Harry trước đó đã vẽ trên mặt đất một cái bùa chú đơn giản. Lúc nói chuyện với James, bàn tay để trên sàn nhà, bắt đầu giúp bùa chú chuẩn bị hoạt động, lúc muốn sử dụng, chỉ cần một chút phép thuật là có thể khở động. Dù sao thì ngọn lửa ma quỷ tuy rằng sức mạnh rất lớn, nhưng khi thi triển lại rất chậm, với tốc độ của ma cà rồng, muốn né tránh phép thuật này cũng không khó. Nhưng ngọn lửa trực tiếp phát ra từ dưới đất, càng làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Trước đó, mặc dù biết loại ngọn lửa thuộc nghệ thuật hắc ám này một khi dính vào, sẽ rất khó dập tắt, nhưng Harry vốn không nghĩ tới nó đối ma cà rồng có lực sát thương lớn như vậy. Với tốc độ của ma cà rồng, ngọn lửa bình thường chưa kịp đốt cháy làn da, thì bọn họ đã có thể nhảy khỏi mồi lửa. Cho nên trước khi giết chết ma cà rồng, cần phải bẻ gãy cổ của bọn chúng, làm cho chúng mất đi khả năng hành động, mới có thể dùng lửa để thiêu. Nhưng ngọn lửa ma quỷ dính vào cơ thể ma cà rồng có thể nhanh chóng lan tràn đến toàn thân, giống như cơ thê ma cà rồng chính là “chất dẫn cháy”, dùng phương pháp bình thường rất khó dập tắt loại lửa nghệ thuật hắc ám này.

Hai cánh tay đã bị đốt cháy, James mang theo cả người đầy lửa, bỗng nhiên hướng về phía Harry nhào tới.

Lui ra ngoài phòng, Harry kinh ngạc nhìn người lửa bỗng nhiên nhào tới, trong lúc nhất thời quên mất phải tránh.

“Harry ——” Giọng Edward quen thuộc truyền đến.

Tiếp theo Harry cảm thấy thắt lưng mình bị đập mạnh 1 cái, ngọn lửa màu đen nóng rát xẹt qua bên tai, cậu thậm chí có thể nhìn thấy tóc mình bị thiêu cháy rất rõ ràng.

James thảm thiết rống lên ngã xuống đất, không ngừng quay cuồng, nửa người trên gần như đã hoàn toàn bị đốt cháy, nhưng hắn vẫn lảo đảo đứng lên.

Emmet ngăn cản ở phía trước, hình như nhìn muốn tới gần. Nhưng Carlisle nghiêm túc kéo cánh tay anh ta: “Đừng nhúc nhích, Emmet! Tuyệt đối không thể đụng vào ngọn lửa kia.”

Vài giây sau, bóng người trong ngọn lửa dần dần bất động, thân thể hắn hoàn toàn biến mất trong ngọn lửa màu đen, trở thành tro tàn.

Căn nhà gỗ phía sau cũng hừng hực bốc cháy, cả căn nhà đều bị biển lửa màu đen nuốt trọn, chung quanh mưa càng lớn hơn.

Harry sắc mặt trắng bệch nhìn nắm tro tàn dưới đất, bị mưa dần dần làm tan ra, trong lòng có chút trầm xuống. James muốn giết cậu, hơn nữa hắn có thể sẽ mang đến nguy hiểm cho người nhà của cậu, cho nên Harry muốn giết chết hắn. Nhưng cậu có hơi bị chính mình hù sợ, trước kia không phải chưa từng giết người, nhưng bị chết đau đớn như James, cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

“Trời ạ, loại lửa này đối với ma cà rồng, quả thực là 1 cách chết tàn khốc nhất!” Alice đứng bên ngoài ngọn lửa, không chịu nổi thấp giọng nói.

Các thành viên khác của gia đình Cullen đều không nói gì, bọn họ trầm mặc nhìn chằm chằm đống tro tàn bị mưa rửa trôi, không biết đang suy nghĩ gì. Ánh lửa chiếu rọi hai má sáng bóng của họ, lúc sáng lúc tối.

Phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn, khiến Harry phục hồi tinh thần lại. Thì ra là trần nhà bị ngọn lửa đốt sụp, đổ xuống.

Mưa rất khó giội tắt loại ngọn lửa này, Harry vội vàng thu hồi phép thuật, mới khiến cho loại lửa màu đen này biến mất trong không khí. Chỉ 1 thoáng, căn nhà gỗ bỏ hoang cũng biến thành phế tích cháy đen.

Một loại cảm giác khẩn trương không biết tên bỗng nhiên cướp lấy tim của cậu. Ngọn lửa ma quỷ quả thực là khắc tinh của ma cà rồng, như vậy, bọn họ không phải sẽ sợ mình sao?

Chưa kịp thi triển thần chú phòng mưa, mặc cho mưa to khiến mình ướt đẫm, Harry lăng lăng đứng nguyên tại chỗ...

====================================================

Sao nào? phim hành động cũng khá kích thích ha^^, yên tâm sẽ còn phim coi dài dài, mà tầng suất cũng tăng theo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.